Phần 99

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

12 tiếng ngồi máy bay , Ninh Hinh ôm bụng nhăn nhó theo Nhâm Tống Sinh vào khách sạn .
Nhận thẻ quẹt xong , Nhâm Tống Sinh nhấc cô lên , ôm chặt .
" Đau bụng hả ? Bà dì đến ?"
Ninh Hinh cười cười gật đầu .
Lần này Nhâm Tống Sinh đã có kinh nghiệm hơn , nhẹ nhàng đặt Ninh Hinh lên giường sau đó trong vali đem ra một miếng dán .
" Cái gì vậy ?"
Ninh Hinh nhìn anh đang vén áo của cô lên , nhẹ nhàng dán vào dưới rốn của Ninh Hinh
" Miếng tạo nhiệt , nằm nghỉ đi , anh sang Thẩm Tử Hàn một chút "
Nhâm Tống Sinh khẽ buồn bã trong lòng , anh còn định cùng với Ninh Hinh yêu thương cô vài trận .
Xem ra ...haiz !!!
Nhâm Tống Sinh nhọc lòng đi sang phòng nghỉ của Thẩm Tử Hàn , khoảng hơn 20 phút sau anh quay trở lại , vừa vào phòng đã thấy Ninh Hinh mặc quần áo mát mẻ nằm dài trên ghế sofa lớn ở giữa phòng .
Anh bấm chốt khóa , từng bước tiếng đến , bàn tay to bao phủ lên cái mông vểnh tròn của cô nhóc
" Muốn khiêu khích anh ?"
Ninh Hinh ngáp nhỏ một cái , khó hiểu nhìn anh
" Nói cái gì vậy ?"
Nhâm Tống Sinh thở dốc một hơi , kéo Ninh Hinh ngồi lên đùi của anh , hai chân của cô bị anh vòng qua thắt lưng , Ninh Hinh nhéo nhéo cái má của Nhâm Tống Sinh nhẹ nhàng nhắc nhở
" Nhâm Tống Sinh... Em không thể !"
Nhâm Tống Sinh hôn cô nhẹ một cái , Ninh Hinh cũng miễn cưỡng cúi đầu hôn lên yết hầu anh , Nhâm Tống Sinh nắm lấy bàn tay của cô , chạm vào thứ nóng bỏng , thở ra một hơi .
Ninh Hinh quỳ ở giữa chân Nhâm Tống Sinh , cái đầu nhấp nhô được 30 phút , cô ngẩng đầu , môi sưng đỏ
" Em mỏi ..."
Nhâm Tống Sinh khống chế cảm xúc , nhẹ nhàng hơi ấn đầu cô xuống , khoảng 15 phút sau , Ninh Hinh ôm mặt chạy vào nhà vệ sinh .
Nhâm Tống Sinh sung sướng đến tê dại da đầu , anh nhìn xuống dưới sàn , giấy vệ sinh rãi rác ...
Nhâm Tống Sinh vuốt mặt một cái , đưa tay chỉnh lại quần áo sau đó cứng nhắc đứng dậy , rõ ràng còn chưa thỏa mãn .
Sau khi dọn dẹp bãi chiến trường xong , Nhâm Tống Sinh đè nén tâm trạng hưng phấn đi dội nước lạnh .
Anh để trần thân trên bên dưới mặc một cái quần dài tối màu .
" Hinh Hinh ?"
Cô nhóc cúi mặt xuống bồn rửa tay khóc không ra nước mắt , lúc trước cũng một lần xxx cho anh nhưng mà lúc đó tình huống khẩn cấp cô mới ...cô mới vội nuốt .
Nhưng mà lần này Ninh Hinh lại cảm thấy được hương vị của nó , buồn nôn muốn chết aaa!!!.
Nhâm Tống Sinh lo lắng nâng mặt cô lên .
" Phun ra đi , em ngậm lại gì ?"
Ninh Hinh môi đỏ má hồng lắc lắc đầu , tóc hơi rối ...Nhâm Tống Sinh vừa nhìn đã muốn phạm tội . 
" Đắng , buồn nôn muốn chết !"
Nhâm Tống Sinh cúi người phủ lên môi của cô , cuồng nhiệt hôn , sau một lúc lâu mới buông ra , Nhâm Tống Sinh cố gắng kìm chế cảm xúc , đem khuôn mặt Ninh Hinh giấu trong ngực
" Đói bụng chưa ? Đi đến nhà hàng hải sản nhé ?"
Ninh Hinh gật gật đầu , bàn tay đùa bỡn ở cơ bụng anh , Nhâm Tống Sinh bị nhột , khẽ ho một tiếng
" Hinh Hinh, đừng sờ ..."
Ninh Hinh "..."
Nhâm Tống Sinh là đang ở thời kỳ động dục sao ? Thường ngày sức chịu đựng anh rất cừ ! .
Ninh Hinh mặc một cái quần jeen xanh nhạt , áo phông đơn giản màu trắng .
Nhâm Tống Sinh dán mắt lên cái mông tròn , không nhịn được đến bóp một cái .
Đúng là càng ngày càng lưu manh !!!
Thẩm Tử Hàn cùng với Trần Hạo Nhiên ở cùng một phòng , vừa rồi Nhâm Tống Sinh nói mời bọn họ đi ăn , Thẩm Tử Hàn rất cao hứng nhưng Trần Hạo Nhiên có chút không muốn đi , phần là vì Ninh Hinh đang giận hơn nữa anh cũng cảm thấy mình không đúng .
Cho nên vẫn nên ở lại thì hơn .
Ninh Hinh sớm đã quên đi chuyện đó , thấy không có Trần Hạo Nhiên cô định mở miệng hỏi nhưng sau đó nuốt lại lời .
" Không phải là nhà hàng lần trước chứ ? Tôi không thích đâu đó ?!"
Nhâm Tống Sinh ngồi chéo chân , bàn tay anh cầm tay nhỏ của Ninh Hinh vừa mân mê vuốt ve vừa nói chuyện.
" Lần trước ở Milano , hiện giờ chúng ta ở Roma "
Là thủ đô của Ý !
Ninh Hinh nhìn ra cửa xe , đâu đâu cũng thấy những người phụ nữ cao ráo , cao ít nhất là 1m75 .
Những người phụ nữ nước ngoài đa số gen di truyền rất tốt , chiều cao đều từ 1m70 .
Nhâm Tống Sinh vuốt tóc của cô nhóc , nhẹ giọng nói
" Tạ Chính có bạn gái mới , tính khí hơi ngây thơ một chút "_
Thẩm Tử Hàn im lặng nãy giờ cũng cất tiếng
" Ai nha , đúng như vậy , cô gái đó rất thích làm nũng nhưng mà tính tình rất thành thật đến vô tội , cho nên Tạ Chính mới chúng phải tiếng sét ái tình đó !"
Ninh Hinh bỉu môi
"Xem ra đàn ông đều thích những cô gái ngây ngô như vậy a !"

Lần gặp mặt đầu tiên Ninh Hinh với bạn gái Tạ Chính có chút suôn sẽ , bạn gái Tạ Chính là người Trung , cao ráo thanh tú nhưng có chút ngây thơ thành thật , lâu lâu tính khí sẽ khó chịu .
" Mạn Mạn , đừng nháo nữa "
Mạn Mạn liếc một vòng , sau đó dừng ở Ninh Hinh vui vẻ chào hỏi cô một tiếng .
Nhâm Tống Sinh gọi món xong , dịu dàng hỏi cô nhóc
" Muốn ăn thêm tráng miệng không ? Bánh ngọt ở đây rất nổi tiếng !"
Mạn Mạn chống cằm cười nói
" Chị ..ăn bánh ngọt sẽ tăng cân đó !!"
Đây là lời nói không có ác ý nhưng giống như là đang chế giễu Ninh Hinh vậy , sắc mặt Nhâm Tống Sinh lạnh lại.
Tạ Chính với Thẩm Tử Hàn thấy tình hình không ổn cười giải vây
" Chị dâu nhỏ rất thích ăn bánh ngọt , với lại chị ấy rất khó tăng cân nha !"
Mạn Mạn ồ một tiếng sau đó lại thành thật nói
" Nhưng mà em thấy ăn bánh ngọt ít nhiều gì cũng sẽ béo , phụ nữ không phải rất thích giữ dáng sao ?"
Ninh Hinh không có tức giận , cười khổ giải thích
" Tôi cũng không sợ béo , nếu có béo cũng không từ bỏ chân ái của mình !!"
Nhâm Tống Sinh ôn nhu đem đĩa bánh ngọt đến trước mặt cô
" Ăn thử đi , thích thì buổi tối lại dẫn em đến đây được không ?"
Tạ Chính có chút cảm thán , cưng chiều như vậy cũng có thể là Nhâm Tống Sinh mà thôi , lái xe hơn 30 phút đến đây mua bánh ngọt a !
Ninh Hinh sáng mắt , cái bánh trước mặt rất hấp dẫn ăn lại ngon và lạ vô cùng
" Rất ngon đó , Mạn Mạn cô muốn thử không ?"
Mạn Mạn sợ béo , hơn nữa ...cô cũng đã hơi mũm mĩm cho nên phân vân nhìn Tạ Chính , anh vỗ đầu cô
" Muốn ăn thì ăn đi "
Hai người phụ nữ này , một người không sợ béo một người lại bảo là béo nên không dám ăn bánh ngọt , kết quả song kiếm hợp bích ăn hơn 3 cái bánh size L .
Nhâm Tống Sinh hài lòng cười , gắp thức ăn vào bát của cô
" Được rồi , ăn cái này xong rồi lại ăn bánh ."
Ninh Hinh thật sự thử một lần đã nghiện , ăn nhiều như vậy cũng không cảm thấy ngấy .
Ở đây đáng thương nhất vẫn là Thẩm Tử Hàn , anh nghĩ ...anh cũng phải sớm tìm bạn gái thôi !
Ăn uống xong , Mạn Mạn lại cùng với Ninh Hinh ăn thêm mấy món tráng miệng .
Nhâm Tống Sinh giành lấy ly kem trong tay cô nhóc , cau mày nói
" Không ăn kem , tối về đau bụng thì làm sao ?"
Bà dì đến thăm còn dám ăn kem !
Ninh Hinh cười hì hì , Mạn Mạn cũng cười hì hì .
Tạ Chính véo má của Mạn Mạn một cái
" Vậy ngày mai em đến chơi cùng chị dâu nhỏ được không ? Anh rất bận "
A được !!!
Mới gặp đã có thể làm bạn tốt rồi .
Ninh Hinh vui vẻ cùng với Mạn Mạn nói chuyện , nói chuyện một lúc mới biết cô bé này mới 18 tuổi nha !!!
Mạn Mạn mũm mĩm đáng yêu , không phải mập nhưng có da thịt rất đáng yêu , lúc đầu nói chuyện có chút khó chịu nhưng bởi vì cô bé quá thành thật , thành thật ngây thơ đến mức khiến người ta khó tin !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro