80

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quý Lam Hạo không tiếp tục đến Ích Hoa, rất nhanh nàng đã tìm được một công việc bán thời gian khác, nàng thấy Ngụy Hạ trực tiếp chuyển tiền vào tài khoản của mình, nhưng nàng không sử dụng khoản tiền kia, học phí của Quý Tuyết không thấp, nàng cũng không có ý định khiến Ngụy Hạ thêm gánh nặng, thứ duy nhất nàng nhận chỉ có tiền lương trợ lý mà Ngụy Hạ đưa cho nàng khi đó, toàn bộ biệt thự, trang sức, ô tô và các loại thẻ mà Ngụy Hạ cho nàng cũng để hết lại ở biệt thự, những bộ quần áo cũ bị nàng nhét ở một góc được nàng một lần nữa tìm ra rồi bọc lại, chuẩn bị chuyển ra ngoài ngay khi tìm được một nơi để thuê.

Cũng may là nàng sắp tốt nghiệp, chờ nàng tốt nghiệp đại học thì sẽ có thể tập trung vào nơi làm việc, gánh nặng học phí của em gái mặc dù vất vả một chút, nhưng Quý Lam Hạo không hề có ý định để cô bé phải chuyển trường, một ngôi trường tốt thì cũng có nghĩa là một tương lai tốt, nàng không muốn làm tiêu tan hy vọng của Quý Tuyết, nàng muốn cho cô bé một hoàn cảnh an ổn để học tập.

Chỉ riêng học phí và tiền ăn ở đã tốn mấy chục ngàn đồng, Quý Lam Hạo tính toán số tiền tiết kiệm trước mắt của mình, tạm thời vẫn chống đỡ nổi, tuy vậy nó không cho phép nàng ngồi mát ăn bát vàng.

Quý Lam Hạo đã từng chịu đựng vất vả, muốn nàng quay trở lại bưng bát đĩa, lau bàn hoặc rửa chén đều được, lần này nàng tìm được công việc trong một cửa hàng bán đồ uống, gần như tất cả thời gian nghỉ ngơi đều sắp xếp theo ca, theo cách này, nàng sẽ kiếm được nhiều tiền hơn một chút, nàng học hỏi rất nhanh, rất nhanh sau đó không ai phải đưa nàng đi cùng nữa, nàng có thể pha chế đồ uống và đứng quầy mà không gặp bất cứ vấn đề gì.

Cửa hàng bán đồ uống ở ngay bên cạnh trường học và nhà ga, lượng người lớn và quan trọng tốc độ, rất nhiều người đều không làm được, nhưng Quý Lam Hạo cảm thấy hiện tại mình không có tư cách kén chọn, nghiêm túc làm việc.

Bà chủ là một người phụ nữ trung niên, bà rất nhanh nhẹn và cũng tự mình chăm sóc cửa hàng, nhìn thấy Quý Lam Hạo làm việc nghiêm túc như vậy liền cảm thấy người trẻ tuổi này không tệ, rất xinh đẹp, còn lôi kéo không ít khách mời, bèn vừa làm việc cùng nàng vừa nói chuyện phiếm, nghe thấy Quý Lam Hạo đang tìm phòng cho thuê bèn nói tầng hai của cửa hàng đồ uống cũng là của bà, bà đang muốn cho thuê, hỏi xem ý của Quý Lam Hạo như thế nào.

Nàng lên tầng thì thấy diện tích không lớn nhưng môi trường khá tốt, dọn dẹp sạch sẽ và vừa mới được trang trí, hỏi giá cả thì cũng tạm ổn, nàng và bà chủ quen biết được một tháng, cảm giác bà là một người có thể tin tưởng được, nàng quyết định thuê căn phòng.

Hai ngày sau, Quý Lam Hạo dọn ra khỏi biệt thự.

Hai người đã chia tay một tháng, Ngụy Hạ vẫn luôn chờ Quý Lam Hạo chủ động cúi đầu với mình như trước đây, nào ngờ lại nhận được thông báo Quý Lam Hạo chuyển đi.

Khóe miệng cô mím xuống một cách rõ ràng, sau khi hỏi về những thứ còn sót lại trong biệt thự thì lập tức cảm thấy tệ hơn.

Đợi đến khi thư ký rời đi, Ngụy Hạ tức giận đến mức ném toàn bộ tài liệu trên bàn xuống đất, âm thanh nổi nóng của cô lớn đến mức thư ký bên ngoài nghe thấy cũng rụt vai lại, không dám hỏi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Ngụy Hạ lấy điện thoại di động ra muốn hỏi Quý Lam Hạo có ý gì, nhưng nghĩ lại, cô lại cất điện thoại đi, sau khi đi đi lại lại trong văn phòng, cuối cùng cô gọi cho mấy người bạn.

Cô cần nhóm cố vấn.

Thấy bạn bè gặp nạn, hai người Trang Nhược Lan và Chu Lộ ngay lập tức chạy đến, thấy Ngụy Hạ im lặng không nói gì đứng trước cửa sổ sát đất, mà mấy trợ lý ngồi xổm trên mặt đất thu dọn tài liệu rơi đầy trên mặt đất, dáng vẻ đầy mồ hôi, giống như đang nhặt mấy quả bom hẹn giờ vậy.

Đợi đến khi trợ lý vất vả chạy ra ngoài, Trang Nhược Lan và Chu Lộ mới tự nhiên ngồi xuống, Chu Lộ hỏi: "Nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Gần đây cậu và Quý Lam Hạo cũng rầm rộ quá đấy."

Một tháng này các cô đều không ư thấy Quý Lam Hạo xuất hiện, Ngụy Hạ và Quý Lam Hạo vốn dĩ chỉ hận không thể dính thành một người, bây giờ lại cả ngày không thấy được người kia, Ngụy Hạ cũng không ra ngoài chơi với các cô, cả ngày chỉ nhìn vào điện thoại di động không có mấy người gọi, cũng không biết là dính phải bùa chú gì.

Chu Lộ chẳng hiểu gì cả, nhưng Trang Nhược Lan lại rất rõ ràng: "Cậu nói muốn chia tay với cô ấy à?"

Ngụy Hạ vẫn đang đứng trước cửa sổ sát mặt đất, cô yếu ớt quay đầu, sau khi trút hết tâm sự trong phòng làm việc, cô đã bình tĩnh hơn một chút, nhưng cũng không trả lời câu hỏi của Trang Nhược Lan.

Chu Lộ lại không tin nổi: "Chia tay á!? Làm sao có thể!"

Ngụy Hạ vẫn không trả lời, thái độ không phủ nhận cũng không thừa nhận này không khác gì với việc ngầm thừa nhận cả, Chu Lộ im lặng một lúc lâu mới hỏi: "Thật sự chia tay rồi à?"

Cô còn tưởng rằng cho dù Quý Lam Hạo có chết thì kiếp sau Ngụy Hạ cũng sẽ bắt nàng tiếp tục yêu đương!

Nhưng Trang Nhược Lan lại biết lý do bên trong, nghĩ cũng biết Ngụy Hạ chắc chắn nghĩ đến chiêu lùi một bước để tiến hai bước, nào ngờ bây giờ chơi thoát luôn rồi, cô dựa vào lưng ghế mềm mại thở dài: "Không ngờ tính tình cô ấy lại bướng bỉnh kiên cường như thế."

Ai có mắt đều có thể nhìn ra cách Ngụy Hạ đối xử với Quý Lam Hạo, tuy không thể nói là dịu dàng ân cần nhưng về mặt vật chất, cô ấy tuyệt đối không thẹn với Quý Lam Hạo, cơm ăn áo mặc tốt nhất đều cho Quý Lam Hạo, không ai có thể chấp nhận được nếu những điều này đột nhiên biến mất, đó cũng là lý do tại sao bạn thường phải ký hợp đồng trước khi yêu đương.

Bây giờ đã biết rõ sự tình, gương mặt khó ở của Ngụy Hạ đi tới, trong lòng quả thực không thoải mái, đối mặt với mấy người bạn cùng nhau lớn lên cũng không để ý đến mặt mũi của mình mà trực tiếp nói: "Tôi đối với cô ấy như thế nào bản thân tôi rõ nhất, hiện tại Quý Lam Hạo thật sự chia tay với tôi, mấy cậu có đề nghị gì không, không thể buông tay người ta được, dù thế nào cũng phải nắm chặt người ta lại."

Chu Lộ vừa nghe vậy bèn xắn tay áo lên: "Còn có thể thế nào nữa, dùng tiền đập cô ấy! Bây giờ cô ấy làm việc ở đâu? Cửa hàng đồ uống hay nhà hàng? Mua đi mua đi, dùng năng lực của đồng tiền ấy!" Cô hét lên một cách vô cùng nông cạn.

Trên cơ bản, ngoại trừ tụ tập để đủ số lượng thì loại chuyện cần động não này các cô ấy cũng không trông cậy vào Chu Lộ, Trang Nhược Lan nói: "Tiền không thể dễ sử dụng được, biệt thự không lấy, chỉ riêng việc cậu càng đập tiền thì mọi chuyện lại càng tệ hơn, cô ấy đang chưa nhận ra tình cảm của mình, cần có người đến gõ đầu cô ấy." Thành thật mà nói thì Quý Lam Hạo có thích hay không Ngụy Hạ cũng không rõ ra sao, bạn có thể ngủ với người mà bạn ghét mỗi ngày không? Cũng chỉ có một mình Quý Lam Hạo không tỉnh táo, chính là người bên ngoài thì rõ ràng nhất.

Ngụy Hạ chán nản nói: "Tớ đã nghĩ như vậy, nếu không sao lại tàn nhẫn ném phí chia tay trước mặt cô ấy, chính là để cô ấy cảm thấy tớ thật sự không cần cô ấy nữa, có thể khiến cô ấy gấp quýnh lên chứ? Nào ngờ cô ấy giỏi như vậy, vừa quay đầu liền chạy đến không thấy người nữa, bây giờ dọn ra ngoài rồi!"

Càng nói lại càng tức giận, Quý Lam Hạo, tôi hận cô chính là một kẻ đầu gỗ đẹp mắt!

Trang Nhược Lan nói: "Không sao cả, để tôi đề xuất biện pháp khác cho cậu." Mấy người cùng bí mật tính toán đưa lên Quý Lam Hạo vào bảng mục tiêu, mà nhân vật chính đang thu dọn hành lý ở căn phòng vừa thuê là Quý Lam Hạo đột nhiên cảm giác sống lưng trở nên mát lạnh, nàng sửng sốt sờ sau gáy.

Chỉ vài ngày sau, Quý Lam Hạo nhận được một cuộc gọi từ thư ký, nói rằng lúc đầu nàng rời đi vội quá, phải quay lại và ký một số tài liệu từ chức, Quý Lam Hạo cảm thấy rất kỳ lạ, nàng luôn nghĩ rằng thư ký rất chuyên nghiệp, không thể phạm sai lầm này được.

Thư ký ngượng ngùng cười trong điện thoại nói: "Không phải là do lúc đó bầu không khí quá tệ sao, rất nhiều tài liệu không gấp bị đè xuống, bây giờ cảm xúc đã qua, nên bù lại thì vẫn nên làm, làm phiền cô Quý tới đây một chuyến... Hay để tôi cử xe tới đón cô nhé?"

"Không cần đâu, tôi sẽ tự bắt taxi tới." Bây giờ Quý Lam Hạo chẳng phải là nhân vật gì to lớn, nàng cảm thấy không nên đón nhận đãi ngộ này thêm nữa.

Thư ký cúp điện thoại, nhưng tay cầm micro vẫn có chút run rẩy, chỉ thấy Ngụy Hạ đứng bên cạnh lạnh lùng nhìn cô nói chuyện điện thoại, hẳn là cũng không quá áp bức.

"Cô Quý nói cô ấy sẽ tới, khoảng ba giờ ngày mai cô ấy sẽ đến nơi." Thư ký run rẩy báo cáo sự thật.

Ngụy Hạ gật đầu, ánh mắt sáng ngời: "Lấy một ít tài liệu cho cô ấy ký." Nói xong bèn quay đầu rời đi.

Thư ký rên rỉ đau khổ trong lòng, sếp theo đuổi gái thật đáng sợ, phải bịa ra tài liệu từ con số không cũng thật phiền phức!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro