107 h

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nữ hoàng cao ngạo ngồi vững trên đùi nàng, dù dáng chân trắng mềm mại trông có vẻ mảnh mai, nhưng khí thế của cô vẫn khiến người ta không thể nhìn thẳng, giống như đang ngồi trên ngai vàng thuộc về mình, rũ mắt, cứ để đôi tay của Quý Lam Hạo chạm vào mình, da thịt tinh tế có thể cảm nhận được nhiệt độ căng thẳng của Quý Lam Hạo.

"Đừng căng thẳng." Ngụy Hạ thấp giọng nói, rõ ràng cũng không có kinh nghiệm, nhưng cô là vương giả trời sinh, không sợ gì cả, mặc dù mới nếm thử thân mật trên giường nhưng vẫn có thể bình tĩnh: "Học theo lời ta nói."

Quý Lam Hạo lại căng thẳng, đôi tay cực kỳ cứng đờ, chỉ là dán chặt vào trên người Ngụy Hạ, nơi dán vào nhau của hai người giống như là nhiễm khí nóng.

Ngụy Hạ lại đi lên phía trước hoạt động một ít, Quý Lam Hạo bị cô buộc ngả ra sau nửa nằm nửa ngồi, mi mắt chớp chớp trông hơi gian nan, động tác này khiến bộ đồ rơi từ trên vai Ngụy Hạ xuống dưới, tơ mát lạnh lướt qua đầu gối Quý Lam Hạo, vật liệu may mặc trân quý rơi trên mặt đất, đầu ngón tay mảnh khảnh của Ngụy Hạ móc một cái, màn giường thả xuống dưới.

Trong nháy mắt sau khi cách biệt với cảnh tượng bên người và ở chung trên một chiếc giường, bầu không khí ái muội càng khiến người ta nôn nóng, vành tai Quý Lam Hạo đỏ lên, động tác trên tay hoạt động có chút vụng về, lướt qua chỗ mẫn cảm của Ngụy Hạ, nghe thấy Ngụy Hạ rên rỉ, nàng có chút ngốc liên tục sờ vào chỗ đó, nghĩ như vậy có thể làm Ngụy Hạ thoải mái.

Ngụy Hạ rũ mắt xuống, xem ngón tay của Quý Lam Hạo vuốt ve đầu vú của mình, không có bất kỳ kỹ xảo vuốt ve nào, đầu vú bị nàng vuốt dựng đứng lên, nhưng tay nghề lại thật sự ngốc.

"Đừng chỉ là sờ, xoa xoa." Ngụy Hạ nhẹ thở gấp, bên trong bức màn trên giường là lời nói mềm mại nhỏ nhẹ, cô dạy Quý Lam Hạo phải làm sao để khiến mình thoải mái: "Ma ma có cho ngươi xem qua sách nhỏ không?"

"Xem rồi, nhìn..." Quý Lam Hạo nhớ tới những sách nhỏ về nữ dâm dục, lập tức mặt đỏ tai hồng, những tư thế dâm mĩ đó và tứ chi quấn vào nhau, không phải là để nàng và bệ hạ làm đó chứ...?

"Nhìn rồi mà còn ngốc như vậy sao?" Ngụy Hạ nhẹ nhàng than một tiếng: "Ngươi nhéo ta đau."

Quý Lam Hạo nhanh chóng buông tay, lập tức nhìn quầng vú bị nàng nhéo đến thoáng trở nên trắng, sau khi nàng buông tay, đầu vú kia hồi máu xong, đầu vú bị nàng niết còn đỏ hơn bên kia rất nhiều: "Bệ hạ thứ tội."

Sau khi bị nhéo đau là cảm giác hơi ngứa, Ngụy Hạ dựng thân lấy tay của Quý Lam Hạo dán vào đầu vú của mình lần nữa, đầu vú nhỏ chủ động cọ xát: "Tha cho ngươi một lần."

Tay của Quý Lam Hạo rất cẩn thận trấn an đầu vú nhỏ kia, lực tay nhẹ đi rất nhiều, vật nhỏ giữa hai ngón tay trở nên gắng gượng, có một loại xúc cảm mềm mại lại vô cùng co dãn, Quý Lam Hạo khống chế được lực tay, vừa rồi đầu vú còn mềm như bông, hiện tại đã trở nên rất co dãn.

Nàng không nhịn được dùng đầu ngón tay khảy vài cái, thoáng dùng sức là có thể ấn vào trong quầng vú non mềm.

"A ưm..." Ngụy Hạ để nàng sờ rất thoải mái, giật eo dưa lên phía trước.

Quý Lam Hạo mở to hai mắt nhìn, đầu vú bị nàng trêu chọc thành màu đỏ bừng đột nhiên tiến lên phía trước, dựa vào rất gần, thậm chí nàng có thể ngửi được mùi mộc hương trên người Ngụy Hạ, hai tay Ngụy Hạ vòng qua cổ nàng: "Ngậm nó, dùng đầu lưỡi khảy..."

Vật nhỏ giống như một trái vây đã chín, đầu lưỡi Quý Lam Hạo liếm hàm trên, cũng không có quá nhiều sự khó chịu, nhưng nàng không muốn thừa nhận giữa môi răng có khát vọng phát ngứa như có như không, bản thân lại nghe lệnh hành sự, hé miệng ngậm nhũ hoa thơm nồng lộ ra vào miệng.

Hương vị mang theo nhiệt độ cơ thể, Quý Lam Hạo cảm thấy hàm dưới của mình sắp không nhịn được run lên, cảm xúc trong miệng chỉ là da thịt ấm áp cực kỳ thuần túy, lại khiến nàng có cảm giác cực kỳ dâm đãng, nước bọt trong miệng tràn ra ngoài, vì không cho nước bọt từ trong miệng chảy ra, nàng chỉ có thể liếm mút một chút.

Thịt non trong miệng theo lực liếm mút của nàng càng thêm dán sát vào trong miệng, việc liếm mút đầu vú giống như bản năng, ánh mắt Quý Lam Hạo lắc lư một chút, hai tay ôm eo Ngụy Hạ, ngoài miệng bắt đầu nhấm nháp trong miệng mình.

Nhìn Quý Lam Hạo sờ soạng vụng về vô lực, vốn dĩ Ngụy Hạ không trông cậy vào hôm nay có thể được hầu hạ thoải mái, nhưng bộ dáng trúc trắc của Quý Lam Hạo vẫn lấy lòng cô, vốn dĩ nhìn vào gương mặt hấp dẫn của Quý Lam Hạo, cô còn tưởng có phải nàng từng có người yêu hay không, nhưng bộ dáng này, có nề nếp, chính là bộ dáng mà cô có thể xoa tròn bóp dẹp, khiến Ngụy Hạ càng ngày càng tham lam.

Muốn khiến Quý Lam Hạo biến thành một ái thiếp chỉ thuộc về cô.

Đầu vú bị mút trong miệng ấm áp, Ngụy Hạ hừ ra tiếng, hưởng thụ thả lỏng thân mình, đầu vú bị mút chặt rồi sử dụng đầu lưỡi khảy, cô không hề khắc chế, thoải mái là lập tức rên rỉ ra tiếng, để Quý Lam Hạo biết được mình thích như vậy.

Quý Lam Hạo vùi đầu ở trước ngực Ngụy Hạ, nghe thấy âm thanh Ngụy Hạ lập tức giương mắt nhìn cô, tầm mắt nhìn hướng lên trên... Ngụy Hạ duỗi tay vuốt tóc nàng ra, thưởng thức một mỹ nhân tuyệt thế như vậy vùi đầu dùng miệng lưỡi hầu hạ đầu vú của cô: "Thoải mái quá."

Môi lưỡi càng thêm tích cực hơn.

Nhưng chỉ hầu hạ đầu vú thôi chưa đủ, Ngụy Hạ còn muốn chậm rãi hưởng thụ, cô không nóng lòng để Quý Lam Hạo bắt đầu bước tiếp theo, Quý Lam Hạo cũng ngây ngốc không hiểu được, chỉ là nghiêm túc liếm mút thịt non vừa nóng vừa cứng trong miệng.

Cho đến hai đầu vú đều sưng đỏ đến tê dại, trên má Ngụy Hạ cũng nổi lên sảng khoái đỏ ửng, cô mới thỏa mãn kéo tay Quý Lam Hạo, kéo tới giữa hai chân của mình, quần lót mỏng manh đã sớm ướt đẫm.

Nếu nói nàng và vũ nữ khác trong chỗ múa cùng ở chung giường, cũng đã thoáng nhìn qua thân hình trần trụi khi thay quần áo, nhưng việc dùng tay vuốt ve nơi kín đáo, nàng vẫn chưa nghĩ tới, Quý Lam Hạo mới vuốt ve hình dáng của chỗ kia qua quần lót, đã có chút nhút nhát muốn rút tay về, nhưng Ngụy Hạ lại giữ tay: "Không được thu tay lại, làm theo sách nhỏ."

Nhưng bức tranh dâm dục trong sách đều có kích thước rất lớn, thậm chí vẽ ra bộ phận sinh dục của nữ nhân, cấu tạo bộ phận sinh dục nữ rất rõ ràng, hạt châu mờ ám giấu ở giữa hai môi đó là nơi sảng khoái nhất của nữ nhân, lấy ngón tay xoa ấn hoặc liếm bằng miệng lưỡi, bức tranh sinh động như thật kia, khiến Quý Lam Hạo mới mười bảy mười tám, chỉ xem một cái đã xấu hổ muốn dời tầm mắt, nhưng ma ma lại nhìn chằm chằm bắt nàng học, một hai phải để nàng xem cẩn thận.

Ngón tay từ quần lót chui vào, đầu tiên là chạm được lông mu mềm mại của nữ hoàng bệ hạ, khi đi xuống, còn lại là môi thịt non mềm đẫy đà, Quý Lam Hạo muốn vuốt ve dọc theo môi thịt, cho bản thân càng nhiều thời gian ổn định cảm xúc, nhưng dâm dịch kia lại rất trơn, lúc này mới dùng lực, ngón tay đã không cẩn thận chạy vào giữa hai môi.

Không nghiêng không lệch ấn vào viên thịt châu nhỏ nhắn, hoa huyệt ẩm ướt run rẩy dưới đầu ngón tay của nàng, Ngụy Hạ cũng nhân biến cố bất thình lình phát ra một tiếng rên rỉ uyển chuyển, duỗi tay nhéo lên lỗ tai đẹp của Quý Lam Hạo: "Làm cái gì gấp như vậy? Ấn xuống chậm rãi xoa."

Quý Lam Hạo muốn phản bác không phải mình gấp, nhưng mở miệng được một nửa thì phát hiện mình căng thẳng đến không nói được. chỉ có thể hơi máy móc vuốt ve nhụy hoa của bệ hạ, quần lót còn chống đỡ tầm mắt, nhưng cảm xúc lại rất khó có thể bỏ qua.

Thật mềm, thật trơn.

Bên trong quần lót thật ướt, tay của Quý Lam Hạo đều dính ướt, dẫn đến đầu ngón tay cũng hoạt động trái phải trong âm vật, nàng không biết nên ấn như thế nào, nên dùng lực nhẹ mà sờ, càng sờ quần lót lại càng ướt, chảy ra cả đùi.

Ngụy Hạ ngại vướng quần lót, ra lệnh cho Quý Lam Hạo: "Cởi quần lót cho ta."

Quý Lam Hạo làm theo, quần lót bị cởi xuống dưới, cầm vải dệt ướt đẫm ở trên tay, Ngụy Hạ thấy Quý Lam Hạo ngoan ngoãn như vậy, lại nói: "Ngươi là ái thiếp của ta, nhớ kỹ hương vị của ta là nên làm."

Nàng là đế vương, yêu cầu gì cũng nói ra được, Quý Lam Hạo nghe mà ngẩn người, suýt nữa không nghe hiểu được.

Ngụy Hạ lại tiếp nhận quần lót của mình, trải mảnh vải dệt kia trên vai ngọc của Quý Lam Hạo, một hương vị nhàn nhạt mơ hồ lượn lờ ở mũi, đó là hương vị của rất nhiều yêu dịch.

"Nhớ cho kỹ." Ngụy Hạ cúi đầu, môi chạm vào môi của Quý Lam Hạo: "Tiếp tục hầu hạ ta, nếu ngừng ta sẽ phạt ngươi."

——————————————–

Ngoại truyện này tôi chủ yếu viết về Lam Tử khi còn trẻ, chẳng phải kiếp sau bọn họ trực tiếp biết hết luôn sao?

Tôi luôn muốn viết về sự ngốc nghếch trước khi được dạy dỗ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro