Chương 13 : Chắc Chắn Không Thích Dưa ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit : #Mạc_Hy
#Thiên_Hoa

Đây là lần đầu tiên Diệp Ảnh Ảnh bước vào phòng của Dạ Hàn.

Có một cảm giác áp bức mạnh mẽ ngay khi cô bước vào trong .

Cách bố trí khắp phòng rất đơn giản , vị trí nổi bật nhất được đặt thiết bị âm thanh cao cấp, âm nhạc nhẹ nhàng như thôi miên phát lên , màn cửa được kéo lại, không một chút ánh sáng từ bên ngoài có thể lọt vào, toàn bộ không gian như bị bịt kín.

Trong phòng có cả một dãy rượu vang, ở phía đối diện là hầm rượu với loạt các loại rượu vang khác nhau.

Ngoài Dạ Hàn, còn có một người khác cùng ở trong phòng -
bác sĩ thôi miên của Dạ Hàn - Mặc Huyền.

Có vẻ như là thiên tài phụ trách nghĩa vụ giấc ngủ của anh.
Này, ngủ đủ rồi, đủ giấc rồi ...

Thật là suôn sẻ khi nhìn anh ngủ tối qua .Có phải vì anh đã không ngủ ba ngày?

Sau khi bác sĩ thôi miên Mặc Huyền nhìn thấy gương mặt loại bỏ trang điểm của cô, có chút ngạc nhiên, nhưng nó nhanh chóng phục hồi như bình thường.

Khi anh nhìn thấy cô , anh bỏ thuốc lá xuống một cách tự phát.

Dưới sự ánh sáng lờ mờ từ chùm đèn ở bên trên không rõ ràng, Dạ Hàn đi đến ngồi xuống trước quầy bar, rót một ly rượu vang- "Nói đi."

Diệp Ảnh Ảnh đã suy nghĩ một cách diễn đạt tốt, không nhiều do dự trong chốc lát trực tiếp bắt đầu - "Tôi...Tôi muốn nói về mối quan hệ của chúng ta! "

" Mối quan hệ của chúng ta?" - Lông mày của người đàn ông nhíu lại.

Diệp Ảnh Ảnh gật đầu và nói với một giọng trang trọng: "Vâng ... Anh có nghĩ rằng mối quan hệ giữa chúng ta bây giờ là gì?"

Dạ Hàn gần như không ngần ngại mở - " Em là của tôi !"

Ảnh Ảnh :" ... "

Đối với câu trả lời cho có lệ này , Diệp Ảnh Ảnh thực sự quen thuộc.

Có vẻ như cô đã từng hỏi anh tại sao người đó lại là cô , anh trả lời - "Bởi vì em chỉ có thể là của tôi !"
Chúng là tất cả những câu trả lời mà cô không thể hiểu được.

Diệp Ảnh Ảnh buộc mình phải bỏ qua các câu trả lời của người đàn ông này, và mở lời cho biết - "Dạ Hàn tôi không hiểu tại sao anh lại ưa thích tôi , với anh muốn loại phụ nữ thế nào đều có thể, ngay cả khi anh thích người béo giống tôi, có rất nhiều người sẵn sàng để phục vụ cho thị hiếu của anh .

Bất cứ lý do nào vẫn không thể thay đổi, liệu kể từ thời điểm này nó có thể thay đổi mối quan hệ giữa chúng ta không?

Anh tức giận, tôi vẫn tiếp tục làm trái lại anh. Đó là vì không ai có thể chịu đựng cuộc sống bị người khác kiểm soát, họ không muốn bị kiểm soát ,tôi cũng vậy , tôi buộc sẽ phải muốn làm điều ngược lại với điều anh đưa ra , nói đi, dưa leo không ngọt , tôi tin rằng anh hiểu điều này! "

Người đàn ông lắng nghe một cách lặng lẽ khi cô ấy nói từ một lớn như vậy, sau đó, nói với một biểu cảm trống rỗng - "Ai nói rằng tôi thích dưa?"

Ảnh Ảnh : "..."

Không có cách nào để trò chuyện vui vẻ!

Cô hiểu ý nghĩa câu nói của Dạ Hàn ,là miễn là cô thuộc "quyền sở hữu" của anh , ý chí về "quyền tự do" của cô không quan trọng chút nào.

Mọi chuyện không được giải quyết.


Thời gian trôi qua rất chậm ...

Diệp Ảnh Ảnh không biết cô đã im lặng bao lâu rồi , đột nhiên cô đứng dậy và bước về phía người đàn ông từng bước một.

Dạ Hàn không lên tiếng, chỉ nhìn mặt cô .

Cuối cùng, Diệp Ảnh Ảnh đi một mạch tới đứng trước mặt anh . Giây thứ hai tiếp theo, đột nhiên cô nghiêng đầu , đôi môi mềm mại đặt ngay cánh môi anh.

"Anh chắc chắn?" - Giọng nói của cô mềm mại và nhẹ nhàng , với một nét duyên dáng ngây thơ- "OK ... không thích ăn dưa?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro