Phần 12: Dịch Phong đáng ghét.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau ngày hôm ấy, Tiểu Ân đã biết được tình cảm của Dịch Phong dành cho mình nên cô không khỏi suy nghĩ. Mấy ngày nay cô đều xin nghỉ, cô suy nghĩ quá nhiều nên quên cả ăn cả ngủ nên đã lâm bệnh. Cô bị SUY NHƯỢC CƠ THỂ. Ai tin một cô gái như Tiểu Ân lại bị suy nhược cơ thể chứ!
Cô bị nhốt trong phòng suốt ngày, chả được đi chơi cũng ko được nói chuyện. Tiểu Y thì bận học tuần này cô thi học sinh giỏi nên không thể đến thăm cô được. Còn Ngạo Thiên đã đến mấy lần nhưng cô đều không tiếp.

-Sáng mùa đông buốt giá, tuyết bắt đầu rơi...

Cô gái bé nhỏ đó lại một mình trong phòng ngâm nga bài hát mình yêu thích.

- Cộc... Cộc... Cộc... Vương Ân Ân tốt cuộc cô có cho tôi vào không? Đây là lần thứ n cô đuổi bổn thiếu gia tôi rồi đấy nhé.

- Anh về đi tôi không thể tiếp anh! Tôi xấu lắm....

Bên ngoài đột nhiên im lặng. Cô tò mò chạy ra hé cửa nhòm xem hắn đi chưa. Vừa hé cửa ra đã thấy Ngạo Thiên đứng trước mắt, không kịp làm gì nên cô đã bị anh ta ẩn vào phòng và thế là cả hai cùng ngã lên giường. Tiểu Ân đỏ mặt không nhúc nhích. Ngạo Thiên còn cố tình áp sát mặt mình vào mặt cô.

-LĂNG NGẠO THIÊN, cậu làm gì vậy?

Cả hai giật mình quay ra nhìn thấy Lý Dịch Phong đã đột nhập vào đây từ lúc nào. Tiểu Ân nhanh chóng đẩy Ngạo Thiên ra. Nhưng với lực của một cô gái như vậy làm sao có thể nhanh chóng đẩy người con trai đó ra được, Ngạo Thiên cũng hiểu ý buông cô ra. Cô vẫn đỏ mặt không thốt thành lời.

- Tiểu Ân trời lạnh lắm rồi cô nên mặc ấm vào, không dễ bị cảm lắm đó. - Ngạo Thiên nhìn Tiểu Ân rồi ném cho cô một cái ngô nướng. Sau đó anh lặng lẽ bước ra ngoài. Không những vậy anh còn ghé đầu vào nháy mắt với Ân Ân làm cô còn ngại hơn.

- Cho cậu... - Dịch Phong nói
- Cái gì vậy? - Tiểu Ân cầm nó trên tay nhìn qua nhìn lại
- Cậu bị ngốc à! Là ngô nướng đó.
- Lại ngô sao? Ngạo Thiên vừa cho tớ rồi. Trả cậu tớ không nhận.
-Kệ cậu ta đi! Làm ơn ăn ngô với tớ nhé!

Cô nghe xong đang định trả lời thì cái hình ảnh Ngạo Thiên nháy mắt với cô làm cô rung động và cười tủm tỉm.

- Cậu sao vậy? Ăn với mình nhé!
- Thôi cậu về đi tớ có việc phải đi!

Tiểu Ân nhanh chóng mặc áo khoác và cầm hai cái ngô nướng mà Dịch Phong cho dúi vào tay cậu đuổi cậu ra khỏi nhà. Rồi cô một mình chật tất tốc đến nhà Ngạo Thiên.

- Cậu đến đây làm gì?

Cô ngước lên thấy anh đang đứng ngoài cửa sổ liền dơ hai cái ngô lên nói:
- Cậu không thể ăn ngô cùng mình sao?

Một lúc sau Ngạo Thiên xuống mở cửa cho cô vào. Anh nhìn cô một lúc.

- Cô ăn mặc phong phanh quá rồi. - anh nhanh chóng cởi chiếc áo khoác len trên người ra quàng vào người cho cô.

Hai người họ trông như một cặp ý. Nhưng Ngạo Thiên chưa đồng ý lời tỏ tình của cô.

- Tý nữa Tư Vũ sẽ đến chơi cô không ngại chứ?-anh hỏi
- Không tôi không ngại. =)))

Kính coong... Kính coong.... Tiếng chuông cửa vang lên.

Ngạo Thiên ra mở cửa.

- Chào, Tư Vũ. Hôm nay có một cô gái sẽ đến đây làm bạn với chúng ta.
- Ai đấy? Bạn gái cậu à. - Tư Vũ trêu
- Không là tớ nè! - Tiểu Ân nhanh nhảu xuất hiện.

Thấy Tiểu Ân xuất hiện, trên mặt Tư Vũ xuất hiện ngay cái vẻ mặt không vui cho lắm. Rõ ràng anh cũng thích cô ấy mà. Nhưng cô ấy chưa bao giờ vào nhà anh như vào nhà của Ngạo Thiên.

- À chào! Cậu cũng ở đây sao. Hay chúng mình ra công viên đi! -Tư Vũ cho ý kiến.

Tất cả đều đồng ý nên đã ra công viên đi dạo.

- Oa không khí thật trong lành. Thời tiết này hơi lạnh thật nhưng mà được đi chơi như vầy là vui lắm đấy. - Tiểu Ân lên tiếng.
- Uk đúng hem! - Tư Vũ nói.
- Ớ các cậu cũng ở đây à?
Mọi người quay lại thấy Tiểu Y. Tất nhiên là cô cùng nhập hội rồi.

Tối đó mọi người cùng nhau về nhà. Đi đến ngã ba thì Tư Vũ rẽ một đường, Tiểu Y cx rẽ một đường. Nên còn lại hai người cùng nhau đi về trên một con đường, một ngã rẽ.

Trời bây giờ bên ngoài rất lạnh. Đến thở còn ra hơi. Cái mùa đông lạnh lẽo đó được đi cùng nhau vậy còn gì sướng bằng.

- Lạnh nhỉ! - Ân Ân xoa hai bàn ta vào với nhau.
- Uk hơi hơi. - anh lấy chiếc khăn của mình quàng chi Ân Ân
- Cảm ơn! - cô cười

Hai người họ đang đứng trước cửa nhà của Ân Ân. Họ thấy Dịch Phong, anh đang đứng đó cầm trên tay một bó hoa hồng. Dịch Phong ngước lên thấy hai người họ. Thật sự anh không quan trọng việc Ngạo Thiên đi bên cạnh anh liên chạy ngay đến tặng cô bó hồng. Cô rụt rè nhận lấy bó hồng đó.

- cảm ơn

Hết phần12....

Đón đọc phần sau nhé! Phần sau sẽ là phần lời nói của nhân vật Ân Ân đó.
Nó cũng sẽ là món quà Halloween mình tặng các bạn....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro