119 h

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

H con mèo

Trong đêm khuya thanh vắng, người chủ và Bánh Tiết Heo đang làm ổ trên giường ngủ say như chết, Lam Lam giật cái mũi ngáp một cái rồi tránh ra cho Tiểu Hạ lên đệm.

Tiểu Hạ bước từng bước nhỏ lên, Lam Lam nằm xuống bên cạnh, vừa khéo giữa móng vuốt của Tiểu Hạ, đúng một nắm nho nhỏ.

"Cậu muốn nói cái gì?" Hôm nay ở ngoài bận bịu cả ngày, Lam Lam có chút buồn ngủ, cậu nhắm hai mắt không muốn động đậy.

Tiểu Hạ cúi đầu cắn một cái lên bàn chân của Lam Lam: "Tôi đang nói với cậu đó, đứng lên nhanh."

Lam Lam chỉ có thể bất đắc dĩ đỡ chú mèo đen nhỏ này ngồi dậy, bây giờ thật sự đã rất muộn, đầu nàng buồn ngủ lắm rồi nhưng vẫn gắng gượng nghe Tiểu Hạ lên tiếng.

Tiểu Hạ liếm chiếc mũi đen của mình, lại liếm láp một chút, sau đó không được tự nhiên nói: "Hôm nay... việc cậu tìm Bánh Tiết Heo về đã được thông qua sự xét duyệt của tôi, bắt đầu từ hôm nay, cậu chính là một phần trong ngôi nhà này, tôi công nhận cậu chính là một trong những tuỳ tùng của tôi."

Cứ thế, Lam Lam ngã ngửa ra, mũi chó khụt khịt.

"Ấy, cậu có thái độ gì đấy? Lúc trước Bánh Tiết Heo đã sướng đến phát rồ đấy." Tiểu Hạ nhìn thấy Lam Lam không lập tức vui sướng mà còn nằm xuống chuẩn bị ngủ tiếp thì vô cùng bất mãn, hai chân trước đạp lên mặt chó của Lam Lam, ấn xuống mấy lần, đột nhiên nhớ ra còn bổ sung thêm: "Nhưng vẫn tính cậu ở sau Bánh Tiết Heo, cậu muộn hơn."

Xếp hạng của nàng vẫn còn sau con mèo con kia, Lam Lam lập tức dùng vẻ mặt cá chết, xin hỏi mấy cái này khác nhau chỗ nào? Ngủ thôi ngủ thôi.

"Không được phép ngủ! Cậu vẫn còn chưa đáp lời tôi!" Chân trước của Tiểu Hạ cào tới cào lui trên mặt Lam Lam, da mặt Lam Lam mềm mại tùy cô nàng giẫm lên, Tiểu Hạ giận lên chẳng qua cũng chỉ đạp móng vuốt, cô nàng vô cùng kiêu ngạo: "Không được ngủ!"

Lam Lam khó chịu nhất là khi ngủ bị làm phiền, Tiểu Hạ giẫm lung tung trên mặt nàng, còn suýt nữa giẫm một móng vuốt vào miệng nàng, như thế này còn ngủ sao được nữa, bèn dứt khoát xoay người ngồi dậy.

Tiểu Hạ không kịp đề phòng, lập tức bị lăn xuống dưới, không kịp ổn định cơ thể đã lăn vào trong mái tóc dài màu bạch kim.

Một cục mềm mại giãy dụa trong ngực, móng vuốt lớn của Lam Lam thoắt một cái đã đặt Tiểu Hạ vào trong lồng ngực, Tiểu Hạ giãy dụa thật lâu rồi nằm xiêu xiêu vẹo vẹo.

"Trước đây tôi đã muốn nói rồi." Lam Lam đến gần, vuốt chó nhấn qua nhấn lại trên thân mèo của Tiểu Hạ: "Cơ thể cậu mềm thật đấy."

Thực lòng mà nói thì Lam Lam chưa bao giờ ở chung với mèo, không giống với thân chó cứng rắn, cơ thể mèo mềm nhũn quả thực y như cây bông, đến cả vuốt chó cũng không dám dùng lực động vào.

Tiểu Hạ cúi đầu nhìn móng vuốt của chú chó to: "Cậu sờ lung tung gì đấy?"

Vuốt chó lớn như vậy, chưa được mấy lần chú mèo nhỏ đã bị sờ đến đau, Lam Lam cảm thấy rất tốt, nàng vô cùng thích cái bụng của Tiểu Hạ: "Cái bụng mềm hơn." Nói xong nàng không nhịn được mà liếm vài cái lên chiếc bụng mềm mại của Tiểu Hạ.

"Meo... Meo..." Tiểu Hạ đột nhiên phát ra một tiếng kêu meo meo mềm mềm dính dính, cái đuôi vung vẩy lớn, hai chân sau giẫm một cái đá văng miệng chó của Lam Lam.

"Cậu kêu tiếng gì vậy?" Lam Lam bắt được quả cầu thịt ở chân sau chú mèo rồi dùng răng nhẹ nhàng gặm: "Lẽ nào cậu rất thích? Thích tôi giúp cậu liếm lông bụng phải không?"

Tiểu Hạ cảm giác cái bụng trở nên nóng và ngứa ngáy, cô nàng há mồm cắn cắn miệng mềm của Lam Lam: "Bớt dài dòng, tuỳ tùng giúp liếm lông cũng là, cũng là nên làm!"

Lam Lam nghe xong bèn cúi đầu tiếp tục liếm láp cho Tiểu Hạ, những sợi lông trắng nhỏ trên bụng bị nàng liếm cho ướt đẫm, bình thường Tiểu Hạ rất ghét cái miệng chảy nước của chú chó, hôm nay lại phát ra âm thanh phù phù, ngoại trừ ban đầu còn ngượng ngùng, bây giờ lại mở rộng vuốt mèo ra, dáng vẻ vô cùng hưởng thụ.

Lam Lam cũng rất thích hương vị mềm mại bên mép, nàng liếm đến mức đầu lưỡi tê tê, cái mũi cọ cọ lên sự mềm mại, âm thanh phù phù bên tai cũng làm cho nàng cảm thấy rất đáng yêu.

Đang được liếm, Tiểu Hạ đột nhiên kêu meo meo một tiếng, âm thanh kia còn mềm mại hơn so với mèo con, chân trước đặt trên miệng của Lam Lam, cơ thể đột nhiên xảy ra biến đổi lớn.

Vốn dĩ là một chú mèo nho nhỏ mềm mại, chẳng mấy chốc đã trở nên thon dài, chỉ trong chốc lát sau đã biến thành một người phụ nữ da trắng với mái tóc dài đen nhánh, chỉ có nhờ lỗ tai mèo và cái đuôi đang lắc lư mới có thể phân biệt ra cô chính là Tiểu Hạ vừa nãy.

Khóe miệng Lam Lam bị Tiểu Hạ nắm nhéo, cô không còn gì để nói: "Trong nhà có người, sao cậu có thể biến thành hình người như thế?"

Trên mặt của Tiểu Hạ hơi phiếm hồng, nhưng đôi mắt vẫn thanh mảnh sắc bén như mèo, cô kéo kéo miệng của Lam Lam rồi thấp giọng trách cứ: "Còn không phải bởi vì cậu liếm tôi thoải mái quá nên mới không cẩn thận hiện ra hình người sao."

Đây là quy định giữa các thú nuôi, thực ra thì một số thú nuôi có linh tính là có thể biến thành hình người, nhưng vì để tránh cho loài người bị khủng hoảng nên các cô đều rất kiềm chế loại năng lực này của mình.

Lam Lam liếm môi rồi liếm cái bụng bóng loáng của Tiểu Hạ, làm gì còn lông tơ để có thể liếm được, nhưng mà bộ dáng bóng loáng có vẻ liếm cũng tốt, nàng đến gần Tiểu Hạ liếm lên bụng cô thêm mấy cái.

Tiểu Hạ thở khẽ lên tiếng, cô ôm lấy đầu chó: "Liếm bên này này." Cô kéo đầu chó của Lam Lam lên, vừa khéo đối diện với đầu vú của mình, đầu vú hồng nhuận, Lam Lam thở ra một hơi, đầu vú cũng mơ hồ dựng đứng lên vô cùng mẫn cảm.

Cái miệng đầy lông của Lam Lam cọ cọ trên đỉnh đầu, nàng thè lưỡi liếm láp qua lại, cảm giác mùi vị vừa rồi so với vùng bụng mèo vừa nãy càng làm cho chó yêu thích hơn, cũng theo yêu cầu của Tiểu Hạ mà liếm hai viên đầu vú mềm nhọn cho cô.

Bởi vì chủ nhân ở nhà nên mặc dù biệt thự rất lớn, nhưng Tiểu Hạ cũng không tiện lớn tiếng, cô đè nén âm thanh rên rỉ mềm mại phát ra, nệm của Lam Lam mặc dù to, nhưng lấy dáng vẻ con người nằm thì vẫn rất ngắn, cô co duỗi lại hai chân rồi mở ra trái phải, giữa hai chân tỏa ra một hương vị mềm mại ẩm ướt khiến sự chú ý của Lam Lam ngày càng khó tập trung ở hương vị của đầu vú.

Mũi chó nói cho nàng biết rằng còn có nơi ngon lành hơn nơi này đang đợi nàng đi tới thưởng thức.

Đi xuống từng chút một, Lam Lam lén lén lút lút tranh thủ lúc Tiểu Hạ còn đang hưởng thụ, miệng chó càng ngày càng lấm la lấm lét hướng về phía giữa hai chân của Tiểu Hạ mà liếm, ở đó có mùi vị rất hấp dẫn mũi chó của nàng.

Chỉ ngửi thôi mà nước miếng trong miệng đã tăng lên rồi.

Tiểu Hạ cảm giác được khoái cảm trước ngực đã không còn nữa, đôi mắt vốn dĩ đang thoải mái đến mức híp lại không tình nguyện mà mở ra, nhìn thấy cái đầu lông xù chẳng biết từ lúc nào đã chen vào giữa hai chân cô: "Cậu làm cái gì thế? Ưm meo..."

Toàn thân của cô cứng đờ, cảm giác tê dại bao phủ giữa hai chân, Lam Lam liếm cánh hoa của cô, phía trên mềm mại non nớt, còn có hơi ẩm, liếm một cái Lam Lam không dừng được, nàng rất cố gắng liếm như muốn giúp Tiểu Hạ liếm cho sạch sẽ, đầu lưỡi đẩy cánh hoa của Tiểu Hạ ra, nhị hoa mềm mại bên trong bị cọ liếm sạch, đừng nói liếm sạch sẽ, ngược lại là càng liếm càng thấy ướt.

Tiểu Hạ hừ hừ lên tiếng, cảm giác còn thoải mái hơn so với vừa nãy, hai chân cô khẽ kẹp lấy đầu của Lam Lam rồi tự mình nhào nặn đầu vú đã bị liếm cho ẩm ướt, dưới sự kích thích từ hai phía, vẻ mặt cô có chút sụp đổ không chịu được, giống như là muốn hòa tan: "Ưm, ưm meo..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro