Chap 27: Tiếp tục vở kịch nhàm chán này thôi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

—————— Selena POV ——————

"Nè Lena, em bị lạc ở đây lâu chưa?" (Milly)

Lâu? Hay chưa lâu? Ai mà biết chứ, tôi có đếm đâu! Nhưng mà cứ cho là chưa lâu đi?

"Dạ, cũng chưa lâu ạ, lúc đầu em còn một ít bánh mì, nhưng giờ sắp hết rồi ạ." (Selena)

"Em đi cùng với hai người kia sao?" (Dana)

Ồ ồ, chị áo tím đã ra tay rồi nè! Vì không biết mục đích của bọn họ, với cả vì vẻ ngoài của bọn Ben Jeff đó quá ư là bắt mắt đi nên là.... nói dối thẳng tiến!

"Dạ? Không ạ, chúng em gặp được trên đường ạ. Hai cậu ấy không có lương thực nên em chia cho một ít ạ." (Selena)

Tôi cũng thực phục chính mình đó, bịa chuyện cũng thuận miệng như vậy. Mà, phải cảm ơn cái vẻ ngoài trẻ con đáng yêu này nên lời tôi nói mới có sức thuyết phục. Giữa một cô bé tay yếu chân mềm và một người phụ nữ trưởng thành, bạn sẽ dễ dàng tin cô bé hơn đúng không? Ừm, bởi vì trong tiềm thức của bạn thường sẽ bỏ cảnh giác với những thứ nhìn vô hại, và đó có thể trở thành điểm yếu chết người của bạn, bởi bạn biết không, một con mèo trông ngoan ngoãn mềm mại cũng có thể ẩn giấu móng vuốt bén nhọn, chỉ chực chờ bạn lơ đễnh mà ăn tươi nuốt sống bạn, không chừa cả cặn bã.

Ừm, đó cũng là tôi tự nhắc mình, vì khi nãy hình như tôi đã bớt cảnh giác với cô gái tên Milly này. Cô ấy rất tự nhiên, làm tôi nhìn không ra kẽ hở. Tôi cũng không có bất kì cảm giác kì lạ nào ở cô ấy, cứ như một nữ sinh cực kì bình thường vậy, không giống như Nolan, tôi có thể nhìn được hắn là ở nguỵ trang, cũng có thể hắn không phải là quân sư mà là những người khác ẩn giấu quá sâu thì sao? Nói chung, tôi thấy khó chịu.

"Vậy sao?" (Dana)

Nhìn cô ta như đang suy ngẫm gì đó. Là cái gì vậy ta? Mục tiêu của bọn họ có lẽ không phải là tôi. Thức ăn bọn họ đưa cũng khá ngon... mà không phải. Ý tôi là không có độc. Cũng có thể là để tôi hạ cảnh giác rồi mới hành động chăng?

"Hai người bạn bên kia có cần ăn không, chị đưa qua một ít nhé?" (Milly)

"À đúng rồi, sao chị lại không kéo hai bạn đó qua vậy ạ?" (Selena)

Tôi nhìn chằm chằm vào phản ứng của cô ta, Milly không hề biến đổi sắc mặt, Abbey ngồi kế bên hình như hơi cướng cứng lại thì phải, Dana đã quay đi nên tôi không thấy, còn mấy người con trai thì vẫn bên kia nướng thịt, nhưng vậy cũng đủ rồi. Có vẻ, bọn người này biết Ben và Jeff, ít nhất là Abbey biết, nhưng tôi nghĩ là cô ấy cũng nói với người khác rồi. Cũng không lạ gì, họ đều bị truy nã cơ mà, chỉ là Milly....

"Ừ, nhìn hai bạn ấy cứ hung dữ xa cách sao ấy?" (Milly)

Cô ta vẫn thật bình tĩnh. Cô ta là người qua bên kia kéo tôi qua nên hẳn là cô ta mới là người thấy mặt tên Ben Jeff rõ nhất chứ nhỉ, nghĩa là cô ta hoặc là thật sự không biết, hoặc là quá giỏi về diễn, nhưng tôi thiên về cái thứ hai hơn, không bởi vì sao cả, giác quan thứ sáu a!

"Em có thể lấy một ít đưa qua cho hai cậu ấy mà!" (Abbey)

Bình tĩnh lại rồi à! Giỏi ghê gớm. Thật lười phản ứng mấy người này mà!

"Mọi người đang nói cái gì thế?" (Andrew)

Ầu, bọn con trai qua rồi, bọn con trai qua rồi!

"À, Lena muốn cho hai người bạn của em ấy đồ ăn ấy mà. Họ gặp nhau ở trên đường." (Dina)

Sắc mặt Andrew hình như hơi tái ấy nhỉ?

"Ồ, vậy sao? Để anh đưa qua hay là em đưa qua đây?" (Andrew)

"Anh đưa đi ạ, em còn muốn trò chuyện với chị Milly thêm tí nữa!" (Selena)

"Ồ." (Andrew)

Ừ, tái thật. Do sợ hãi. Giờ thì tôi chắc chắn là cả bọn này biết Ben và Jeff là sát nhân. Họ nhìn rất tự nhiên nhưng thật ra là đang cố gắng cách càng xa càng tốt. Tôi hiểu mà, không ai muốn lại gần bọn sát nhân điên cuồng cả, biết đâu giây tiếp theo đầu mình rơi xuống thì sao? Vậy nên mới nói, cái đám này gan to gớm mới dám chọt vô ấy nhỉ, hay là bởi vì có người 'thường' là tôi đây đi cùng với hai tên sát nhân nên họ mới nghĩ là họ sẽ không sao? 

"Hai người bạn kia của em tên gì thế?" (Milly)

"Dạ? Hình như là Benny và Jeffey ạ. Chúng em cũng mới gặp hôm qua thôi ạ." (Selena)

Nói vậy họ có làm họ nghĩ là tôi không biết Ben và Jeff là sát nhân không ta? Nếu họ nghi ngờ thì thật phiền toái đó! Tôi đâu có nói là Jeff và Ben đâu, chắc họ sẽ không nghi ngờ nhỉ? Vì hai tên này không nổi tiếng đến ai cũng biết mặt đâu, chỉ biết tên thôi hà! Đâu có chìm ngỉm như tôi đây, không ai biết, nhưng là tôi cũng không muốn mọi người biết đâu, nên tôi rất tốt! Còn tại sao tôi biết tên thật của Jeff á? Hỏi, cũng lâu lắm rồi, tí nữa là quên rồi ấy. Còn Ben... tôi cũng biết tên thật của cậu ta nhưng.... Benny nghe dễ thương hơn mà!

"Em sống ở đâu thế?" (Nolan)

Ấu ầu, áo xanh dương ra trận tra hỏi tôi rồi! Tôi sống ở thành phố hả... mà, tôi thật là không tính sống ở trong thành phố, tôi sống trong rừng. Nhưng nói vậy đâu được!

"Em sống ở một cái làng gần bìa rừng với ông ạ, hôm trước lên hái nấm xong rồi lạc luôn. Em cũng mém khóc, nhưng ông dặn là không được khóc, nên mới nghẹn lại. May quá gặp được mọi người!" (Lena)

Bịa, bịa và bịa. Tôi muốn nói là săn thú, nhưng vậy không phù hợp hình tượng lắm, nên là hái nấm đi, trên đường tôi cũng thấy vài gốc nấm nhìn cũng ngon lắm... à mà lạc đề. Trở lại trở lại!

"Vậy sao? Tội nghiệp em quá đi!" (Abbey)

Không đâu, không cần cô cạ lại đây đâu, cũng đừng vỗ vai tôi a!

"Dạ." (Selena)

Nhưng mà tôi bé nhỏ chỉ phải chịu uất ức để họ chạm vào thôi! Tránh ra sẽ rất kì!

Oh, nhìn mặt Ben và Jeff khi được Andrew đưa đồ ăn qua kìa! Không cần phải xấu xa vậy chứ, ít nhất cũng cảm ơn đi nào, hai người không thấy tên xanh lá đó đã rất dũng cảm mới dám qua cho hai người đồ ăn à? Mồ hôi chảy đầy đầu kia kìa! Trời! Tôi nói không ăn nhưng cũng không cần lật đổ vậy chứ! Không biết diễn một chút à? Được thôi, họ thật là không biết. Bó tay!

"Họ khó gần quá nhỉ?" (Milly)

Trong lúc tôi đang nhìn thì cái cô vàng này đã dụi dụi qua ngồi cạnh bên. Rất yên lặng nhẹ nhàng luôn, nếu không phải các giác quan của tôi khá tốt thì chắc cũng sẽ không biết được cổ tới từ khi nào đâu. Nếu không phải cô ấy luyện tập thì nghĩa là có tiềm năng làm sát thủ, ngôi sao sáng luôn đó nha! Nhưng là, cô gặp gỡ tôi...

"Vâng ạ, lúc đầu hình như họ quá đói mới nhận ở bánh mì của em, xăm xoi mãi mới ăn ấy ạ! Em cũng không biết tại sao nữa! Mà chị với mọi người quen nhau lâu chưa, đến áo cũng mặc hợp như thế!" (Selena)

Tôi cố tình cho cô thêm thông tin rồi đấy! Họ với tôi không quen thân đâu, vậy nên cô muốn làm gì thì làm đi! Đoàn người này chắc là nhắm vào Ben Jeff, bắt họ sẽ có tiền thưởng, còn tôi một cô bé nho nhỏ xinh xinh bán đi cũng không được bao nhiêu mà.

"Em thấy vậy sao? Tụi chị cũng mới quen chưa lâu, nhưng mà hợp nhau lắm, cùng thích leo núi khám phá ấy mà! Hôm nay thì... hì hì, tụi chị lỡ đi lạc giống em vậy đó, rồi vào hang gấu. Sao mà xui thế không biết!" (Abbey)

Ừa, màu đỏ cũng cọ lại đây rồi. Muốn gì đây! Làm quen cũng không cần ngồi gần như vậy chứ!

"Mà Lena này, họ hình như bị thương phải không?" (Milly)

"Dạ? Vậy ạ, em cũng không biết... họ đi cách em rất xa ạ." (Selena)

Tôi băng bó, tôi đương nhiên biết! Nhưng tôi sẽ nói cho cô ư? Mơ đi! Như vậy cũng không có đáng nghi, vì rõ ràng, sát nhân sao lại để người thường biết được mình bị thương. Nhưng mà Milly này quan sát tốt thật ấy, càng làm cho tôi chắc chắn cô ta là nguy hiểm nhất!

"Ồ, vậy sao." (Milly)

Giọng điệu nghe như là chỉ vô tình hỏi thôi vậy, nhưng ẩn sâu bên trong hình như có chút thất vọng, nếu không cố ý nghe thật kĩ thì không thể nào phát hiện ra được. Cô thất vọng cái con khỉ a! Dù họ bị thương cô cũng không làm gì được đâu, còn tôi đây mà! Tôi chắc chắn sẽ cho cô chầu trời trước khi kịp làm gì bọn họ nha!

"Vậy hôm nay Lena ngủ với bọn chị đi!" (Milly)

"Được đó, em ngủ một mình cũng không an toàn." (Dana)

"Vậy nha vậy nha!" (Abbey)

"Vâng." (Selena)

Mọi người đã nhiệt tình như vậy, nếu không nhận thì tôi hơi thất lễ rồi, phải không?

Tối hôm đó cũng không có gì xảy ra, tôi tám với bọn con gái đó một lúc rồi ngủ. Ai, thật ra là giả ngủ, làm sao mà tôi có thể ngủ được với mấy con người này ở quanh kia chứ! Milly có giở điện thoại ra nhìn một lần, xong rồi đóng máy. Mấy bạn muốn hỏi ở đây đào đâu ra mạng phải không? Vẫn có thể có nha, chỉ là tín hiệu hơi yếu thôi, định vị thì không được, nhưng nhắn tin thì vẫn được đó. Còn những người khác đều ngủ rất ngon, Abbey còn mém tí ôm tôi luôn chứ! Mấy cái người này.... Chẳng chuyên nghiệp gì cả!!!

————— 3 POV —————

Sáng hôm sau, trong lúc họ không chú ý, Selena cọ lại bên Ben, gõ sau lưng cậu ta. Ben còn đang buồn ngủ, bị gõ như vậy liền tỉnh lại, toàn thân đều xù lông nhím, cảnh giác và hung tợn, nhưng khi thấy đó là Selena, lông liền xẹp xuống hết, nhìn cô còn có chút lên án như con mèo nhỏ bị chọc phá vậy, làm Selena nhịn cười đến đau bụng.

"Cô cười cái gì chứ! Không phải cô tự nhiên gõ tôi tôi sẽ phản ứng lớn như vậy à!" (Ben đỏ mặt giải thích)

Cô ta đi còn không phát ra tiếng động y như u linh vậy, hắn biết làm sao được?! 

"Hì hì, không giỡn nữa, điện thoại của Milly, xem thử coi tối hôm qua cô ta nhắn cái gì." (Selena)

"Ừm. Tin nhắn từ địa chỉ tên là X, sim sử dụng một lần rồi phá huỷ nên tôi không lần ra được chỗ ở, nó nói là... 'mau lên, xong rồi mang người tới chỗ hẹn', hết rồi. Mà cô ta cũng xoá luôn cái tin nhắn đó rồi, không phải tôi thì ai cũng không tra ra đâu nhá!" (Ben có chút kiêu ngạo)

"Oke! Thank you~!" (Selena)

Nói rồi cô vươn móng vuốt ra sờ đầu Ben hai cái. Ôi! Mềm thật đó nha! Sờ thêm hai cái. Selena rút tay lại trước khi Ben nổi nóng. Cô đâu ngốc để mà đợi hắn cáu lên! Lúc trước cô đã rất muốn sờ đầu bọn này rồi nha! Nhưng mà lúc ấy cô còn chưa làm, vì họ cũng không tính là quá thân. Còn giờ.... ừm, cô nhịn hết nổi rồi. Diễn trò với bọn người này làm cô quá mất khó chịu đi, cần xoa xoa tí để an ủi.

Xong việc, cô lủi trở về bên kia, để lại một tên Ben ngơ ngác.

Selena khẽ liếm môi. Ôi chà, có vẻ như có kẻ đứng sau màn mà thao tác nha! Chỉ liên hệ với Milly, vậy là Milly mới là trưởng nhóm, hay những thành viên khác hoàn toàn không biết cái kế hoạch này ta? Đưa người a... vậy là Ben và Jeff rồi! Hối thúc rồi, thật là không kiên nhẫn nha! Bất quá, cô cũng sắp hết kiên nhẫn rồi, vừa lúc đúng ý cô a. Nhanh nhanh lên nào, cô rất là mong chờ đó!

———————————————

Mấy bạn thấy dạo này truyện thế nào? Có nhạt đi không? Tác đã cho thêm muối là sáu bạn nhân vật quần chúng này vào rồi, chắc là không quá nhạt đi ha? Có bạn nào đoán được 6 nhân vật quần chúng này sẽ làm gì hơm, còn Selena sẽ xử lí họ như thế nào hơm?

Ừm, vẫn chưa đến phần máu tanh đâu, chém chém giết giết mãi cũng cần cho Selena động não tí chứ! 

Thoy, đủ ròi, tạm biệt và cảm ơn vì vẫn luôn ủng hộ chế!











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro