Phần 95

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc từ công ty trở về biệt thự , Nhâm Tống Sinh không ngừng hôn cô nhóc , hôn đến cả khuôn mặt đều dính nước miếng của anh .
" Nhâm Tống Sinh đừng kích động ..."
Bởi vì Nhâm Tống Sinh đang kích động , tay chân cũng luống cởi quần áo , Ninh Hinh rên rỉ một tiếng , bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve cánh tay của anh
" Tống Sinh... "
Nhâm Tống Sinh hôn một đường từ khóe môi cô nhóc đến vành tai , thở dốc trên vai cô
" Anh ..nhớ em...rất nhớ !"
Ninh Hinh lần này thực sự nếm trải cao trào đến mức đầu óc trống rỗng , cả người giống như bị xe nghiền qua .
Cô biết Nhâm Tống Sinh bởi vì kích động nên mới không thể kiềm chế bản thân nhưng mà ...cô thực sự chịu không nổi nữa rồi .
Ngủ thẳng giấc đến sáng hôm sau , khi tỉnh dậy còn có thêm đau đầu ? A ? Hôm qua cô không có uống rượu nha !!! Ninh Hinh khẽ cau mày , với lấy điện thoại bên cạnh , bây giờ đã là 8 giờ , Nhâm Tống Sinh hẳn là đi công ty rồi sao ?
Ninh Hinh nằm trên giường hơn 10 phút , sau đó mới gượng dậy , hai chân vừa chạm xuống nền nhà đã run , cơ hồ đứng muốn không vững .
Đúng lúc Ninh Hinh đang chật vật di chuyển , Nhâm Tống Sinh trên người mặc một cái quần dài màu đen , thân trên để trần , hình xăm con mèo quái dị kia cũng lộ ra .
Ninh Hinh chưa kịp mở miệng đã bị anh ôm lấy , cả người đều vô thức ngã vào lòng anh .
" Em nghĩ anh đến công ty "
Nhâm Tống Sinh hôn lên chóp mũi của cô nhóc một cái , ôm cô hướng đến phòng tắm mà đi vào .
Sau khi giúp Ninh Hinh rửa mặt và thay quần áo xong , Nhâm Tống Sinh vẫn ôm cô ở trong lòng , giống như bù đắp những ngày qua thiếu vắng cô .
" Nhâm Tống Sinh đủ rồi ...em muốn xem phim "!
Nhâm Tống Sinh cọ cằm vào vai của Ninh Hinh
" Không đủ .."
Ninh Hinh thở dài trong lòng
" Tống Sinh... được rồi mà , em đói bụng !"
Nhâm Tống Sinh như gấu Koala bám trên người của cô , lúc ăn cũng phải ôm cho bằng được , ăn bữa sáng qua loa xong , Nhâm Tống Sinh ngồi ở sofa , nhìn màn hình laptop, đáy mắt thoắt ẩn thoắt hiện một tia phức tạp .
Lần trước ở Ý , giải quyết chuyện ở nhà Wiliam , có thể xem là trục xuất gia tộc đó ra khỏi nền làm ăn chính với Nhâm gia , mặc dù có chịu lỗ nhưng vấn đề tiền bạc không phải vấn đề chính , vấn đề chính ở đây chính là
Gia tộc Wiliam đã sát nhập một vụ làm ăn mới , cùng với một nhà đầu tư mới , ra mặt tuyên chiến với Nhâm Gia , hơn nữa tuần vừa qua đã cho người đến theo dõi hành tung của đám người Từ Cận Sơ bên đó , tình hình kéo dài , nếu như Nhâm Tống Sinh không ra tay trước , sớm muộn gì cũng bị tổn thất nặng .
Để laptop sang một bên , nhấc điện thoại gọi điện thoại cho Nhâm Thần Phong báo cáo tình hình.
" Hiện tại cũng chỉ có thể im lặng , đừng hành động nhanh quá , sẽ gây tổn thất! "
Nhâm Tống Sinh lại nghĩ khác , anh muốn ra tay trước để dành thế chủ động nhưng với ba anh lại là Dục tốc bất đạt?
Nhâm Tống Sinh vuốt mi tâm , buông điện thoại xuống , khẽ thở ra một hơi .
" Hinh Hinh? "
Nhâm Tống Sinh gọi một tiếng , không lớn không nhỏ nhưng đủ để cho cô nhóc đang ở trong bếp nghe thấy .
Ninh Hinh rửa tay sạch sẽ , sau đó lê dép đi ra
" Dạ ?"
Nhâm Tống Sinh ngửa đầu ra ghế , ý bảo cô đi lại , Ninh Hinh vòng qua ghế , ngồi lên trên đùi của Nhâm Tống Sinh
" Có chuyện gì sao ?"
Nhâm Tống Sinh liền ôm lấy eo cô , đầu cũng tựa vào trong người của Ninh Hinh
" Không có gì , muốn ôm em "
Ninh Hinh im lặng để anh ôm , bàn tay nhỏ luồn vào làn tóc đen mềm của Nhâm Tống Sinh, cúi đầu hôn lên trán anh
" Tâm trạng không tốt sao ?"
Cũng chỉ có cô nhận ra...
" Ừ , bên Ý lại xảy ra chuyện , lần này nghiêm trọng "
Nghe anh nói nghiêm trọng Ninh Hinh cũng lo lắng , là lo lắng an nguy của Nhâm Tống Sinh , Nhâm Tống Sinh mà cô biết đều xem thường những nguy hiểm khó khăn , nhưng nếu anh đã nói là nghiêm trọng thì thật sự rất nghiêm trọng .
" Đại khái là đã xảy ra chuyện gì ?"
Nhâm Tống Sinh vẫn vùi mặt vào cổ cô mà trả lời
" Gia tộc Wiliam là người Mỹ , lúc trước có xung đột với người Hoa , sau đó được ba anh sát nhập vào Nhâm Gia , sau lần trước , gia tộc Wiliam bị trục xuất ra khỏi Nhâm Gia , hiện tại cấu kết với người Ả Rập . "
Ninh Hinh cũng hiểu ra , Ả Rập cùng với người Hoa không có thiện cảm gì , hơn nữa tục lệ của người Ả Rập lại vô cùng quái dị , họ cho rằng những người phụ nữ xinh đẹp đều là những tội nhân quyến rũ đàn ông .
Cô cũng đã từng đọc sách qua về tục lệ truyền thống của người Ả Rập , ở nơi đó tệ nạn trọng nam khinh nữ xảy ra đến bây giờ đều rất nặng nề , người phụ nữ khi gả đi được xem như nô lệ , chỉ cần phạm lỗi nhỏ cũng có thể bị đánh đến chết .
Nghĩ đến đây , vô thức rùng mình , cũng không hiểu vì sao gia tộc Wiliam lại cấu kết với người Ả Rập.
Ngôn ngữ đã khác hơn nữa về tục lệ còn có sự khác biệt rất lớn !
" Cho nên bọn họ cùng nhau chống lại anh ?"
Nhâm Tống Sinh lúc này mới ngẩng đầu lên , hôn lên cằm của cô một cái
" Ừ , lần này đi Ý hoặc là đi Ả Rập , giết tận gốc !"
Ninh Hinh cả kinh xua tay
" Em không muốn đi Ả Rập ...người Ả Rập có những tục lệ rất đáng sợ , em không dám cam đoan mình sẽ không mắc phải sai lầm "
Nhâm Tống Sinh chớp mắt nhìn cô , nhẹ giọng đáp " Vậy sẽ đi Ý , nhưng không thể tránh mặt đám người đó "
Nhâm Tống Sinh không muốn đề cập chuyện này nữa cho nên tay đè sát cô lại , hôn một đường đến xuống giữa ngực sau đó dùng răng kéo dây áo của cô ra
Hôm nay Ninh Hinh mặc một cái áo phía trước cột dây !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro