Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiết trời đã chuyển sang xuân, bầu trời vẫn vơ những đám mây trắng, giọt nắng xuân nhảy nhót trên mầm non xanh mơn mởn. Xe cộ và người nườm nượp đổ ra khu trung tâm thương mại. Một nam nhân mặc áo sơ mi trắng, com-lpe được vắt gọc trên tay càng tôn thêm vẻ lịch lãm. Đôi giày da bóng lộn khoan thai bước trên bậc tam cấp làm bằng đá cẩm thạch. Nam nhân ấy ngũ quan cân đối, phong thái khoan thai đĩnh đạc nhưng ánh mắt toát lên sự nguy hiểm. Cánh cửa kính tự động mở ra. Cô tiếp tân mặc bộ đồ công sở màu mận chín bó sát, tôn lên các đường cong một cách hoàn hảo, mái tó c búi cao càng tôn thêm vẻ quyến rũ. Cô nở nụ cười tươi, niềm nở :

- Xin chào quý khách !

Nam nhân cao ngạo, miệng nở nụ cười lạnh lùng :

- Ta muốn gặp tổng giám đốc.

- Xin hỏi ngài có hẹn trước….

Chưa dứt lời, mỹ nam ấy đi thẳng vào sảnh chính, bỏ lại cô lễ tân xinh đẹp với ánh mắt ngơ ngác. Nơi này quả là sa hoa tráng lệ. Trần nhà chạm trổ bằng đá cẩm thạch tinh xảo, chiếc đềm chùm treo chính giữa sảnh lớn theo phong cách Pháp cổ điển tỏa ánh sáng dìu dịu. Chính giữa sảnh là bẻ phun nước mini trong nhà, hạt nước long lanh dưới ánh sáng càng làm nổi bật những họa tiết trạm khắc tỉ mỉ trên tường. Dọc bức tường đi vào đều treo tranh, khung được mạ vàng. Bên kia phòng là một bộ sopha lớn màu kem, khách ngồi đó đều là những nhân vật từ các công ty lớn nhỏ, ai ai cũng có việc cần nhờ đến CL. Hắn nhìn họ, khóe miệng nhếch lên to vẽ cho khuôn mặt một đường cong hoàn hảo. Hắn tiến đến phía thang máy, một vài nữ nhân viên từ trong bước ra, bắt gặp vẻ đẹp hút hồn của hắn mà đỏ mặt. “…Ting” Cánh cửa mở ra ở tầng 40 – tầng cao nhất của tòa nhà. Hắn dừng lại một chút rồi tiến về phía căn phòng lớn có cánh cửa to bản bằng gỗ, tay năm được khắc hình rồng mạ vàng. Cánh cửa nhẹ nhàng mở ra, cô thư kí trẻ nghe thấy tiếng động liền đứng bật dậy.

- A… xin hỏi ngài là…

Hắn liếc nhìn biển tên trên bàn làm việc của cô nàng “Thư kí TGĐ : Mai Bảo Tâm” chà, cô gái này đáng chú ý đây. Hắn nhếch miệng cười :

- Nói với TGĐ các người có Mạc Tô Lãm cần gặp.

- Xin hỏi ngài có…

- Ngay và luôn – Hắn gằn giọng.

Ánh mắt của Tô Lãm khiến Tiểu Tâm không lạnh mà run, vỗi vã vào căn phòng cách âm cạnh đó. Một lát sau cô bước ra, cung kính cói :

- Ngài Mạc, mời vào. – Tay cô đưa ra, người hơi cúi tỏ ý kính trọng.

Tô Lãm vào phòng, không quên để lại cho Tiểu Tâm ánh mặc lạnh giá. Nhược Phong ngồi đó, quay lưng lại với hắn, ánh mắt hướng về khung cảnh sau tấm kính lớn.

- Chà, công ty CL nổi tiếng thế này mà làm ăn chậm trễ thật – Tô Lãm thong thả vắt chiếc áo khoác lên thành ghế, nở nụ cười giảo hoạt, tiện tay lướt nhẹ lên tấm bảng “TGĐ : Lăng Nhược Phong”

- Ngươi đến có việc gì ? _ Phong lạnh lùng hỏi hắn

- Không ngờ tập đoàn KW của ta vào đến tay ngươi lại phát triển đến vậy. Là ta không có năng khiếu làm ăn hay là ngươi rất giỏi đây ta ?

- Khỏi lắm lời, có chuyện gì nói luôn đi.

- Haizzz…. Ngươi cũng biết đấy, ta ngồi nhà 4 tháng nay rồi, phải chăng Lăng tiên sinh kính mến có thể cho tại hạ một chân nhân viên quèn trong công ty ?

Hắn ngồi xuống chiếc ghế bọc da cạnh đó, khóe miệng nheeschs lên thành 1 đường cong hoàn hảo. Bấy giờ Nhược Phong mới quay người lại, mặt đối mặt với Tô Lãm. Trong đáy mắt Phong thấy rõ sự hoảng loạn, nhưng y nhanh chóng lấy lại sự lsanhj lùng vốn có của mình. Tất cả những biểu hiện đó của Phong sao qua khỏi đôi mát tinh anh của Lãm đang hiện lên ý cười.

- Ngươi muốn có chức vụ trong công ty ? Được thôi, ta nên đền ơn ngươi đã cho không ta công ty KW của ngươi chứ nhỉ ? – Phong nói

Tô Lãm có chút ngạc nhiên, không ngờ hắn lại nhắc đến việc này, hắn bị người thân cận bán đứng mới phải nhường lại quyền quản lí cho CL. Hắn nói :

- Nhưng ta muốn chức Trợ lí giám đốc của Mai Bảo Tâm. Ngươi nghĩ xem có nên không ?

- Ngươi là gì mà có thể làm đc chức đó ? Hơn nữa ngươi từng là đối thủ cạnh tranh của ta.

- Vậy ngươi muốn công khai quan hệ của ngươi với cô nàng Bảo Tâm kia ? Cha ngươi hẳn sẽ thích điều này lắm đây – Lãm cười giảo hoạt.

- Ngươi… được lắm ! – Phong đập bàn – Vậy thì chuẩn bị đi, mong muốn của ngươi sẽ được toại nguyện.

” Ta biết mà, dù gì thì hắn vẫn sợ cha hơn cả, cha hắn sao có thể chấp nhận quan hệ của hắn với cô nàng kia cơ chưa” – Lãm nghĩ thầm.

- Đa tạ Lăng tiên sinh – Lãm đứng dậy, cung kính cúi đầu.

- Thứ 2 tuần sau đến nhậm chức !

- Tại hạ xin cáo từ. – Lãm bước ra phía cửa với nụ cười giảo hoạt vốn có.

Vậy là y tự dẫn mình vào chỗ chết thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro