Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên trong cánh cửa, thiếu nữ sắc mặt tái nhợt, trong đôi mắt tràn ngập sợ hãi. Hàm răng  tuyết trắng cắn chặt môi dưới, không dám lên tiếng.

Horton hơi nghiêng thân mình. Sau lưng hắn là màn đêm đen nhánh, chỉ có ánh lửa chốc chốc lại sáng lên.

Đôi mắt xanh lục không chút nào che giấu mà đánh giá thiếu nữ đối diện. Sau đó, hắn chuyển tầm mắt nhìn thấy tiếp theo vừa chuyển, nhìn thấy con báo cô giấu đằng sau lưng. Hắn lại hướng ánh mắt về trên người cô, không chút để ý mà huýt sáo, nói: "Nhìn xem, quả nhiên là ở đây."

Khứu giác động vật rất nhạy bén. Sói như vậy mà báo cũng thế.

Kỷ Tiểu Âu cố ý dùng hồ tiêu, ngũ vị tử để che giấu mùi vị 'động dục' trên người mình. Cứ cho là thú nhân Lang tộc khác không nhận ra, nhưng Horton thân là tộc trưởng, khứu giác so với những tộc nhân càng nhanh nhạy, tự nhiên không thể qua mắt hắn.

Mà Rennes, khi từ trên nhảy xuống đã ngửi thấy mùi này.

Chẳng qua hiện giờ hắn bị thu nhỏ, còn chưa "thành niên". Đối với loại mùi hương này hắn không phản ứng lớn như Horton mà thôi.

Thấy Horton sải bước đi tới phía mình, Kỷ Tiểu Âu nhanh chóng bế Rennes lên, đầy đề phòng mà tìm đường lui.

Cô mở to mắt, khẽ mím môi, cuối cùng nói ra một câu: "Đừng lại đây."

Nhưng mà âm cuối hơi run rẩy, thật sự không có lực uy hiếp.

Đương nhiên, cho dù cô có tự tin 10 phần, ở trước mặt Horton cũng chẳng là gì.

Đa số thú nhân đều có hình thể rất cao lớn. Horton có thể trở thành tộc trưởng, nhất định là thú nhân cường tráng nhất trong tộc.

Chiều cao của Kỷ Tiểu Âu xếp trong nữ giới nhân loại không phải là thấp thấp, miễn cưỡng xem như trung bình đến cao. Nhưng mà đứng trước thú nhân giống đực thân cao gần hai mét, cô đúng là một chú lùn.

Hơn nữa là chú lùn tay trói gà không chặt.

Horton nhếch mép, tựa hồ thực thưởng thức bộ dáng bàng hoàng của thiếu nữ.

Hắn ác ý mà cúi người, khuôn mặt cực giống nhân loại sán lại gần Kỷ Tiểu Âu, tiến đến bên cổ cô  nhẹ nhàng ngửi ngửi.

Một cổ mùi vị kì lạ xộc vào mũi, hắn bất mãn mà nhíu mày, mở to mắt nhìn về đồ vật bên hông cô, cánh tay dài vươn tới.

Trong nháy mắt, Kỷ Tiểu Âu cảm thấy trên eo khẽ giật. Horton dễ như trở bàn tay mà túm rớt túi thơm tự chế của cô, phất tay ném ra ngoài cửa sổ.

Không có túi thơm che giấu, hương vị ngọt ngào lần nữa tỏa ra, không thể ức chế mà khuyeechs tán ra bốn phía.

Những thú nhân Lang tộc canh gác ngoài cửa ngửi đượcmùi hương này, đôi mắt chợt phát ra ánh sáng sâu kín màu xanh, thèm nhỏ dãi mà nhìn chằm về nơi mùi hương tỏa ra ——

Một thiếu nữ đang bị tộc trưởng của bọn họ vây trong góc.

Mùi của thiếu nữ nhân loại phát tình cùng giống cái Lang tộc không giống nhau, cực kì câu nhân.

Mùi giống cái động dục bình thường tuy cũng dễ ngửi nhưng không làm cho bọn họ mất khống chế. Mùi của giống cái trước mắt này càng làm bọn họ không màng tất cả mà chiếm hữu cô, cầm tù cô, đánh dấu lên cô.

Loại mùi hương này, ngay cả Rennes cũng không thể bỏ qua.

Chẳng qua Rennes đang ở trong thân thể vị thành niên, vẫn có thể giữ bình tĩnh.

Đại bộ phận thú nhân chỉ giao phối cùng giống cái đồng tộc. Thế nhưng giống cái càng ngày càng ít, cũng có trường hợp hai giống loài khác nhau giao phối.

Cùng dị tộc giao phối tuy có thể sinh hạ đời sau, nhưng không thể xác định, đánh giá đời sau này.

Có thể đứa trẻ đó có thân cường thể tráng, là cường giả trời sinh. Cũng có thể nó sinh ra đã yếu ớt, cuối cùng bị tự nhiên đào thải.

Không đến thời điểm vạn bất đắc dĩ không có chủng tộc nào chấp nhận loại phương thức giao phối này.

Rốt cuộc hậu duệ sinh ra chẳng là gì cả, vừa không thuộc về mẫu tộc, cũng không thuộc về phụ tộc, là "giống loài tạp nham".

Mà Kỷ Tiểu Âu hiển nhiên không phải giống cái Lang tộc.

Horton cũng ý thức được điểm này. Chẳng qua hắn cũng không thể bỏ qua cho một giống cái điềm mĩ như vậy. Nghĩ ngợi trong chốc lát, hắn nói với tộc nhân phía sau: "Đem cô ta vào phòng quan sát, mang cô ta về tộc."

Kỷ Tiểu Âu hoảng hốt, hận không thể đem cả người đều giấu trong vách tường.

Nàng nhớ Eric có nói nơi này giống cái thưa thớt. Vì để duy trì nòi giống, một giống cái phải cùng giao phối với rất nhiều giống đực......

Cô không muốn sinh con cho sói!

Huống chi...... là rất nhiều sói.

Kỷ Tiểu Âu đem một bàn tay giấu sau lưng, trơ mắt mà nhìn hai gã thú nhân Lang tộc đi tới trước mặt mình. Cô cắn môi, đang chuẩn bị phản kích, cánh tay chợt buông lỏng. Một bóng dáng từ trước mặt hiện lên, thẳng tắp mà đánh về phía Horton.

Rennes lạnh lùng đưa chân lên, dùng hết sức cào tới.

Kỷ Tiểu Âu không nhìn rõ hắn làm như thế nào, đã thấy trên mặt Horton xuất hiện ba vết máu vô cùng bắt mắt.

Horton ăn đau, duỗi tay bóp cổ Rennes, đôi mắt lạnh lẽo, bàn tay buộc chặt: "Tên Báo tộc đáng chết......"

Rennes chân trước leo lên mu bàn tay hắn, hai chân sau treo giữa không trung. Hắn há miệng, hàm răng sắc bén nhanh chóng cắn vào hổ khẩu của Horton.

Răng của Báo tộc vừa dài vừa nhọn, đột nhiên cắn tới, cơ hồ xuyên thấu cả bàn tay Horton.

Horton hít sâu một hơi, đem hắn ném ra.

Rennes đụng vào vách tường, "rầm" một tiếng, lại ngã xuống mặt đất.

Vết thương trên người hắn còn chưa hồi phục, máu càng chảy nhiều hơn, băng vải rời rạc, lộ ra miệng vết thương huyết nhục mơ hồ.

Rennes vẫn không nhúc nhích mà nằm đó, tựa như đã chết.

Kỷ Tiểu Âu mấp máy môi, kinh ngạc cùng khiếp sợ.

Vừa rồi hắn muốn cứu cô?

Tính đến đây, hắn đã cứu cô hai lần.

Nhưng cô chưa làm gì được cho hắn. Chỉ là lần đầu gặp mặt xử lý vết thương cho hắn.

Vì sao hắn muốn làm như vậy?

Không nghĩ tới, Rennes xác thật là muốn cứu cô.

Chẳng qua trong hành động này, mang theo mục đích.

Lần này hắn đơn độc lên thuyền của Lang tộc cũng phát hiện ra khối cơ thể nhỏ bé này không thể làm gì.

Chỉ có đi theo cô, thành công đi tới phía đông đại lục Bollnia, tìm được Payet, hắn mới có khả năng khôi phục nguyên dạng.

Horton bước từng bước về phía Rennes. Hắn duỗi tay, lộ ra móng vuốt sắc bén nhắm ngay bụng Rennes chuẩn bị xé toang ngực y.

Tay giơ lên cao, lại chậm chạp không hạ xuống.

"Rẹt —— rẹt ——"

Rõ ràng là tiếng tia lửa điện.

Horton chết lặng, ngay sau đó hắn cảm thấy cả người đau đớn. Hắn kinh ngạc mà quay đầu lại, gắt gao nhìn chằm chằm Kỷ Tiểu Âu.

Hai gã Lang tộc vốn áp giải cô đã ngã xuống, tay chân run rẩy, thần chí không rõ.

Horton rũ mắt liền thấy một cây gậy nhỏ dán sát vào phần eo của mình. Trên đỉnh của nó là hai đồ vật gì đó giống như hàm răng, ở giữa còn nhìn thấy ánh sáng màu xanh lam dao động. Tiếng  "rẹt rẹt" chính là từ nơi này phát ra.

Lại hướng lên trên, là bàn tay trắng nõn, đầu ngón tay vì dùng sức niết nên trở nên trắng bệch.

Kỷ Tiểu Âu gắt gao nắm gậy kích điện. Thấy hắn còn thanh tỉnh, cô cắn răng một cái liền đem cường độ điện đẩy tới mức lớn nhất, hung hăng hướng về phía bụng hắn.

Horton chỉ cảm thấy bên hông tê rần, trước mắt hình ảnh nhoáng lên, đơn đầu gối khuỵu xuống đất, ngã xuống.

*

Kỷ Tiểu Âu nhanh chóng bế Rennes lên chạy ra khỏi phòng.

Thú nhân bên ngoài đã sớm bị hành động của cô dọa cho chết lặng. Một giống cái trong kì động dục mà có thể đánh bại tộc trưởng, thú nhân cường đại nhất trong tộc, hơn nữa lông tóc không tổn hao gì?!

Bởi vì chấn động, trong lúc nhất thời không thú nhân dám cản cô lại.

Cách thức sinh tồn trong thế giới động vật phức tạp cũng đơn giản. Bọn họ chỉ phục tùng cường giả, Kỷ Tiểu Âu đánh bại thủ lính của họ. Trong tay cô dường như có vũ khí rất lợi hại. Trước khi Horton tỉnh lại không ai hành động thiếu suy nghĩ.

Kỷ Tiểu Âu thuận lợi mà chạy ra boong tàu. Dưới thuyền nước chảy xiết, trên mặt sông băng tan trôi nổi nổi lơ lửng.

Lúc này con thuyền đã đến vùng trung lưu. Nếu giờ cô nhảy xuống, chưa kịp tới bờ bên kia nhất định đã chết cóng trước.

Huống chi cô còn mang theo con báo bị thương. Miệng vết thương của nó quá sâu, tuyệt đối không thể dính nước. Nếu lại lăn lộn một lần nữa, không biết có thể hồi phục được không.

Kỷ Tiểu Âu xoay người, nhìn về phía thú nhân tập trung trên boong tàu.

Bọn họ đều nhìn chằm chằm cô. Trừ bỏ nhảy sông, cô không tìm được cách nào có thể trốn thoát.

Thật ra có thể sử dụng dùi cui điện. Nhưng mà dùi cui điện năng lượng có hạn, không thể đánh gục nhiều người như vậy.

Kỷ Tiểu Âu tiến thoái lưỡng nan, cùng Lang tộc thú nhân giằng co, cũng cố động não, tự hỏi phải chạy trốn thế nào.

Vừa lúc lúc này, thân thuyền bỗng lung lay kịch liệt. Thân thuyền nghiêng ngả. Cô nắm chặt mép thuyền mới không bị ngã.

Trên thuyền có rất nhiều thú nhân cũng bị mất thăng bằng mà té ngã.

Các thú nhân bất mãn mà hướng về phía đầu thuyền oán giận ——

"Vlad, cậu lái thuyền kiểu gì thế?"

"Có thể lái đàng hoàng được không?"

"Còn như vậy liền ném cậu ta xuống nước!"

Vlad đúng là thú nhân Lang tộc Kỷ Tiểu Âu nhìn thấy lúc lên thuyền. Vlad bị tộc nhân oán trách cũng cực kì ủy khuất: "Sóng to lại còn sương mù, tôi không phân biệ rõ phương hướng. Phía trước chính là khu đá ngầm. Nếu không kịp thời nghĩ cách phân biệt phương hướng, đáy thuyền chạm phải đá ngầm, chúng ta đều sẽ chết ở chỗ này."

Đều là động vật trên cạn, báo có bơi trong nước, mà Lang tộc lại không biết bơi, không thể bơi được.

Giờ phút này nghe thấy Vlad nói, thú nhân trên thuyền đều rơi vào khủng hoảng.

Đáy thuyền va phải đá ngầm không phải chuyện đùa. Lúc đó thuyền bị phá hủy, bọn họ đều phải táng thân dưới sông.

Các thú nhân mồm năm miệng mười:

"Chẳng lẽ không có biện pháp khác sao?"

"Sương mù khi nào mới tan?"

"Chuyện này cũng không giải quyết được. Vlad, sao cậu có thể cầm lái thế?!"

Vô luận các tộc nhân nói như thế nào, Vlad cũng bó tay không có biện pháp.

Ngày thường hắn đều dựa vào cảnh vật bên bờ để xác định phương hướng. Bây giờ trên mặt nước đầy sương mù, bốn phía đều là sương mù mênh mang một mảnh, thoạt nhìn không có gì khác nhau.

Nhưng mà hắn nhớ rõ không xa phía trước có khu đá ngầm. Nếu không kịp thời tránh đi nhất định sẽ xảy ra va chạm.

Horton đã tỉnh lại, gậy kích điện tuy có lợi hại nhưng hắn thân thể hắn cường tráng. Năng lực chống cự cũng rất mạnh nên không hôn mê lâu lắm.

Chỉ là hai thú nhân bị đánh ngất vẫn chưa thanh tỉnh.

Horton nghe tộc nhân hội báo, mày nhíu chặt, biểu tình ngưng trọng.

Hắn xoa xoa huyệt thái dương, điện giật lưu lại di chứng, đầu óc vẫn có chút trì độn. Hắn ra khỏi phòng. Thú nhân trên boong lâm vào hoảng loạn, tạm thời không ai lo lắng thiếu nữ đứng một góc.

Horton nhìn Kỷ Tiểu Âu một cái, chợt thu hồi ánh mắt, nói với tộc nhân: "Mau ổn định lại cho ta!"

Các thú nhân Lang tộc thấy tộc trưởng Horton tỉnh lại, tâm tình cũng ổn định hơn chút.

Nhưng mà ngay sau đó, con thuyền lại lần nữa kịch liệt đong đưa, nghiêng trái đổ phải, so với vừa còn nghiêm trọng hơn.

Các thú nhân lần này không thể bình tĩnh nữa.

Horton càng đau đầu. Hắn cũng biết va phải đá ngầm là cực kì nghiêm trong, nhưng nhất thời lại không nghĩ ra phương pháp giải quyết.

"Này......"

Âm thanh nhỏ vang lên bên cạnh.

Horton quay đầu lại liền thấy giống cái mảnh khảnh kia đứng cách mình vài bước, chớp chớp mắt nhìn hắn.

Horton đè nặng yết hầu, không quá thân thiện hỏi: "Có chuyện gì?"

Kỷ Tiểu Âu nhấp nhấp môi:"Nếu ta có biện pháp giúp các ngươi vượt qua khu đá ngầm, anh có thể đưa chúng tôi đến nơi không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro