Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Uống thêm?

Y Lợi Minh nhìn thuốc trong tay Lâm Nhàn, lại quay ra nhìn Văn Sóc. Hắn nhớ rõ lần đầu Văn Sóc muốn gặp Lâm Nhàn là vì chuyện của Kim Thiện Lâm.

Lúc rời đi thấy sắc mặt Kim Thiện Lâm không tốt, Y Lợi Minh nghĩ là do đàm phán không thành. Không ngờ chuyện này lại liên quan đến Lâm Nhàn.

Về sau hai người họ không tiếp xúc nhiều, Y Lợi Minh thậm chí cũng không biết hai người đã tốt đến mức này.

Đương nhiên, không có ai để ý Y Lợi Minh nghĩ gì.

Văn Sóc cúi đầu nhìn hộp thuốc trong tay.

Văn Sóc ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt cô gái chuyên chú nhìn anh.

Điều này khiến Văn Sóc quay mặt đi , anh lặng lẽ cất thuốc, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nhìn Y Lợi Minh nói: "Ngày mai cậu qua Hữu Nguy"n xử lý vụ vi phạm hợp đồng của Lâm Nhàn."

Y Lợi Minh chỉ vào mình: "Tôi? ? ?"

Văn Sóc nhíu mày: "Làm sao?"

Y Lợi Minh vội vàng lắc đầu: "Không có gì không có gì, chỉ là Văn tổng, « duyên đến tình yêu ở đây » buổi sáng đã bàn bạc xong, bây giờ lại thay đổi, e là. . ."

Y Lợi Minh không dám nói hết, từ lúc vào công ty đến giờ Văn Sóc, kỳ thật rất ít nhúng tay quản chuyện công ty.

Nhìn chung công ty không khác mấy so với lúc Văn Giai Dịch làm chủ tịch.

Văn Sóc mới nhậm chức muốn lập uy nên một hai không rõ nông sâu liền muốn quản đông quản tây. Nếu không phải trong giới có kẻ tuồn ra, chắc rằng cũng chả mấy người biết Nhất Giai Dịch Gia đổi chủ tịch.

Bởi vậy, đối với chuyện nhỏ nhặt như việc đổi tài nguyên của Lâm Nhàn, trong hội nghị các quản lý trực tiếp quyết định, không ai nghĩ tới cần thông báo cho Văn Sóc.

Công ty mỗi ngày biết bao chuyện, vấn đề tài nguyên của một tiểu minh tinh tuyến 18, đừng nói chủ tịch, đến quản lý còn chẳng muốn hỏi.

Ứng cử viên của chương trình « Duyên đến tình yêu ở đây » đã định rồi sao có thể thay đổi?

Y Lợi Minh biết rõ mình chỉ là làm công, nhưng anh lại thấy bất bình. Anh sâu sắc cảm thấy Văn Sóc là một người không biết nông sâu, tiến vào ngành giải trí chỉ làm trở ngại chứ không giúp được gì.

Văn Sóc nghe anh ta nói, khó được cười với anh ta một tiếng, sau đó hỏi: "Vậy thì sao?"

Nụ cười của anh cũng không phải gió xuân ấm áp mà mang theo châm chọc và hững hờ.

Y Lợi Minh bị anh nói đến sửng sốt, đành phải quay đầu nhìn Tiêu Trọng Vi.

Tiêu Trọng Vi gấp gáp, cũng không quan tâm Văn Sóc là chủ tịch, mở miệng nói: "Văn tổng, tôi đã chuẩn bị cùng bên kia ký hợp đồng."

Văn Sóc vẫn như cũ: "Vậy thì sao?"

Y Lợi Minh thấy chuyện này Văn Sóc đã quyết đành từ bỏ, cười ha hả mang theo hai người rời đi. Còn lịch sự đóng cửa lại, nói tạm biệt với Văn Sóc.

Lâm Nhàn giọng nói vui vẻ: "Anh ta không hề thay đổi, co được dãn được." Lại nhìn Văn Sóc: "Cảm tạ Văn tổng giúp đỡ."

Văn Sóc nghe lời này kẽ cong môi: "Vui vẻ?" Hình như rất vui vẻ.

Lâm Nhàn sững sờ: "Tôi đương nhiên vui vẻ."

Nghe vậy, Văn Sóc trong lòng liền vui vẻ, lan tràn ngọt ngào.

Lâm Nhàn nhìn vẻ mặt nhu hào của anh, kỳ quái hỏi: "Vì sao Văn tổng lại giúp tôi?"

Nụ cười Văn Sóc cứng lại. Lý do gì? Một người đàn ông giúp một người phụ nữ như vậy còn có thể là vì lí do gì nữa?

Nhưng ánh mắt của anh nặng nề rơi xuống hai chân. Anh không phải một người kiện toàn, không có tư cách tiến thêm một bước.

Dù tất cả mọi người thấy Lâm Nhàn không tốt, thậm chí sẽ có người thấy Lâm Nhàn bên Văn Sóc là trèo cao. Nhưng là Văn Sóc trong lòng rõ ràng, Lâm Nhàn rất ưu tú.

Ưu tú đến mức anh không thể nói điều gfi mập mờ với cô.

Cuối cùng, anh thản nhiên nói: "Cô là nhân viên đầu tiên tôi gặp sau khi vào công ty."

Lâm Nhàn: ". . . Anh tốt như vậy, lần sau tôi đổi thuốc khác cho anh."

Văn Sóc: "Không đưa thuốc giảm đau nữa? ? ?"

Lâm Nhàn cảm thán: "Không đưa nữa, anh tốt như vậy, xứng đáng với thuốc tốt hơn."

Văn Sóc nhanh chóng nắm tay che miệng ho hai cái, che giấu vẻ đắc ý.

Trong bếp Điền Nhạc và Hướng Nhân giả bộ bận rộn, đang vụng trộm nhìn bọn họ. Thấy Văn Sóc bị chọc cười, hai người lập tức giật mình.

Lại nhìn hai chân Văn Sóc, tỏ vẻ đáng tiếc.

Văn Sóc chán ghét ánh mắt như vậy, nói với Lâm Nhàn: "Sao cô không xin công ty đổi cho một cái kí túc xá đơn? Phí vi phạm hợp đồng lần này đủ cho cô chuyển đi."

Điền Nhạc: ". . ."

Lâm Nhàn: "Không đủ, phí bồi thường vi phạm hợp đồng cùng công ty chia 2-8."

Chủ tịch Nhất Giai Dịch Gia Văn Sóc: ". . ."

Lâm Nhàn: " Xấu hổ không?"

Văn Sóc: ". . ."

Điền Nhạc: ". . ."

Hướng Nhân: ". . ." Cô ta đúng là can đảm!

Văn Sóc thở dài: "Nếu như chương trình này làm tốt, tôi làm chủ cho cô một kí túc xá đơn ."

Lâm Nhàn liền ngồi xổm trước mặt anh, cười nhìn anh: "Văn tổng, cám ơn anh."

Văn Sóc thấy nụ cười xán lạn của cô, trầm mặc nói: "Trước tiên không cần cảm ơn chương trình « duyên đến tình yêu ở đây » chưa chắc phù hợp với cô. Chuyện trong hội nghị công ty đã nói không phải không có đạo lý. Thay một người có thể sẽ nổi. Nhưng tai tiếng của cô quá nhiều, có thể đem đến kết quả ngược lại."

Lâm Nhàn: "Thế Văn tổng sao còn đưa hợp đồng cho tôi?"

Văn Sóc: "Tôi chỉ nghĩ, mặc dù cơ hội không nhất định là tốt nhưng không có nghĩa cô sẽ không nắm bắt."

Lâm Nhàn đứng dậy nghiêm túc nhìn Văn Sóc, sau đó lấy điện thoại ra nói: "Tôi chắc chắn sẽ nắm chắc cơ hội này, Văn tổng, thêm Wechat đi!"

Văn Sóc: ". . ."

***

« Duyên đến tình yêu ở đây » là chương trình yêu đương của minh tinh, mùa đầu tỷ lệ người xem đột phá.

Tình yêu ngọt ngào với vả mặt tiểu cục phẩm khiến người xem vừa thấy ngọt ngào vừa thấy thoải mái.

Bởi vậy, dù đây đã là mùa thứ 4, độ chú ý vẫn vô cùng cao.

Khi tên Lâm Nhàn được công bố, trên mạng một trận xôn xao.

Người hâm mộ kêu rên vì thần tượng của mình, mỗi mùa sẽ có 4 nam minh tinh và 4 nữ minh tinh. Mỗi mùa người cực phẩm kia kiểu gì đều sẽ có đối tượng, người khác yêu đương ngọt ngào, đôi cực phẩm này chỉ có xấu hổ.

Người hâm mộ của 4 sao nam không khỏi kêu rên, rồi lại tràn vào blog mắng chửi.

Người hâm mộ của 3 sao nữ kia đương nhiên cũng không vui, mặc dù gần đây Lâm Nhàn có nổi, nhưng đều không phải chuyện tốt đẹp gì.

Còn những người khác thì vỗ tay hò hét mong chờ Lâm Nhàn bị vả mặt tỏng mùa nà.

Trên mạng náo nhiệt như vậy mà Lâm Nhàn lại không thấy fan của mình lên tiếng

Lâm Nhàn từng nghĩ muốn nghỉ hưu trong ngành giải trí lập tức trầm mặc, sau đó gọi hệ thống.

Lâm Nhàn: "4367, mức thiện cảm của tôi trên mạng như nào?"

4367: ". . . Kí chủ tốt hơn là không nên biết."

Lâm Nhàn: ". . . Aiz, tôi không nhớ nổi những chuyện trước khi rời đi. Giowf về không phải ăn cũng là ngủ, không ra khỏi cửa, cũng không lên mạng, Weibo cũng không có quản lý. Suýt thì quên bây giờ mọi người vẫn đang kêu gào đòi đánh tôi!"

Lâm Nhàn dựa vào cửa sổ, nhìn xanh mây trắng nói: "Minh tinh muốn nổi tiếng thật khó!"

4637: "Kí chủ hà tất phải vậy? Cô xem bảng nè, cô có 1 tỷ điểm tích lũy a! Đổi ra nhân dân tệ là 100 tỷ đó, cô muốn làm gì cũng được."

Lâm Nhàn nhìn bảng, áo tàng hình 10 điểm tích lũy, đổi sang nhân danh tệ là 1 nghìn tệ. Đồ phi hành 120 điểm, đổi sang nhân dân tệ là 12 nghìn tệ. Thuốc giảm đau, thật ra là thuốc hồi phục bình thường, hiệu quả giảm đau tuyệt đối, có công dụng hồi phục nhất định. 1 điểm tích lũy có thể đổi 3 hộp, vào thời điểm mới đến, đây là loại thuốc người xuyên nhanh hay đổi nhất.

Nhưng nhìn những đồ vật thần kì này, trong thời đại công nghệ hiện đại cũng không dùng được, Lâm Nhàn như cũ chán ghét nói: ". . . Ngươi cái đồ gian thương, áo tàng hình tận 10 điểm tích lũy."

4637: "Σ(っ°Д °;)っ Cái đó có mỗi 10 điểm tích lũy! ! ! Cô có tận 1 tỷ điểm tích lũy nha! ! !"

Lâm Nhàn: "Đó cũng là do tôi liều mạng kiếmđược."

4637: ". . ."

***

Máy bay rất nhanh hạ cánh xuống thành phố Vũ Thuần, một cố đô nổi danh của Hoa quốc.

Lâm Nhàn mang theo hành lý từ trên máy xuống, cô mặc quần đùi trắng đơn giản, mái tóc đen búi cao. Đây là lần đầu sau khi từ thế giới xuyên nhanh trở về cô thanh đổi quần áo.

Lâm Nhàn từ trong balo ra một chiếc mũ lưỡi trai đen đội lên, thật khoan khoát dễ chịu.

Lúc ra khỏi sân bay, phát hiện bên ngoài chật ních người hâm mộ. 4 sao nam cùng 3 sao nữ đều là những người nổi tiếng.

Fan đều là vì thần tượng nhà mình mà tranh giành, Lâm Nhàn nhìn hồi lâu cũng không thấy được fan của mình.

Cô trầm mặc, đột nhiên lấy điện thoại nhắn tin cho Văn Sóc: "Cũng không thể đến một người hâm mộ cũng không có chứ! Công ty kiếm hai người đến giả dạng cũng không được sao?"

Văn Sóc nhận được tin, tâm tình phức tạp.

Văn Sóc: ". . ." Hai người đi, thà không đi thì tốt hơn .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro