87 h

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã cách hai tháng không quan hệ thân mật, rõ ràng vội vàng gấp gáp không chỉ một mình Ngụy Hạ, Quý Lam Hạo tuy ngoài miệng không nói gì, nhưng hành động cũng rất tích cực.

Động tác của nàng không quá mạnh, chỉ kéo một chân Ngụy Hạ, trên đùi còn một mảng vảy không nhỏ, nàng cẩn thận dịch chuyển chân Ngụy Hạ, tuy nói miệng vết thương đã đỡ hơn nhiều rồi nhưng Quý Lam Hạo vẫn rất sợ làm cô đau, so với động tác mạnh mẽ vắt chân lên cánh tay Quý Lam Hạ của Ngụy Hạ thì Quý Lam Hạo cẩn thận dè dặt hơn nhiều.

"Như vậy có đau không?" Nàng lại kéo chân Ngụy Hạ ra một chút, không yên tâm về vết thương thoạt nhìn vẫn có chút đáng sợ kia.

Ngụy Hạ nhìn nàng, cũng không nói gì chỉ nhìn nàng chằm chằm, đùi cô để trên cánh tay Quý Lam Hạ chậm rãi mở ra hai bên, đến khi hai chân mở ra đến cực hạn mới dừng, hoa huyệt ướt đẫm hoàn toàn lộ ra trước mắt Quý Lam Hạo, câu đáp trả đã thể hiện rõ ràng.

Quý Lam Hạo nhìn ánh mắt khiêu gợi của cô cũng an tâm hơn, cúi đầu dán sát môi vào hoa huyệt Ngụy Hạ, cảm xúc mềm mại nhẹ nhàng chạm vào môi, hơi thở Quý Lam Hạo khẽ thổi vào môi âm hộ đầy nhạy cảm, như có như không khẽ thổi nhẹ lên trên.

"A...." Huyệt nhỏ Ngụy Hạ co mạnh, khát vọng cao trào không diễn tả nổi: "Em mau vào nhanh đi..."

Tuy cô rất thích Quý Lam Hạo trêu đùa mình, nhưng sau hai tháng cô quạnh thực sự không thể chịu nổi nữa, khẽ chớp mắt, cô nhẹ nhàng nâng eo, chủ động cọ nơi riêng tư mềm mại của mình vào miệng Quý Lam Hạo.

Cô gần như có thể cảm nhận được luồng nhiệt ấm nóng từ miệng Quý Lam Hạo, gấp gáp đến chân cũng run rẩy.

Đầu lưỡi Quý Lam Hạo nhẹ nhàng liếm cánh hoa mềm mại của Ngụy Hạ, chưa kịp ổn định nhịp thở thì Quý Lam Hạo đã ngậm lấy hai cánh hoa vào trong.

Nơi nhạy cảm thoáng chốc được ngậm trong miệng, Ngụy Hạ gần như mất hồn, đôi môi nhỏ cô khẽ khàng thốt ra từng tiếng rên, khoái cảm đã lâu không gặp khiến Ngụy Hạ mềm nhũn cả người, hưởng thụ cảm giác được miệng Quý Lam Hạo mút chặt.

Âm vật mềm mại yếu ớt được Quý Lam Hạo mút lấy chợt nhô ra, lớp thịt mềm bảo vệ âm vật được Quý Lam Hạo nhẹ nhàng dùng môi tách ra, vật nhỏ ngay chính giữa lại bị hút ra, Quý Lam Hạo ngậm chặt nhụy hoa ấm nóng, dùng đầu lưỡi chơi đùa.

"A a..." Ngụy Hạ thoải mái giãn lông mày, vẻ mặt sắc sảo giảm đi nhiều, hai tay đưa xuống, ngón tay vân vê xuyên qua mái tóc ngắn của Quý Lam Hạo, nắm chặt đến mức gần như nắm tóc của Quý Lam Hạo, khiến miệng nàng càng dán chặt không rời.

Quý Lam Hạo kề sát đến mức cả môi cũng không chút khe hở, nàng không giãy giụa, mà trái lại có chút hưởng thụ sức mạnh của Ngụy Hạ, đầu lưỡi nàng liếm mút trêu đùa, lưỡi dán sát đỉnh nhụy hoa, chậm rãi liếm mút, khoái cảm từng bước ép sát khiến Ngụy Hạ vừa nãy gần đạt cao trào lập tức mềm nhũn cả người.

Liếm mút không bao lâu, hai tay Ngụy Hạ siết chặt tóc Quý Lam Hạo, cả người căng cứng, thở dốc hổn hển, bộ ngực đầy đặn phập phồng cũng bị tay cô ép chặt trước ngực, tạo ra đường khe ngực đầy quyến rũ.

Căng cứng một lúc sau, thân thể Ngụy Hạ lại mềm nhũn, đôi chân không còn sức nhẹ nhàng tựa trên cánh tay, miệng huyệt co rút như có như không chủ động hút lấy môi dưới Quý Lam Hạo, thở dài thỏa mãn.

Từ sau khi ở cùng Quý Lam Hạo, cô mới hiểu được tình ái mỹ miều thế nào.

Quý Lam Hạo cũng cảm nhận được sự co rút và ẩm ướt dưới miệng, trước tiên hưởng thụ cảm giác khẽ nhói trong miệng, sau đó nhân lúc cảm giác đó còn chưa biến mất, đầu lưỡi nàng mút liếm trong huyệt nhỏ, dưới cằm cũng dính đầy nước dịch, đầu lưỡi trơn trượt chạm vào nhụy hoa còn đang run rẩy, trơn mịn khiến người ta không nhịn nổi mà nhanh chóng liếm mút.

Hai chân mở rộng, hai cánh hoa không che được âm vật đang cương cứng, Quý Lam Hạo giữ hai chân Ngụy Hạ, miệng cách nơi thần bí kia chừng mấy milimet, vươn lưỡi ra, có thể thấy rõ đầu lưỡi nàng đang mút liếm nhụy hoa mềm mại đỏ ửng của Ngụy Hạ.

Chỉ thấy âm vật nhỏ nhắn ửng hồng bị đầu lưỡi liếm trái liếm phải, Ngụy Hạ bắt đầu rên rỉ, đè nén trong họng không thành điệu, âm vật sau cơn cao trào không chịu nổi kích thích liên tục như vậy, cơ thể cô lùi ra sau, nhưng với một chân ở trên giá đỡ thì cô căn bản không làm gì được.

Mới đầu Quý Lam Hạo còn rất chú ý đến hành động của Ngụy Hạ, cho nên vẫn luôn giữ đùi Ngụy Hạ, sợ cô trong lúc kích động sẽ có hành động khiến mình bị thương, bây giờ hai tay đó nhẹ nhàng siết chặt Ngụy Hạ, môi mân mê, dùng bờ môi cọ xát âm vật.

"A a..." Ngụy Hạ thoải mái nắm ga giường, Quý Lam Hạo vuốt ve đùi cô, hai tay không để yên, rõ ràng là càng thích trêu đùa bầu ngực đầy đặn của Ngụy Hạ.

Nghĩ đến vết thương của Ngụy Hạ, Quý Lam Hạo cũng không làm quá mức, lần thứ hai cao trào rất thoải mái, Ngụy Hạ rên rỉ từng tiếng ngắn như kìm nén, huyệt nhỏ đau nóng một hồi, cơ thể cũng ướt mồ hôi, thoải mái đến mức không nhịn được tách hai chân cực hạn đến xấu hổ, thích được môi lưỡi Quý Lam Hạo vân vê.

Âm vật đang nhấm nháp cao trào nhẹ nhàng khép lại, Quý Lam Hạo muốn để dư vị cao trào kéo dài, lúc lùi ra miệng cũng không thả lỏng, chụt một tiếng kéo thẳng âm vật từ bên trong ra, hoàn toàn đỏ ửng cương cứng, khi ra khỏi môi âm hộ còn hơi vểnh lên, trông khá đáng yêu.

Ngụy Hạ ngửa đầu thở một hơi, run rẩy cả người, Quý Lam Hạo ngẩng đầu lên, liếm bờ môi ướt đẫm, trên mặt vẫn khá nhếch nhác, vẫn còn chút mùi hương thuộc về Ngụy Hạ.

Ngụy Hạ thích dáng vẻ nàng như vậy, nhìn Quý Lam Hạo ngẩng đầu, gương mặt khiến cô mê đắm không thôi, hai tay vươn ra kéo người đến, nhắm thẳng vào miệng Quý Lam Hạo.

Mùi vị ẩm ướt mằn mặn giữa đôi môi hai người, cô giữ chặt cổ Quý Lam Hạo, hai tay cũng chui vào trong áo Quý Lam Hạo, rõ là chưa được thỏa mãn.

Quý Lam Hạo lại ngăn tay cô lại: "Còn lại để về nhà làm."

Ngụy Hạ nghe thấy thì không vui: "Như vậy thì tính là gì chứ?"

Làm tình thì phải hai người đều thỏa mãn, Quý Lam Hại chỉ làm mỗi cho cô như vậy khiến Ngụy Hạ không vui, nhưng vậy không phải là hai người yêu nhau gần gũi.

Quý Lam Hạo lại không cho, nàng kéo bàn tay hư hỏng của Ngụy Hạ ra khỏi người mình, dỗ dành: "Chị vẫn đang bị thương, nghe lời."

Có lẽ vì mới được thỏa mãn, nên Ngụy Hạ cũng không quá kiên quyết, nhưng vẻ mặt thì có chút khó chịu, viết rõ ba chữ tôi không vui trên mặt, không giằng co cũng không phối hợp để Quý Lam Hạo lau người cho mình.

Quý Lam Hạo giúp Ngụy Hạ lau sạch yêu dịch giữa hai chân, rồi lại bê chậu nước qua muốn giúp Ngụy Hạ làm sạch thoải mái hơn, chỉ thấy đi ra đi vô một hồi mà Ngụy Hạ vẫn mặt mũi buồn bực, nhỏ giọng hỏi cô: "Chị còn muốn thế nào?"

Tính tình bực bội, không tốt cho quá trình phục hồi.

Ngụy Hạ liếc nhìn nàng, rồi lại nhìn sang chỗ khác, chính là muốn tự Quý Lam Hạo nghĩ.

Quý Lam Hạo thấy cô thích nổi giận như vậy, to gan lớn mật nhéo má cô một cái: "Giận à?"

Ngụy Hạ vẫn không nói chuyện, vỗ vào tay Quý Lam Hạo một cái.

Quý Lam Hạo không nói gì nhìn cô, lập tức đứng dậy.

Động tác hơi đột ngột, Ngụy Hạ nhìn sang.

Quý Lam Hạo trực tiếp cởi quần áo của mình, còn cởi cả nội y, để lộ cả thân thể yêu kiều.

Ngay tức khắc, Ngụy Hạ làm gì còn quan tâm đến chuyện bực tức, ánh mắt dán chặt không rời, chỉ thiếu mỗi chảy nước miếng thôi.

Quý Lam Hạo ném quần áo sang một bên, lúc này mới nói: "Không thể làm, nhưng cho chị xem thì được."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro