Phần 5: Sinh tiểu bảo bảo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đứng trước cửa phòng Ngụy Vô Tiện gồm có Lam Vong Cơ,Giang Trừng, Lam Hi Thần, cùng đám hậu bối Cảnh Nghi, Tư Truy và Kim Lăng.
Vốn nghe tin Ngụy Vô Tiện sắp sinh thì mọi người đều gấp gáp đi xem với tâm trạng vừa vui vẻ vừa lo sợ.

Một khoảng ko yên ắng bao trùm nơi Vân mộng bỗng 1 tiếng thét thất kinh từ trong phòng vọng ra " A~~~ " nghe thấy tiếng Ngụy Vô Tiện la lên Lam Vong Cơ lo lắng tính phá cửa xông vào thì bị mọi người ngăn cản, lúc này Lam Hi Thần lên tiếng :" Vong Cơ đệ bình tĩnh Ngụy công tử chắc chắn ko sao đâu" trong phòng vẫn vọng ra tiếng la lớn khiến cho mọi người đều chú ý :" Lam Trạm tên chết tiệt ~~~ Đau chết lão tử rồi ~~ A ~~~mai mốt ta ko đẻ nữa ngươi đẻ đi~ ". Lam Vong Cơ nghe vậy liền trả lời " Được, đều nghe ngươi".
Nghe vậy đám người ở ngoài đều che miệng cười.
Được một lúc lâu sau đó trong phòng vọng ra 1 tiếng khóc của 1 sinh linh bé nhỏ lúc này bà đỡ mở cửa đi ra nói:"Vị  công tử này đã sinh ra 1 bé trai kháu khỉnh sức khỏe 2 người đều ổn" liền im lặng  bước đi , nghe vậy mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

Lam Vong Cơ vội mở cửa đi lại bên giường đưa tay nắm lấy bàn tay Ngụy Vô Tiện nhẹ nhàng nói:" Ngụy Anh, cảm ơn... và xin lỗi " Ngụy Vô Tiện lúc này vẫn còn mơ màng nữa tỉnh nữa mê liền hôn nhẹ lên tay Lam Trạm nói:" Ko sao, ta mệt quá ta ngủ xíu" nói rồi Ngụy Vô Tiện khẽ nhắm mắt ngủ, Lam Vong Cơ ngồi kế bên đem Ngụy Vô Tiện ôm vào lòng rồi điều chỉnh tư thế ngủ cho thoải mái xong nhẹ nhàng hôn lên trán y.
Lam Hi Thần thấy vậy liền ôm con của  Ngụy Vô Tiện và Lam Vong Cơ đi trước khi đi còn quay đầu lại nhìn Lam Vong Cơ khẽ nói nhỏ :" Vong Cơ ta đem con đệ đi cho nhũ mẫu chăm sóc, đệ cứ chăm sóc cho Ngụy công tử đi" nói rồi nhẹ nhàng khép cửa.

Đến sáng hôm sau Ngụy Vô Tiện đã tỉnh lại mở mắt thì thấy Lam Vong Cơ đang ôm mình vào lòng liền nhẹ nhàng lấy tay vuốt mặt đạo lữ hắn cố chạm nhẹ để ko làm y thức dậy nhưng liền có 1 bàn tay nắm lấy tay Ngụy Vô Tiện nói:" Ngụy Anh đừng nháo" nói xong Lam Vong Cơ liền dùng cử chỉ ôn nhu đặt Ngụy Vô Tiện nằm xuống giường rồi lấy khăn lau mặt cho Ngụy Vô Tiện, xong lại nhanh tay chuẩn bị đồ ăn sáng cho y.

Thấy Ngụy Vô Tiện mệt mỏi xanh xao như vậy  Lam Vong Cơ ko kiềm lòng nỗi liền ôm người đối diện vào lòng tay nhẹ nhàng vuốt chiếc bụng đầy vết thương sau sinh của Ngụy Vô Tiện nói:" Là lỗi của ta,Ngụy Anh... xin lỗi ngươi " Ngụy Vô Tiện nghe vậy đau lòng khẽ nói:" Lam Trạm ko phải lỗi của ngươi là ta nguyện ý " nói rồi y nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đang run lên vì lo lắng của Lam Trạm.

Ngụy Vô Tiện nằm trong vòng tay Lam Vong Cơ được 1 lúc thì bỗng nhớ lại 1 chuyện j đó rất quan trọng liền quay đầu lại nhìn Lam Trạm nói:" Lam Trạm con của chúng ta đâu, ta mún gặp con" nói rồi Ngụy Vô Tiện khẽ nhẹ nhàng đứng dậy Lam Vong Cơ thấy vậy liền vội đứng dậy đỡ y lên giường nhìn y nói:" Ngụy Anh ngươi ngồi đây để ta đi kêu nhũ mẫu" Ngụy Vô Tiện nghe vậy "ừm" nhẹ 1 tiếng.

Sau 1 hồi Lam Vong Cơ trở lại phòng nhũ mẫu đi theo ngay sau đó trên tay là " một cục bông nhỏ đáng iu" đi đến trước cửa nhũ mẫu liền đưa"cục bông" này lại cho Lam Vong Cơ rồi đi mất, Lam Vong Cơ lúc này thất thần nhìn thấy đứa bé trên tay mình đang òa khóc nức nở liền tay chân luống cuống ko biết làm sao để cho đứa trẻ nín khóc, Ngụy Vô Tiện kế bên thấy được lièn cười 1 trận ra trò:" Hahaha... Lam Trạm đứa trẻ bị huynh dọa sợ luôn rồi , lần đầu tiên thấy có việc làm khó được huynh nha~~~ Lam Trạm " Lam Vong Cơ ngồi kế bên thấy Ngụy Vô Tiện cười như vậy tim liền ko phanh mà trượt nhưng lại lo lắng vết thương trên bụng Ngụy Vô Tiện nên liền nói:" Ngụy Anh đừng nháo,coi chừng vết thương " Ngụy Vô Tiện nghe  vậy liền ngó xuống bụng mình đúng là có cảm giác đau thật liền ko cười nữa, y nhìn đứa trẻ nằm trong lòng Lam Vong Cơ vẫn quấy khóc um sùm liền đưa tay ra trước:" Lam Trạm đưa con cho ta" Ngụy Vô Tiện nói, Lam Vong Cơ lúc này liền nhẹ nhàng đưa đứa bé trong tay cho Ngụy Vô Tiện đứa bé giống như biết được "mẹ" mình liền im lặng tròn xoe mắt mà nhìn Ngụy Vô Tiện.

Ngụy Vô Tiện thấy đứa bé đang đưa tay lên mặt hắn định sờ thì liền khom mặt xuống để cho đứa nhỏ sờ mặt mình rồi đưa tay mình ra để cho đứa nhỏ nắm , đứa trẻ giống như kiếm được món đồ chơi liền cười vui vẻ nụ cười này khiến cho Ngụy Vô Tiện cảm thấy rung động liền nhẹ nhàng hôn lên trán đứa bé.

Một hồi lâu sau Ngụy Vô Tiện vẫn ôm đứa bé vào lòng với một ánh mắt cưng chiều ko hề để ý tới Lam Vong Cơ , lúc này Lam Vong Cơ ngồi bên cạnh ngơ ngác nhìn Ngụy Vô Tiện y chưa bao giờ thấy Ngụy Vô Tiện cưng chiều mình như vậy càng ko có hôn trán y nên trong lòng vô cùng hoảng sợ đưa tay nắm lấy Ngụy Vô Tiện khẽ nói:" Ngụy Anh... ngươi ko quan tâm ta nữa sao?" Ngụy Anh nghe thấy lời Lam Trạm nói liền thấy vô cùng ngạc nhiên  song hắn lại gần chỗ Lam Vong Cơ đang ngồi liền buông lời trêu chọc:" Lam Trạm ngươi ko phải là ghen với chính con mình đó chứ?" Lam Vong Cơ nghe vậy lỗ tai liền ửng đỏ miệng thì vẫn hỏi:"Sẽ ko chứ? Ngụy Anh".
Lúc này Ngụy Vô Tiện cảm thấy ko nên trêu chọc Lam Trạm nữa liền nói:" Sẽ ko, ta sẽ yêu ngươi và con bằng nhau" Lam Vong Cơ nghe vậy càng thêm đau bùn tay nắm lại thành quyền y nghĩ " Ngụy Anh ko còn yêu 1 mình ta nữa" Ngụy Vô Tiện thấy vậy liền nói:" Ngươi cũng vậy phải ko Lam Trạm".
Lam Vong Cơ thấy Ngụy Vô Tiện hỏi vậy liền trả lời:" Ngụy Anh tâm ta duyệt ngươi yêu ngươi ko phải là ngươi thì ko được nên... con đứng sau ngươi" Ngụy Vô Tiện nghe vậy liền bật cười nói " Lam Trạm sao ngươi đáng yêu vậy ",  nói rồi Ngụy Vô Tiện trên tay bồng đứa bé ngồi vào lòng Lam Trạm nhìn y xong lại hôn lên trán y nói:" Lam Trạm ta cũng yêu ngươi ".

Ngụy Vô Tiện thấy đứa bé vẫn chưa có tên nên liền ngẩng đầu hỏi Lam Vong Cơ:" Lam Trạm đứa bé này ngươi thấy nên đặt tên gì?" Lam Vong Cơ im lặng giống như đang suy nghĩ Ngụy Vô Tiện liền tiếp lời:" Lam Dực, Lam Phong, Lam Vũ ngươi thấy tên nào được... ta đều thấy ko được @_@ " Lam Vong Cơ liền nói" Lam Anh" Ngụy Vô Tiện nghe vậy liền sửng sờ ôm bụng cười:" Lam Trạm ngươi bộ sợ người khác ko biết hai chúng ta là đạo lữ hay gì! Đặt tên con rõ ràng như vậy" Lam Vong Cơ nghe vậy đành im lặng, Ngụy Vô Tiện liền nói 1 từ"Ân" xong lại ngủ trong lòng Lam Vong Cơ.

Lam Vong Cơ thấy y đã ngủ liền bế y lên giường đặt Lam Anh vào giữa liền nhìn gương mặt của 2 người mà hắn trân trọng nhất nhẹ nhàng hôn lên trán rồi nở 1 nụ cười thỏa mãn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro