Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Công nguyên, ngày 1 tháng 6 năm 2015, ngày thứ 92 kể từ lúc phát hiện sự tồn tại của người ngoài hành tinh, hôm nay là ngày Quốc tế Thiếu nhi.

Lục Thập Nhị cảm thấy bản thân đã gặp phải một tên tội phạm lừa đảo mạnh nhất trong lịch sử.

Hôm trước mới nói với cậu "bao giờ trời đất hợp rồi thì ta mới chịu cùng người biệt ly", hôm sau mở mắt ra đã biến mất hoàn toàn— Tất cả đồ đạc của tên đó, bao gồm cả quần áo, hành lý, tiền bạc, giấy tờ và cả điện thoại, toàn bộ đều vẫn ở nhà cậu, không hề động đậy, nhưng chỉ có mỗi bản thân A Kiệt là như bốc hơi khỏi mặt đất.

"bao giờ trời đất hợp rồi thì ta mới chịu cùng người biệt ly": Nguyên gốc tiếng Hán là "山无棱天地合乃敢与君绝" (Sơn vô lăng thiên địa hợp nãi cảm dữ quân tuyệt) – trích trong bài thơ "Thương da" (上邪), tác giả vô danh. Bản dịch lấy của Vi Nhất Tiếu của website Thi Viện ().

Lục Thập Nhị mất ba ngày mới hoàn toàn chấp nhận được chuyện "A Kiệt bốc hơi khỏi nhân gian".

Vào ngày thứ ba, theo lời của các chuyên gia thẩm mỹ trong tiệm, cậu trông như một kẻ mới qua tân hôn đã phát hiện bà xã chạy trốn cùng người khác, bị vứt bỏ ở nhà và cho đội một cái mũ xanh lục...

"Thế cũng tốt." Nhân viên Tiểu Trảo không tim không phổi nói: "Mấy anh còn ở chung với nhau, em chỉ sợ một ngày đẹp trời hai người tay trong tay xuất hiện trước mặt bọn em, sau đó vô cùng hạnh phúc thông báo 'cảm ơn mọi người, chúng tôi đến với nhau rồi' kiểu vậy..."

"Nói vớ vẩn gì đấy." Lục Thập Nhị  xanh mặt không biểu cảm, "Ý dâm trưởng tiệm, đại nghịch bất đạo, trừ lương!"

ý dâm: Nó có 2 nghĩa, nghĩa thứ nhất là nghĩa đen, chữ thế nào nghĩa thế ấy; nghĩa thứ hai thì chỉ nghĩ đến chuyện hoang tưởng, viển vông.

Ngày thứ tư, Lục Thập Nhị xách một xô hồ dán và một xập truyền đơn, bắt đầu dán đầy thông báo tìm người ở ghép như dán quảng cáo vẩy nến ở khắp mọi nơi có thể dán. Mà lúc Lục Thập Nhị bận rộn khắp đường to ngõ nhỏ, nỗ lực tìm một tên ở chung hợp cách trong biển người mênh mang, bản tin thời sự cũng đang không ngại mệt nhọc mà thông báo tình hình các quốc gia hợp tác, chuẩn bị nghênh đón người bạn từ ngoài hành tinh tới.

quảng cáo vẩy nến: chỉ quảng cáo dạo, khoan cắt bê tông dán dày đặc ở các nơi công cộng.

...

Ngày 1 tháng 7 năm 2015, 103 ngày sau khi phát hiện người ngoài hành tinh tồn tại, 3 ngày sau khi A Kiệt bốc hơi khỏi mặt đất, bắc bán cầu là giữa hè, cũng chính thức nghênh đón người Watton đến Địa cầu.

Ngày hôm ấy, sao sáng lấp lánh, hơn chục tỉ người Trái đất cùng nhau ngước lên trời cao, hoan nghênh người bạn ngoài hành tinh đại giá quang lâm.

Ngày 14 tháng 7 năm 2015, Watton thành lập căn cứ quân sự đầu tiên tại một hòn đảo nào đó ven Thái Bình Dương ở Trái đất.

Ngày 1 tháng 8 năm 2015, nhị hoàng tử Byron của Watton một lần nữa xuất hiện trên sóng truyền hình. Lần này, là một người ngoài hành tinh, anh ta hòa vào nhóm người bình thường, tại Cục Hàng không vũ trụ ở Washinton DC gặp gỡ nhóm nhân viên kỹ thuật giải được lời thăm hỏi đầu tiên của Watton và chụp ảnh với họ, để lại tấm ảnh đầu tiên cũng là tấm ảnh duy nhất vô cùng quý giá.

Ngày 6 tháng 8 năm 2015, nhị hoàng tử Byron đại diện cho vị lãnh đạo tối cáo Sharjah của Watton có buổi diễn thuyết "Đối thoại hòa bình với Trái đất".

Ngày 7 tháng 8 năm 2016, cuối con phố phồn hoa nhất ở trung tâm thành phố G của Thiên triều, tiệm chăm sóc thú cưng Chiêu Tài Tiến Bảo đưa ra một hạng mục hoàn toàn mới: Hữu nghị giảm giá lớn, chỉ cần quý khách là người Watton, tắm – cắt – mài móng – thức ăn đều đồng giá 800 tệ, thời hạn ba ngày, không lừa già dối trẻ.

Ngày 3 tháng 10 năm 2015, binh lính Watton cư trú tại Trái đất lần đầu tiên phát sinh xung đột với quân khu nước Mỹ, được biết, lý do là bởi một sĩ quan trung cấp Watton kỳ lạ biến mất, mà người cuối cùng gửi lời mời, liên hệ với người đó tự xưng là một vị quan chức Địa cầu.

Ngày 4 tháng 10 năm 2015, các phòng ban liên quan đến Trái đất của Watton tại nơi cư trú trên Trái Đất phát biểu, họ nghiêm túc biểu đạt, trước khi tìm được vị sĩ quan trung cấp mất tích bí ẩn kia, họ giữ nguyên ý kiến về tính chất của sự việc này, trong đó, không loại trừ khả năng người Watton bị bắt giữ để phân tích nghiên cứu một cách ác ý.

Ngày 6 tháng 10 năm 2015, bộ Quốc phòng nước Mỹ phát biểu, sắp tới sẽ gia tăng lực lượng quốc phòng.

Ngày 15 tháng 10 năm 2015, nơi cư trú đầu tiên của người Watton tại Trái Đất rút khỏi Washinton DC.

Ngày 15 tháng 12 năm 2015, thành phố G đón trận tuyết đầu tiên của năm nay, thời điểm tuyết lông ngỗng đang rơi xuống, mọi người qua bản tin thời sự nhận được tin tức mới nhất: Liên hợp quốc tuyên bố tình hữu nghị với người ngoài hành tinh kết thúc, từ nay trở đi, chiến tranh lập tức bùng nổ.

Chiến tranh, đối với đại đa số mà nói, đấy là một danh từ xa xôi, khó mà tưởng tượng tới.

Đang lúc những bộ phim, những bộ truyện tranh, tiểu thuyết lấy cảm hứng từ nguyên hình của người Watton buôn bán rầm rộ, sôi nổi thì chúng đột nhiên từ thế giới giả tưởng biến thành thế giới thật——

Vô số thứ chỉ có thể thấy trong phim như UFO, đĩa bay, chiến hạm tinh tế mang tới đại lượng vũ khí có tính sát thương hủy diệt, như điên như dại tấn công các quốc gia có nền kinh tế chính trị văn hóa đứng đầu Địa cầu. Không may thay, sau một đêm oanh tạc Washinton DC thành nghìn lỗ trăm động như trước giải phóng, lọt vào mắt đám "bạn bè ngoài hành tinh" này còn có cả Thiên triều vẫn đội lốt "quốc gia thế giới thứ ba", Thiên triều nhanh chóng trở thành mục tiêu tấn công tiếp theo.

quốc gia thế giới thứ ba: gồm hơn 130 quốc gia đang phát triển ở châu Á, châu Mỹ La Tinh, châu Đại Dương, chỉ các nước có trình độ phát triển cao hơn các nước đang phát triển nhưng vẫn chưa thuộc "tầm cao" như các nước thuộc khối thế giới thứ nhất.

Ngày 24 tháng 12 năm 2015, lễ Giáng sinh truyền thống lại không còn ai có tâm tình để ăn mừng nữa, trong chín ngày ngắn ngủi, Watton đã đốt bùng chiến hỏa khắp mọi ngõ ngách của thế giới, trong khoảnh khắc, ngàn năm lịch sử văn hiến tựa như biến thành tro tàn.

Đám ngoài hành tinh khoác lên vỏ ngoài thân thiện cuối cùng đã xé bỏ lớp da giả dối của chúng. Để lộ ra diện mạo hung tợn.

Lúc này, loài người dường như mới kinh hãi tỉnh mộng, trong một đêm, tất cả các quốc gia có khả năng chiến đấu bị ép phải đoàn kết lại, điên cuồng phản kích tự vệ khỏi đám người ngoài hành tinh xâm lược kia.

Nhưng, lúc này đã quá muộn.

Phần lớn những thành phố phồn hoa đã biến thành tiêu điều xác xơ, thành nơi hoang vu không bóng người. Những phố lớn ngõ nhỏ giờ chỉ còn lại những tòa nhà đổ vỡ, cái đứng, cái nằm khắp hai bên đường... Tiếng khóc lóc nức nở tuyệt vọng, khủng hoảng từ sáng tinh mơ đến đêm khuya, lại từ đêm khuya đến sáng tinh mơ, từ trong nhà ra đến phố, từ hai bên đường, từ khắp ngõ ngách vang vọng khắp trời, không dứt.

Vô số xe riêng bị vứt giữa đường, chủ nhân của chúng không biết sống chết ra sao, giờ không thấy bóng dáng. Xe tăng rầm rầm đi trên đường, binh sĩ trang bị vũ trang nghiêm túc tuần tra, họ cầm trong tay những chiếc loa, tái lập một cách chết lặng những điểm sơ tán khẩn cấp cách đường gần nhất, để dân thường tranh thủ thời gian tìm kiếm địa điểm có quân đội vũ trang che chở.

Thời điểm xe tăng chậm chạp đi lại không mục đích, không lo kẹt chết người trong trung tâm thành phố, Lục Thập Nhị cảm thấy, có lẽ tận thế đến thật rồi.

Trao trả em thú cưng cuối cùng cho chủ nhân của nó, ban ngày ban mặt, đối mặt với cửa tiệm không một bóng người, lặng ngắt như tờ, Lục Thập Nhị nhìn quanh bốn phía. Bởi vì cửa tiệm mở ở cuối con phố, cho nên ngoài ý muốn không bị tổn hao gì, quần áo cho thú cưng, đồ chơi, thức ăn vẫn hoàn hảo được treo trên tường, mấy thùng thức ăn lớn nằm sát chân tường vẫn nghiêm chỉnh ở đó, bục để các chuyên gia chăm sóc cho thú cưng cũng được lau sạch bóng—— Tựa như ngày mai, cửa tiệm vẫn có thể mở cửa bình thường.

Lục Thập Nhị nắm chặt chìa khóa trong tay, sau đó, tiếng loa thúc giục của mấy anh lính mặc vũ trang lại một lần nữa vang lên, cậu cuối cùng như hạ một quyết tâm, xoay người, một mình ra khỏi tiệm, trịnh trọng đóng cánh cửa thủy tinh lại, khóa cửa, rồi lại kéo cửa xếp chống trộm xuống, một lần nữa khóa kỹ.

Ngồi xổm dưới đất khóa một lần cuối cùng cánh cửa này, đột nhiên lại nhớ tới khoảng vài tháng trước, người nào đó đứng tựa một bên, quỷ quái nói với cậu rằng "Tôi không thôi việc đâu, ông chủ, tôi sẽ làm việc cho đến khi dẹp tiệm mới thôi"—

Kết quả, miệng quạ đen kia một lời thành sấm.

Hắn ta biến rồi.

Tiệm thú cưng cũng thật sự phải dẹp tiệm.

Lục Thập Nhị vẻ mặt trứng đau. Nếu cho cậu một cỗ máy thời gian, khả năng cậu sẽ quay về quá khứ, đánh cho cái tên thối mồm A Kiệt kia đến mẹ hắn cũng không nhận ra.

Mà thế giới này rõ ràng là chẳng có cỗ máy thời gian, nhưng lại có UFO.

Sau khi Lục Thập Nhị khóa cửa xong, đứng dậy, vô tình ngẩng đầu lên, sau đó mỏ há hốc không khép lại được. Cậu trợn mắt trông thấy một vật không rõ là gì rất to bay qua đỉnh đầu, ở một nơi cách cậu rất xa, như gà mẹ đẻ trứng ném ra một thứ đồ chơi màu đen. Trước khi cậu có phản ứng, chỉ nghe thấy một tiếng nổ "đùng đoàng" vang lên. Nơi cái thứ đồ chơi màu đen kia rơi xuống, từng là một tòa nhà cao ba mươi mấy tầng đẹp đẽ, trong một giây biến thành phế tích lịch sử.

Lục Thập Nhị ngây người phải đến mười lăm giây. Mãi cho đến khi một luồng sóng nhiệt kỳ dị phả vào mặt cậu.

Giây thứ mười sáu, Lục Thập Nhị như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, quay người vắt chân lên cổ mà chạy.

Lúc này, cái UFO kia có vẻ rắp tâm đối đầu với cậu, nó thế mà bay một vòng trên không, sau đó lại chuyển đầu một lần nữa bay về phía cậu, không những thế trên đường bay còn thả xuống những vật thể không rõ là gì—— Có điều, lần này không phải là bom đạn, bởi vì những thứ rơi xuống mặt đất này chỉ gây ra những tiếng "rầm rầm" vang dội, không gây thêm thiệt hại.

Vật thể không rõ là gì gần nhất đáp xuống nóc một tòa nhà cao tầng cách Lục Thập Nhị hơn 300m—— Hướng nhìn của Lục Thập Nhị thật khéo có thế thấy rõ sau khi vật đó rơi xuống, mặt đất bốc lên một lớp bụi mù, cái thứ kia hình như còn lộn một vòng trên đống đổ nát, ngay sau đó, bóng dáng một sinh vật to lớn có lẽ thuộc họ mèo xuất hiện giữa lớp bụi cuồn cuộn.

Nó lắc lắc mình, tựa như đã thả lỏng da lông toàn thân. Lúc nó cử động, xương sống theo động tác của nó cong lên; cái đuôi dài linh hoạt như rắn độc, dẻo dai cuộn lại duỗi ra.

Trong não hải, hình ảnh video người Watton từ nhân hình biến thành thú hình tự động xẹt lên.

Lục Thập Nhị: "............................................."

Mới rơi xuống từ UFO ban nãy không phải bom, mà là một tên Watton sống sờ sờ.

Có thể suy nghĩ!

Là đồ sống!

Lần này, Lục Thập Nhị không nghĩ gì khác nữa.

Cậu quay đầu, chạy như bay về phía một công trình đổ nát nào đấy cách mình gần nhất.

===

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro