Anh ấy ghét bỏ tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhâm Tống Sinh nghe cô nhóc nói xong có chút bất ngờ , khóe miệng mang theo ý cười nói
" Anh không ghét bỏ em , nhưng nếu càng ngày càng gầy sẽ rất xấu ..."
Ninh Hinh càng trợn to mắt
" Anh cuối cùng vẫn là ghét bỏ em !"
Tức giận không nói một lời nào , Nhâm Tống Sinh biết anh lại chọc giận nữ vương nhà anh rồi .
Lần này Nhâm Tống Sinh lại muốn nếm thử trái cấm , muốn xem phản ứng của Ninh Hinh như thế nào , cô gái nhỏ này thường ngày dù có tức giận cũng sẽ không nhịn được quấn lấy anh , nhưng mà khi trở về biệt thự liền lạnh mặt đi lên , hôn một cái cũng không cho , anh là khiến cô cảm thấy thương tổn sao ?
Cũng không có khả năng , đối với Ninh Hinh chuyện thể hình không quan trọng , nhưng mà cô lần này vô cùng để tâm ,bởi vì tình địch quá nhiều , Nhâm Tống Sinh lại vô cùng hấp dẫn ...Cho nên , liền mở điện thoại lên mạng gõ một dòng chữ .
Hiển thị một vài bài tập giúp nâng ngực , mông ...
"..." Cô cảm thấy ngực cô vừa đủ , mông cũng tròn trịa ! Có chỗ nào không vừa mắt chứ ?
Tủi thân mà khóe mắt hồng hồng , Ninh Hinh không nhịn được tiến đến trước gương ngắm nghía , kỳ thực không phải rất gầy đi ?
" Nhất định là đã để ý người khác .."
Lầm bầm trở về giường , lại gọi cho Trần Hạo Nhiên giúp đỡ , cuối cùng lại bị Trần Hạo Nhiên dạy hư .
Thử xem sức quyến rũ đến đâu ? Mỗi lần cùng anh đều là anh chủ động , cô cũng chưa từng thử ...
Vẫn là nên tìm bộ độ nào thoải mái một chút , mặc dù trời bên ngoài sương mù dày đặc , nhưng Ninh Hinh lại lôi trong hành lý ra một bộ váy ngủ , không phải loại ren mỏng tanh. 
Bộ váy ngủ này là một bộ váy vải lụa không có tay , mỏng nhưng không xuyên thấu , vạt váy thấp thoáng ngang đùi .
Ninh Hinh mở cửa , đúng lúc Nhâm Tống Sinh cũng định mở cửa .
Nghe theo lời Trần Hạo Nhiên chỉ dạy liền tiến hành theo ...
Nhâm Tống Sinh bị cô nhóc ôm chặt hôn lên cũng không làm lạ , nhấc cô ôm lên khỏi mặt đất , hôn ướt át .
" Trời lạnh còn mặc loại quần áo này..."
Âm thanh khàn đục bên tai , Ninh Hinh không để ý , tiếp tục cố tình khiêu khích anh . Nhận ra cô nhóc hôm nay có chút khác , Nhâm Tống Sinh không khỏi nhíu mày
" Em học cái này ở đâu ?"
Ninh Hinh thấy mình bị phát hiện liền tủi thân trách
" Anh rõ ràng không cần em nữa..."
Nhâm Tống Sinh ôm lấy cô nhóc thút thít trong ngực .
" Anh khi nào không cần em ? Vừa rồi anh nói đùa , không cần để ý , em xinh đẹp nhất !"
Lời này là sự thật , tuyệt đối không lấy lòng !
Vì vậy Nhâm Tống Sinh cho cô thấy sự hấp dẫn của cô lớn thế nào .
Eo bị giày vò đến đau nhức , Ninh Hinh có chút hối hận , lần này bị anh đem lăn lộn đủ các loại tư thế , cô còn tưởng mình thật sự bị anh đâm đến chết .
Bìa của bao cao su vứt lung tung , trên giường cũng có , làm hơn 4 lần ...
Lần cuối cùđặtcNhâm Tống Sinh lười nên không đeo bao , trực tiếp đem Ninh Hinh đặt lên bồn rửa mặt mà hung hăng yêu thương.
Lần này cô gái nhỏ thật sự mệt đến chết ngủ thẳng một giấc đến nữa đêm .
Nữa đêm vì đói khát mà tỉnh ...Ninh Hinh cơ hồ ngồi dậy không nổi , cô thấy đói nhưng mà lại không ngồi dậy nổi ...Nhâm Tống Sinh không biết nấu ăn a !
Nếu có gọi anh tỉnh , thì cô cũng tự mình nấu . Cảm nhận được chuyển động của cô cho nên Nhâm Tống Sinh tỉnh dậy
" Đói hả ? Buổi chiều gọi ăn cơm cũng cứng đầu .."
Ninh Hinh tức giận trừng anh , vô lực bị anh bế xuống
" Đều tại anh khi dễ em !!!!"
Nhâm Tống Sinh thừa nhận anh không có năng lực nấu ăn , cho nên lục lọi trong tủ sữa bột , đem pha một ly cho Ninh Hinh, người này nấu ăn đã không thể , pha sữa cũng tệ ...
" Anh không học nấu ăn vì anh , cũng nên suy nghĩ cho em đi ?"
Nhâm Tống Sinh đem lời này ghi vào trong lòng , anh về sau sẽ học nấu ăn !
Uống xong cũng ngủ gà ngủ gật mà để anh bế lên
" Đứa nhỏ này không biết khi nào mới trưởng thành... ".
Nhâm Tống Sinh bởi vì còn suy nghĩ chuyện của nhà Wiliam cho nên thật lâu sau mới có thể đi ngủ lại .
Sáng hôm sau , Ninh Hinh phải một trận để cho Nhâm Tống Sinh xoa thắt lưng cho cô , cô mới có thể miễn cưỡng đi đứng , thật chán ghét mà !!
Xuống dưới sảnh bắt gặp Trần Hạo Nhiên đang ăn sáng , trên bàn cũng có phần của của Ninh Hinh và Nhâm Tống Sinh
"..." Hôm qua có thành công hay không ?
Ninh Hinh chán nản ra dấu thất bại , giây tiếp theo cánh má bị người ta kéo hơi mạnh , giống như trừng phạt nhỏ , lại quay sang hung dữ với Trần Hạo Nhiên
" Cậu đừng có dạy hư cô ấy , cô ấy là bé ngoan , là tiểu đơn thuần , không cần dạy bừa !"
Trần Hạo Nhiên oan ức từ trên sofa nhảy dựng
" Tôi khi nào dạy hư bạn gái cậu a ? Nếu không phải cô ấy khóc lóc nói cậu thay lòng đổi dạ , tôi cũng không dạy .."
Ninh Hinh đỏ mặt , nghe anh nói cô là bé ngoan ...một giây kia chính là đang ngụ ý nói bé ngoan không nên có những hành động hư hỏng ?
Cho là như vậy đi , anh không thích tiểu đơn thuần của anh phải suy nghĩ , về sau chỉ cần dựa vào anh , cái gì anh cũng sẽ từ từ dạy bảo cho cô .
Trần Hạo Nhiên bị thương ở cánh tay , cho nên anh mặc một chiếc áo ô mai tối màu , lộ ra bắp tay săn chắc cùng với một vài hình xăm cuồng dã trên cánh tay trái , hình xăm này cũng không biết vẽ cái gì , cũng chỉ đơn thuần là vài nét cuồng dã hư hỏng .
Nhâm Tống Sinh cũng có một hình xăm nhỏ ở ngón trỏ tay phải , trên ngón tay thon dài có một con rồng nhỏ xíu , nhìn rất đáng yêu , nhưng so với Nhâm Tống Sinh lại rất không thích hợp ha ha !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro