81. Nhẹ một chút

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hai tay nhanh chóng bị Ninh Dương Lan Ngọc đè lên đỉnh đầu. Rõ ràng đối phương đã chuẩn bị xong, động tác tay đầy nhanh nhẹn, môi cũng nhanh chóng cạy miệng nàng ra, đầu lưỡi linh hoạt cũng lang thang trong khoang miệng.

"Ưm..."

Biến cố đến quá nhanh, nàng cũng phối hợp theo bản năng. Lâm Vỹ Dạ có chút khó thở, giãy giụa hai lần, nhưng thực sự khó thoát ra được. Ninh Dương Lan Ngọc mơ hồ nói giữa lúc hỏi nàng:

"Đừng cử động, để tôi hôn cậu."

Giọng điệu lưu luyến, bầu không khí mơ hồ, Lâm Vỹ Dạ không chịu nổi cảm giác này, liền mềm nhũn ra. Khó nói hơn nữa là việc Ninh Dương Lan Ngọc chỉ vừa làm thế, giữa hai chân nàng đã ẩm ướt.

Ninh Dương Lan Ngọc vừa hôn Lâm Vỹ Dạ vừa bắt đầu cởi đồ ngủ của nàng ra. Áo ngủ đêm nay là Lan Ngọc đưa cho nàng, cô có dụng tâm riêng, cố ý lấy loại mềm mại. Lúc này, chỉ cần nhẹ nhàng chạm vào vài lần, dây áo đã bị mở ra, cơ thể cũng nhanh chóng trần trụi.

Tay cô khẽ đặt lên vòng eo nhỏ nhắn, ve vuốt như làn nước dịu dàng.

"A..."

Hơi thở của Lâm Vỹ Dạ run rẩy, sự đụng chạm tưởng như nhẹ nhàng này lại mang đến sự kích thích mạnh mẽ cho nàng. Cơ thể đã trải qua cực hạn, nhưng đã nhiều năm không được chạm vào khiến nàng nhạy cảm đến đáng kinh ngạc, cảm thấy như cơ thể mình dần mềm nhũn ra và nóng như thiêu đốt. Nhưng rồi lại cảm thấy rất thoải mái.

Nàng muốn né tránh nhưng rồi lại bị cuốn vào trong vô thức, hình thành cảm giác mâu thuẫn hoành hành trong cơ thể, khiến nàng không tự chủ được, vặn vẹo người.

" Vỹ Dạ..."

Đôi môi chậm rãi di chuyển ra sau tai, Ninh Dương Lan Ngọc nhẹ giọng gọi Lâm Vỹ Dạ, giọng điệu đầy lưu luyến. Nụ hôn chậm rãi hạ xuống, lướt qua chiếc cổ thon dài, trắng nõn. Xương quai xanh thẳng tắp, gợi cảm, lưu lại một vết đỏ nhàn nhạt. Tay và môi đều đang hội tụ tại nơi tròn trịa đầy đặn.

Khoảnh khắc môi cô ngậm lấy đầu vú, đôi tay cũng lần mò theo mạn sườn, rồi cuộn đầu lưỡi lên, cuốn lấy núm vú. Đôi tay Lâm Vỹ Dạ đã được buông lỏng. Ninh Dương Lan Ngọc dùng một tay đặt lên cổ nàng, động tác liếm láp của cô ngày càng rõ ràng. Thỉnh thoảng, nàng cũng sẽ xoa đầu Ninh Dương Lan Ngọc vì bị kích thích, rồi lại nắm chặt tấm khăn trải giường. Một bên ngực được săn sóc không rời, bên còn lại cũng không vắng vẻ. Cô dùng tay nhào nặn núm vú, tùy ý chơi đùa.

"Nhẹ thôi..."

Kích thích mạnh mẽ khiến Lâm Vỹ Dạ có chút không chịu nổi, cầm lòng chẳng đặng phát ra tiếng. Mặc dù đã làm những hành động này với Lâm Vỹ Dạ không biết bao nhiêu lần trong mơ và tưởng tượng, nhưng đây là lần đầu tiên cô làm với Lâm Vỹ Dạ trong một khoảng thời gian dài như vậy, sợ là sẽ không điều chỉnh được sức lực. Khi nghe Lâm Vỹ Dạ bảo nhẹ thôi, cô lập tức biến thành những lần mút nhẹ nhàng.

Kích thích mạnh mẽ dần yếu đi, đổi thành một vài trận ngứa tê dại. Lâm Vỹ Dạ cảm thấy như thể bản thân bỗng dưng rơi từ trên mây xuống mặt đất. Rõ ràng nàng đã yêu cầu Ninh Dương Lan Ngọc nhẹ tay hơn, nhưng hiện tại, khi đối phương thực sự nhẹ nhàng, nàng lại cảm thấy khó chịu. Nàng xấu hổ muốn nói lại, nhưng lại không chịu được cảm giác ngứa ngáy đến thấu tim, nên chỉ đành im lặng, nâng bản thân mình về phía trước hơn.

Nàng đưa ngực mình vào miệng Ninh Dương Lan Ngọc, hy vọng có thể cho đối phương ngầm hiểu ý muốn của mình. Ninh Dương Lan Ngọc cảm thấy hành động của đối phương có chút điên cuồng. Đêm nay là lần đầu tiên Lâm Vỹ Dạ chủ động như vậy. Ninh Dương Lan Ngọc cảm thấy kích thích rất lớn. Mặc dù cô đã cố hết sức để kìm nén, muốn mang đến cho Lâm Vỹ Dạ một trải nghiệm dịu dàng, nhưng hiện tại lại không chịu đựng được nữa.

"Xin lỗi, Dạ Dạ, tôi không nhịn được."

Nói xong, lực mút của cô lại trở nên mạnh mẽ hơn.

"A... Ngọc... a..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro