Là bạn trai của tôi !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lại tỉnh dậy ở sáng hôm sau , hơn nữa hai người họ lại ở trên sofa ôm nhau ngủ.  Đêm hôm qua thức khuya xem phim , ngủ lúc nào cũng chẳng hay , Ninh Hinh lách người một cái liền rớt xuống dưới
" A.."
Nhâm Tống Sinh liền mở mắt , buồn cười ôm cô ngồi dậy , Ninh Hinh nằm sấp ở trên đùi anh , bộ dạng lười biếng không muốn đến công ty , nhưng mà cuối cùng vẫn bị người ta lôi cổ đi .
Nhâm Tống Sinh nói là làm , anh thật sự đổi hết thực đơn ăn uống của Ninh Hinh , đồ ăn vặt đều là hàng nhập khẩu loại tốt nhất , không có hại cho sức khỏe, không có hóa chất .
Ninh Hinh vỗ vỗ trán , không còn gì để nói với Nhâm Tống Sinh , đang chìm trong bi thương thì bên ngoài thư ký của Nhâm Tống Sinh đem vào một cái khay thức ăn
" Tổng tài có căn dặn là phải ăn hết , sau đó đợi ngài ấy trở lại !"
A ? Mới sáng sớm đã đi họp rồi sao ?
Ninh Hinh mở laptop bật lại bộ phim anime cô hay xem , sau đó ngoan ngoãn ăn sáng .
Ngày hôm qua Lâm Huyên bị từ chối thẳng thừng , cô ta cảm thấy vô cùng xấu hổ , nhưng mà nếu cô ta không thể cùng tổng tài , vậy tại sao Ninh Hinh lại có thể ? Đố kỵ trong lòng không ngừng tăng lên , ánh mắt xẹt qua tia thâm độc .
" Tôi ăn không được ...thì sẽ phá cho hôi !"
Ninh Hinh ở trong văn phòng một lúc rất lâu , xem phim đến quên cả thời gian.  Khi chợt nhìn lại đã sang buổi trưa , tại sao Nhâm Tống Sinh còn chưa trở về , buồn chán đi quanh vòng , sau đó lại ngồi vào ghế .
Nhâm Tống Sinh vốn dĩ là đi họp với đối tác nhưng mà trên đường đi người kia bị tai nạn , đành phải quay trở về .
Đi vào thang máy lại chạm phải mặt Lâm Huyên, phải nói là cô ta cố tình đứng ở đây , Lâm Huyên ngẩng mặt nói
" Tổng tài , thật sự không thể sao ?"
Nhâm Tống Sinh biểu tình thoáng qua một chút khinh bỉ
" Cô nghe không hiểu ?"
Nhâm Tống Sinh không ngờ cô ta lại to gan đến mức nhào đến ôm chặt anh , kề đến hôn lấy môi Nhâm Tống Sinh.
Thang máy mở ra , Ninh Hinh trố mắt nhìn , mặt mũi sớm đã đỏ bừng , cô nhất định phải cho Lâm Huyên một bài học
" Ba " một tiếng Lâm Huyên bị tát ngã xuống đất , mấy nhân viên cũng bắt đầu hóng chuyện , Ninh Hinh ủy khuất ôm lấy Nhâm Tống Sinh chán ghét nhìn Lâm Huyên
" Tống Sinh , trên người anh có mùi của cô ta rồi ~"
Nói xong lại ra sức hôn lên môi Nhâm Tống Sinh , Nhâm Tống Sinh là của cô , Lâm Huyên khốn kiếp ai cho cô hôn ?
Mọi người chứng kiến một cảnh tượng hết sức kinh hoàng , không ngờ được chuyển này lại xảy ra.  Ninh Hinh cư nhiên dám hôn hít tổng tài ở chốn đông người . Một số người lại nói
" Ninh Hinh lần này chết chắc , nhìn tổng tài có vẻ không vui !"
Lâm Huyên bò dưới đất đứng dậy , bị một màn làm cho choáng váng, đứng không vững , hung ác nhìn Ninh Hinh
Ninh Hinh hất mặt
" Cô nhìn cái gì , tôi còn phải nói cho cô biết , tôi nhẫn nhịn cô đủ rồi , đừng có ve vãn bạn trai của tôi !"
Nhâm Tống Sinh mặt mũi tươi rói , đưa tay ôm lấy Ninh Hinh, khẽ cười nói
" Được rồi , đừng tức giận "
Ninh Hinh hừ lạnh , bảo cô đừng tức giận , cái mặt đẹp trai đó ai cho Lâm Huyên dám hôn.  Thật muốn cắt bỏ cái miệng của cô ta !!!
Càng thêm sốc , Tổng tài khi nào có khuôn mặt dịu dàng chảy nước như vậy ? Ninh Hinh rốt cuộc là bỏ bùa mê thuốc lú gì , Nhâm Tống Sinh nghiêm giọng hỏi
" Đến hóng chuyện ?"
Một câu như vậy mọi người liền giải  tán , trong lòng vẫn chưa nguôi ngoai chuyện vừa rồi , bên dưới đã thành một mớ hỗn loạn .
Ninh Hinh liếm liếm môi của Nhâm Tống Sinh tức giận nói
" Em không thích , không thích , phải hôn cho sạch mùi của cô ta!"
Lại ra sức hôn lên , Nhâm Tống Sinh bật cười , đưa tay ôm lấy mông cô vỗ hai cái
" Được , cho em hôn thoải mái "
Nhâm Tống Sinh bị cô hôn đến có chút mệt , Ninh Hinh thở hồng hộc ngã vào lòng anh , cô lại cảm thấy bàn tay hư hỏng của Nhâm Tống Sinh đang kéo váy của mình ra
" Ân ..anh làm cái gì ?"
Quần lót bị người ta kéo ra , còn vương ở mắc cá chân , Nhâm Tống Sinh cúi người hôn cái miệng nhỏ của Ninh Hinh . Chẳng bao lâu , cô nhóc đã thở hổn hển
" Ưm ...không thích "
Ngón tay đi vào bên trong khuấy đảo , Ninh Hinh cảm thấy vô cùng bất lực , hai chân mềm nhũn .
Tiểu đệ tử của Nhâm Tống Sinh sớm đã căng trướng đến đau nhức , kéo khóa quần ra liền chen chút vào giữa hai chân của Ninh Hinh
" Ô ...không được !"
Loại tư thế này cô chưa từng thử , cũng không muốn làm , cảm giác mỗi lần đều rất trướng rất khó chịu .
#Ninh Hinh gục ở trên vai anh nức nở .
Cả hai trên người vẫn còn quần áo , chỉ thấy Nhâm Tống Sinh đung đưa hạ thân , vô cùng kích thích , Ninh Hinh hoàn toàn bị anh làm đến đầu óc mơ hồ , không có sức mặc lại quần áo.  Cô thề , nhất định từ ngày mai sẽ không mặc váy nữa !
Nhâm Tống Sinh nhìn cô nhóc ủy khuất trong lòng , cười vui vẻ giúp cô mặc lại quần áo , Ninh Hinh cắn môi
" Anh còn cười !"
Tựa ở trong lòng Nhâm Tống Sinh mệt mõi nhắm mắt lại nghe anh hỏi
" Có muốn hôn nữa không ?"
Ninh Hinh liền mở trừng mắt hung hăng đánh anh mấy cái
" Anh bắt nạt em!"
Nhâm Tống Sinh làm vẻ vô tội hỏi
" Anh bắt nạt em khi nào hả ?"
Thấy Nhâm Tống Sinh bẻ cong ngữ ý của cô , lại vô cùng ủy khuất móm miệng
" Em sẽ nói lại với dì .."
Được lắm , hôm nay còn biết đem mẹ ra hù dọa anh , cô nhóc này càng ngày càng to gan rồi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro