Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Eric, sao hôm nay lại trở về đến sớm vậy?"

"Eric, tình hình sao rồi? Thú nhân Báo tộc khi nào mới có thể rời đi......"

"Eric, hôm nay lại có hai tộc nhân bị thương......"

Eric là cháu trai của tộc trưởng, cũng là thú nhân trẻ nhất, cường tráng nhất trong tộc. Cậu ấy là người nhiệt tâm thiện lương. Ngày thường, trong tộc có chuyện gì, các tộc nhân khác đều hướng cậu ấy xin giúp đỡ.

Lần này thú nhân Báo tộc quấy nhiễu chủng tộc của bọn họ. Eric xung phong nhận việc đến sau núi xem xét, mọi người đều thực quan tâm.

Nhưng mà, liên tiếp vấn đề chưa hỏi xong, tộc nhân thấy phía sau Eric còn có thêm một giống cái nhỏ xinh. Tất cả đều ngẩn người, lực chú ý đều chuyển đến trên người Kỷ Tiểu Âu.

Eric là thú nhân của Lộc tộc, cái đầu khá lớn. Dù là giống đực hay giống cái đều lớn lên cao lớn chắc nịch.

Mà Kỷ Tiểu Âu đứng bên cạnh Eric còn không cao đến ngực cậu ấy.

Dáng người cô nho nhỏ, mặt cũng nhỏ, cái cổ cũng nhỏ xinh.

Không giống bọn họ cả người đều có lông che kín, làn da cô trơn bóng, trên người không có lông, vừa thấy liền biết đó là bộ dáng vị thành niên.

Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của tộc nhân, Eric chủ động giải thích: "Cô ấy tên Kỷ Tiểu Âu, là tôi ở sau núi gặp được. Cô ấy cùng tộc nhân của mình bị tách ra. Vậy nên tôi liền mời cô ấy tới bộ tộc ở tạm một đêm. Chờ nguy hiểm sau núi được giải trừ lại rời đi."

Nguy hiểm tự nhiên ám chỉ chính là thú nhân Báo tộc.

Các tộc nhân đều không nói lời nào, chỉ nhìn Kỷ Tiểu Âu, lại nhìn nhìn lẫn nhau, ánh mắt đề phòng.

Giống cái này thoạt nhìn không thuộc chủng tộc của bọn họ, ăn mặc đều rất quái dị, có thể rước phiền toái gì hay không?

Không trách những tộc nhân đó nghĩ nhiều. Thật sự là gần đây, rất nhiều thú nhân trong tộc bị thương, ai ai cũng cảm thấy bất an.

Eric nhận ra tâm tình của mọi người, rất nhanh liền nói: "Cô ây cùng chúng ta giống nhau, đều là giống loài thuộc hệ ăn cỏ. Mọi người xem xem, trên người cô ấy mùi bạc hà mèo."

Lời này vừa nói ra, các thú nhân tuần lộc liền khịt khịt mũi, quả thực ngửi được một mùi hoa cỏ.

Thoáng chốc bọn họ đều buông lỏng đề phòng, lộ ra một mặt hữu hảo tươi cười.

"Một khi đã như vậy, không bằng để cô ấy đến nhà tôi đi. Vừa lúc nhà tôi có dư một gian phòng."

"Nhà tôi có năm nay có loại bắp mới. Không biết giống cái này có thích ăn không? Tôi đi lấy một chút tới đây."

"Cô thuộc chủng tộc gì? Thoạt nhìn trông như giống cái vị thành niên, chưa đủ lông đủ cánh đâu. Cha mẹ cô nhất định sẽ lo lắng đấy."

......

Thú nhân lộc tộc vốn rất hữu hảo, tính cách ôn hoà hiền hậu.

Một khi nhận thấy Kỷ Tiểu Âu đối bọn họ không có tính uy hiếp, họ liền trở nên sôi nổi, vô cùng nhiệt tình.

Kỷ Tiểu Âu miễn cưỡng cười, ngón tay gắt gao nắm lấy túi thơm bạc hà mèo bên hông, lặng lẽ giấu ở phía sau.

Cuối cùng Eric uyển chuyển từ chối lời mời của các tộc nhân khác, đem Kỷ Tiểu Âu mang về nơi mình cùng ông nội đang sống.

Ông nội của Eric tên là Boris, là thú nhân lớn tuổi nhất trong bộ tộc, cũng là tộc trưởng nổi tiếng có uy tín. Cha mẹ Eric đã sớm qua đời, Eric do một tay ông nuôi lớn.

"Ông à, cháu mang đến một người bạn mới." Eric đẩy rào tre, ngữ khí lộ ra vui sướng.

Một thú nhân cao tuổi đang ở trong sân phơi nấm. Nghe thấy Eric nói liền chậm rãi xoay người...... Kỷ Tiểu Âu nghĩ, nếu không phải trên đầu ông ấy có một đôi sừng hươu, có lẽ cô nghĩ ông ấy chỉ là một ông lão bình thường.

Lão giả không thấy rõ người tới liền tiếp đón: "Eric, trước lại đây giúp ông đem nấm này phơi đã. Mùa đông rất nhanh sẽ đến, chúng ta cần chuẩn bị lưu trữ một chút đồ ăn......"

Tầm mắt vừa chuyển, dừng ở bên cạnh Kỷ Tiểu Âu trên người, lập tức im lặng.

Eric thập phần thuần thục mà giới thiệu: "Ông à, cô ấy tên Kỷ Tiểu Âu. Là người bạn mới con gặp ở sau núi......"

Mặc kệ Kỷ Tiểu Âu lúc này có bao nhiêu khiếp sợ, cô biết, nếu muốn sinh tồnở đây phải mau chóng dung nhập cùng bọn họ.

Vì thế cô kính cẩn đứng, ngoan ngoãn lên tiếng: "Chào ông."

Nụ cười trên mặt tộc trưởng Boris liền biến mất, nấm tiên trong tay đều rơi đầy đất, ánh mắt ở trên người Kỷ Tiểu Âu nhìn kĩ. Hồi lâu sau, trầm mặc qua đi, ông thong thả mà nhặt nấm tiên trên mặt đất lên.

"Ồ......Bạn mới à."

Eric gật đầu, tiếp tục nói: "Cô ấy bị lạc mất tộc nhân. Ông à, chúng ta có thể nghĩ cách giúp cô ấy tìm được tộc nhân của mình hay không?"

Tộc trưởng Boris là thú nhân hiền lành. Ai có chuyện cần ông giúp đỡ, ông đều không cự tuyệt.

Eric thích giúp đỡ mọi người chính là tính cách được di truyền từ ông.

Nhưng lúc này, Boris chăm chú đánh giá Kỷ Tiểu Âu một lúc, ngoài dự đoán mà đáp lại: "Chúng ta không giúp được cô ấy."

Eric giật mình, không nghĩ tới ông lại cự tuyệt vậy dứt khoát như vậy.

"Tại sao lại không giúp được? Mỗi chủng tộc đều có nơi định cư, chỉ cần biết cô ấy thuộc chủng tộc nào......"

Tộc trưởng Boris bình tĩnh nói: "Chủng tộc của cô ấy không ở nơi này."

Kỷ Tiểu Âu liền giật mình nhìn về phía Boris.

Nhưng ông nói xong câu đó lại không nói thêm cái gì nữa, chỉ xoay người chắp tay sau lưng, không nói một lời mà hướng nhà gỗ đi đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro