chap 10: Nụ hôn đầu đời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đúng 6h, hyojin đi vào nhà hàng, junghwa đã ngồi đó đợi cô.


''Jung...em thật đúng hẹn.'' hyojin ngồi xuống cười nói


Hyojin nhìn cô với ánh mắt đầy sức hút. Jung cúi đầu né tránh ánh mắt ấy.


''Nói đi.'' jung nghiêm túc


''Món bò bít tết ở đây khá ngon, em thử đi'' hyojin đưa menu cho junghwa


''Chị còn vòng vo tôi sẽ tố cáo chị vì tội cản trở người thi hành công vụ.''


''Lại còn có cả tội đấy à? Ở bên em, tôi được mở mang rất nhiều điều. Hóa ra thích em cũng là phạm tội, mời em đi ăn cũng là phạm tội! Em nói thẳng cho tôi biết đi, tôi yêu em thì sẽ phạt bao nhiêu năm tù?''


Junghwa uống cốc nước mát đặt trước mặt, ngón tay xoay xoay chiếc cốc thủy tinh còn đọng những giọt nước bên trên.


''Tôi muốn một đĩa bò bít tết tiêu đen tái.'' jung nói với phục vụ


Suốt bữa ăn, hyojin nói đủ thứ chuyện trên đời dưới đất, còn junghwa chỉ chuyên tâm đến món bò bít tết.


''Jung...em nói j đi.''


''Chúng ta không phải là người ở cùng một thế giới.''


''Mẹ kiếp!'' Lại là câu đó, hyojin cố kiềm chế để không chửi thề


''Em ở thế giới nào? Sao Hỏa à? Ngồi phi thuyền 7 tháng là có thể đến được Sao Hỏa đấy!''


''Còn cảnh sát và tội phạm....?'' jung ngước lên nhìn cô


''Ai bảo em tôi là tội phạm? Tôi và tội phạm khác nhau, tội phạm vì tiền ''


''Thế chị giết người vì cái j?''


Hyojin ngây người, nhìn bộ cảnh phục trên người jung, cô thấy tim mình đau nhói. Cô từng một lần bị dao đâm nhưng cũng không đau đến mức như lúc này.


Rất lâu sau, cô mới nói: ''Em hãy tin tôi đi...Tôi là một người tốt biết chấp hành pháp luật.''


''Tôi nghe nói dân xã hội đen đều biết một câu: Thà tin Ahn hyojin không giết người còn hơn là tin Ahn heeyeon nói lời yêu đương với người khác.'' jung cười mỉa mai


''Thế em có biết xã hội đen còn một câu khác nữa không?''


''Heeyeon không giết người, hyojin không chạm vào phụ nữ.''Jung cúi xuống , cầm chiếc cốc lấm tấm những giọt nước lạnh


Nếu junghwa không biết, tại sao lại bị câu: ''Tôi thích em!'' của cô ta làm cho dao động?


''Ahn hyojin! Lần này tôi không tố cáo chị tội cản trở người thi hành công vụ, sau này nếu có tin tức j, chị không cần thông báo cho tôi nữa.'' jung đứng dậy


Hyojin vội nắm lấy tay cô. Jung liền vùng tay ra và bước nhanh ra khỏi nhà hàng.


Junghwa vừa vẫy một chiếc taxi, chuẩn bị lên xe thì hyojin đuổi theo , giữ lấy cửa xe:


''Đợi đã!''


Jung bất thình lình huých mạnh khủy tay vào bả vai cô ta.


''Cái cô này...'' hyojin cắn răng. ''Ahn hyojin này mà nhận lời giúp người khác thì không bao giờ nuốt lời.''


''Vậy tốt thôi, chị nói đi.''Jung quay người ngửa mặt lên nhìn cô ta. 


''Trên đời này chẳng có bữa ăn nào là miễn phí cả, thông tin quan trọng thế này, em cũng phải trả chút phí truyền tin chứ?''


''Không vấn đề j.'' jung liền lấy bóp tiền ra, có vài trăm rồi nhét vào tay cô ta: 


''Tôi có nhiêu đó, mật khẩu thẻ tín dụng là sáu số 1, nhưng không còn tiền.''


''Số tiền mà tôi vừa chả còn nhiều hơn chừng này. Cảnh sát nghèo thế sao?'' hyojin nhìn bóp tiền của jung, cười nhếch mép


''Tôi vừa trả một năm tiền nhà, lại còn mua...'' Jung dừng lại lấy lại bóp tiền. ''Đương nhiên là tôi không có nhiều tiền như sát thủ mấy người được.''


''Nếu không còn tiền thì lấy thân báo đáp cũng được.'' hyojin cười nham hiểm


''Chị!'' Nhìn ánh mắt đầy ham muốn của cô ta lại huống xuống phía ngực mình, jung liền đấm vào cặp mắt đáng ghét ấy. Lần này hyojin đã kịp phòng ngự, nhanh như cắt đỡ được tay jung, đồng thời trước khi junghwa kịp kéo tay ra, hyojin dùng 2 ngón tay giữ chặt rồi mở cả bàn tay, ôm gọn nấm đấm của jung.


''Buổi chiều em không nóng tính thế này.''


''Buổi chiều ở phòng thẩm vấn...''


''Sao em lại biến hóa không lường như zậy, rốt cuộc thì con người nào mới thực sự là em?''


''Con người nào mới thật sự là tôi, chị không cần biết, tôi biết chị thực sự như thế nào là đủ rồi.''


''Trong mắt em, tôi là người như thế nào?'' 


''Hồ sơ của chị, tôi mất cả đêm để xem! Toàn bộ đều là giết người!''


''Tại sao lại phải xem cả một đêm...'' hyojin nhìn cô, ánh mắt mơ màng như say


Junghwa bối rối cúi mặt xuống


''Jung...em đi theo tôi nhé!'' Câu nói nghe phát nôn của hyojin bắt đầu


''Hyojin, chị có thể thôi bỡn cợt được không?''


''Có chứ! Hyojin cười nham hiểm. ''Tôi chỉ sợ em không kháng cự nổi thôi.''


Junghwa nhìn cô với ánh mắt khinh bỉ.


''Em không tin? Được!'' hyojin kéo tay cô lôi đến một ngõ nhỏ tối om, ấn jung vào tường đầy rêu mốc.


''Chị định làm j đấy?'' Linh cảm không hay khiến jung thốt lên


''Tôi chỉ muốn nói với em...'' giọng hyojin ngập ngừng, không một chút bỡn cợt. ''Bỏ tôi, em sẽ không có lần thứ hai gặp được người yêu em bất chấp tất cả như tôi đâu.''


Junghwa nhắm mắt dựa vào tường, không còn chút sức lực để kháng cự


''Tôi biết...''


Đúng thế, ngoài hyojin ra làm j có ai điên rồ đến mức biết rõ cô là cảnh sát rồi mà vẫn yêu cô, làm j có ai điên rồ tới mức đến sở cảnh sát chỉ để trêu đùa với cô, làm j có ai điên rồ đến mức cắn răng chịu đau quyết không buông tay để cô đi.

Bỏ cô ta liệu còn ai có thể bức cô đến không còn đường lùi thế này..?


Nhìn hyojin kề sát, jung do dự một lúc, nhưng khi nghĩ đến từng tấm ảnh đầy máu trong hồ sơ, jung liền rút khẩu súng ở sau lưng, ngắm chính giữa ấn đường hyojin: ''Chị dám bước thêm một bước, tôi sẽ bắn.''


Hyojin bước thêm một bước, cầm khẩu súng của jung và đặt lên ngực: ''Muốn bắn thì bắn chỗ này này, tôi không có cách nào làm nó thôi nhớ đến em.''


''Chị đừng nghĩ là tôi không dám. Tôi là cảnh sát, chị là tội phạm, tôi bắn chết chị coi như tôi phòng vệ chính đáng.''


Hyojin nhếch mép, nâng cầm jung lên rồi hôn cuồng nhiệt.


Nòng súng gượng gạo hướng thấp xuống vị trí đang đập rất mạnh kia, còn hyojin không chút dè dặt xâm chiếm lấy cô...


Khi đôi môi của hyojin vừa chạm vào môi cô, lý trí của hyojin như bị tan chảy, toàn thân nóng bừng. 


Nhưng jung lòng dạ sắt đá vẫn cắn chặt răng thể hiện sự chối từ!


Lúc junghwa đang không biết là nên bắn hay nên thả khẩu súng chẳng có chút uy hiếp đó xuống để dùng tay kháng cự, thì hyojin đã giành lấy khẩu súng và để nó lại vị trí mà jung đã lấy ra.


Đôi môi hyojin lần đến bên tai jung. Hyojin cười nói: ''Cảnh sát Park, em cho rằng tôi chưa bao giờ chơi súng à? Đến chốt an toàn còn chưa kéo lên, em định giả vờ dọa tôi hả?''


Súng có chốt an toàn hay không, jung cũng đã sớm quên. Nếu để huấn luyện viên của cô biết, có lẽ ông ta sẽ tức đến chết mất. Rất nhanh,hyojin đã chiếm lấy đôi môi cô, bắt đầu hôn mãnh liệt. Hơi thở nồng cháy của hyojin khiến tim cô đập loạn, cô lấy hết sức đẩy hyojin ra.


Hyojin giữ chặt tay cô trên tường, áp sát lên người cô, cả người jung nằm gọn trong tay hyojin...


Nụ hôn cuồng nhiệt thô bạo của cô ta khiến junghwa thở gấp, chân tay bủn rủn, sự kháng cự yếu dần đi... Trong lúc vừa muốn đẩy hyojin ra vừa muốn cứ mặc kệ thế, chiếc kẹp tóc của jung bị chà sát lên tường rồi rơi xuống đất, mái tóc mượt mà cũng theo đó mà xõa xuống, lộ rõ những lọn tóc xoăn của cô mới đi quấn lại.


Hyojin thả lỏng bàn tay đang ấn chặt cánh tay jung trên tường xuống, nhẹ nhàng vuốt mái tóc của jung, rồi đột nhiên kéo eo và lại đặt môi cô lên môi junghwa...


Đôi môi hyojin chuyển động mãnh liệt làm jung khó thở đến mức như mê lịm. Lúc junghwa mở miệng để lấy chút không khí, hyojin liền đưa lưỡi vào trong kẽ răng cô. Hyojin mới hôn nhẹ thôi cũng đã làm jung không thể chống cự được, đến khi hôn sâu thế này thì chắc chắn sẽ làm cô mê man... Sự phòng ngự của cô đã thất bại thảm hại trước sự tấn công mạnh mẽ của lưỡi hyojin...


Đây là nụ hôn đầu hôn đầu đời của cô. Ký ức về một tình yêu ngọt ngào, đẹp đẽ bắt đầu từ góc tường đầy rêu mốc đó....


Khi nụ hôn nóng bỏng kết thúc, hyojin gục đầu vào vai junghwa thở mạnh, trái tim còn loạn nhịp hơn cả jung. Tay trái hyojin chầm chậm vuốt mái tóc cô, ánh mắt đầy ham muốn... Tay phải hyojin lần đến khuy áo trên bộ cảnh phục của cô...


''Àn đuê!'' Jung tìm lại được lý trí ở thời khắc quan trọng nhất, đẩy hyojin ra run rẩy nói: ''Chị thật bỉ ổi!''


Hyojin lấy tay xoa xoa mặt, bình tĩnh lại giọng cô gấp gáp


''Chiều mai 2h, bến tàu A, đưa theo nhiều người đi, chú ý cẩn thận.''


''Ahn hyojin chúng ta....'' jung gọi với theo khi hyojin định rời đi


''Tôi biết em sẽ không chấp nhận tôi. Chỉ cần tôi yêu em, với tôi thế là đủ!'' hyojin nói xong liền chạy ra khỏi cái ngõ tối om đó.


Cô ta nói đúng, cô ta thôi không bỡn cợt thì cô không thể kháng cự lại được! Trên người jung vẫn lưu lại mùi cơ thể cô ta, bờ môi cô vẫn vương lại hơi thở gấp gáp của hyojin. Junghwa cuời cay: ''Ahn hyojin, tại sao chị không phải là một kẻ ăn mày, một tên trộm, hoặc ''gái bao'' cũng được, tại sao chị lại là đối tượng truy lùng số một của cảnh sát...''


Khi cô xin chuyển  đến khu vực này, bố cô đã nói: ''Đây là nơi mà con không thể đến''. Bây h thì cô đã tin.


Cô không nên đến đây, không phải bởi vì tỷ lệ cảnh sát bị tử vong ở khu vực này rất cao, mà bởi vì ở đây có một sát thủ gợi cảm, hấp dẫn đến mê người!

-----------------------------------------------------------------------------

Vote and để lại ý kiến cho mị nha! ^^



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro