Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: Cấm trẻ em dưới 18+

Công ty CL này giàu có thật khiến người ta phải ghen tị.

Bữa tiệc họp mặt hàng năm…

Tất cả những người nổi tiếng nhất, quyền lực nhất đều tụ họp về đây. Cư nhiên là một cơ hội tốt để cho các công ty nhỏ có cơ hội ngoi lên vào hạng bậc trung. Vì vậy, để vào được bữa tiệc này cần có quan hệ mật thiết với CL. Ngoại trừ nhân viên công ty có thẻ nhân viên thì muốn vào đó cần phải có “chìa khóa Hoàng gia”

“Chìa khóa Hoàng gia” là một chiếc chìa khóa lớn, hoa văn tinh tế được mạ vàng, trên mỗi chiếc chìa khóa đều có mật mã được mã hóa. Hàng rào bảo vệ cũng cực nghiêm ngặt. Vệ sĩ được phân chia khu vực cẩn thận, máy quay an ninh, máy quét vũ khí đều được trang bị khắp mọi nơi. Hầu hết các công ty vệ sĩ lớn đều huy động hết vệ sĩ về tại bữa tiệc này. Cư nhiên cả một con kiến cũng không lọt qua được.

Khách sạn CL đêm nay thật tráng lệ, đèn rọi sáng như ban ngày. Những chiếc xe cao cấp nhất từ Limo, Posche, Rollroyce, Maybach… ra vào không ngớt.

Những người mặc bộ đồ đen, mặt lạnh như tiền xếp thẳng hàng, kiểm tra người ra vào rất kĩ càng, cư nhiên là không có một kẽ hở an ninh nào.

Nam nhân mặc bộ vest màu đen, áo sơ mi đen mở hai hàng cúc đầu để lộ vòm ngực rắn chắc, những tia sáng huyền ảo lung linh chỉ hận không thể xé tan chiếc áo đó ra. Ngũ quan cân đối, khóe mắt ánh lên ý tươi cười, đôi môi mỏng vẽ trên khuôn mặt một nụ cười hoàn hảo. Lâu lắm rồi mới thấy Nhược Phong vui vẻ như vậy. Y ung dung bước dọc sảnh chính, tay cầm ly vang đỏ, người chúc rượu nhiều không kể siết.

Trên khán đài, người đàn ông gõ nhẹ vào ly rượu, tiện tay chỉnh lại mic, đôi mắt đẹp nhưng toát lên vẻ lạnh lẽo, xa vời.

- Xin mời ngài tổng giám đốc Lăng lên phát biểu đôi lời- Lãm nói.

Phong tiến tới phía khán đài. Hai người bước qua nhau, trong khoảnh khắc ánh mắt chạm nhau rồi lại lướt đi thật nhanh.

- Chào buổi tối các vị. Cảm ơn vì đã có mặt ở đây tối hôm nay…

Nam tử đứng bên dưới, nhấp một ngụm rượu, dòng nước sóng sánh màu đỏ ấy vị chat nhưng khi uống xong để lại dư vị ấm nồng đến lạ thường. Bỗng chốc, Lãm tươi cười, để lộ hàm răng trắng tuyệt đẹp.

Nhược Phong vốn không ưa những bữa tiệc như thế này, phải nghe những lời nịnh bợ giả tạo là một nhục hình với y, nhưng vì phải giữ thể diện cho công ty nên y vẫn phải nở nụ cười xã giao với những lời chúc “phát ngán”.

Uống hết vài ly rượu với những đối tác lớn, y lẩn ra một góc uống một mình. Ngồi uống đến ly thứ ba thì Phong nhận được tin nhắn.

“Anh à, lên phòng 409 tầng 41 đi
Em đợi!

_ Bảo Tâm _”

Y nhanh chóng trốn khỏi bữa tiệc ồn ào, vào thang máy lên tầng 41. Hôm nay vì có bữa tiệc của công tu nên các phòng khách sạn đều trống. Hành lang sáng ảm đạm và yên tĩnh khác hoàn toàn với bữa tiệc bên dưới kia. Phòng 609 cuối hành lang, tách biệt hoàn toàn với các phòng khác.

Phong vừa định nhấn chuoongthif tiếng điện thoại lại thông báo có tin nhắn mới.

“Anh Phong à, anh cứ vào trước nhé, của không khóa. Trưởng phòng Chân tìm em có chút việc!

_Bảo Tâm_”

Không chút nghi ngờ, y đẩy cửa bước vào phòng. Căn phòng này này là phòng V.T.P có ba gian chính: phòng khách, phòng ngủ và phòng tắm với đầy đủ tiện nghi. Ban công nhìn ra là khung cảnh thành phố về đêm lung linh, tráng lệ. Y tiến đến bộ sofa màu coffee mocha, thong thả ngồi xuống ghế, tiện tay rót một ly rượu cho mình.

Y thầm nghĩ không biết hôm nay Tiểu Tâm lại bày trò gì đây, ánh mắt lóe lên nét cười vui vẻ..

Bỗng từ trong phòng ngủ truyền ra những tiếng động kỳ lạ.

- Tiểu Tâm không có ở đây, vậy thì có ai được nữa? Chẳng lẽ có trộm?- Y nghĩ thầm.

Khẽ nhíu mày, cánh môi mỏng của y khẽ mím, sải bước tới phòng kia, mở cửa bước vào.

***

Cửa phòng từ từ mở ra, cô gái đi đôi giày cao gót thanh lịch, làm tôn lên cặp chân dài trắng nõn, mái tóc búi cao sang trọng. Từng đường cong hoàn hảo được tôn lên trong bộ váy đen bó sát. Bờ vai trần trắng nõn, mảnh mai, khe ngực quyến rũ ẩn hiện sau lớp áo được cắt cúp hoàn hảo.

- Tiểu Tâm, em đến rồi sao?- người đàn ông bước tới ôm lấy vòng eo thon gọn của cô gái, phả hơi thở mùi rượu- Làm anh chờ lâu quá!

Nói rồi người đàn ông đó hôn lên hõm vai của cô, mơn trớn. Hắn ngậm lấy cánh môi cô, mơn man. Rồi không tốn chút sức lực nào, hắn cạy hàm răng cô ra, đầu lưỡi lùa vào, cuốn lấy lưỡi cô ta không ngừng đưa đẩy.

***

Trước mặt là hình ảnh đôi nam nữ thân mật, quấn quýt. Người đàn ông chạc tuổi tứ tuần, tấm lưng nhễ nhại mồ hôi, lên xuống không ngừng. Cô gái dưới thân hắn khuôn mặt ửng hồng, đôi môi không kìm được tiếng rên rỉ thỏa mãn.

Một người đàn ông khi nhìn thấy bạn gái mình lên giường với kẻ khác sẽ làm gì?

Nhược Phong bóp chặt ly rượu, uất hận rằng đó không phải cổ cô ta, ném mạnh vào màn hình ti vi trước mặt. Y vò mái tóc được vuốt keo gọn gang, gầm lên một tiếng tức giận. Vậy mà đôi nam nữ trên màn hình đã nứt một mảng kia vẫn rên lên mờ ám.

Y đấm mạnh vào màn hình ti vi. Bàn tay với những ngón tay thon dài hơi duỗi ra, dòng máu đỏ nhỏ giọt lăn xuống sàn nhà.

- Tổng giám đốc, ngài thấy món quà tôi chuẩn bị riêng cho ngài thế nào?

Không biết từ bao giờ, Lãm đứng ở ngoài cửa phòng, tay đút túi quần, tay còn lại cầm ly rượu, khóe miệng nhếch lên đầy vẻ khinh bỉ và bỡn cợt.

Nhược Phong nhận ra thanh âm quen thuộc, quay đầu lại nhìn ra phía cửa, nghiến răng rít lên:

- Tô Lãm!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro