Warning :18+

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ninh Hinh vẫn còn bị chuyện vừa rồi dọa sợ , Nhâm Tống Sinh nói không đau nhưng mà vừa rồi Ninh Hinh đã thấy anh khẽ run , mặt cũng nhợt nhạt , nói thế nào đi nữa thì đều là da thịt giống nhau , làm sao nói không đau là không đau , cô còn ngửi thấy quanh quẫn mùi máu tươi của anh .
Nhâm Tống Sinh ôm Ninh Hinh ở trong lòng , bàn tay khẽ vỗ về cô nhóc , ánh mắt có chút suy nghĩ
" Nghe lời anh , đừng khóc , chỉ là móng tay mà thôi !"
Ninh Hinh ngước mặt lên đối diện với anh , trong mắt ướt đẫm , hai má vẫn còn sót lại mấy giọt nước mắt
" Em sợ ..."
Nhâm Tống Sinh duỗi tay , các ngón tay nhẹ nhàng lau đi nước mắt , hôn lên một cái
" Sau này nếu như anh bị thương còn nặng hơn ...em làm sao đây ?"
Trong lời nói anh mang chút lo lắng xen lẫn phiền muộn , Ninh Hinh mở to mắt nhìn
" Anh đừng dọa em mà .."
Nói xong liền lại bật khóc !
Nhâm Tống Sinh thở dài , ôm lấy cô chặt hơn
" Được , anh sai rồi , không dọa em "
Dỗ biết bao nhiêu lâu Ninh Hinh mới chịu nín . Cô nhóc ôm lấy Nhâm Tống Sinh ở trên giường , bàn tay khẽ xoa lấy tay anh , sờ nhẹ lên băng gạc màu trắng được quấn ngay ngắn trên ngón trỏ
" Còn đau không ?"
Nhâm Tống Sinh hôn lấy đỉnh đầu cô
" Không đau " ..
Đợi cho Ninh Hinh ngủ thật say rồi Nhâm Tống Sinh mới đi xuống dưới dọn dẹp ở dưới nhà bếp , trên đồng hồ đã là gần 8 giờ .
Làm việc từ thư phòng trở về đã 2 giờ sáng , Nhâm Tống Sinh cởi quần áo xong liền ôm lấy cục cưng nhỏ ngủ một giấc đến sáng .
Anh vẫn thức rất đúng giờ giấc , khẽ hôn lên cô nhóc đang ôm chặt mình
" Hinh Hinh , tỉnh đi em "
Ninh Hinh hơi cựa người sau một lúc mới chịu mở mắt ra , tỉnh dậy liền kéo xem tay anh có bị rỉ máu hay không , Nhâm Tống Sinh ôm cô nhóc đi vào phòng tắm rửa mặt , cưng chiều vén tóc cho cô
" Hôm nay trời trở lạnh rồi , một chút mặc quần đi "
Ninh Hinh vừa bước ra cửa đã ôm chặt vai " Lạnh quá !!!"
Cũng vào mùa đông rồi , không chừng vài hôm nữa sẽ có tuyết , Ninh Hinh chạy vào lấy một cái áo khoác bông
" Nhâm Tống Sinh , anh không lạnh sao ?"
Nhâm Tống Sinh véo cái má của cô một cái , khẽ cười lắc đầu .
Anh hiện tại mặc mấy lớp áo còn thấy nóng nữa là khác , Ninh Hinh hôm nay chăm sóc bàn tay của anh , không cho anh dùng sức ôm cô
" Tay anh bị thương !"
Nhâm Tống Sinh kéo cô ngồi lên đùi , âm thành khàn đục nói
" Không có gì , anh bị thương ở ngón tay chứ không phải hạ thân "
" Anh ..."
Ninh Hinh định mắng anh nhưng mà bị người ta hôn đến mê mệt , lúc Nhâm Tống Sinh rời môi còn kéo theo một sợi chỉ bạc ...
" Ưm ..không được "
Nhâm Tống Sinh kéo lấy áo len dài tay trên người cô sau đó cảm nhận được thân thể cô khẽ run , đè nén dục vọng đang bùng phát , Nhâm Tống Sinh mặc lại quần áo cho Ninh Hinh
" Ở đây không có máy sưởi .."
Nhâm Tống Sinh nắm lấy áo sơ mi đi vào phòng tắm , Ninh Hinh liền khổ sở nắm anh lại
" Vậy ...em sờ giúp anh một chút , trời lạnh không nên dội nước lạnh "
*****
Nhâm Tống Sinh ngồi trên ghế mặc kệ cô bên dưới đùa bỡn dục vọng to lớn của anh , thoải mái ngâm nga trong miệng .
Ninh Hinh may mắn là hôm nay mặc quần , cô quỳ nãy giờ đầu gối muốn phát đau rồi , tay đã mõi nhừ nhưng mà Nhâm Tống Sinh vẫn chưa thỏa mãn , Ninh Hinh thả lỏng tay.  Khuôn mặt đã đỏ đến rỉ máu , cô không phải chưa từng thấy qua , nhưng trong tư thế này giống như ...
Nhâm Tống Sinh xoa đầu của Ninh Hinh, khoái cảm đánh úp.  Làm cho anh xúc động đến mức muốn ấn đầu cô xuống.
" Ngậm vào đi "
Ninh Hinh đương nhiên từ chối nhưng mà môi bị anh kéo đến gần , cô nhóc ngượng đến đầu cũng bốc khói luôn rồi .
Đầu lưỡi nóng hổi vừa liếm một cái.  Anh cảm thấy như có một luồng điện từ dưới chạy dọc lên đại não khiến anh phát điên .
Kỹ thuật trúc trắc vụng về lại làm cho Nhâm Tống Sinh sướng điên người. Không nhịn được bật ra vài tiếng rên rỉ khoái cảm
" Thật là giỏi , từ từ thôi ..."
Ninh Hinh cũng từng xem qua mấy đĩa phim A nhưng mà của người đàn ông trong phim còn không bằng một nữa của Nhâm Tống Sinh vì thế cô có chút bất tiện , miệng nhỏ vụng về liếm dọc hạ thân sau đó từ từ làm ngược lại
" Ah ..."
Thấy Ninh Hinh hơi dùng sức ngậm vào Nhâm Tống Sinh đẩy nhẹ đầu cô sợ cô một lát nữa bị nghẹn đến đỏ bừng mặt
" Không cần ngậm sâu như vậy ...ừm .."
Ninh Hinh thấy hạ thân bên trong miệng lại lớn thêm cô có chút hốt hoảng , Nhâm Tống Sinh bị kích thích che mờ lý trí , hơi đong đưa eo , đem hạ thân hơi đẩy vào cuống họng của Ninh Hinh cô muốn nôn ....
" Ngô ..."
Ngậm cho anh hơn 30 phút anh vẫn chưa chịu bắn . Nhâm Tống Sinh nhấn nhẹ gáy của Ninh Hinh đem xâm nhập hơi sâu vào sau đó từ từ dịu dàng lại , thấy môi của cô đã bị đỏ , Nhâm Tống Sinh siết chặt tay đè nén cảm xúc đang dâng trào , đung đưa thêm mấy cái cuối cùng bị Ninh Hinh cạ qua mấy cái nhịn không được phun hết vào trong miệng cô.  Ninh Hinh bụm miệng ho khan , nuốt xong rồi cô mới có chút hoảng nhưng mà không nôn ra được .
Nhâm Tống Sinh rút khăn giấy sau đó vội vàng vỗ lưng cô
" Phun ra đi "
Ninh Hinh lắc lắc đầu " Em lỡ nuốt hết rồi "
Đầu gối tê đến mức không đứng vững ...
Nhâm Tống Sinh ôm chặt lấy cô hôn mấy cái
" Lần sau không cần làm như vậy ."
Ninh Hinh cũng sẽ không dại dột , miệng mỏi muốn chết a

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro