21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối tuần này, Quý Lam Hạo chắc chắn sẽ bị Ngụy Hạ chiếm giữ một cách triệt để, bình thường Quý Lam Hạo không thích ra ngoài chơi, có thời gian là nàng sẽ ở nhà đọc sách hoặc thỉnh thoảng xem tivi hay chơi game với Quý Tuyết.

Ngụy Hạ cho trợ lý đưa Quý Tuyết ra ngoài đi dạo, người trẻ thích đi đâu thì đến đó, có thể quẹt thẻ tùy ý, sự hào phóng của Ngụy Hạ một lần nữa khiến Quý Tuyết thay đổi cách suy nghĩ, Quý Lam Hạo nhìn em gái chỉ vào trò chơi trên máy tính và hét lên sung sướng thì cảm thấy Ngụy Hạ đang dùng tiền để xua đuổi em gái mình, sau đó em gái nàng sẽ rời xa mất.

Sau đó Quý Lam Hạo nhìn thời gian, tám giờ sáng, trời vẫn còn sớm, nàng nhìn Ngụy Hạ: "Hôm nay sao cô dậy sớm vậy?"

"Không được sao?" Hai tay Ngụy Hạ vẫn ở trước ngực, cô hơi nâng cằm lên.

"Không, cô muốn sao cũng được." Quý Lam Hạo sao có thể nói lại Ngụy Hạ, hôm nay là ngày nghỉ, một giờ chiều nàng phải đi làm, vốn dĩ muốn ngủ dậy muộn một chút, nàng biết Ngụy Hạ có lịch trình, chỉ không biết bảy rưỡi sáng cô phải thức dậy. Quý Lam Hạo ngủ mơ mơ màng màng, nàng xoay người thì nhìn thấy Ngụy Hạ đang ngồi trong phòng đọc sách giáo khoa của nàng, suýt nữa nàng đã cho rằng nữ vương trong mơ lao ra khỏi giấc mộng.

Nhìn thấy em gái bị đuổi đi rồi, trên người Quý Lam Hạo vẫn đang mặc bộ đồ ngủ, đồ ngủ của nàng không thay đổi gì, vẫn là hình hoạt hình đáng ra đã bị loại bỏ nhưng vẫn đang chiến đấu ở tiền tuyến, lần này Shrek buông lỏng, Quý Lam Hạo lười biếng duỗi người, bờ vai lộ ra, nàng túm tóc đi vào nhà vệ sinh, sáng sớm nàng vẫn chưa đánh răng rửa mặt.

Ngụy Hạ đi sau nàng, bộ quần áo trên người Quý Lam Hạo rất chói mắt, nhưng mà cô có cảm giác đã nhìn quen rồi, bộ quần áo kia chắc chắn là đã mặc nhiều năm rồi, sau một thời gian dài thì vải cũng mỏng hơn, bên trong còn không có áo lót, nhìn kỹ có thể thấy được đường nét dáng người nàng, trên ngực còn có hai chỗ nhô ra tinh tế.

Nhìn thấy Quý Lam Hạo quay đầu tiến vào phòng tắm, Ngụy Hạ ngồi sang một bên, tối hôm qua sau khi ăn tối xong trở về thì cũng đã muộn, hai người chỉ đơn giản ngủ cùng nhau, bây giờ trong nhà không có ai rồi, cô có chút thay đổi suy nghĩ, muốn Quý Lam Hạo chủ động thân thiết với cô một chút.

Nhưng cái khúc gỗ Quý Lam Hạo này mới sáng sớm nói được hai câu đã vào nhà vệ sinh rồi, Ngụy Hạ cũng không ra phòng khách mà vô thức đi theo sau Quý Lam Hạo, nhìn nàng vào nhà vệ sinh xong thì quay người ngồi lại lên giường, cô liếc nhìn cái gối của Quý Lam Hạo.

Quý Hạo Lam đánh răng rửa mặt xong bước ra ngoài thì kì quái hỏi Ngụy Hạ: "Cô nằm lên gối tôi làm gì vậy?"

Ngụy Hạ không ngờ Quý Lam Hạo ra sớm như vậy, không có biểu cảm gì ngồi dậy, thờ ơ nói: "Buổi sáng thức dậy không biết dọn giường sao? Trên giường lộn xộn như thế, tôi tiện tay giúp cô dọn, con mắt nào của cô nhìn thấy tôi đang nằm trên gối của cô?"

Cô nói ngay thẳng như thế, nhưng thói quen sinh hoạt của Quý Lam Hạo rất tốt, chăn trên giường được gấp thành hình giống như đậu phụ, chỉ có mỗi cái gối bị Ngụy Hạ chà đạp mới hơi lộn xộn.

Nhưng Quý Lam Hạo không nói gì, nàng chỉ đi tới đặt chiếc gối về vị trí rồi quay đầu hôn lên mặt Ngụy Hạ một cái: "Buổi sáng tốt lành."

"Cái gì cơ?" Sau khi nhìn thấy Quý Lam Hạo thì chuyện chăn gối cũng không quan trọng nữa, Ngụy Hạ sờ lên má của mình, không chú ý một chút Quý Lam Hạo đã hôn cô, đây là ý gì chứ?

Quý Lam Hạo nghiêm túc nói: "Nụ hôn chào buổi sáng."

Ngụy Hạ xoa mặt, suýt nữa không khống chế được biểu cảm trên gương mặt, cô quay đầu lại thì thấy Quý Lam Hạo đang thay đồ bèn hỏi nàng: "Cô nói cô chưa từng yêu đương, mấy cái nụ hôn chào buổi sáng chào buổi tối rồi chào tạm biệt là sao đây?"

Tay đang chọn quần áo của Quý Lam Hạo dừng lại một chút, cũng không thể nói nữ hoàng trong mơ luôn yêu cầu nàng làm như vậy được, điều này dẫn đến nàng vừa nhìn thấy Ngụy Hạ thì động tay theo bản năng chứ? Chỉ có thể nói: "Tôi cảm thấy cô thích nên làm."

Mới sáng sớm đã biết nói lời ngọt ngào, Ngụy Hạ không truy cứu nữa, tại sao Quý Lam Hạo làm vậy cũng không quá quan trọng nữa, chỉ cần nàng làm những điều này với một mình cô là đủ rồi, cay mắt nhìn Quý Lam Hạo thay quần áo, dù sao thì Quý Lam Hạo cũng không che đậy gì, hai người không phải người quá ngại ngùng, Quý Lam Hạo vốn muốn tự lấy áo lót cho mình, nhưng nàng lại bị Ngụy Hạ sai lấy áo lót mới mua, chiếc áo ngực màu đen xuyên thấu được thiết kế gọn gàng, kết hợp với quần lót dây mỏng cùng tông màu khiến cho vóc dáng của Quý Lam Hạo càng thêm thon gọn.

Tất nhiên là những bộ đồ lót này đều hướng tới sự thoải mái, mặc vào người thoải mái hơn những thứ quần áo rẻ tiền đáng lẽ nên bị vứt đi từ lâu kia. Sau khi mặc vào, Quý Lam Hạo duỗi người một chút, rõ ràng là cảm giác rất hài lòng sau khi mặc.

Sau đó Ngụy Hạ lại ở bên cạnh chỉ cho nàng mặc quần áo nào, những bộ quần áo cũ kia không được vứt đi, nhưng cũng không được phép mặc ra ngoài, còn không được phép mặc lẫn các nhãn hiệu với phim hoạt hình núi rừng, Ngụy Hạ rất có thưởng thức, nhìn một lần là muốn mang đi đốt, thừa lúc bây giờ đang rảnh rỗi nên chỉ cho cái thẩm mỹ không thể cứu vãn nổi của Quý Lam Hạo.

"Sau này mặc thành bộ đi, đừng để tôi thấy cô mặc lộn xộn nữa." Cô híp mắt nhìn Quý Lam Hạo sau khi xử lý.

Quý Lam Hạo nhìn cả người mình thay đổi trong bộ âu phục nữ, bên dưới là thiết kế hakama mang phong cách vừa trung tính vừa độc lập, nhất thời khí chất và giá trị thay đổi theo hướng max.

Bộ quần áo này vì đặc thù là rất ăn dáng người, nhưng với chiều cao của Quý Lam Hạo mặc lên người thì vô cùng hợp, Ngụy Hạ nhìn thế bèn xuống giường tới gần, cô đứng trước mặt Quý Lam Hạo chỉnh cổ áo cho nàng, hai tay của Quý Lam Hạo hơi mở ra để cho cô chỉnh, bộ dạng yên tĩnh cúi đầu nhìn khiến Ngụy Hạ cảm thấy có chút mềm mại, cô ngẩng đầu lên đợi Quý Lam Hạo cho một chút bày tỏ.

Quý Lam Hạo nhận được gợi ý bèn ôm lấy gáy Ngụy Hạ rồi luồn ngón tay vào mái tóc đen mượt, kéo người qua rồi ấn môi xuống, đảo qua xoay lại cho đến khi Ngụy Hạ không chịu nổi nữa mà khịt mũi thì mới buông tay.

Nụ hôn kết thúc, trên môi của Quý Lam Hạo dính đầy son, đôi môi hiện ra màu đỏ hồng nhạt, môi của Ngụy Hạ vốn dĩ đỏ mọng đã nhạt đi, rõ ràng là Quý Lam Hạo đã ăn hết son của cô rồi.

Ngụy Hạ trang điểm lại một lần nữa, lúc này hai người mới chậm rãi ra khỏi nhà, Ngụy Hạ đã hẹn trước với một nhà tạo mẫu tóc, bình thường cô làm tóc đều đến cùng một nhà tạo mẫu tóc, bây giờ tất nhiên cũng để cô ấy làm tóc cho Quý Lam Hạo.

Quý Lam Hạo nhanh chóng ngồi vào chỗ, bởi vì bọn họ đã kéo dài thời gian ở nhà, bước vào salon là đã sát giờ hẹn trước rồi, nhà tạo mẫu tóc này có nguyên tắc của mình, nếu đã quá thời gian thì cô ấy sẽ không đợi nữa, cho dù có quyền có tiền cũng chưa chắc có thể khiến cô ấy động tay, Ngụy Hạ đã quen biết cô ấy nhiều năm, sự tôn trọng này là đáng có.

Điều này dẫn đến việc căn bản không có thời gian ăn sáng, sau khi ngồi xuống, Quý Lam Hạo xoa bụng, lông mày xinh đẹp nhíu lại, nhà tạo mẫu còn chưa nói gì đã nghe tiếng bụng Quý Lam Hạo réo lên ùng ục.

Vào lúc này, đồng hồ sinh học của Quý Lam Hạo bắt đầu phản kháng, nàng bĩu môi không nói, nhưng ba người có mặt đều nghe thấy tiếng cá voi gào thét.

Nhưng thời gian của Quý Lam Hạo đã đến rồi, muốn ra ngoài ăn gì đó chắc chắn không tiện, nhà tạo mẫu hôm nay định tự tay làm, cũng không để trợ lý của cô ấy đến giúp, Ngụy Hạ im lặng một hồi, vốn dĩ cô không thể làm ra việc ra ngoài mua đồ ăn sáng cho người khác, nhưng làm tóc ít nhất cũng một, hai tiếng. Quý Lam Hạo còn chu mỏ đáng yêu, cô chỉ có thể hỏi: "Đói rồi à?"

Quý Lam Hạo thành thật gật đầu.

Ngụy Hạ chỉ đành hỏi nàng: "Muốn ăn gì?"

"Bánh mì nướng đậu phộng." Quý Lam Hạo chính là một khúc gỗ không có sáng tạo.

Ngụy Hạ nào biết mua bánh mì nướng đậu phộng ở đâu, cô rút điện thoại ra xem thử xem có giao được không, Quý Lam Hạo lại nói: "Vừa rồi trên đường tới đây có một quán ăn sáng."

Cái người này rõ ràng là ban nãy trên đường đã đói bụng rồi, ngay cả chỗ nào có quán ăn sáng cũng nhớ rõ, còn chớp mắt nhìn Ngụy Hạ, ý tứ không nói cũng biết.

"Tôi đi một lát rồi về." Ngụy Hạ không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể móc ví đi mua cái gì mà bánh mì nướng đậu phộng cho Quý Lam Hạo.

Nhà tạo mẫu tóc nhìn Ngụy Hạ đi ra ngoài mà há hốc mồm, đây có còn là Ngụy Hạ mà cô quen biết không? Vậy mà lại tự mình ra ngoài xếp hàng mua đồ ăn sáng cho ai đó? Cảnh tượng này quá thần kỳ rồi!

Điều này cũng khiến nhà tạo mẫu không dám coi thường Quý Lam Hạo, khách hàng lớn trong tay cô ấy không ít, kiểu tình nhân mua được giống như Quý Lam Hạo cô cũng thấy không ít, cô ấy không coi thường, nhưng để tôn trọng thì không thể nào.

Nhưng người trước mắt hiển nhiên rất biết lấy lòng Ngụy Hạ, chỉ cần một câu nói cũng có thể khiến cho người ta đi mua đồ ăn sáng, đây không phải là khả năng trời sinh thì cũng là người có thủ đoạn, không thể coi thường được.

"Xin chào, tên tôi là Ava, hôm nay cô muốn làm kiểu tóc nào?" Cô cầm các dụng cụ trong tay, để Quý Lam Hạo nói lên ý tưởng của mình.

Quý Lam Hạo ngồi im không trả lời, Ava còn tưởng nàng không nghe rõ, lại hỏi một lần nữa thì Quý Lam Hạo chầm chậm trả lời: "Cắt ngắn là được rồi, cắt tầm khoảng... mười phân đi."

Đây là yêu cầu quỷ quái gì vậy? Cô ấy ở đây để cắt ngắn 100 sao? Loại yêu cầu cơ bản này lập tức khiến cho Ava nhớ lại thời điểm cô ấy mới học cắt tóc, bị hồi tưởng gột rửa giống như là nhìn thấy đường ngựa phi của cuộc đời.

Hóa ra cô ấy đạt đến cấp độ này mà vẫn có thể nghe được yêu cầu như thế...

Cô đoán Quý Lam Hạo thật sự không có ý tưởng gì, bằng không thì sao Ngụy Hạ có thể để vào tay cô? Vẫn là dựa vào mình thôi...

"Hay để cho rồi, trước tiên để cho tôi xem đường nét của cô đã." Nói xong, Ava đưa tay ra, cẩn thận vén tóc mái dài chướng mắt của Quý Lam Hạo ra, thấy rõ được khuôn mặt của Quý Lam Hạo ẩn dưới mái tóc.

...Thật sự là rất đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro