102 h

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau đó điểm hẹn hò cuối cùng của hai người đương nhiên là một phòng khách sạn lãng mạn, tuy trong nhà trang trí cũng rất xa hoa, nhưng thi thoảng ra ngoài cũng là một trải nghiệm khác.

Liên hệ với quản gia đến nhà chăm mèo, hai người định ra ngoài trải qua một đêm lãng mạn.

Tuy Bánh Tiết Heo ngoan nhưng lại rất thích leo lên giường chen vào những lúc gần gũi.

Ngụy Hạ đã tắm rửa mặc áo choàng tắm ngồi bên giường, hai chân duỗi thẳng, để trần, móng chân sơn màu vàng sâm panh, Quý Lam Hạo đang tắm rửa, Ngụy Hạ lười biếng xem tivi đợi nàng, tiện tay cầm điện thoại xem camera trong nhà lắp cho Bánh Tiết Heo, cô cũng dễ dàng xem xem quản gia đến chăm đã nghỉ hay chưa.

Quý Lam Hạo bước ra, trong tay còn cầm khăn lau tóc, mái tóc vốn dĩ đã được sấy gọn gàng vì ẩm ướt mà buông xõa trước mắt, chớp mắt khí thế mạnh mẽ bỗng trở nên dịu dàng, gương mặt tựa như quay về thời non trẻ đại học.

Thấy Ngụy Hạ lướt điện thoại, nàng tắt tivi trước, Ngụy Hạ nhìn nàng một cái, rồi lại cúi đầu tập trung vào màn hình, Quý Lam Hạo ném khăn tắm trong tay, đứng bên giường, một tay nâng cằm Ngụy Hạ, để cô ngẩng đầu lên.

"Đợi đã... A..." Trong màn hình là Bánh Tiết Heo đang khẽ ngửi đối diện camera, Ngụy Hạ đang quay lại thì bị Quý Lam Hạo cắt ngang, vừa ngẩng mặt thì nàng đã cúi người xuống hôn cô.

"Không đợi được rồi." Dạo này Quý Lam Hạo thực sự rất bận, cơ hội hai người gần gũi trên giường không nhiều, lại thêm mèo con quấy rối, nên đã lâu không được hưởng thụ được một lần, hiện tại bầu không khí thích hợp, Quý Lam Hạo nào chịu đựng nổi.

Quý Lam Hạo lúc trước có phần ngại ngùng chuyện trên giường lúc này đã biến mất, sau khi xác định tình cảm của bản thân, những lúc riêng tư Quý Lam Hạo rất tích cực.

Nàng ôm lấy Ngụy Hạ quay người lại ngồi lên giường, Ngụy Hạ ngồi trên đùi nàng, lưng tựa vào lòng Quý Lam Hạo, hai người nghiêng đầu hôn môi, tay liền tay cùng nhau cởi áo choàng tắm bên dưới, thoáng chốc cả người đều lộ ra ngoài, bất giác hai đùi cọ vào nhau, lại khiến đầu gối Quý Lam Hạo nhích sang trái, tách rộng chân Ngụy Hạ.

Trong phòng chỉ phát ra âm thanh thân mật khi hai người hôn nhau, Quý Lam Hạo nắm tay Ngụy Hạ, lòng bàn tay áp vào mu bàn tay tinh tế của Ngụy Hạ, đan vào nhau, cứ vậy cầm tay Ngụy Hạ vuốt ve thân thể trần trụi mềm mại của Ngụy Hạ, kể cả bộ ngực căng mịn ngay trước ngực.

Quý Lam Hạo nắm tay Ngụy Hạ, như thể đang nắm tay dạy cô nơi nào là nơi nhạy cảm nhất trên cơ thể mình, bàn tay bao bọc đầu vú, xoay chuyển vân vê, Ngụy Hạ nóng bỏng thở gấp, rất nhanh đã cảm nhận được đầu vú dựng đứng, gắng gượng chịu đựng cả bàn tay xoa nắn.

Khẽ vươn lưỡi liếm từ phía sau Ngụy Hạ, phần cổ và bờ vai thon thả, miệng lưu luyến không ngừng chôn vùi sau gáy, để lại vết hôn đậm màu trên làn da non nớt, nàng vươn tay kéo cửa tủ tivi đóng lại, bây giờ mới thấy được điểm đặc biệt của căn phòng này.

Dù sao đây cũng là khách sạn dành cho tình nhân, chút tình thú nên có cũng đều có, cửa tủ vừa đóng, thì gần như trở thành một tấm gương lớn sát đất, đối diện trước giường, gần như có thể dùng như một chiếc gương lớn, nhưng dưới tình huống đặc thù, thì cũng khiến người ta máu huyết sôi sục.

Lúc này Ngụy Hạ mới phát hiện bản thân không biết từ khi nào đã không còn theo hướng dẫn của Quý Lam Hạo nữa, mà tự mình chủ động xoa nắn trước ngực mình, khoái cảm đầu vú khiến cô có chút mê mụi, gương mặt ửng hồng mê man, hai chân bị đầu gối Quý Lam Hạo mở rộng, lông mu mỏng nơi vùng tam giác, và cả một khe suối với đôi bờ môi căng mọng.

Nửa mặt dưới của Quý Lam Hạo vẫn đang vùi sau gáy cô, ánh mắt vô cùng tập trung, nhìn dáng vẻ Ngụy Hạ vùi trong lòng nàng qua gương, hai tay ve vuốt hai đùi Ngụy Hạ, đầu ngón tay khẽ dừng sức, giống như muốn nhéo thịt mềm, nhưng lại chỉ vuốt ve vừa đủ nóng rực trên đùi cô.

Đó là hơi nóng ngập tràn dục vọng.

Hai tay nàng vòng qua mông Ngụy Hạ chỉnh lại tư thế của cô, hình ảnh phản chiếu không thể giữ lại, hai chân rộng mở khiến huyệt nhỏ khẽ nở rộ, lớp thịt mềm mịn ẩn hiện bên trong.

Tuy đang thở gấp, nhưng Ngụy Hạ vẫn không vội, trái lại cô còn có sức lực hói nàng: "Em có biết mình càng lúc càng háo sắc rồi không?"

Quý Lam Hạo lại liếm bả vai Ngụy Hạ, hỏi ngược lại: "Chẳng phải như chị muốn sao?"

Nói rồi, nàng dùng ngón tay tách huyệt nhỏ Ngụy Hạ sang hai bên, bên trong đó có nước óng ánh, có thể thấy rõ trong huyệt, chậm rãi nở rộ rồi lại khép lại, thoạt trông giống như một đóa hoa kiều diễm đầy sắc dục.

Cảnh tượng mê người ấy, Quý Lam Hạo gần như nhìn chằm chằm không rời mắt, hai người đã ở bên nhau vài năm rồi, đóng cửa lại có gì ngại hay không ngại nữa, Ngụy Hạ cũng không tránh không né cứ để Quý Lam Hạo nhìn, bàn tay vẫn không ngừng vân vê đầu vú chính mình, cô ngửa ra nằm phía sau, cả người dựa hẳn vào lòng Quý Lam Hạo, gương mặt ửng đỏ trông rất mê hoặc.

Cô có thể cảm nhận rõ ràng nhịp tim đập vội của Quý Lam Hạo.

Cảm thấy bản thân như đã tìm lại chút ưu thế, quyền nắm giữ lại quay về rồi, Ngụy Hạ thở hổn hển nhìn về nơi riêng tư nhất của mình để lộ với Quý Lam Hạo, chầm chậm lên tiếng: "Em định nhìn đến khi nào?"

Quý Lam Hạo đương nhiên không thể chỉ nhìn không thôi, nàng đưa mắt nhìn Ngụy Hạ phản chiếu trong gương, đầu ngón tay đã kịp di chuyển, ngón giữa nàng chậm rãi đi vào trong huyệt nhỏ, cảm giác căng chặt bao trùm ngón tay, cảm giác ướt át dính dính, không cần dùng sức nhiều, cả ngón tay thon dài đã tiến vào trong.

Vẻ mặt Ngụy Hạ có chút khó chịu, một ngón tay đi vào vẫn chưa đủ tạo khoái cảm gì, mà cảm giác giống như dị vật nào đó đi vào nhiều hơn, nhưng thân thể lại biết rõ khoái cảm từ Quý Lam Hạo, chút cảm giác từ dị vật này cũng đủ khiến Ngụy Hạ dễ dàng nhớ đến khoái cảm nghẹt thở kia.

Cô càng nghĩ đến càng ướt, ngay cả huyệt nhỏ ngậm chặt ngón tay cũng ngứa ngáy.

Quý Lam Hạo nói: "Bên trong cứ hút tay em mãi."

Sau đó lại giống như muốn chứng minh, ngón tay nàng chậm rãi rút ra, có thể nhìn thấy trong gương huyệt nhỏ đang hút lấy ngón tay, không chịu thả lỏng, nhưng những giọt nước trắng trơn không giữ được trên ngón tay, mà chảy thành giọt ra ngoài.

Khi ngón tay rút ra nhanh chóng, Quý Hạo Lại lại đẩy ngón tay vào lại.

Ngụy Hạ lập tức thở dài một tiếng, bất giác đùi cũng khẽ run.

Thấy cô phản ứng mạnh như vậy, Quý Lam Hạo khẽ cười, Ngụy Hạ trừng mắt nhìn qua gương vẻ mặt tươi cười xinh đẹp đó, sau đó ngón tay chôn sâu bên trong mình lại bắt đầu khuấy đảo, huyệt nhỏ cũng vang lên tiếp nước.

"A a..." Ngụy Hạ dùng tư thế xấu hổ bị buộc phải nhìn huyệt nhỏ của mình bị khuấy đảo bên trong, một tay Quý Lam Hạo vòng qua eo Ngụy Hạ, khiến Ngụy Hạ gần như không thể thay đổi tư thế, hai chân mở rộng rồi bị đâm vào sâu bên trong, cảm giác tê rần khiến huyệt nhỏ có cảm giác vui sướng như muốn hòa tan.

"Thoải mái sao?" Quý Lam Hạo biết rõ còn hỏi, Ngụy Hạ khẽ cọ xát trong lòng nàng, không nhận nổi, cô để lại dấu tay đầy ham muốn bên eo.

"Hừ... Rất, rất sướng..." Ngụy Hạ thành thật nói, hai chân nhẹ nhàng lắc lư, âm thanh cũng trở nên gợi cảm: "Sắp, sắp rồi..."

"Ra đi." Ngón tay Quý Lam Hạo tăng tốc, cả người Ngụy Hạ căng cứng.

Phun ra rất nhiều bọt nước vào gương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro