103 h

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi lên cao trào, hai người cũng không vội tách nhau ra, Ngụy Hạ mở rộng hai chân, sau khi thủy triều kết thúc vẫn có thể nhìn thấy dòng nước ướt đẫm từ trong hoa huyệt của Ngụy Hạ chảy ra lấm tấm xuống tấm thảm phía dưới thành một vệt nước sẫm màu rất dễ thấy.

Ngụy Hạ sau khi thỏa mãn nằm sát vào trong ngực Quý Lam Hạo, Quý Lam Hạo vô cùng thích cơ thể của Ngụy Hạ sau khi đạt cực khoái, cơ thể mềm mại và mồ hôi ẩm ướt da thịt, mềm mại dinh dính nằm trong lòng nàng, hai tay nàng ôm Ngụy Hạ về giường, nàng xoay người đè Ngụy Hạ xuống dưới, hai tay chống ở hai bên đầu Ngụy Hạ rồi cúi đầu đặt một nụ hôn lên cái miệng nhỏ nhắn.

Bị thân mật hôn như vậy, trên môi cô có chút ngứa ngáy, Ngụy Hạ tranh thủ lúc Quý Lam Hạo nghiêng người khẽ cắn môi nàng một chút, đôi mắt hơi híp lại, không nhịn được cười khẽ: "Em làm gì thế?"

Quý Hạo Lam để cô cắn đến lúc môi hơi đau, nàng liếm chỗ nhói đau này: "Không làm gì cả, em chỉ muốn hôn chị nhiều hơn chút."

Ngụy Hạ cắn môi, thể hiện sự hài lòng và một chút đắc ý về tình yêu của người yêu dành cho mình, cô ôm Quý Hạo Lam tính sổ: "Vậy sao gần đây em không ở bên chị? Chị là người yêu của em, quan trọng hơn so với sự nghiệp, đáng lẽ em nên biết làm thế nào."

Cô biết rõ Quý Lam Hạo đang theo đuổi sự nghiệp của mình, trước giờ cô vẫn không nói gì, nhưng bị ngó lơ lâu như vậy, trong lòng Ngụy Hạ chắc chắn không vừa ý, hiện giờ vừa khéo oán giận phàn nàn cho Quý Lam Hạo nghe một chút, hai chân một vòng, bắp đùi trắng nõn kẹp chặt vòng eo của Quý Lam Hạo.

Cho dù công việc bận rộn thì Quý Lam Hạo vẫn có thói quen sáng sớm rời giường tập luyện, nàng có thể chạy chậm hoặc vận động một chút trong nhà, chỉ cần duy trì một thói quen tốt thì cơ thể vẫn săn chắc như cũ, phần eo mềm dẻo hơn so với phụ nữ bình thường, cơ bụng dẻo dai khiến Ngụy Hạ hoa mắt mê mẩn không thôi.

Trò chuyện được một lúc, tay của Ngụy Hạ cũng không an phận, cứ sờ tới sờ lui trên người Quý Lam Hạo, xoa bóp khắp nơi cũng không tìm được chút thịt thừa nào.

Quý Lam Hạo không nói gì mà bắt lấy tay của Ngụy Hạ rồi nắm trong tay không cho cô lộn xộn: "Sau này còn nhiều thời gian rảnh, không phải em sẽ ngày ngày ở bên cạnh chị sao?"

Mặc dù thời gian ở cùng không nhiều như trước đây nhưng đừng quên mỗi tuần Quý Lam Hạo vẫn phải làm trợ lý cho Ngụy Hạ còn gì.

Tay của Ngụy Hạ thoát ra rồi tiếp tục xoa bóp trên người Quý Lam Hạo: "Không đủ."

"Đừng bóp nữa mà." Quý Lam Hạo bắt được tay của Ngụy Hạ một lần nữa.

Lần này thì Ngụy Hạ không vui: "Người của chị còn không cho chị xoa à?"

Quý Lam Hạo bày ra vẻ mặt ngơ: "Chị còn xoa nữa thì đêm nay đừng nghĩ tới việc nghỉ ngơi."

Nghe Quý Lam Hạo nói như vậy, Ngụy Hạ lại nở nụ cười, nụ cười kia của cô có chút khiêu khích: "Chị có nói muốn nghỉ ngơi sao?"

Đã nói đến mức này thì còn nghỉ ngơi gì nữa? Quý Lam Hạo cúi đầu ngậm nụ cười khiêu khích vào trong miệng, hai người quấn lấy nhau trên giường, môi của Ngụy Hạ bị Quý Lam Hạo cắn đến đỏ bừng, trên mặt cô lộ ra vẻ ấm ức, cũng chỉ có ở trước mặt Quý Lam Hạo thì cô mới để lộ biểu cảm như vậy.

Cô gần như thì thầm nhỏ giọng nói chuyện bên tai Quý Lam Hạo, Quý Lam Hạo nghiêng đầu cẩn thận nghe, đáy mắt xuất hiện sự bất ngờ, nàng hỏi lại xác nhận: "Chị muốn ư?"

Câu trả lời của Ngụy Hạ là khẽ liếm vành tai mềm mại của Quý Lam Hạo: "Nhưng chị muốn chị ở phía trên."

Quý Lam Hạo đương nhiên không có ý kiến gì, nàng dùng lực trên tay một chút, ôm Ngụy Hạ đến nằm úp sấp trên người mình, chỉ là phương hướng có chút kỳ lạ, hai người quay ngược đầu lại.

Điều này khiến Quý Lam Hạo nhìn vào hoa huyệt vừa đạt cực khoái của Ngụy Hạ trước mắt, ở tư thế quỳ, lại nhìn từ dưới lên, cho dù là hoa huyệt ướt đẫm hay lỗ hậu căng khít đều liếc mắt một cái là rõ mồn một, Quý Lam Hạo im lặng không nói gì, nàng nhìn chằm chằm không chớp mắt rồi yên lặng duỗi tay về phía tủ đầu giường, đụng vào công tắc đèn rồi nhẹ nhàng vặn, tia sáng trong phòng theo chuyển động của nàng mà ngày càng sáng.

Cảnh đẹp trước mắt cũng trở nên càng rõ ràng hơn.

Ngụy Hạ đang nằm trên người Quý Lam Hạo cũng cảm nhận được sự thay đổi của cường độ ánh sáng trong phòng, cô không nghĩ mình cần che giấu sự xấu hổ của mình nên tiến về phía eo của Quý Lam Hạo để nhìn rõ hơn. Cô cũng có tư cách xem mỗi một tấc da thịt của Quý Lam Hạo. Cô nằm nhoài trên đùi Quý Lam Hạo, kéo hai chân nàng ra để có thể nhìn thấy môi âm hộ ẩn hiện, hồng hào và căng mọng, mép thịt chắc nịch dính không ít ái dịch.

"Lúc em sờ chị cũng rất ẩm ướt." Ngụy Hạ duỗi tay chạm vào cánh hoa trong rồi lại rút ngón tay ra, phía trên dính đầy chất lỏng ẩm ướt, sau khi nhào nặn một chút, cô thực sự đưa vào trong miệng nếm thử.

Trơn bóng mặn mặn, mùi vị không tệ lắm.

Dùng đầu lưỡi liếm sạch ngón trỏ, Ngụy Hạ cũng không chờ đợi thêm nữa mà cúi đầu, đầu lưỡi hồng hào trượt vào cánh hoa của Quý Lam Hạo, linh hoạt quét xung quanh, giống như quét tất cả ái dịch bên trong, động tác có chút thô lỗ và thiếu kỹ năng.

Quý Lam Hạo bị sự liếm láp có chút thô lỗ đó làm cong một chân, nhưng nàng lại mê đắm đầu lưỡi của Ngụy Hạ, nàng cũng bắt đầu duỗi lưỡi liếm láp, so với sự săn mồi thiếu kiên nhẫn của Ngụy Hạ thì chắc chắn là nàng thuần thục hơn nhiều, nàng đã hầu hạ Ngụy Hạ không biết bao nhiêu lần, có thể dễ dàng tìm được phương thức thoải mái nhất cho Ngụy Hạ.

Đầu lưỡi dùng lực ra sức ép chặt vào âm vật, âm vật sau khi đạt cực khoái vẫn còn rất săn chắc và căng mọng, hương vị liếm láp khiến người ta đê mê, đầu tiên Quý Lam Hạo giống như trấn an, chậm rãi dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng xoa mấy lần, Ngụy Hạ hơi co miệng huyệt, ngay cả hoa huyệt trong miệng Quý Lam Hạo cũng mẫn cảm run một cái.

Sự run rẩy này giống như là một tín hiệu cho phép Quý Lam Hạo ngậm âm đế vào miệng, nàng nhẹ nhàng mím lại để hút nhụy nhỏ đến phồng lên, thịt mềm non nớt bị mút trong miệng khó mà chạy trốn, bị nàng dùng đầu lưỡi trêu chọc liên tục, đầu lưỡi lúc nhanh lúc chậm với tần suất khó dự đoán, âm vật trong miệng cũng càng lúc càng nóng.

Mông nhỏ của Ngụy Hạ giật giật, quá sung sướng, Quý Lam Hạo chỉ từ tình huống liếm láp của Ngụy Hạ đã hiểu được, Ngụy Hạ căn bản không phải là người hay hầu hạ, cơ thể mới bị khiêu khích mấy lần cũng không nhịn được mà sa vào trong khoái cảm, nước bên trong hoa huyệt chảy xuống, theo u cốc mà chảy vào trong miệng Quý Lam Hạo.

Mặc dù cô không cam lòng chịu thua kém, cũng hút lấy âm đế của Quý Lam Hạo, nhưng lại phát ra giọng mũi ngâm nga, rung động rất tinh tế, Quý Lam Hạo rất thích, hai tay nắm bên trên bờ mông của Ngụy Hạ rồi xoa nắn mông thịt non mềm, đôi môi cũng ép hai chân của Ngụy Hạ đè vào mình nhiều hơn nữa.

Nàng bám chặt mà lật ngược liếm mút, Ngụy Hạ vốn đang không chịu nhả ra, nhưng khoái cảm làm rối loạn hơi thở của cô, cô cố gắng thở bằng mũi, nhưng mũi cô lại nồng nặc mùi hương của Quý Lam Hạo khiến cô càng thêm bối rối, mùi vị đó lại khiến cô ngày càng hỗn loạn. Cô há miệng thở hổn hển một lúc rồi mím chặt đôi môi đỏ mọng lại ngậm lấy âm vật của Quý Lam Hạo vào miệng.

Ngụy Hạ cố gắng hầu hạ mình như vậy, Quý Lam Hạo được sung sướng mà kinh sợ, mặc dù không thuần thục nhưng cũng vì trong lòng nàng hào hứng mà có cảm giác đặc biệt, ngón tay nhào nặn mông thịt chẳng biết lúc nào trở nên càng thêm làm loạn, nửa đầu ngón tay đã trượt vào hoa huyệt, không xâm nhập quá sâu, chỉ là nông ở hoa huyệt, ngón tay chuyển động, xoay tròn mà khuấy động hoa huyệt chặt chẽ.

Nước từ hoa huyệt dinh dính chảy vào trong miệng, âm đế trơn trượt không hút được mà trượt ra khỏi miệng của Quý Lam Hạo từng chút một, Quý Lam Hạo cũng không vội, nàng để vật nhỏ trực tiếp trượt ra ngoài, sau đó lưỡi của nàng đuổi theo liếm ra ngoài, một lần nữa cẩn thận đưa nhị hoa mơn trớn vào bên trong.

"Ưm ưm... Ưm a... Ha..." Ngụy Hạ bị liếm đến không chịu nổi, cô nhấc eo muốn nâng lên nhưng lại bị Quý Lam Hạo ôm lấy, trong miệng Quý Lam Hạo phát ra âm thanh liếm mút chụt chụt, cảm giác sắp đạt cực khoái rồi, Ngụy Hạ rên rỉ, miệng cũng không thể chăm sóc được nữa, cô đổi thành nhoài người về phía trước đỡ lấy miệng huyệt của Quý Lam Hạo mà xoa nắn, vòng eo mềm mại nhẹ nhàng vặn, ngực mềm cũng cọ vào chân Quý Lam Hạo rất mạnh.

Bỗng nhiên cơ thể cô run lên, không còn chỗ nào để trốn, lần này Ngụy Hạ chỉ có thể phun vào miệng Quý Lam Hạo, khóe miệng Quý Lam Hạo hé mở, dọc theo khóe miệng chảy không ít ra ngoài, Quý Lam Hạo cũng phát ra một tiếng rên khiến Ngụy Hạ đạt cao trào.

Quý Lam Hạo nuốt xuống chất dịch ẩm ướt trong miệng, nàng đuổi theo về phía trước, đầu lưỡi vẫn cứ dán vào âm đế của Ngụy Hạ rồi dùng tốc độ cực nhanh liếm láp trêu chọc trái phải.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro