86 h

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngụy Hạ xuống hai ba lần đã khiến Quý Lam Hạo hôn đến mể mẩn, Quý Lam Hạo tuổi trẻ thể lực tràn đầy, Ngụy Hạ bị lôi kéo miễn cưỡng đi theo tiết tấu của Quý Lam Hạo, đợi Quý Lam Hạo lui ra, miệng Ngụy Hạ giống như tạm thời quên khép lại mà hơi mở ra, đầu lưỡi nhỏ còn khẽ thè ra bên ngoài, còn có sợi tơ trong suốt màu bạc nối liền với đầu lưỡi Quý Lam Hạo giống như lưu luyến không rời trên môi.

Ngụy Hạ bị hôn đến thở hổn hển, không rảnh đưa ra yêu cầu gì nữa, sự kháng cự của cô đối với Quý Lam Hạo quá thấp, miệng hôn thân thể đã mềm nhũn, cả người được phục vụ rất thoải mái, hai tay còn vòng chặt quanh cổ Quý Lam Hạo, nhưng cô không còn nhiều ý kiến, có dáng vẻ mặc cho Quý Lam Hạo tự mình phát tiết.

Quý Lam Hạo cũng không khách sáo, nàng thoáng lui ra để Ngụy Hạ thở dốc, da thịt dưới lòng bàn tay đã bắt đầu trở nên ấm áp, nàng vốn đang ngồi trên giường nhưng không biết lại đứng lên từ khi nào. Nàng đặt hai tay lên giường, tư thế này dường như đặt cả người Ngụy Hạ dưới thân, cũng hết cách, Ngụy Hạ đành dùng sức ôm cổ nàng không buông.

Với tư thế khom lưng bên giường, Quý Lam Hạo hôn Ngụy Hạ đến mức đầu gần như vùi trong gối, thân thể mềm mại không xương nhẹ nhàng vặn vẹo trên giường, hai tay Quý Lam Hạo vuốt ve thân thể Ngụy Hạ, làn da trắng nõn ấm áp khẽ run rẩy dưới sự vuốt ve của nàng.

Mấy ngày nằm viện, dưới sự chăm sóc của Quý Lam Hạo, Ngụy Hạ đã không gầy như lúc mới nhập viện nữa, cô nằm trên giường thiếu vận động nhưng sờ lên xương cốt cơ thể vẫn như vậy, có chút ấm áp mềm mại, Quý Lam Hạo rất thích cảm giác này nên bóp bóp xoa xoa.

Khung xương Ngụy Hạ hơi nhỏ, Quý Lam Hạo lại cao hơn cô rất nhiều, chênh lệch đó dù Ngụy Hạ mang giày cao gót cũng không sánh được, hai tay Quý Lam Hạo khép lại, dường như có thể trực tiếp vòng qua vòng eo nhỏ nhắn của Ngụy Hạ, sờ lên trên chính là xương sườn, cứ như dùng sức bóp một cái là có thể hoàn toàn xoa đến trước ngực.

Ngụy Hạ bị vuốt ve đến hơi ngứa ngáy, cô không giãy dụa mà lại vặn vẹo cơ thể dưới sự vuốt ve của Quý Lam Hạo, lộ ra thân thể quyến rũ của mình, Quý Lam Hạo cảm nhận được thân thể người phía dưới không an phận, buông lỏng môi Ngụy Hạ ra, cúi đầu nhìn thân thể trần trụi của Ngụy Hạ kích thích khó nhịn.

Ngụy Hạ ngẩng đầu lên, biểu cảm Quý Lam Hạo vẫn trầm tĩnh, sâu trong ánh mắt dường như có một ngọn lửa đang cháy dữ dội.

Cho nên Ngụy Hạ cười khẽ một tiếng, chủ động tiến sát lại khóe miệng Quý Lam Hạo liếm một cái, đầu lưỡi mang theo quyến rũ ướt át: "Nhanh lên..."

Lập tức, đầu ngón tay Quý Lam Hạo trượt về phía chân Ngụy Hạ, trước đó Ngụy Hạ sử dụng chậu tiểu, lại không thể tắm nên rất bất tiện, cô để Quý Lam Hạo xử lý lông vùng kín sạch sẽ, bây giờ ở đó hồng hào mềm mại, ngón tay Quý Lam Hạo ấn lên hoa huyệt đầy đặn của Ngụy Hạ mấy cái, thành thục trượt trái phải mở hoa huyệt ra, bên trong trơn ướt dính dính, dính đến mức đầu ngón tay Quý Lam Hạo ướt sũng.

"Chị ướt như vậy sao?" Quý Lam Hạo hoàn toàn chưa làm gì nhiều, mấy lần hôn môi và vuốt ve thôi mà Ngụy Hạ lại ướt thành như vậy, Quý Lam Hạo vừa dùng ánh mắt vi diệu nhìn cô, một bên cầm khăn bên giường, một tay nâng mông của Ngụy Hạ lên, thuận lợi đệm khăn dưới mông cô: "Đừng làm ướt ga trải giường."

Ngụy Hạ tức giận nhìn nàng, lúc này còn nghĩ đến giường bệnh: "Em vừa hôn tôi đã ướt rồi, em phải chịu trách nhiệm." Cô không nói lý.

Quý Lam Hạo bị những lời này của cô chọc cười, nàng không thường xuyên cười, lúc này lại cười khẽ ra tiếng, Ngụy Hạ ở cự ly gần nghe vậy chỉ cảm thấy vành tai tê dại, lại dán vào không chịu buông tay: "Nhanh lên nhanh lên." Cô gấp gáp thúc giục.

"Biết rồi." Quý Lam Hạo bị cô quấn lấy không thoát thân, ngón tay trượt vào trong hai cánh hoa theo độ ẩm ướt, giữa cánh hoa hơi nóng tay, hạt ngọc trai vẫn mềm nhũn, đầu ngón tay Quý Lam Hạo trượt giữa cánh hoa một lúc, giọng nói hơi khàn khàn: "Chị mở chân ra chút, thế này em không vào sâu được."

Đây hoàn toàn là nói bậy, Ngụy Hạ thấy ngón tay nàng rất thoải mái ở giữa cánh môi của mình, nhưng Ngụy Hạ vẫn thỏa mãn yêu cầu này của nàng.

Chân trên giá đỡ không cử động được nên Ngụy Hạ trực tiếp cong chân còn lại lên, thân hình của cô mềm nhũn, chỉ gác chân lên cánh tay của Quý Lam Hạo, biên độ mở chân này khiến cho cánh hoa mở ra thêm một chút, càng có cơ hội tiến vào nhụy hoa yếu ớt bên trong, cô còn nói: "Muốn tôi mở bao nhiêu? Em tự làm đi."

Hoàn toàn giao phó thân thể cho đối phương nhưng Ngụy Hạ lại có khí thế khống chế toàn trường, Quý Lam Hạo nhìn cô như vậy cảm giác hơi nóng rực, nàng nuốt nước bọt, lại kéo chân Ngụy Hạ ra một chút, hạt ngọc trai được nàng vuốt ve mấy cái đã hơi nhô lên, giữa cánh môi khẽ mở lộ ra bên trong, ngọt ngào làm người ta muốn yêu thương.

Quý Lam Hạo chỉ dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng trêu chọc hạt ngọc trai, đùa giỡn hạt ngọc đến đỏ lên, cánh hoa không ngăn được nàng, một hạt nhỏ nhô lên, Quý Lam Hạo rũ mắt nhìn, miệng bắt đầu tiết ra nước bọt, vậy mà nàng lại bị khơi dậy dục vọng dùng miệng.

Nàng đã mút vô số lần, sau khi miệng dùng sức mút mạnh và dùng đầu lưỡi trêu đùa, hạt ngọc trai nong nóng nho nhỏ đó sẽ run rẩy giữa răng môi nàng.

Quý Lam Hạo liếm môi, có thể dễ dàng nhớ lại hương vị đáng yêu khiến người ta muốn ức hiếp hơn, nàng càng dùng đầu ngón tay trêu chọc, đột nhiên bất ngờ dùng móng tay lướt qua, quả nhiên cả người Ngụy Hạ run rẩy.

Kích thích kịch kiệt đột nhiên ập đến khiến cả người cô nổi da gà, mí mắt có chút trách cứ: "Em bắt nạt tôi."

Cả thế giới, người dám bắt nạt Ngụy Hạ cũng chỉ có mình Quý Lam Hạo, nàng không chỉ bắt nạt Ngụy Hạ mà còn có thể khiến Ngụy Hạ bị bắt nạt một cách vui vẻ.

Quý Lam Hạo dựa lại gần, cắn lên môi Ngụy Hạ một cái: "Bắt nạt chị đó."

Cả người Ngụy Hạ sắp tan chảy.

Ngón tay đó đùa giỡn hoa huyệt vừa mạnh vừa cứng khiến Ngụy Hạ khẽ thở hổn hển, nước tiết ra cũng rất đủ đầy, chỉ có thể nói Quý Lam Hạo có tính toán trước, khăn đã bắt đầu ướt rồi.

Nàng dùng ngón trỏ dạo quanh miệng dưới hồng hào mềm mại, âm thanh ướt át dinh dính khiến vành tai hai người họ đều có chút ngứa ngáy, hai tay Ngụy Hạ túm lấy quần áo Quý Lam Hạo, nhụy hoa bắt đầu run rẩy.

Đây là dấu hiệu của cực khoái.

Quý Lam Hạo có thể dễ dàng nhìn thấy hạt ngọc trai đang khát vọng run rẩy, lập tức bóp một cái rồi dừng lại, trêu chọc nơi nhạy cảm.

Đột nhiên dừng khoái cảm lại, Ngụy Hạ chỉ cách cực khoái một chút nữa tất nhiên bất mãn, cô hừ nhẹ một tiếng, nhận thức muốn khép chân lại, tự vui sướng dựa vào chân mình.

Nhưng Quý Lam Hạo lại không buông chân cô ra, chân khác lại không nghe theo sai khiến, Ngụy Hạ trừng mắt nhìn nàng, bảo lúc này Quý Lam Hạo không được lề mề.

"Vội cái gì?" Quý Lam Hạo bảo Ngụy Hạ không được vội, vừa nói vừa bước một chân lên giường bệnh, chiếm cứ vị trí cuối giường: "Có lần nào tôi khiến chị không hài lòng chưa?"

Có lẽ là lần nào cũng hài lòng.

Lúc này, hạt ngọc trai của Ngụy Hạ đã bị nàng trêu chọc đến mức thành dáng vẻ thành thục có hương vị, hiếm khi Quý Lam Hạo lộ ra biểu cảm có tính xâm lược, nàng nhấp nhẹ môi, ánh mắt khóa chặt vào nhụy hoa đỏ lên bên bờ cao trào, rõ ràng là sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro