Em cam đoan ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhâm Tống Sinh sau đó liền không do dự mà cùng với Trần Hạo Nhiên đến một cửa tiệm xăm hình rất nổi tiếng Milan .
Trần Hạo Nhiên không phải người thích khoe khoang , cho nên những vị trí từng xăm đều bị quần áo che đi , còn Nhâm Tống Sinh từ thời đi học đã lén Hàn Mạt đi xăm một hình ở ngón trỏ , không biết tại sao nữa , chỉ là ở thời điểm đó anh cảm thấy con rồng nhỏ này đáng yêu .
Hình xăm lần này chủ tiệm đã giới thiệu một vài hình xăm đặc biệt nhưng Nhâm Tống Sinh đã từ chối.
Anh đã từng thấy hình xăm cá vàng nhỏ của ba anh , hiện tại anh thích cái gì ? Ninh Hinh từng nói với anh cô thích nuôi mèo , cho nên là xăm hình một con mèo đi ?
Cuối cùng vẫn quyết định xăm hình một chú mèo ở sườn eo , chú mèo này của Nhâm Tống Sinh không có đáng yêu mà thoạt nhìn có chút hung dữ và kỳ quái , nếu như một chú mèo dễ thương thì thật không phải phong cách của anh ...!
Đến lúc đang trên đường trở về biệt thự , Ninh Hinh lại gọi đến hỏi anh khi nào mới về đến , cô ở nhà với hai tên tiểu tử thối tức sắp chết rồi !
Trần Hạo Nhiên cùng với Nhâm Tống Sinh trở vào nhà , liền trông thấy Ninh Hinh hành hung Tạ Chính là Thẩm Tử Hàn nằm la lếch dưới mặt đất , gối đệm lưng bị quăng lung tung .
Mà hai tên kia thấy Nhâm Tống Sinh giống như cứu tinh sợ hãi mà chạy đến
" Đại ca , cứu tôi ...anh xem cô bạn gái này của anh hung dữ muốn chết !"
A? Cô hung dữ ? Là bọn hò chọc cô tức giận trước mà !!!
" Nhâm Tống Sinh , em mới không có , là bọn họ chọc em tức giận !"
Nhâm Tống Sinh đưa tay vuốt lấy mái tóc cô gái nhỏ , dịu dàng hôn lên trán trắng mịn của cô
" Bọn họ chọc em cái gì ?"
Thẩm Tử Hàn, Tạ Chính "..."
Công bằng nằm ở đâu hả ? Tại sao yêu đương làm con người ta mù quáng vậy !?
Thấy vẻ mặt " đã quen " của Trần Hạo Nhiên , hai tiểu tử kia cũng không nháo nữa , chỉ là kinh sợ nhìn Ninh Hinh
" Bạn gái của đại ca chính là tiểu ác ma ...hừ , cào tôi tróc da rồi .."
Ninh Hinh chớp mắt to tròn nhìn Nhâm Tống Sinh, giống như tố cáo với anh bọn họ cùng nhau bắt nạt cô !
Nhâm Tống Sinh duỗi tay , vuốt ve khuôn mặt trong lòng , thấp giọng nói
" Vậy các cậu lần sau đừng chọc cô ấy tức giận ..."
"..." TDM muốn chửi thề a !!!!!!
Nói xong , Nhâm Tống Sinh ôm cô nhóc của anh đi lên phòng , muốn cùng cô khoe khoang một chút .
Nụ hôn vụn vặt rơi trên cổ của Ninh Hinh, thân hình càng ngày càng dán chặt lấy nhau , gấp gáp thở ở bên tai .
Ninh Hinh đưa tay giúp anh cởi nút áo sau đó mới trợn tròn mắt nhìn anh sau đó bỗng dưng có chút buồn cười
" Anh vì sao lại thích con mèo vậy ?"
Nhâm Tống Sinh sờ sờ eo , duỗi tay kéo Ninh Hinh ngồi lên bụng anh .
" Không phải em thích mèo sao ?"
Ninh Hinh cười khúc khích , bàn tay theo hình xăm mà vuốt ve .
" Thích !"
Nhâm Tống Sinh biết cô nhóc nhà anh không thích tự mình động cho nên đem cô đặt ở phía dưới , triền miên va chạm .
Hoan ái hơn 3 giờ , Ninh Hinh mệt mỏi ngủ trên giường, cánh tay ôm chặt lấy thắt lưng anh . Nhâm Tống Sinh đặt cằm trên đỉnh đầu cô , cọ cọ hai cái , bàn tay to ở tấm lưng mềm mại vuốt ve , xúc cảm thật sự tốt .
Mỗi lần ôm cô trong lòng , Nhâm Tống Sinh giống như uống thảo dược , ấm áp sảng khoái đến không thể tả .
Hôn một cái lên trán của cô , kéo cánh tay ở thắt lưng ra , Nhâm Tống Sinh muốn rời giường để sắp xếp công việc trở về nước nhưng mà Nhâm Tống Sinh vừa đứng dậy , cô nhóc này giống như trẻ con mà mè nheo
" Đi đâu vậy ? Ôm em ~"
Anh cảm thấy anh giống đang nuôi đứa con gái thì hơn -.-
Nhâm Tống Sinh ngồi xuống , vuốt ve gò má của cô nhóc
" Ngoan , ngủ đi , anh đi công việc "
Cho nên bất đắc dĩ buông anh ra . Thật sự là đang nuôi một đứa con gái chứ không phải bạn gái a !
Nhâm Tống Sinh cọ rửa xong , mặc một bộ đồ ngay ngắn sạch sẽ đi xuống , ở sofa , Thẩm Tử Hàn với Tạ Chính đã ngủ , còn Trần Hạo Nhiên vẫn còn xem phim hành động ở trên TV.
" Ngày mai trở lại , công ty không yên tâm cho lắm !"
Trần Hạo Nhiên rời mắt khỏi TV gật đầu , dù sau mọi chuyện coi như tạm ổn thỏa , anh cũng muốn về quê hu hu !
" Trần Hạo Nhiên cậu biết nấu ăn không ?"
"..."
Bếp
" Não cậu bị hư à , nấu canh gà sao lại trực tiếp quăng gà vào nồi vậy ?"
"..."
Nhâm Tống Sinh luống cuống tay chân , anh đối với chuyện bếp núc không kiên nhẫn , mấy lần suýt đem đổ vào thùng rác .
Trần Hạo Nhiên cũng không tin được , tên này cái gì cũng giỏi , chỉ có cái nấu ăn là không thể !!!
" Khoan đã , để nước sôi , bỏ gà vào ninh khoảng 35 phút để cho nước cạn ngọt ..."
" Không cần phiền như vậy , trực tiếp bỏ đường vào là được rồi !"
Trần Hạo Nhiên ôm trán cam chịu lắc đầu .
" Cậu nói xem nếu sau này Ninh Hinh vì chuyện cậu không thể nấu ăn mà chia tay cậu .."
Nhâm Tống Sinh vừa bỏ thịt gà vào nồi vừa bình tĩnh trả lời
" Không sao , tôi sẽ đem cô ấy đi nấu canh , lúc đó cô ấy cả đời đều ở cùng tôi ..."
A? Người này não chứa cái gì vậy chứ ?
Ninh Hinh từ ở trên lầu bò xuống , nhìn thấy hai người đàn ông ở trong bếp cô sinh nghi đi vào
" Hai người làm cái gì vậy ?"
Ninh Hinh liếc đến nồi nước sôi đàn ùng ục cùng với thịt gà trong nồi. Bọn là đang luộc gà hay nấu canh ?
Tên điếc dạy cho tên mù ?
Trần Hạo Nhiên, Nhâm Tống Sinh -.-
" Hừ , tránh sang một bên đi !"
Ninh Hinh chưa đến 1 giờ đã đem một bàn cơm canh đầy đủ , hơn nữa lại còn rất ngon .
" Về sau em mỗi ngày đều nấu cơm !!"
Nhâm Tống Sinh nghe cô nói , cười cười hỏi ngược lại
" Em cam đoan ?"
Ninh Hinh liếc anh một cái u oán nói
" Em lười ...được không ?"
Nhâm Tống Sinh gật đầu như thật
" Được !"
****
Tình hình bệnh dịch đang căng quá cho nên mọi người giữ gìn sức khỏe nha , chỗ của mình thì vẫn chưa có ca nào , mong các đọc giả đáng eoooo của mình giữ sức khỏe thật tốt , yêu các bạn❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro