52 h

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Môi Quý Lam Hạo bị Ngụy Hạ cắn trào ra một mùi rỉ sắt, môi chắc đã bị cắn nát, nàng đẩy Ngụy Hạ ra, mặc dù sức lực của Ngụy Hạ không lớn, nhưng càng đẩy thì miệng càng đau hơn.

Hiển nhiên đây là một nụ hôn có tính chất trừng phạt, Ngụy Hạ tựa như nảy sinh ý xấu cắn nàng. Hai tay Quý Lam Hạo bắt lấy bả vai Ngụy Hạ, đau đến không chịu nổi nữa. Hơn nữa trong đầu còn một đám lửa giận, sau đó không giãy dụa nữa, cắn nhau qua lại với Ngụy Hạ.

Nàng tiến về phía trước, dùng sức để hai người lên sô pha, động tác có chút thô bạo làm hai người ngã lên sô pha có chút đau. Ngụy Hạ trừng mắt nhìn Quý Lam Hạo, đôi mắt giận dữ càng thêm lợi hại. Cô túm lấy tóc Quý Lam Hạo, miệng Quý Lam Hạo chảy máu, áp chế Ngụy Hạ đang muốn trả thù mình, cũng cúi đầu cắn lấy môi cô.

Nhưng nàng không có mạnh bạo như Ngụy Hạ, đôi môi mềm mại của nàng căn bản không gặm lại môi của Ngụy Hạ. Ngược lại làm cho miệng hai người đều có vị máu, cảm giác bị thương làm Quý Lam Hạo từ từ bình tĩnh lại, lúc tỉnh táo cũng không đại biểu cho việc không tức giận. Nàng ngẩng đầu lên, lấy giấy vệ sinh rồi phun một ngụm máu lẫn nước bọt ra, đẩy Ngụy Hạ không chút hứng thú nào.

"Cô dám đẩy tôi à?" Ngụy Hạ ở sô pha lạnh lùng trừng mắt nàng, cũng chùi máu trên miệng, mu bàn tay lau miệng một phen. Hai tay túm lấy áo Quý Lam Hạo không cho nàng đi: "Như thế nào? Không muốn chạm vào tôi? Hôm qua là ai đã bế tôi cả buổi tối? Hiện tại giả vờ đứng đắn à! Hay là bây giờ tôi đã làm cô hết hứng thú rồi? Cô muốn lên giường với tiểu Nhan? Hay là còn tiện nhân nào khác nữa?"

Quý Lam Hạo một tay che miệng Ngụy Hạ lại: "Cô đừng nói bậy, cô nói bậy nữa thì tôi sẽ thật sự tức giận đó."

Vẻ mặt của nàng nghiêm túc, lòng bàn tay mềm mại che miệng Ngụy Hạ, Ngụy Hạ nói không được, liền thấy Quý Lam Hạo nhe răng, thấy có vết thương không rõ, để lại một dấu cắn đặc biệt rõ ràng. Đã như thế rồi mà Quý Lam Hạo còn không cắn lại cô, thật khờ mà.

Thấy nàng lại xoa xoa miệng vết thương, vừa rồi cô thấy Quý Lam Hạo định bỏ đi chọc tức, hoàn toàn không tiếc sức cắn mạnh nàng một cái. Vết cắn có chút nghiêm trọng, lau một lát vẫn còn rơm rớm một chút. Quý Lam Hạo liếc nhìn Ngụy Hạ đang bị che miệng lại, trong miệng hai người đều có vị máu, ngược lại cũng không muốn tiếp tục ầm ĩ nữa.

Quý Lam Hạo biết Ngụy Hạ hiếu thắng, chung quy là để người khác nhường cô, tức giận nói: "Tôi chỉ nói một lần cuối, tôi và tiểu Nhan chỉ là bạn bè bình thường." Cứ như vật, nếu Ngụy Hạ còn muốn tiếp tục ầm ĩ thì nàng cũng không giải thích nữa, mặc cô là được.

Lòng bàn tay che miệng Ngụy Hạ bị cắn một chút, Quý Lam Hạo lúc này mới rút tay về, lòng bàn tay ẩm ước chỉ có một vết cắn nhợt nhạt. Ngụy Hạ nằm trên sô pha không nhúc nhích, khóe miệng nâng lên một cái: "Ôm tôi."

Đến lúc này rồi mà Ngụy Hạ còn có thể nghĩ đến chuyện này, Quý Lam Hạo thật sự có chút không hiểu Ngụy Hạ đang suy nghĩ gì, không nói gì nhìn cô, chỉ thấy Ngụy Hạ không hiểu vấn đề, trực tiếp cởi áo mình ra, áo bra bên trong hiện ra, là chiếc áo sáng nay Quý Lam Hạo mặc cho cô "Nhanh lên."

Quý Lam Hạo cũng không hiểu Ngụy Hạ sao bỗng nhiên lại tích cực như thế, cũng không nói nhiều, trực tiếp túm lấy quần áo của cô. Ôm người vào phòng tắm, cũng không biết hai người trong lòng đều có lửa hay không, dứt khoát túm lấy đối phương mà dùng sức làm, phát tiết hết bất mãn trong lòng với người đối diện.

Trong phòng tắm, kéo tóc Quý Lam Hạo đè vào giữa hai chân mình, cũng không quan tâm Quý Lam Hạo có duỗi lưỡi ra hay không. Dù sao cái mũi cao thẳng cọ cũng rất thích, Quý Lam Hạo trực tiếp đè Ngụy Hạ xuống bồn tắm lớn, cắm ngón tay vào trong người Ngụy Hạ làm cô co rút, khắp nơi đều là nước. Thời điểm phun trào thì ngón tay càng chọc vào mạnh hơn, âm đạo co rút lại theo cao trào, dâm thủy cũng dừng lại.

Sau đó chính nàng cũng bước lên đùi Ngụy Hạ, kéo đùi Ngụy Hạ và đùi mình lại ma sát hộ khẩu giữa hai chân của nhau. Lông giữa hai chân Ngụy Hạ đã từ từ dài ra, mềm mại ngắn ngủn cọ làm nên khoái cảm khác lạ. Eo của Quý Lam Hạo vừa di chuyển vừa cọ xát, càng đảo càng thêm ướt át, hoa huyệt co rút triền miên mút chặt lấy nhau, cao trào một lần không đủ, giống như không ngừng ma sát với nhau không chịu dừng lại sau cao trào.

Nếu bình thường thì Ngụy Hạ chắc chắn đã hô dừng, nhưng hôm nay trạng thái của cô cũng khác thường. Quý Lam Hạo muốn buông tay nhưng cô không chịu, túm lấy Quý Lam Hạo, tiếng nhỏ nhẹ trong lúc đi lên giường ít lại. Chỉ còn lại tiếng thở dốc nóng hổi, hận không thể hung bạo kéo đối phương vào lòng.

Hai người làm từ phòng tắm vào đến trên giường, Quý Lam Hạo đè người lên giường, hai người liếm nơi giữa hai chân lẫn nhau. Vốn dĩ là tư thế dịu dàng nhưng hai người mạnh mẽ lại sinh ra một hương vị phân thua cao thấp. Lăn lộn quay cuồng không ngừng gặm liếm nơi riêng tư của nhau đạt tới cao trào. Miệng tràn đầy hương vị của nhau, khóe miệng của Ngụy Hạ đầy nước, huyệt khẩu cũng được , đầu lưỡi Quý Lam Hạo chọc lấy. Đầu lưỡi vươn ra lại thu vào, để Quý Lam Hạo mạnh mẽ nằm lên giường, răng môi càn rỡ trượt tới hoa huyệt.

Ngụy Hạ nắm lấy ga giường rên rỉ ra tiếng, bụng co rúm cao trào không dứt, yêu dịch cũng đứt quãng chảy xuôi ra ngoài như trước, làm trước ngực Quý Lam Hạo đều là ẩm ướt nhớp nháp. Tuy nói bị khoái cảm tra tấn, nhưng mông lại ưỡn lên, dùng tư thế dâm đãng để Quý Lam Hạo tiếp tục liếm.

Chỉ có như vậy thì cô mới có thể cảm nhận được Quý Lam Hạo cũng khao khát mình.

Quý Lam Hạo dùng miệng làm Ngụy Hạ ra hai lần, sau đó lại dùng ngón tay đi vào chỗ sâu ở hoa huyê chơi đùa. Không những làm Ngụy Hạ chật vật phun nước không thôi, hai chân duỗi ra đến không còn sức lực. Thân người mềm nhũn nằm úp trên giường, mệt đến không thể động đậy.

Không chỉ Ngụy Hạ, Quý Lam Hạo cũng thở hồng hộc, nước trên người cũng không rõ là mồ hôi hay yêu dịch. Chỉ cảm thấy cả người đều là hương vị của Ngụy Hạ, ngay cả miệng cũng vậy.

Nàng vì trận điên cuồng trên giường này làm có chút hoảng hốt, ngồi yên trên giường trong chốc lát mới như nhớ tới lấy di động trên giường. Trên đấy hiện vậy mà đã hơn mười hai giờ đêm, bọn họ mới về đến nhà còn chưa được tám giờ nữa!

Quay đầu nhìn Ngụy Hạ trên giường, cô giống như đã ngủ say, hai người ồn ào liền trực tiếp lăn lên giường, ngay cả cơm chiều cũng chưa ăn. Nhưng bây giờ nuốt dịch của người kia đã lửng dạ, Quý Lam Hạo cũng không muốn ăn gì. Suy nghĩ một lát, vẫn là bế Ngụy Hạ lên, đặt lên ghé mềm bên cạnh, còn mình đỡ cơ thể ê ẩm mà sửa sang lại giường, thay ga mới sạch sẽ rồi bế Ngụy Hạ trở về.

Ngụy Hạ đã kiệt sức, nhưng khi bị ôm qua ôm lại thì tỉnh, thấy Quý Lam Hạo chống eo đi vào phòng tắm. Nhưng lại không giống như lúc ôm cô đi tắm thường thấy, đáy lòng có chút khó chịu, hai người cãi nhau, Quý Lam Hạo cứ để cô vậy trực tiếp ngủ, Ngụy Hạ cũng không còn sức đứng lên tắm rửa, chỉ có thể nhắm mắt lại chịu đựng cảm giác dinh dính khó chịu trên người.

Một lát sau, Quý Lam Hạo lại đi ra, tốc độ nhanh đến nỗi căn bản không đủ để nàng tắm rửa, trong tay nàng bưng một cái chậu, còn có khăn mặt, nàng nghĩ Ngụy Hạ còn đang ngủ thì kéo tay cô qua lau.

Xúc cảm dịu dàng, nước ấm thoải mái, chân mày Ngụy Hạ thả lỏng, tùy ý để Quý Lam Hạo lau toàn thân mình, ngay cả dinh dính giữa hai chân cũng được lau sạch sẽ sảng khoái. Lúc này Quý Lam Hạo mới cầm chậu đi vào phòng tắm, bên trong truyền đến tiếng vòi sen.

Ngụy Hạ được yên ổn nhét góc chăn vào, còn được Quý Lam Hạo làm thành một tư thế yên phận. Nằm trên giường một mình, hưởng thụ những tơ tình nhỏ bé hiện lên trong đầu.

Chờ Quý Lam Hạo tiến vào chăn, Ngụy Hạ trở mình chui vào lồng ngực nàng. Quý Lam Hạo nghĩ đến thói quen sau khi ngủ của Ngụy Hạ, lập tức thu hai tay lại, kéo Ngụy Hạ vào trong ngực ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro