Tự động đánh bay tiểu tam

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ninh Hinh mấy ngày sau đó cùng với Nhâm Tống Sinh bù đắp tình cảm , mặn nồng càng thêm , cô cảm thấy yêu anh đến thấu xương tủy rồi , một phút cũng không muốn rời khỏi người đàn ông này .
Chẳng hạn như Nhâm Tống Sinh ở trong phòng làm việc thì cô nhóc sẽ chui vào lòng anh ngồi xem phim , còn nếu buồn ngủ , Nhâm Tống Sinh sẽ ôm cô đi ngủ , như vậy không phải bù đắp tình cảm rất tốt sao ?
Buổi trưa hôm nay Nhâm Tống Sinh không đến công ty , ăn cơm trưa xong , Ninh Hinh đu lấy anh đi ra sofa
" Tống Sinh , muốn hôn "
Nhâm Tống Sinh véo cánh má của cô , hôn lên môi nhỏ mềm mại một cái
" Hôn thôi là đủ rồi hả?"
Ninh Hinh đánh lịch bịch vào mặt anh một cái
" Liêm sỉ của anh đâu ? Nhâm Tống Sinh của ngày trước đâu rồi ?"
Nhâm Tống Sinh bật cười xoa xoa lưng cô nhóc
" Liêm sỉ của anh không còn một chút từ khi xxx với em xong .."
Hừ...đúng là miệng mồm độc địa mà , đáng chết aaa! 
Chưa đến hai tháng mà đã xảy ra không biết bao nhiêu chuyện , Ninh Hinh cũng không biết thời gian ở bên cạnh anh lại trôi nhanh như vậy .
Ngày nghỉ của Nhâm Tống Sinh đã kết thúc ,vừa trở lại công ty đã có một núi công việc chào đón , Nhâm Tống Sinh làm đến quên cả ăn uống , hơn nữa anh còn phải đi gặp mặt với đối tác .
Ninh Hinh cầm lịch trình lên xem , đánh dấu giúp anh xong nhẹ nhàng nhắc nhở
" Trưa nay có một buổi hẹn với Thẩm Nhung Mỹ , là chi nhánh của nhà họ Thẩm hả ?"
Nhâm Tống Sinh gật đầu , đáng ra mấy thứ này phải giao lại Trần Hạo Nhiên nhưng mà anh ta bị bệnh nên Nhâm Tống Sinh phải làm thay , Ninh Hinh cắn ngón tay chớp mắt nhìn Nhâm Tống Sinh
" Thẩm Nhung Mỹ rất nổi tiếng đó , vừa giỏi giang xinh đẹp , là con gái độc nhất của nhà họ Thẩm , anh có biết không ?"
Nhâm Tống Sinh bỏ viết trên tay xuống nhìn cô , trong mắt lộ một mảng ôn nhu
" Anh không quan tâm , ký hợp đồng xong thì về , cần phải quan tâm cô ta sao ?"
Ninh Hinh chui vào trong lòng anh thở dài một hơi sau đó nói
" Nhưng mà thường thì hẹn buổi trưa chắc chắn là vừa ăn trưa vừa nói chuyện ..."
Nhâm Tống Sinh đợt này hình như mới hiểu ra , khẽ cười hôn lên má cô nhóc một cái
" Đợi anh ký hợp đồng xong sau đó dắt em đi ăn trưa !".
Ninh Hinh hài lòng gật đầu , ít ra phải như vậy chứ !
" Ngô...chỉ có anh mới hiểu em "
11 giờ trưa , Ninh Hinh tung tăng theo chân Nhâm Tống Sinh đi xuống , cái cô Thẩm Nhung Mỹ này cũng phô trương quá đi , chỉ là ký hợp đồng thôi có cần phải chọn phòng bao hay không ? Ninh Hinh trong lòng chắc chắn cô ta có ý với Nhâm Tống Sinh , đa số những nữ doanh nhân thành đạt đều muốn theo đuổi Nhâm Tống Sinh, nhưng mà tiếc quá ...anh ấy là của tôi !
Ninh Hinh nghĩ thầm trong bụng , mở cửa đi vào bên trong là một phòng bao lớn , mùi hương dễ chịu thoang thoảng bên mùi , cô Thẩm đây thật là chu đáo !
Thẩm Nhung Mỹ ở trên ghế đứng dậy tươi cười nhìn Nhâm Tống Sinh sau đó có chút cứng nhắc thấy Ninh Hinh ở sau lưng anh
" Vị này là ..."
Nhâm Tống Sinh biểu tình vẫn lạnh nhạt nhưng mà ánh mắt đối với Ninh Hinh hoàn toàn ôn nhu như nước
" Là bạn gái kiêm thư ký của tôi !"
Thẩm Nhung Mỹ là một người phụ nữ thông minh liền nhanh chóng che đi sự ghen tị trong mắt khéo léo nói chuyện
" Thật hân hạnh quá , cũng đã trưa rồi , chúng ta ăn trưa trước nhỉ ?"
Nhâm Tống Sinh thẳng thắn từ chối
" Không sao , chúng ta vào thẳng vấn đề ."
Ninh Hinh ngồi ở bên cạnh anh hết nhìn cái này tới cái kia , bọn hò bàn cái gì cô có nghe cũng không hiểu.
Đến một lúc sau Nhâm Tống Sinh ra ngoài nghe điện thoại, Thẩm Nhung Mỹ cũng nói là muốn đi vệ sinh , Ninh Hinh chống cằm ngồi , nhàm chán chờ hai người họ , ký hợp đồng thì ra nhàm chán như vậy , cô còn tưởng sẽ vui lắm cơ !
Thẩm Nhung Mỹ đuổi đến cạnh Nhâm Tống Sinh, bộ dạng chính là nói chuyện riêng với anh
" Chúng ta có thể hẹn đi cà phê riêng không , có cô ấy không tiện cho lắm .."
Nhâm Tống Sinh nhíu mày
" Không tiện ? Cô ấy là thư ký của tôi có cái gì không tiện ?"
Thẩm Nhung Mỹ cười cười
" Không giấu gì anh , tôi đã biết anh từ lúc tôi mới nắm công ty của nhà họ Thẩm , thật sự có chút mến mộ..."
Nhâm Tống Sinh trong lộ ra tia phiền chán , anh bỏ điện thoại vào túi quần chuẩn bị tư thế rời đi
" Cảm ơn , nhưng mà tôi không biết cô , ký xong rồi , tôi đi trước !"
Thẩm Nhung Mỹ vốn không phải người mặt dày , cho nên vui vẻ gật đầu . Người phụ nữ này mới thực sự nguy hiểm.
Nhâm Tống Sinh ôm Ninh Hinh đi ra khẽ hôn một cái
"  Em muốn ăn gì ?"
Ninh Hinh ngáp một cái , hiện giờ cũng không rõ , bỗng dưng lại buồn ngủ muốn chết . Nhâm Tống Sinh buồn cười , véo cánh má phấn nộn của cô
" Đợi về đến công ty rồi ngủ "
Ninh Hinh vừa đi đến văn phòng đã ngã xuống ghế mềm mại của mình , nhắm mắt ngủ , Nhâm Tống Sinh chỉnh lại tư thế cho cô sau đó mới tiếp tục làm việc .
Ninh Hinh chưa có ngủ được lâu ,cái bụng nhỏ của cô bắt đầu quấy rối rồi , cô nhóc dụi dụi mắt ôm lấy cánh tay Nhâm Tống Sinh
" Em đói bụng rồi !"
Nhâm Tống Sinh hôn cô mấy sau đó đem ly trà xanh đến trước mặt của cô
" Uống một chút đi , thư ký sẽ đem thức ăn lên ngay "
Ninh Hinh uống một ngụm là tỉnh táo hẳn , cọ cọ má vào tay anh
" Muốn ăn bánh kem "
"..." Không phải hôm qua đã ăn rồi sao ?.
Ninh Hinh chu miệng nói
" Nhưng mà bây giờ lại muốn ăn !".
Cô nhóc này bị anh chiều đến hư rồi ,nhưng mà ai bảo anh yêu cô cơ chứ
" Được , một lát mua cho em "
Ninh Hinh cười vui vẻ hôn anh một cái thật là kêu
" Ha ha , yêu anh nhất nga !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro