CHƯƠNG 6: CƠ GIỚI HÓA

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngồi trên lưng ngựa, nhìn đoàn người đa phần là những cô gái mường xúng xính trong những bộ váy cổ truyền đẩy xe chất đầy thực phẩm, bạc, vải vóc và thuốc phiện lấy được từ nhà lang Thi’ang, Quốc Minh có cảm giác họ đang đi trẩy hội chứ không phải đi lính. Ai ngờ được, ngay khi Hoa Pia lên tiếng, có gần 20 người xin ra nhập Cứu Quốc Quân, mà trớ trêu 1 điều, trong đó có đến 17 cô gái. Ô mai gớt! Rốt cuộc mình chiêu mộ binh lính vẫn là tuyển hoa hậu. Chia của nhà lang Thi’ang, Quốc Minh mới giật mình. Chỉ là chúa đất nhỏ, cai quản có 200 người mà trong nhà của lang Thi’ang có đến gần 300 cân thuốc phiện, 15m lụa cao cấp, vải vóc 300m, lúa gạo gần 1 tấn, và khoảng 10 cân vàng. Tra khảo hắn mới biết được, tên khốn nạn này chuyên bắt các cô gái đẹp xứ Mường cúng cho các quan Pháp để giải sầu, và những thứ đó là các quan Pháp thưởng cho lão. Cuối cùng số phận của lão già này cũng được định đoạt, người nhà mất con đau xót đã trói 1 tay lão vào đuôi con trâu đực hung mãnh nhất, 1 tay buộc vào chân nhà sàn...

Về đến doanh trại, lúc này đội quân thăm dò địa chất cũng đã trở về, tên lính do thám giao cho Quốc Minh một bản đồ khoáng sản xung quanh doanh trại. Không hề có mỏ vàng nào cả, cũng không sai biệt lắm so với phán đoán của Quốc Minh. Gần doanh trại nhất là 1 mỏ Thạch Anh trữ lượng khoảng 6000 tấn. Quốc Minh quyết định tiến đến xem xét một lần, nhưng trước tiên phải an bài những nhân viên mới đã. Quốc Minh chia 20 quân tình nguyện người Mường ra làm 3 tiểu đội, 2 tiểu đội 7 người và 1 tiểu đội 6 người, đem 3 người lính quốc dân đảng chia vào làm tiểu đội phó, còn tiểu đội trưởng thì giao cho lính bộ binh SS. Xong xuôi đâu đó, Quốc Minh đưa tiền và thuốc phiện vào kho, yêu cầu hệ thống đổi thành vàng, còn vải vóc và lương thực thì để cho nhà máy quân giới chế tạo thành trang bị và lương khô. 10 cân vàng và 300 cân thuốc phiện mang lại cho Quốc Minh 153.000 vàng, làm cho một kẻ đang cạn kiệt tài chính như hắn đột nhiên bùng nổ thành người siêu giàu có. 

Ngay lập tức, Quốc Minh hạ lệnh nhà máy quân giới chế tạo 20 bộ quân phục và 400 phần lương khô. Vì có sẵn vải vóc và lương thực nên giá tiền lần này hạ thấp hơn nhiều, chỉ tiêu tốn có 3000 vàng. Giao quân phục cho các cô gái, nhìn các nàng thẹn thùng trốn vào rừng thay quần áo, trong lòng Quốc Minh dâng lên 1 cảm giác thành công. Chỉ mới có 3 ngày, 3 ngày mà hắn đã từ 1 kẻ chạy trối chết khỏi tay giặc Pháp trở thành người đứng đầu 1 trung đội 20 người. 

Sau khi an bài công việc xong xuôi, Quốc Minh giao quyền chỉ huy chung cho Vân rồi dẫn theo 2 lính bộ binh, trong đó có lính do thám địa chất, lính dù, lính đặc công và 2 lính pháo binh cùng 3 tên công nhân tiến về phía mỏ thạch anh. 

Tiêu tốn mất 3 ngày để xử lí xong xuôi “mỏ vàng” đầu tiên của mình, Quốc Minh thở phào nhẹ nhõm. Mỏ thạch anh này có thể cung cấp cho hắn 300 vàng/ 1 ngày, cũng không quá ít. Tạm thời ổn định căn cứ tiêu dùng một vài ngày, hơn nữa tương lai cũng có thể thăng cấp.

Thực ra, ở mỏ Thạch anh xử lí mọi việc cũng chỉ mất 2 ngày thôi, 1 ngày bị thêm vào là do xảy ra một sự cố ngoài ý muốn. 

Đêm đầu tiên ngủ lại ở gần mỏ thạch anh, đến lúc người lính đặc công SS canh phòng đêm thì bất chợt, hắn thấy cơn gió lạ đưa đến một mùi tanh tưởi nồng nặc. Chợt qua đi cơn buồn ngủ, tên lính SS này chộp ngay lấy khẩu súng, cảnh giác đề phòng. Từ trong bóng tối, hắn nhìn thấy một đôi mắt xanh biếc như lửa ma trơi, một bóng đen lớn đang quan sát bọn hắn. Lập tức, từ trong bụi rậm, một con cọp to như con nghé con lao vụt ra, há cái mồm to như cái bát định cắn vào cổ tên lính. Nhưng đối thủ của nó không phải những kẻ lạc đường xấu số, cũng không phải những thợ săn thiếu kinh nghiệm, mà là một tên lính đặc công SS được huấn luyện sẵn sàng. Tên lính SS lăn mình tránh cái tát của con mãnh thú, rút ra từ sau lưng cái xẻng công binh sắc bén, sẵn sàng cùng nó vật lộn. Quả thật sinh vật đẹp đẽ này đã đánh thức con mãnh thú khát máu trong tiềm thức của hắn. Con cọp nhìn con mồi bằng ánh mắt của thợ săn, đánh giá cái kẻ to gan dám thách thức chúa tể của rừng sâu. Một người một hổ cứ trừng mắt nhìn nhau, chờ đợi một sơ hở. Cuối cùng, thiếu kiên nhẫn, con hổ lao tới trước, một vả hướng thẳng mặt người lính SS. Tên lính khẽ cong người tránh được cú tát chết người, thì đã thấy cái đuôi của con hổ quất đến. Nếu là người bình thường mang dao găm thì có lẽ không tránh được đòn này, nhưng vũ khí cận chiến của lính SS không phải dao găm mà là xẻng công binh. Hắn lập tức vung xẻng lên, và một nửa cái đuôi của con hổ bay theo chiều gió. Bị đau, con mãnh thú gào lên thảm thiết. Lúc này đám lính SS cũng bị đánh thức, mang theo súng trường bảo vệ Quốc Minh đi ra khỏi lều trại. Nhìn thấy tên lính đặc công SS đang cận chiến với mãnh hổ, Quốc Minh cũng thầm sợ hãi. Lần đầu tiên có thể thấy tận mắt Võ Tòng đả hổ, quả thật lính Đức về kỷ luật và sự thiện chiến tuyệt đối đứng đầu thế giới. 

Con hổ thấy nhiều người tiến ra, nó chợt sợ hãi. Nó sống đủ lâu để biết những cái gậy ngắn trong tay đám người kia có thể phun ra lửa kết liễu mạng sống của nó, nó muốn chạy đi. Nhưng tên lính SS nào có để cho nó như ý. Hắn vung xẻng lao đến, lưỡi xẻng sắc bén chém ra những vết thương dài trên cơ thể con cọp. Nó đau đớn gào lên, cơ bắp căng cứng lại. Khắp người con cọp đầy những vết máu, nó đang cố gắng cầm cự những phút cuối cùng, nhưng tên lính SS như đùa cợt, lại chỉ đánh nó bị thương mà không hạ đòn kết liễu. Cuối cùng, Quốc Minh không nhẫn tâm nhìn thấy chúa tể sơn lâm bị hành hạ đến chết, rút khẩu súng lục của mình ra, nhằm vào đầu con cọp mà bóp cò. Một tiếng nổ đanh gọn vang lên, con thú gục xuống, chết hẳn. Quốc Minh đút súng vào túi, lạnh lùng nói:

- Lần sau kết thúc cho sớm, đừng đùa cợt như thế.

- Rõ, thưa thiếu tá! – Tên lính đứng nghiêm đáp lại. 

300 vàng. Một con hổ đem lại cho hắn 300 vàng, làm cho Minh có một cái cảm xúc dâng trào, cảm xúc muốn đem loài hổ toàn bộ làm cho tuyệt chủng... Tuy nhiên hắn nén lại được. 

Sột, soạt. Quốc Minh vừa quay lưng đi thì bụi cây vang lên tiếng động. Đám lính lập tức chắc tay súng, cảnh giác chĩa về phía phát ra âm thanh. Từ trong bụi rậm, 2 con hổ con bước ra, đôi mắt to tròn, dáng người mũm mĩm, đáng yêu vô cùng. Chúng rúc vào xác con cọp, kêu gọi, vô cùng thảm thiết. Quốc Minh cũng có chút mủi lòng, dùng tay bế lên một con cọp. Ban đầu con cọp cào cấu, thậm chí há mồm định cắn hắn, khiến quốc Minh định ném nó xuống đất. Nhưng trước khi hàm răng của con cọp chạm vào người Minh, hệ thống bỗng nhiên bật ra:

<Phát hiện sinh vật sống, tiềm năng A+. Xin hỏi có muốn thu làm Thú chiến không?>

Không hề ngập ngừng, Quốc Minh liền chọn đồng ý. Con cọp con lập tức dịu ngoan lại. Nó nằm im trên tay Minh, không ngừng liếm liếm tay hắn bằng cái lưỡi ẩm ướt. Quốc Minh liền lấy miếng thịt khô trong ba lô ra đút cho nó. Hắn nhìn con hổ con còn lại, rồi nhìn tên lính đặc công, cười rất chi là đểu:

- Ngươi giết mẹ nó, vậy thì con hổ này giao cho ngươi nuôi dưỡng. Đây là LỆNH!!!

- Rõ, thiếu tá – tên lính đứng nghiêm đáp, sau đó cười khổ - em còn chưa lấy vợ, làm giề có kinh nghiệm chăm con thiếu tá ơi.

- Ta không quan tâm, haha!!! – Quốc Minh cười to, ôm con hổ con đi vào lều ngủ, để lại 1 đám lính hả hê và 1 tên lính đặc công ngồi chồm hỗm nhìn con hổ con, mặt nhăn như khỉ ăn ớt. Nào ai biết, trung đoàn trưởng trung đoàn Hổ vằn của Cứu Quốc Quân, Hổ kỵ sỹ Ngô Thì Long cùng của hắn vật nuôi gặp nhau trong hoàn cảnh trớ trêu như vậy đấy.

Bởi vì sự kiện này mà đoàn người về chậm 1 ngày so với kế hoạch, 1 ngày đó là để Ngô Thì Long đánh vật làm quen với con hổ nhỏ. Thật sự là không dễ dàng mà. Cứ nhìn những vết cào cấu, cắn xé trên quân phục của hắn thì biết.

--------------

Nửa tháng sau, quân đội của Quốc Minh đã tăng lên thành 50 lính chính quy và 120 lính phi chính quy, trong đó biên chế gồm có:

5 lính cận vệ, chỉ huy là Ngọc Vân (Người nhân bản), quân hàm trung úy

10 lính dù, chỉ huy là Phạm Long (Người nhân bản), quân hàm thiếu úy

10 lính đặc công, chỉ huy là Hổ kỵ sỹ Ngô Thì Long (Người nhân bản), quân hàm thiếu úy

15 lính bộ binh SS, chỉ huy là Thái Kỳ Lân (Người nhân bản) quân hàm trung úy

10 lính pháo binh, chỉ huy là Phạm Quang Huy (người nhân bản) quân hàm đại úy

120 lính phi chính quy chia làm 10 tiểu đội, bao gồm

Tiểu đội cứu thương, 12 người, Hoa Pia chỉ huy, quân hàm hạ sỹ quan

2 Tiểu đội trinh sát, 12 người/ 1 đội, Phan Quang Long và Lê Văn Việt chỉ huy, quân hàm hạ sỹ quan

7 Tiểu đội chiến đấu, 12 người/ 1 đội, do mỗi đội tự chọn và bầu người làm tiểu đội trưởng.

Lúc này, các mo, tạo, pìa, lang các làng, bản xung quanh rừng Xuân Nha đã bị hót sạch, quét sạch. Bản Láy, Bản Ngà, Pù Lay... Bọn nhà giàu ác độc nghe danh Cứu Quốc Quân là sợ hãi vãi cả linh hồn, còn quân Pháp thì chỉ cho rằng đó là một đám thổ phỉ mà thôi. 

Đám nhà giàu thất đức đó đã mang lại cho Quốc Minh gần 500.000 vàng, đủ để hắn xây một thứ mà hắn thèm muốn từ lâu: Xưởng Cơ Giới

<Xưởng Cơ Giới – Cấp 1

Được xây dựng bằng công nghệ Nano, với những dây chuyền tối tân, sử dụng những công nghệ đỉnh cao về khí động học, truyền lực học cùng phản chấn học

Giá tiền: 50.000 vàng

Các loại xe có thể chế tạo

Xe bọc thép thông tin: Giá 11000 vàng. Trang bị 1 ra đa sóng ngắn, 1 súng máy, chở tối đa 2 người. Tốc độ trung bình. 

Xe bọc thép chở quân: Giá 8000 vàng. Trang bị 1 súng máy, chở tối đa 9 lính. Tốc độ trung bình

Xe tăng Panzer II: Giá 25000 vàng. Trang bị 1 pháo 20mm, 1 súng máy. Tốc độ chậm.

Xe tăng Panzer III: Giá 36000 vàng. Trang bị 1 pháo 37 mm, 1 súng máy. Tốc độ chậm

Xe máy ba bánh BMW: giá 10000 vàng. Trang bị 1 súng máy. Tốc độ nhanh

Xe vận tải: Giá 6000, tốc độ trung bình. Trọng tải 10 tấn

Thiết giáp Phòng không Wirbelwind: Giá 10000 vàng, tốc độ trung bình >

Lập tức Quốc Minh cắn răng vung tiền mua 2 chiếc xe vận tải, 10 chiếc xe thiết giáp chở quân, 4 xe máy ba bánh, 1 thiết giáp phòng không. Tất cả là để chuẩn bị cho trận chiến tấn công Yên Bái

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro