108 h

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không biết từ khi nào áo lụa trên người đã bị ném ra khỏi màn giường, trên người Quý Lam Hạo chỉ còn sót lại một chiếc yếm đơn bạc, tuy vải vóc ít, nhưng trang sức phối hợp lại không hề ít, trên cổ tay và tai đều là trân bảo có giá trị liên thành, từng món đều là đồ Ngụy Hạ thưởng cho nàng trong ngày thụ phong.

Lúc này nàng rũ đầu xuống, đuôi mắt phiếm hồng có chút gợi cảm, bên miệng nhẹ dán vào hạt đậu hồng ướt át của Ngụy Hạ, trong lúc thở dốc, hơi thở nóng bỏng rơi vào phần ngực trắng nõn của cô.

Ngụy Hạ nói nàng không được dừng, Quý Lam Hạo cũng không dừng lại, nhưng cũng không rõ mình tiếp tục làm gì, chỉ là lấy tay trêu chọc, nhớ kỹ nhuỵ tròn trịa được vẽ trên quyển sách nhỏ, là nơi mẫn cảm nhất của nữ nhân, lúc này nàng mới xoa nắn vài cái dường như đầu vú đã nhô lên, mềm mại chọt vào đầu ngón tay, khi cọ xát một chút là có thể cảm giác được phần eo của Ngụy Hạ đang run rẩy.

Tay nàng căng thẳng khảy vật nhỏ trên đầu ngón tay, không dám dùng lực mạnh, Ngụy Hạ ngồi xuống, cái này khiến toàn bộ tay của Quý Lam Hạo hầu như đã dán sát vào trong môi thịt, toàn bộ tay dường như đã ướt đẫm đang nóng lên.

Hơi thở của Ngụy Hạ có chút rối loạn, cô khó nhịn vặn vẹo eo mông trái phải, luôn cảm thấy nơi mẫn cảm dường như trở nên hơi kỳ quái, mới đè xuống, lại nâng lên trên, không thể nói rõ là muốn tránh thoát hay là càng muốn nhiều hơn, gương mặt ửng đỏ nhỏ vài giọt mồ hôi.

"Bên kia... Sờ nhiều hơn đi..." Cô thích cảm giác toàn bộ bàn tay của Quý Lam Hạo dán ở âm hộ, lòng bàn tay ấm áp bao trùm, đè ép toàn bộ môi âm hộ, âm đế dựng thẳng càng là bị xoa nắn ở lòng bàn tay: "Cứ như vậy... A..."

Thanh âm của cô trở nên dính nhớp, Quý Lam Hạo nghe được cũng đỏ tai, đôi mắt có chút ánh nước, cơ thể nữ phóng thích tính dục trước mắt nàng khiến người ta khó nhìn thẳng, nên bỏ qua và tránh mắt đi, nhưng cố tình nàng lại giương đôi mắt xem hết tất cả.

Chỉ thấy môi hoa mềm mại kia bị lòng bàn tay của mình đè ép đến thay đổi hình dạng, nhìn qua cũng không giảm đẫy đà mà càng thêm ướt át, nàng hoạt động toàn bộ bàn tay, môi âm hộ trơn trượt vô cùng dưới tay của nàng.

Giữa một những xúc cảm mềm mại giống như hòa tan, nàng có thể cảm nhận rõ được âm đế kia nhỏ bé lại đứng thẳng bị lòng bàn tay cọ xát, Quý Lam Hạo cái hiểu cái không sờ soạng.

Nàng phát hiện nếu bàn tay ép chặt một ít, động tác lại chậm hơn, dính sát vào gần như muốn đè dẹp lép nhụy hoa kia, lại một chút một chút thả lỏng thu về, Ngụy Hạ sẽ sướng đến bắp đùi run rẩy.

Trải qua vài lần, Ngụy Hạ mềm nhũn chân hoàn toàn ngồi xuống, sau khi bị thêm trọng lượng thì cảm giác ma sát càng thêm rõ ràng, cô rên rỉ càng thêm ngọt: "Ưm a... A... Thoải mái... A..."

Quý Lam Hạo kề sát lòng bàn tay chạm lên trên, không biết vì sao nàng cũng bắt đầu thở dốc, một tay ôm lấy vòng eo của Ngụy Hạ, nàng cũng không biết nên dừng lại khi nào, chỉ làm hết phận sự vuốt ve chỗ ướt át kia, lòng bàn tay ma sát ra tiếng nước rì rào, cảm giác được chất lỏng tình yêu chảy ra từ khe hở ngón tay, biểu cảm của Ngụy Hạ trở nên càng thả lỏng hơn.

"Phù... A, ưm a!" Ngụy Hạ đột nhiên thở gấp ra tiếng, tiếng nói vốn dĩ mềm nị biến chuyển, tiếng rên rỉ cao vút tràn ra từ giữa môi đỏ, hai chân vừa kẹp cũng đem kẹp chặt tay của Quý Lam Hạo giữa hai chân.

Động tác bất ngờ của cô khiến Quý Lam Hạo hoảng sợ, muốn rút tay, lại làm Ngụy Hạ gấp gáp muốn rút cũng không rút ra được, thịt non vừa rồi còn mềm mại trên tay lúc này trở nên tươi sống, co chặt ở trên lòng bàn tay, phun nước ướt đẫm ra bên ngoài, giống như là tươi ngon nhiều nước non nớt, hoàn toàn khác vừa nãy.

Hai người là lần đầu tiếp xúc đến cao trào, Quý Lam Hạo bị dọa ngây người, sao nàng biết được Ngụy Hạ xảy ra chuyện gì, còn đang suy nghĩ có phải mình chơi hỏng nơi nào tôn quý trên thân thể của bệ hạ rồi không, sao âm hộ này run rẩy đến như vậy, co rút như muốn mút tay nàng vào sâu bên trong.

So với Quý Lam Hạo kinh hoảng, Ngụy Hạ lại bình tĩnh rất nhiều, khác với vũ nữ Quý Lam Hạo không biết nhiều chữ lắm, từ nhỏ đến lớn học ca vũ, cô sớm đã biết được chuyện hoan ái là thế nào, biết được đây là cảm giác lên đỉnh, chỉ là trải nghiệm cao trào này còn sảng khoái hơn tưởng tượng của cô, lỗ chân lông cả người như đều giãn ra, chỗ trống ngắn ngủi trong suy nghĩ cũng làm cả người cô thả lỏng lại.

Cô tiến lên nằm trong lòng ngực Quý Lam Hạo, Ngụy Hạ thỏa mãn thở dài, chỗ kia còn nhảy lên không ngừng, Ngụy Hạ liếm môi, ghé vào trong lồng ngực cứng đờ của Quý Lam Hạo nghỉ ngơi trong chốc lát.

Quý Lam Hạo còn đang hoảng loạn, hai tay đáp trên vai Ngụy Hạ: "Bệ hạ, ngài có khỏe không? Ta kêu cung nữ truyền ngự y cho ngươi."

Nghe nàng bất an muốn truyền ngự y, Ngụy Hạ ngoài miệng vỗ Quý Lam Hạo một chút, để nàng đừng nói nữa: "Im lặng, bổn hoàng nghỉ ngơi một lát."

Quý Lam Hạo chớp mắt, chỉ có thể quan sát Ngụy Hạ, tay còn che ở âm hộ của Ngụy Hạ thử giật ngón tay, ngoại trừ còn nhảy dựng, thì không kịch liệt run rẩy như vừa rồi nữa.

Nên là không có việc gì...

Ngụy Hạ ghé vào trong ngực nàng lười nhác nói: "Đừng nhúc nhích tay." Mới vừa sướng xong lại tiếp tục động, điều này đối với lần đầu tiên của Ngụy Hạ tới nói cũng có chút ăn không tiêu.

Quý Lam Hạo nghe lời không động, đầu ngón tay trên bàn tay tẩm trong dâm thủy trơn trượt phát ngứa.

Ngụy Hạ thở dốc đủ rồi, lúc này mới bò dậy, Quý Lam Hạo nằm dưới thân cô, cô chống hai tay ở trước ngực Quý Lam Hạo, một tay giơ lên mở kim trâm vấn tóc, tóc đen như thác nước đổ xuống dưới, rải trên vai, đuôi tóc rũ xuống chạm vào trước ngực của Quý Lam Hạo.

"Ngươi biểu hiện không tồi, bổn hoàng muốn thưởng cho ngươi." Ngụy Hạ nói.

"Trang sức của ta đã đủ nhiều." Quý Lam Hạo cảm thấy không có yêu cầu gì, trang sức Ngụy Hạ thưởng cho nàng đến bây giờ cũng chưa đeo hết, còn rất nhiều cất trong hộp.

Nhưng Ngụy Hạ lại nói: "Bổn hoàng muốn thưởng cho ngươi, ngươi không được không nhận, mở chân ra."

Quý Lam Hạo cảnh giác, nàng mặc một chiếc yếm và một chiếc quần mỏng manh, trên eo là sợi tơ hồng đan xen và chuông ngọc, giữa hai chân lại có một cái khe, là một cái quần hở vừa mở chân ra là không che được gì nữa!

Nàng kẹp chặt chân không thả, Ngụy Hạ lại nhéo trước ngực nàng, một phen mở yếm, thịt nhũ tròn trịa phát dục tốt nhảy nhảy trước mắt cô, Ngụy Hạ không khách khí duỗi tay xoa bóp: "Xấu hổ cái gì? Cả người của ngươi đều là của bổn hoàng, mở chân ra."

Quý Lam Hạo không tình nguyện mở chân, Ngụy Hạ duỗi tay vừa sờ, thấy ướt át thì cười nhạo một tiếng: "Ngươi còn giả bộ không tình nguyện, nơi này đã ướt thành như vậy, khe hở đũng quần đều bị ngươi làm ướt rồi."

Ngụy Hạ giơ lên dâm thủy trong suốt trên tay ở trước mắt, Quý Lam Hạo cảm thấy thẹn quay mặt đi, lại khiến Ngụy Hạ nhéo cằm quay lại: "Bổn hoàng muốn thưởng ngươi, buổi tối hôm nay ngươi hầu hạ bổn hoàng cao hứng, bổn hoàng quyết định độ đêm đầu cho ngươi."

"?" Quý Lam Hạo không cảm thấy lời cô nói được tính là ban thưởng gì: "Nhưng... Nhưng ma ma nói ái thiếp có thể không cần đêm đầu."

Người nàng hầu hạ chính là nữ hoàng không phải hoàng đế, cho tới nay đều là ái thiếp hầu hạ bệ hạ, nào có bệ hạ hầu hạ ái thiếp, ma ma ân cần dạy bảo nói với nàng, ở trên giường tất cả đều chỉ có thể hầu hạ nữ hoàng, có lẽ nữ hoàng vui vẻ, còn có thể cho ái thiếp dụng cụ khuê phòng sảng khoái một hồi.

Ngụy Hạ lại nói: "Bổn hoàng sẽ phá thân vì ngươi, làm sao vậy?"

Quý Lam Hạo nào dám có ý kiến.

Ngụy Hạ nhìn xuống từ trên cao, trong tay thưởng thức trước ngực mềm mại của Quý Lam Hạo: "Tối nay cũng là đêm đầu của bổn hoàng, ngươi cứ cùng với bổn hoàng, lấy ngón tay phá đêm đầu vì đối phương."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro