Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong thời gian này ở Hàn Quốc, một cô gái xinh đẹp đang ở trong phòng cấp cứu đang giành lại sự sống của mình.

______10 tiếng sau______

Cửa phong cấp cứu mở ra, tất cả bác sĩ y tá đều bước ra.

- Bác sĩ, con bé sao rồi?

Đứng trước mặc vị bác sĩ ấy là một người đàn ông, một người đàn bà và một cậu nhóc.

- ca phẫu thuật rất thành công nhưng nó sẽ để lại một di chứng nhỏ.

- di chứng sao?

- nếu cô ấy làm việc quá sức hoặc kiệt sức thì có thể dẫn đến chóng mặt nặng hơn thì có thể ngất xỉu.

- Sao lại thế?.

- như tôi đã nói đó là di chứng vì tim không phải của cô ấy nên cũng cấp không đủ năng lượng, lúc đập chậm hơn lúc đập nhanh hơn bình thường. Thế nên sẽ gây ra hiện tượng trên, theo tôi biết thì đây là ca mổ thành công nhất từ trước đến nay.

- Gì cũng được miễn sao con bé còn sống là được.

Cô gái ấy nhanh chóng được chuyển sang phòng đặc biệt và được canh gác  một cách nghiêm ngặt ngoại trừ người nhà và bác sĩ thì những người khác đều bị cấm kể cả y tá.
           ______________________

Thời gian cứ thế trôi nó không đợi ai và không đợi bất cứ thứ gì nó chỉ ích kỷ bước đi một mình.

   Thiếu cậu.....
• Tớ vẫn bước tiếp.....
• Chỉ là không biết đu về đâu.....
   Thiếu cậu.....
• Tớ vẫn thích.....
• Nhưng chẳng yêu ai được.

Bảy năm rồi một khoảng thời gian không quá dài cũng không quá ngắn Một quãng thời gian để mọi việc có thể vào một trình tự nhất định của nó

Cốc....cốc.....cốc....

- Mời vào!

Phía sau bàn làm việc là một chàng trai 25 tuổi, chững chạc, đẹp trai, phong độ là ước mơ của bao cô gái. Nhưng cuộc đời lại để anh ghét các các cô gái, nếu ai đến gần mình thì sẽ chịu hậu quả. Anh ít nói và luôn lạnh lùng với mọi người ngay cả thư ký riêng cũng là con trai. Anh là tổng giám đốc công ty du lịch và sản xuất linh kiện VT.

- TGĐ đây là bản hợp đồng anh cần xem qua.

Thư ký đưa cho hắn bản hợp đồng.

- không kí, điều 7 và 15 không hợp. Cậu báo cáo ngày mai đi.

- Ngày mai anh cũng chỉ 5 bản hợp đồng. 7 giờ tối anh dự tiệc thôi nôi của tổng giám đốc công ty  CK là đứa con đầu lòng ngày mai chỉ có thế thôi.

- Được rồi! Nghỉ sớm đi.

- Vâng!

Hắn mệt mỏi đứng dậy cầm áo khoác đi về.

Giờ đây ai cũng có cuộc sống riêng của mình không còn như trước nữa. Hắn bây giờ đang ở căn hộ bậc nhất, những căn hộ ở đây rất đẹp nhưng căn hộ của hắn chỉ một màu đen.

Nói về Boom và Jen thì hai người trở thành những người bảo vệ thiên nhiên dưới đáy biển vì thế họ luôn đi khắp nơi để khám phá. Về phần John anh là chủ tịch của công JP về trang sức ở Anh, còn Pi là trợ lý riêng của anh. Xem ra ai cũng hạnh phúc chỉ có hàng là cô đơn trong dòng đời, nhưng biết đâu ở một nơi khác cách nửa vòng Trái Đất Sẽ có người cùng tâm trạng với hắn.
           ___________________

   Chỉ cần một tình yêu chân thật.
   Dù có cách xa nữa vòng trái đất.
Thì ta vẫn sẽ tìm và quay về bên nhau.
   Bạn hãy tin vào điều đó.
Vì thời gian sẽ cho bạn câu trả lời đúng nhất.
           ____________________

- Thư kí Jan vào phòng gặp tôi một lát.

- Chị gọi em.

Đây là chàng trai 22 tuổi đẹp trai phong độ không khác gì sao Hàn.

- Ừ! Ngồi đi.

- Ngày kia, em về thăm Nhã Phương hả.

- Dạ!

- Vậy đặt vé đi, chị sẽ cùng đi.

- Không được đâu, chị đã có lịch tuần sau rồi. Hôm đó chị phải kí hợp đồng với công ty phụ kiện thời trang ở Anh.

- Không thể hủy được sao?

- Không được, đây là đối tác quan trọng là miếng mồi ngon chị không nên bỏ lỡ. Bản hợp đồng sẽ quyết định công ty chúng ta có đứng đầu thế giới hay không.

- Nếu không đi thì chỉ cảm thấy có lỗi lắm.

- Không sao, chị vẫn mặt lắm đấy cũng được mà.

- Vậy gửi lời thăm đến cô ấy dùm chị.

- Vâng, cũng muộn rồi chị về nghỉ đi.

Cô là chủ tịch của công ty thời trang và thiết kế, sản xuất ô tô nổi tiếng thế giới công ty mang tên HBS. Là người lạnh lùng có thể dùng ánh mắt của mình để dọa kẻ khác. Chỉ cần thứ gì lọt vào mắt cô thì cô sẽ nhớ nó suốt đời dù là thứ vô cùng nhỏ và mọi người gọi cô là chủ tịch Jun.

Nhìn lên đồng hồ đã 9 giờ rồi. Hôm nay là ngày mệt mỏi đầu nó bắt đầu đau rồi, đứng dậy khoác áo vào lái xe trở về nhà.

    Thiếu cậu....
• Tớ không chết.
• Chỉ mất hết nụ cười.
    Thiếu cậu....
• Tớ vẫn vui.
• Chỉ là không biết thế nào là hạnh phúc.
    Thiếu cậu.....
• Tớ vẫn ổn.
• Chỉ có điều biết dối lòng nhiều hơn.

______ 7 giờ tối tại Việt Nam______

Hắn trong bộ vest lịch lãm đã trở thành tâm điểm của bữa tiệc. Mọi người cứ vây quanh trò chuyện ninh nọt hắn để hắn có thể ký hợp đồng với công ty mình. Nhưng mấy người kia đâu biết hắn chúa ghét những người kiểu như vậy nên hắn đã từ chối và bỏ đi nơi khác. Hắn nhìn quanh ai cũng có đôi có cặp chỉ mình hắn lẻ loi cô đơn và hắn nhớ người con gái hắn yêu.

- Sao lại uống nhiều thế?

Hắn nghe giọng nói quen quen nên ngước lên nhìn.

- Cậu...... Làm gì ở đây?

- Dự tiệc thôi nôi chứ làm gì.

- Thế Pi đâu mà cậu đi một mình?

- Cô ấy bận rồi, không đi được. Mà thế này mới giống hai chàng độc thân chứ!

Hắn bất giác cười vì dù gì thằng bạn thân này cũng không bỏ rơi hắn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro