81

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy ngày sau, Quý Lam Hạo trăn trở bắt xe bus đến công ty Ích Hoa, bây giờ nàng không có thẻ nhân viên nên phải đứng dưới tầng đợi thư ký xuống.

Quý Lam Hạo nói trong điện thoại: "Thư ký Kim, bây giờ tôi đang ở dưới tầng, phiền cô đi xuống dưới một chuyến." Nàng nhìn chiếc bàn ở sảnh lớn một chút rồi nói: "Cô cứ mang tài liệu xuống đi, tôi ở dưới này ký một chút là được rồi."

Thư ký lại nói: "Ôi cái này... Tôi đã xuống thang máy rồi, nhưng lại không mang tài liệu xuống, hay là cô theo tôi lên đây một chuyến vậy..."

Người đã tới rồi, nếu như không đưa được người ta lên, thư ký cảm thấy mình không cần làm gì nữa.

Cũng may Quý Lam Hạo không quá kiên trì, nàng ở dưới tầng ngoan ngoãn chờ cô ấy, thư ký xuống tầng thấy Quý Lam Hạo đứng đó thì sắp khóc đến nơi, mấy ngày nay giám đốc Ngụy quá khó ứng phó, cuộc sống kiểu này khi nào mới kết thúc đây? Cô ấy chỉ muốn ôm đùi Quý Lam Hạo rồi cầu xin nàng quay lại thôi...

Cố gắng nở một nụ cười chuyên nghiệp, Quý Lam Hạo được thư ký đưa lên.

Sau khi lên tầng, tài liệu cần ký thực ra chẳng có gì, nội dung chính của chồng tài liệu dày cộp chủ yếu là điều khoản bảo mật, vì Quý Lam Hạo trong khoảng thời gian này đã luân chuyển giữa các bộ phận khác nhau, đương nhiên không phải không tin nàng mà là quy trình của công ty vẫn phải làm một lần.

Quý Lam Hạo vốn dĩ muốn trực tiếp ký chữ kí, thư ký lại đột nhiên vỗ nhẹ một cái vào nơi ký tên rồi dạy cho Quý Lam Hạo một quan niệm rất quan trọng: "Cho dù nội dung của hợp đồng có dài dòng đi nữa thì cô cũng phải đọc nội dung qua một lần mới được ký! Đây là điều rất cơ bản, tuyệt đối không thể trực tiếp ký tên!"

Cô nàng nói một cách vô cùng nghiêm túc nhưng nội tâm lại gào thét. Đùa gì thế? Tôi đã gõ bản tài liệu này ròng rã hết hai ngày đấy! Cô cứ vung bút lên ký luôn như vậy, lương tâm của cô không biết đau sao!?

Quý Lam Hạo khiêm tốn nghe dạy bảo, thư ký sắp xếp cho nàng ngồi một chỗ mềm mại ở ghế sô pha trên hành lang từ từ xem, xem xong thì ký là được rồi. Quý Lam Hạo là con người không quan tâm đến mọi thứ, nàng coi là thật nên bắt đầu thực sự đọc từng chữ một cách hết sức chăm chú, lần xem này không kéo dài một giờ đồng hồ thì sẽ không xong nổi.

Thư ký Kim thấy nàng như vậy thì yên tâm, cô ấy nhanh chóng trốn vào phòng làm việc lặng lẽ quan sát.

Quý Lam Hạo cúi đầu đọc tài liệu được khoảng mười phút, sau đó nàng nghe thấy tiếng bước chân từ trong thang máy đi tới, nàng ngẩng đầu lên nhìn thì thấy một cô gái có dáng vẻ cao ráo ưa nhìn đi tới trước mặt nàng, quần áo mà cô gái này mặc trên người đều là quần áo hàng hiệu, còn đi một đôi giày vải đế dày, thoạt nhìn rất trẻ trung, cô gái này cầm điện thoại trong tay như đang làm nũng, trong miệng còn nhai kẹo cao su, đến cuối hành lang thì rẽ.

Nàng nhìn chằm chằm vào cuối hành lang một lát rồi quay sang chỗ khác, chỉ có phòng làm việc của Ngụy Hạ thôi.

Không hiểu sao mà năng lực tập trung của nàng có chút buông lỏng, lỗ tai nàng không nhịn được dựng lên, nghe ngóng động tĩnh ở cuối hành lang.

Đáng tiếc là nơi này có thiết bị cách âm quá tốt, nàng chẳng nghe được gì cả.

Mười lăm phút sau, Quý Lam Hạo vẫn không lật thêm được một trang giấy nào, đáy lòng nàng vẫn nghĩ trong phòng làm việc kia đang có chuyện gì, ngày lại càng buồn bực và mất tập trung.

Không bao lâu sau, cô gái trẻ đó đi ra ngoài, thoạt nhìn vẫn không ra dáng vẻ gì như vậy, trong miệng không nhai kẹo cao su nữa, vừa ra ngoài đã rút điện thoại ra, giọng điệu nói với đầu bên kia điện thoại trở nên khác đi, biến thành giọng không đứng đắn: "Ra ngoài chơi không? Tôi vừa có một khoản tiền, đãi chứ, hôm nay không về nữa, ừm, ừm, cậu đến đón tôi đi, sau tôi lại đòi cô ấy một chiếc xe..."

Nhìn cô ta đi xuống thang máy càng lúc càng xa, Quý Lam Hạo vươn cổ ra nhìn cho đến khi cửa thang máy đóng lại.

Lúc này, thư ký nhìn lén đã lâu chui từ trong phòng làm việc: "Sao rồi? Cô đọc xong chưa?"

Lúc này Quý Lam Hạo mới thu lại ánh mắt, bên trong biểu tình hờ hững mang theo một chút để ý: "Giám đốc Ngụy ở trong văn phòng sao?"

Thư ký vừa thấy bộ dạng này của nàng liền cảm thấy có hy vọng, lúc này cô ấy nói: "Đúng vậy."

Quý Lam Hạo cố nhịn một chút nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được, nàng hỏi: "Người vừa đi vào văn phòng ban nãy..." Nàng muốn hỏi nhưng lại cảm thấy bản thân không có tư cách này.

Thư ký cũng rất tích cực trả lời theo kịch bản: "Tôi cũng không chắc đó là ai, hình như là người cô Chu Lộ giới thiệu cho giám đốc Ngụy, gần đây hay đến."

Cô ấy nói không biết là ai, nhưng dáng vẻ kia nhìn là biết giống như người yêu của Ngụy Hạ hoặc người sắp trở thành người yêu, trước đây chỉ có nàng mới có thể tùy ý ra vào văn phòng của Ngụy Hạ, cô gái kia cũng có thể, không khó để nhìn ra rất có thể Ngụy Hạ có hứng thú với cô ấy.

Ít nhất thì gương mặt đó là dáng vẻ Ngụy Hạ thích.

Xem xong tài liệu với tâm trạng không biết là gì, Quý Lam Hạo ký tên rồi rời đi với vẻ mặt mang tâm sự nặng nề.

Thư ký tiễn nàng đến cửa công ty rồi lúc này mới lên lầu, cửa thang máy vừa mở đã thấy Ngụy Hạ đang đứng ở cửa chờ, thư ký Kim sợ đến mức chân suýt nữa đã mềm nhũn ngã xuống đất.

"Cô ấy nói thế nào?" Ngụy Hạ hỏi, vẻ mặt lạnh lùng không giấu được sự háo hức trong giọng nói.

Thư ký Kim nhìn tình hình thực tế mà nói: "Cô Quý thoạt nhìn rất để tâm."

Như thế này khiến Ngụy Hạ rất hài lòng rồi lại bảo thư ký Kim tìm kiếm số điện thoại nơi Quý Lam Hạo đang làm việc.

Mà sau khi Quý Lam Hạo trở về, trong đầu đều là chuyện của Ngụy Hạ, nàng liên tục mất tập trung khi làm việc.

Theo lý thuyết thì nàng đã chia tay với Ngụy Hạ, nàng không nên để ý chuyện như vậy, nhưng tâm lý của Quý Lam Hạo lại không nhịn được mà suy nghĩ, đặc biệt là cô gái kia nhìn cũng không phải là người biết chăm sóc người khác, Ngụy Hạ thích sạch sẽ, miệng lại kén ăn, buổi tối còn thích có người ôm ngủ, cô gái đó nghe nói cũng không định về nhà, vậy tối nay Ngụy Hạ phải làm sao bây giờ? Cơm tối giải quyết như thế nào?

Cô còn không thích ăn sáng, nếu không mang bữa sáng đã nấu xong chờ cô rời giường ăn thì Ngụy Hạ cũng chỉ uống cà phê, không biết có người nào làm cho cô không...

Những lo lắng trước đó bị nàng cố gắng ném qua một bên lúc này lại trỗi dậy từ tận đáy lòng, tâm tư của nàng trở nên hỗn loạn, khiến nàng không cẩn thận mà lắc nhầm hai ly đồ uống.

Bà chủ nhìn ra được nàng có tâm sự cũng không trách nàng, còn nói: "Tiểu Quý à, gần đây nhìn cháu rất mệt mỏi, hôm nay cũng không có nhiều khách, không thì hôm nay cháu nghỉ ngơi đi." Trong lòng Quý Lam Hạo có chút băn khoăn, trong đêm khuya tĩnh lặng nàng nằm trên giường thiền định.

Nàng ôm một chiếc gối trong lòng, mắt nhắm lại.

Đã vài ngày không ngủ ngon, nàng luôn cảm giác chiếc giường trống vắng...

Hôm sau ở trường không có tiết, bà chủ đột nhiên gọi điện cho nàng vội vàng nói: "Tiểu Quý! Mau dậy đi, có đơn đặt hàng lớn tới, khách hàng đặt trước hai trăm cốc trà sữa, cháu mau tranh thủ thời gian xuống tầng giúp cô!"

Quý Lam Hạo vội vàng rửa mặt rồi chạy xuống cửa hàng giúp đỡ pha chế đồ uống, vất vả làm xong hai trăm cốc, trước mặt bà chủ lại đội lên hơn năm mươi cốc nên cầu cứu, lại thêm hôm qua bản thân trông coi cửa hàng nên hiện tại quả thực vô cùng mệt mỏi, bà bèn nói: "Chờ một chút con trai cô lái xe đi giao đồ uống, cháu đi với nó một chuyến để giúp nhé."

Quý Lam Hạo ngoan ngoãn lên xe, băng ghế sau và cốp xe đều đầy đồ uống, thậm chí Quý Lam Hạo còn đặt một túi đồ uống lớn trên đùi vì sợ đổ.

Bảy tám ngã rẽ, Quý Lam Hạo sửng sốt.

Nơi giao đồ uống hóa ra là biệt thự nơi nàng từng trước đây!?

Cũng không đúng, nói đúng ra là biệt thự bên cạnh, Quý Lam Hạo thở một hơi, cảm thấy mình nghĩ nhiều quá rồi, nhìn thấy biệt thự bên cạnh có rất nhiều người chen, có vẻ là đang tổ chức tiệc đứng, một vài thanh niên ồn ào quậy phá làm náo động cả sân biệt thự, bên trong có một người quen.

Chính là cô gái mà mấy ngày trước nàng nhìn thấy ở văn phòng.

Quý Lam Hạo đưa đồ uống vào, trong lòng nàng có chút chua xót, hoá ra Ngụy Hạ đối với nàng cũng không có gì đặc biệt, nếu không thì quay đi cũng không mua cho cô gái kia tòa biệt thự ở bên cạnh.

Nàng cúi đầu cùng con trai bà chủ bưng đồ uống vào nhà, tiền đã được chuyển cho bà chủ, cô cùng người phụ trách đếm số lượng rồi chuẩn bị rời đi.

Con trai bà chủ lên xe trước, Quý Lam Hạo đếm số lượng xong, khi đi được một nửa thì nhìn thấy cô gái đang cầm một ly rượu nói chuyện phiếm với bạn bè, cô nàng cười hì hì nói: "Tôi còn trẻ, tìm một người bao nuôi có thể kiếm tiền, huống hồ lần này đối phương còn siêu giàu nữa!"

Quý Lam Hạo nghe xong, chân không thể nhúc nhích, nàng đứng cách đó không xa lắng nghe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro