Chương 5: Là một người thú vị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước khung cửa sổ sát đất, một người đàn ông cao lớn và oai nghiêm đang đứng đó. Bộ âu phục chỉnh tề ôm lấy thân hình thon dài thẳng tắp, kết cấu khỏe khoắn bó sát còn lộ ra vẻ đẹp cấm kỵ.

Đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào những tòa nhà phía xa, trong mắt không có tiêu điểm, mà giống như người đàn ông đang suy nghĩ điều gì đó.

Trên chiếc bàn làm việc siêu rộng dài, nơi dễ thấy nhất có một xấp tài liệu dày cộp, tờ giấy trên cùng có đặt một bức ảnh của một người đàn ông đẹp trai và lịch lãm.

Người đàn ông di chuyển tới chiếc ghế sau bàn ngồi xuống, cầm lên tấm ảnh bên trên, giọng nam trung trầm thấp vang lên: "Trông khá ổn". sau đó anh lật chồng tài liệu, đọc kỹ từng trang, sau khi xem xong xuôi, ấn nút gọi nội tuyến: "Tiểu Ngũ, vào đây".

Một lát sau, một thanh niên cao lớn bước vào, trên mắt không chút biểu cảm mang theo thái độ cung kính: "Thiếu gia, cậu tìm tôi?"

Sau khi đọc đến trang thông tin cuối cùng, giơ bức ảnh lên để Tiểu Ngũ nhìn thấy, âm thanh không chút thay đổi: "Chỉ có vậy?" Tiểu Ngũ hiểu được thiếu gia nhà mình muốn hỏi gì: "Đúng vậy thiếu gia. Đại Chu tự mình điều tra, nên chắc chắn là không bỏ sót gì." Tiểu Ngũ cẩn thận tìm chữ.

"Ừ." Đại Chu đã tự mình ra tay, sẽ không sai. Nhớ đến thông tin được đề cập đến trong tài liệu. "Thông báo cho Đại Chu tra một chút vấn đề của gia tộc của nhà họ Hạ, phải nhanh."

Tiểu Ngũ cúi đầu: "Vâng." Chờ thêm mấy phút đồng hồ để chắc chắn thiếu gia không còn mệnh lệnh gì thêm, Tiểu Ngũ lặng lẽ lui ra ngoài tìm Đại Chu. Thiếu gia chưa bao giờ quan tâm ai nhiều đến vậy, nghe nói ứng cử viên cho vị trí cháu dâu do đích thân lão phu nhân quyết định là một tiểu thiếu gia, bề ngoài không được yêu thương. Thế mà thời điểm mang kết quả Đại Chu điều tra cho thiếu gia, thiếu gia lại cong khóe miệng, nhất là câu nói "là một người thú vị" khiến cho Đại Chu sốc đến mức sắp rơi cằm xuống đất. Một phần vì thân phận người bị điều tra, một phần vì hắn nhìn thấy tươi cười trong mắt thiếu gia. Bọn họ từ nhỏ đã theo thiếu gia, cho đến bây giờ cũng chưa thấy ý cười của thiếu gia, càng không phải nụ cười lộ liễu vậy.

Trong phòng làm việc siêu lớn, người đàn ông vẫn ngồi không chút biểu cảm, trên tay cầm tấm ảnh, nghĩ đến một số thông tin về chàng trai sắp thành vợ mình.

Hạ Trường Ninh, 20 tuổi, cao 1m80 và nặng 68kg, là con trai thứ ba của nhà họ Doãn, mẹ cậu là vợ cả của Doãn Chi Niên. Mẹ cậu đã tự tử bằng cách nhảy lầu khi Hạ Trường Ninh mới hai tuổi. Sau khi tiểu tam trèo lên làm mẹ kế, Hạ Trường Ninh chưa đầy ba tuổi, được dì Tần nuôi lớn, và là tồn tại mờ nhạt trong gia đình họ Doãn.

Khi còn đi học, vì dáng vẻ xinh đẹp hơn Phan An nên được rất nhiều nam thanh nữ tú theo đuổi. Nhưng do cậu ít đến trường, tốc độ nhảy lớp nhanh đến mức người khác líu lưỡi, cho nên chưa kịp theo đuổi thì cậu đã sớm tốt nghiệp đại học mà thanh nhàn ở nhà. Trước mặt nhà họ Doãn, Hạ Trường Ninh luôn là người cử xử tốt, ít ra mặt thậm chí có lúc bị phớt lờ. Nhưng bản thân Hạ Trường Ninh không quan tâm điều đó, hoặc chính cậu cố tình tạo nên trạng thái không được coi trọng trong gia đình. Thi thoảng lại xoát cảm giác tồn tại, chỉ để gây ngột ngạt cho một số người.

Đây chỉ là thân phận bên ngoài của Hạ Trường Ninh, cậu còn một thân phận khác khiến người ta không thể tưởng tượng được.

Trong những năm gần đây, trên mạng có một nhà văn khá nổi tiếng mang tên 'Thanh Thủy Trục Niên', cuốn tiểu thuyết 'the year of that year' của tác giả này nhanh chóng phổ biến trên mạng chỉ sau một đêm, với hơn một triệu lượt truy cập. Mấy tác phẩm sau đó tuy không bằng nhưng được khen, nhận được kha khá người theo dõi.

Trong năm qua, phần đầu tiên của tiểu thuyết trinh thám 'Thế giới của ta' do cậu viết đã được xuất bản, cuốn sách in lần một 100.000 bản chưa đầy hai tháng đã bán hết sạch, lần thứ hai in 20.000 bản, cũng được cho là đã bán hết. Có thể thấy được số tiền đáng kể mà 'Thanh Thủy Trục Niên' nhận được qua từng năm. Một người như vậy, vậy mà không ai nhìn được diện mạo đích thực, thái độ làm người cùng với tác phong của cậu đều giống nhau, chọn giấu mình, không bộc lộ bản thân.

Nhưng cậu muốn giấu mình với ai không biết, đối với việc trở thành vợ của Thương Ngự Thượng mà nói, không phải muốn là có thể làm.

Theo báo cáo, khả năng học và hiểu ngôn ngữ của Hạ Trường Ninh vượt xa người bình thường, nên các tác phẩm của cậu mới được nhiều người yêu thích đến thế. Có rất nhiều trang web muốn ký hợp đồng với cậu, nhiều nhà xuất bản muốn được xuất bản tác phẩm, các công ty truyền thông văn hóa quy mô lớn muốn mời cậu tham dự hội thảo nhưng tất cả đều bị từ chối. Nguyên nhân là do cậu ấy quá lười, không muốn trở thành tinh anh của môi trường 9 – 5*, không muốn thêm phiền toái cho người khác.

Nghĩ đến cái cớ tệ hại này, Thương Ngự Thượng phì cười: "Thật sự là trẻ con". Đột nhiên nhận ra mình đang cười, Thương Ngự Thượng ngạc nhiên một chút, đột nhiên khóe môi giật giật, cảm thấy cuộc sống sau này sẽ càng thêm thú vị.

Hạ Trường Ninh - bị người khác nhớ thương nhưng không hề biết - đang thoải mái nằm dài trên ghế tựa ngoài ban công, trên mặt đắp cuốn sách, tận hưởng khoảng thời gian buồn ngủ vui vẻ của mình. Về vấn đề kết hôn, cậu không quan tâm lắm, vì bản thân luôn tuân theo 'thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng'.

Lúc dì Tần bước vào đưa sữa, bà nhìn Hạ Trường Ninh an nhàn, lắc đầu bất lực, lẩm bẩm nói: "Đứa nhỏ này, nhìn vào không nghĩ con đang vội vàng."

Hạ Trường Ninh nhấc sách khỏi mặt, uể oải trả lời: "Còn có gì phải lo lắng chứ? Chẳng lẽ khi con vội thì người kia nhất thời khởi nghĩa, xử lý lão Bát, diệt lão Cửu, lật đổ bà nội hắn, sau đó ly hôn với con trước khi kết hôn?"

Dì Tần vội vàng che miệng Hạ Trường Ninh: "Đứa nhỏ đáng chết này, con còn dám nói lung tung". Hạ Trường Ninh cười cười: "Con chỉ nói đùa thôi mà". Dì Tần đưa sữa cho anh: "Vừa rồi bà nội dặn con hai ngày nữa sẽ gặp cha mẹ họ Thương, thiếu gia nhà đó cũng sẽ đi, nên dặn con chuẩn bị cẩn thận, đừng làm mất mặt" Dì Tần khó chịu nói: "Trường Ninh nhà chúng ta muốn dáng người có dáng người, muốn diện mạo có diện mạo, ai mất mặt còn chưa biết đâu."

Hạ Trường Ninh vừa uống sữa vừa nghe dì Tần lải nhải, trong lòng lại suy nghĩ, gặp mặt sao? Người kia có phải mang bộ dáng như trong truyền thuyết không? Thái độ đối với mình sẽ như thế nào? Chán ghét, ghê tởm, khinh thường? Một người đàn ông bị bán vào nhà họ làm con dâu, còn trông cậy người ta có thái độ tốt hay sao? Đúng là ngây thơ. Nhưng không sao, chỉ cần kiên trì một năm thôi, mặc kệ thế nào thì chính mình cũng sẽ được tự do. Đến lúc đó có thể mang dì Tần rời khỏi cái nhà này, bằng năng lực của chính mình nuôi mình và dì Tần sống thoải mái.

Kể từ khi biết mình bị bán cho nhà họ Thương, Hạ Trường Ninh đã cho người tìm hiểu về Thương Ngự Thượng. Nghe nói khó hòa đồng với người khác, luôn mang một biểu cảm, lầm lì, ưa sạch sẽ, tính tình khó đoán, tâm trạng thất thường.

Năm 22 tuổi tiếp quản tập đoàn Thương thị, trong vòng tám năm đã phát triển Thương thị từ một doanh nghiệp quy mô vừa trở thành tập đoàn đa quốc gia. Thương thị tham gia vào rất nhiều ngành như khách sạn, ăn uống, giải trí, xây dựng,... Các trung tâm mua sắm lớn của tập đoàn có mặt ở nhiều thành phố vừa và lớn.

Liệu một người có cổ tay cứng rắn và phong cách làm việc tàn nhẫn như thế có thể nào là người bị người khác điều khiển? Nếu không, tại sao anh ta lại đồng ý lấy một người đàn ông làm vợ? Hay là anh ta thích đàn ông? Nhưng ngay cả khi anh ta thích đàn ông thì cũng nên lấy người mà anh ta thích chứ? Không có lý do nào để chấp nhận sự sắp đặt của gia đình và kết hôn với một người đàn ông chưa một lần gặp mặt.

Hơn nữa, anh ta là đại thiếu gia của nhà họ Thương, người đứng đầu tập đoàn Thương thị, là người đàn ông độc thân vừa giàu có vừa đẹp trai**. Người như vậy có biết bao nhiêu tiểu thư danh gia vọng tộc, thậm chí gia đình quý tộc lớn bé ào đến như xua vịt, làm gì cục vàng đó rơi trên đầu cậu.

Đánh giá qua những bức ảnh do bạn bè gửi đế, người này không phải là dạng đẹp trai bình thường. Chiều cao gần 1m9, vai rộng, eo hẹp, chân dài, vóc dáng sánh ngang siêu mẫu. Các đường nét trên gương mặt sắc sảo, mắt sâu, sống mũi cao, môi mỏng mím nhẹ, nước da màu lúa mì sáng khỏe, mái tóc ngắn màu hạt dẻ hơi xoăn. Bất kỳ người phụ nữ nào nhìn thấy người đàn ông đẹp trai như vậy cũng sẽ hét lên, đây là mẫu người khiến cho người khác phải ghen tị.

Người ta nói rằng nhiều người phụ nữ có tiền có quyền đã chủ động cởi đồ và leo lên giường của anh ta chỉ muốn có được một đêm phong vân sung sướng, và cũng có nhiều người đàn ông như các ngôi sao lớn, siêu mẫu quốc tế,...mong muốn như thế, không cầu một danh phận.

Biết được điều này, trong cơ thể Hạ Trường Ninh có một nỗi sợ không tên, không hiểu vì sao, cậu thực sự không thể hiểu được suy nghĩ của những người này, và cậu cũng không thể chấp nhận được.

Nghĩ đến cuộc gặp gỡ vào hai ngày sau, Hạ Trường Ninh đột nhiên có chút cáu kỉnh. Mặc dù cậu biết đây chỉ là những lời đồn đại từ bên ngoài, nhưng không có lửa thì làm sao có khói, nếu thực sự anh ta ăn thông cả nam lẫn nữ, vậy thì cậu nên làm gì bây giờ?

Việc nhà họ Thương chọn cậu trong đống đề cử ấy, sẽ không phải là không có đạo lý. Nếu có bất kỳ tranh cãi nào, có lẽ cậu có thể đấu tranh điều gì đó cho riêng mình. Nếu đó chỉ là một cuộc giao dịch, cậu sẽ không ngại chiến đấu cho bản thân nhiều hơn. Hy vọng đến ngày gặp mặt, có thể có cơ hội được nói chuyện riêng với Thương Ngự Thượng.

* Môi trường 9 – 5: là quy tắc làm việc đến công sở lúc 9h sáng và ra về lúc 5 giờ chiều.

**cụm từ gốc 'kim cương vương lão ngũ': chỉ những người đàn ông độc thân kiệt xuất, không chỉ giàu có mà còn đẹp trai, phong độ, tài giỏi, đạt chuẩn về mọi mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro