chap 9: Phòng thẩm vấn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ở khu chợ ồn ào, junghwa trong bộ quần áo sạch sẽ đang chuyển từng kiện hàng bẩn thỉu, hôi tanh, không biết là cô nổi bật trong đống đồ hỗn loạn đó, hay do cô thu hút ánh nhìn của hyojin mà trong dòng người đông đúc như vậy hyojin chỉ liếc một cái là nhìn ra ngay.

Hyojin bảo mấy tên đi theo đứng một bên, một mình đi sang đó cười trêu chọc nói:

''Chào! Nhìn tay em nhỏ nhắn thế mà khỏe nhỉ?''

''.....''

Jung vờ như không nghe thấy tiếp tục làm việc của mình

''Để tôi giúp em nhé!'' hyojin đưa tay đỡ lấy chiếc thùng, junghwa không nói j khẽ buông tay. Hyojin không kịp dùng sức đỡ cũng may là phản ứng nhanh căng hết gân cốt để ôm lấy. Lúc ngẩng mặt lên đã nghe thấy người bán cá hỏi:

''Người yêu của em à? Đang theo đuổi em à? Nhìn khuôn mặt xinh đẹp đấy!''


''Đúng rồi, đúng rồi!'' Hai cô gái đứng bên cạnh tỏ vẻ đồng tình


''Là nghi phạm giết người!'' jung nghiêm túc trả lời

 Sau vài giây im lặng đám phụ nữ đó biến mất! 

Jung cầm lấy bộ cảnh phục rồi mặc lên người, lạnh lùng bước qua hyojin.


''Bao giờ thì em mới nhìn thẳng vào mắt tôi?'' hyojin cố tình nói nghe thật buồn nôn


''Phòng thẩm vấn!'' 

---------------------------

Vài ngày sau, hyojin tình cờ đi qua sở cảnh sát, nhớ câu nói của junghwa liền xông vào.


Một viên cảnh sát nghe thấy cô ta nói đến tự thú, lập tức giở ảnh ra đi so lại, đưa cô ta vào phòng thẩm vấn!


Hyojin không muốn lãng phí thời gian với người khác, nói thẳng:

''Bảo cô cảnh sát tên Park Junghwa đến đây, ngoài cô ấy ra tôi sẽ không nói chuyện với bất cứ ai!''


Chưa đầy mười phút người hyojin muốn gặp đã xuất hiện


''Quân hàm có vẻ rất cao''


Hyojin dựa lưng vào ghế nhìn gạch gạch sao sao tên vai junghwa. Cô chưa bao giờ tìm hiểu về cảnh hàm, chỉ biết là jung có điểm hơi khác so với những cảnh sát khác.


''Chị muốn đầu thú j nói đi.'' junghwa nghiêm túc hỏi


''Tắt đi, không thì tôi sẽ không nói bất cứ câu nào đâu.'' hyojin chỉ vào chiếc máy ghi âm và nói


Junghwa phân vân một chút rồi tắt đi


''Sao trước đây tôi chưa từng gặp em nhỉ?'' hyojin hỏi


''Tôi mới được điều động đến khu vực này.'' jung trả lời


''Khu vực này nổi tiếng là phức tạp. Em đến đây làm j?''


''Tôi đang thẩm vấn chị'' jung nói với giọng đanh thép


''Ờ! Thế em hỏi đi. Với em, tôi sẽ nói hết không giấu giếm, nói hết cả lòng mình'' hyojin cười một cách đáng ghét


''Chị muốn nhận tội j?'' 


''Em muốn tôi nhận tội j?'' 


Junghwa đi ra một lúc sau quay lại với tập hồ sơ đặt lên bàn.


''Nhiều hồ sơ thế này á?'' hyojin há miệng


''Toàn là của chị cả đấy!'' junghwa nói


''Không phải chứ?'' hyojin tò mò cầm lên xem, trong bức ảnh là một thi thể bê bết máu, cô lập tức trợn mắt đóng lại không muốn nhìn lần nữa


''Nữ, quốc tịch Hàn Quốc, tuổi xx, chiều cao..., cân nặng....'' junghwa nói


''Em đã từng lên giường với đàn ông chưa?'' hyojin ngắt lời cô


Junghwa tròn xoe mắt nhìn cô ta, thở sâu bỏ micro trên cổ xuống ấn nút tắt rồi vứt lên bàn.


Hyojin nhìn cô, lần đầu tiên thấy một cô gái mặc cảnh phục quyến rũ như thế. Hyojin chỉ muốn xông đến đè cô lên bàn cởi bỏ bộ cảnh phục của cô, giữ chặt 2 tay cô để xem rốt cuộc cô ta đã lên giường với đàn ông hay chưa...

''Ahn hyojin! Chị tiếp tục nhìn như thế, tôi sẽ tố cáo chị vì tội quấy rối tình dục!''


''Em có chứng cứ không?''


''Những ngôn từ ám chỉ khiêu khích của chị là đủ để tố cáo.''


''Phạm tội này thì phải ngồi tù bao lâu?''


''Còn tùy mức độ nặng nhẹ''


''Nặng thì sao?''


''Từ ba đến mười năm''


''Ồ!'' Rồi hyojin lại đưa mắt nhìn xuống ngực cô, nếu để cô xé bộ cảnh phục kia ra, vừa hôn lên đôi môi gợi cảm của junghwa vừa....thì hyojin nghĩ ''Ba năm cũng không phải là lâu lắm!''


''Nếu với cảnh sát thì khỏi cần bàn đến!'' jung nhắc khéo


''Cảm ơn đã nhắc nhở'' Hyojin quên mất điều này.


Hyojin nhận thấy tính cách của junghwa rất điềm đạm, chọc giận như thế mà cô vẫn giữ được bình tĩnh, mặt cô ta đỏ bừng, chứng tỏ cô đang hết sức kiềm chế cơn giận dữ torng lòng.


''Có phải chị đến đầu thú không? Nếu không phải thì mời đi ra cho.'' jung nói


''Đương nhiên!'' hyojin bật dậy


Hyojin lật giở từng bộ hồ sơ, những bức ảnh vô cùng thê thảm. Nếu không tận mắt nhìn những bức ảnh đó thì cô cũng không nhớ là mình đã giết nhiều người như vậy. Thực tình, cô thấy mình không bị lôi ra ngoài xử bắn thì thật có lỗi với đời.


''Sao toàn là giết người thế này? Có tội danh nào nhỏ không? Ví dụ như khiếm nhã hay cưỡng hiếp chẳng hạn?'' hyojin hỏi


''Chị làm điều đó rồi à?'' jung nhìn cô ta chăm chú


''Chưa!'' 


Jung giật lại tập hồ sơ.


''Chị có thể đi được rồi!''


''Em đừng nôn nóng, để tôi xem tiếp cái khác'' hyojin giở một tập hồ sơ khác, phát hiện đó không phải là của cô, đắc ý nói: ''Cái này không phải tôi làm''


''Ý chị là những cái kia do chị làm?'' 


Sau một giây ngạc nhiên, hyojin nhận ra sự nhạy bén của junghwa liền tỏ thái độ nghiêm túc: ''Ý của tôi là, tôi biết hung thủ là ai''


''Ai?'' 


''Cô ấm nhà Kỳ Dã - Heo Solji. Một thằng đàn em ăn trộm tiền của cô ta, bị bã phát hiện thế là bị giết.''


''Chị có chứng cứ không?''


''Chứng cứ? Cảnh sát bọn em thật rắc rối, sự việc sờ sờ ngay trước mắt chẳng cần nói cũng tin lại còn chứng cứ j chứ!''


''Không phải là để tôi tin mà là để quan tòa tin. Nếu không chị nghĩ chị còn nhởn nhơ ngoài pháp luật sao?''


''Hay là để tôi giúp em điều tra tên súc sinh đó nhé, thế nào?'' hyojin nói nhỏ với cô ta


''Hồ sơ của cô ta không thể cho chị xem được. Nhưng tôi nói cho chị biết, cô ta không chỉ gấp 5 lần chị đâu''


Những người trong giới không ai là không biết Heo solji, con gái của Park Bora, vừa hung hăng vừa vô nhân tính. Hyojin và Heeyeon đã nóng mắt với cô ta từ lâu, nhưng chị cả Seo không muốn đối đầu với cô ta nên bảo họ tránh xa. Hyojin đành chịu nhịn, vì xét cho cùng nếu hyojin gây hấn với Kỳ Dã thì chị cả Seo cũng bị liên lụy. Lần này nhân lúc tiếp cận junghwa, cô sẽ cho cô ta này nếm ít phiền phức. 


''Không thì thế này nhé! Em cho tôi số điện thoại của em. Nếu biết tin tức j của cô ta, tôi sẽ gọi điện báo cho em.'' hyojin nghĩ một lúc rồi nói thêm: ''Tốt nhất là số điện thoại cá nhân của em, tôi không muốn để lộ thân phận mình.''


Junghwa do dự một lúc, rồi đọc một dãy số. hyojin ghi nhớ trong đầu.


''Hôm nay nói đến đây thôi nhé, em có thời gian thì mời tôi đến uống trà nói chuyện, tôi rảnh lắm.''


''Xin lỗi, tôi không rảnh.'' junghwa gọi người đưa hyojin ra khỏi sở cảnh sát.


Hyojin đứng ngoài cửa, nhìn vào nơi làm việc đầy uy nghiêm đó. Lần đầu tiên cô phát hiện ra rằng môi trường làm việc ở đó rất sạch sẽ, gọn gàng, và là nơi hẹn hò khá lý tưởng.


Trên đường trở về hộp đêm, trong lúc chờ đèn đỏ, hyojin lại nhớ cảnh junghwa tức giận đến đỏ mặt nhưng vẫn cố kiềm chế, cô bật cười.


Càng nghĩ đến dáng vẻ uy nghiêm toát ra từ bộ cảnh phục màu xanh mà jung mặc trên người, cô càng muốn ôm, chiếm hữu cô ta...


Hyojin lấy điện thoại và bấm những con số mà cô nhớ như in trong đầu.


''Àn nhon~'' giọng nói lịch sự vang lên từ đầu dây bên kia


''Chào em là tôi đây! Ahn hyojin đây!'' 


''Có việc j vậy?'' jung im lặng một chút rồi lên tiếng


''Tôi đã đồng ý với em là có tin tức j thì sẽ thông báo cho em.''


''Tin tức của chị nhanh nhỉ? Chị vừa mới đi được 5 phút thôi đấy!''


''Đương nhiên rồi, cái khác tôi không dám nói, từ xưa đến nay tôi là một công dân tốt.''


''...''


Hyojin đang nghĩ là điện thoại có vấn đề thì cô ta nói tiếp: 


''Có tin j chị nói đi''


''Tối nay 6 giờ, gặp nhau ở nhà hàng xx.''


Để tránh bị leo cây, hyojin nói thêm: ''Trí nhớ của tôi không tốt lắm nếu em không đến hoặc đến muộn thì tôi không đảm bảo nhớ được địa điểm và thời gian mua bán trao đổi của bọn chúng đâu!''


Vừa đúng lúc đèn xanh, cô cười tắt điện thoại và tiếp tục lái xe. Vừa lái xe hyojin vừa nghĩ đến ''buổi hẹn hò đầu tiên'' của họ.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Vote and comment để mik ra chap mới nha^^ 




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro