A Night of Honest Hearts

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạo gần đây, Haerin nhận thấy một sự thay đổi kỳ lạ trong mối quan hệ giữa em và Danielle. Trước đây, họ chỉ đơn giản là hai người bạn, cùng nhau chia sẻ niềm vui và những khoảnh khắc trong cuộc sống. Nhưng giờ đây mọi thứ dường như đã thay đổi, như thể có một sợi dây vô hình đang kéo họ lại gần nhau hơn.

Mỗi sáng, Haerin đều thức dậy với một dự cảm lạ lùng. Không phải vì em không muốn đi học mà vì em biết rằng chỉ một lát nữa thôi, Danielle sẽ xuất hiện trước nhà em, nở nụ cười rạng rỡ như mọi ngày. Và đúng như dự đoán, tiếng chuông cửa vang lên kéo Haerin ra khỏi suy nghĩ mông lung.

"Chào buổi sáng, Haerin!" Danielle gọi, nụ cười tươi như ánh nắng. "Sẵn sàng đi học chưa?"


Haerin khẽ gật đầu, cố giấu đi sự bối rối đang dâng lên trong lòng. "Chào chị Danielle. Em đã sẵn sàng rồi."


Cả hai cùng nhau bước đi trên con đường quen thuộc đến trường. Danielle như mọi khi nói chuyện vui vẻ về đủ thứ chuyện xảy ra gần đây. Haerin lắng nghe, nhưng trong đầu em vẫn xoay quanh một câu hỏi: Tại sao dạo này Danielle lại trở nên thân thiết với em đến vậy?


Mọi thứ không dừng lại ở buổi sáng. Đến trưa, khi Haerin bước vào nhà ăn, em lại thấy Danielle đang ngồi ở bàn quen thuộc, chờ đợi em với một nụ cười hiền lành. 


"Haerin ngồi đây với chị nào" Danielle nói, vẫy tay mời em lại gần.

Haerin ngồi xuống, cố gắng giữ cho gương mặt mình bình tĩnh. Nhưng mỗi lần Danielle nhìn em, trái tim em lại đập nhanh hơn. Những lời tán tỉnh nhẹ nhàng của Danielle khiến em ngại ngùng, nhưng cũng không thể ngăn mình cảm thấy hạnh phúc khi được gần chị ấy.


Buổi chiều, họ lại cùng nhau về nhà. Danielle vẫn giữ thói quen nắm tay Haerin khi họ đi qua con phố đông đúc. Haerin đã cố quen với cảm giác ấm áp từ bàn tay của Danielle nhưng lần nào cũng vậy, em lại không thể kìm nén được sự ngại ngùng, đôi má đỏ ửng lên một cách không thể kiểm soát.

"Chị Danielle..." Haerin bắt đầu, giọng nói run run. "Sao dạo này chị... lại nắm tay em nhiều thế?"


Danielle khẽ cười, mắt nhìn thẳng vào Haerin. "Chị thích cảm giác này, Haerin. Chị thích cảm giác khi có em ở bên cạnh."


Lời nói của Danielle khiến Haerin không biết phải đáp lại thế nào. Chị ấy đang thật lòng hay chỉ đang đùa giỡn? Nhưng dù thế nào đi nữa, mỗi lần Danielle nói như vậy, Haerin đều không thể phủ nhận rằng lòng em lại rung lên một nhịp.



Haerin tiếp tục suy nghĩ về những điều đó suốt chặng đường về nhà. Khi cả hai bước đến cửa nhà Haerin, Danielle dừng lại, quay sang nhìn em. 

"Haerin, tối nay chúng ta sẽ cùng đi đâu đó nhé? Chị có một nơi muốn dẫn em tới."


Haerin không thể từ chối, dù cho em không biết Danielle đang có ý định gì. "Được thôi, em sẽ đi."


Danielle mỉm cười, nắm chặt tay Haerin thêm một lần nữa trước khi chào tạm biệt. Haerin nhìn theo bóng dáng của chị, lòng dâng lên những cảm xúc phức tạp. Em không thể ngừng nghĩ về những điều Danielle nói, về sự gần gũi bất ngờ giữa hai người. Liệu Danielle có đang cảm thấy giống như em? Hay tất cả chỉ là những trò đùa vô tư của một người bạn?






Tối hôm đó, Danielle mời Haerin đến một công viên nhỏ nằm ngoài thành phố. Đêm đã buông xuống, và ánh sáng mờ ảo từ những ngọn đèn đường phản chiếu trên mặt nước của một cây cầu nhỏ bắc qua một con suối trong vắt. Không khí trong lành và yên tĩnh, chỉ có tiếng suối chảy nhẹ nhàng và tiếng gió thoảng qua những tán cây, tạo nên một không gian lãng mạn và bình yên.

Khi họ đến cây cầu, Danielle nhẹ nhàng nắm tay Haerin và dẫn em ra giữa cầu. Những ánh đèn vàng lấp lánh từ hai bên cầu phản chiếu xuống mặt nước, tạo ra một khung cảnh huyền bí và lãng mạn. Đêm tối dần bao phủ, và các vì sao bắt đầu lấp lánh trên bầu trời.


Danielle quay sang Haerin, ánh mắt chị nghiêm túc nhưng đầy dịu dàng. 


"Haerin, chị đã suy nghĩ rất nhiều về cảm xúc của mình và cảm thấy mình không thể giữ kín thêm nữa."


Haerin cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn khi nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của Danielle. Em cảm nhận được sự chân thành trong từng từ ngữ của Danielle. 

"Chị yêu em, và cảm xúc của chị đã trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết. Chị yêu cách em mỉm cười, cách em nhìn cuộc sống, và chị yêu cả sự chân thành mà em mang đến cho mọi người xung quanh."

Danielle hít một hơi thật sâu, đôi tay vẫn nắm chặt tay Haerin, và ánh mắt chị lấp lánh dưới ánh đèn.

"Chị không mong đợi em phải trả lời ngay lập tức. Chị chỉ muốn em biết rằng chị có tình cảm với em và chị muốn em biết điều đó. Chị không thể tiếp tục giả vờ rằng cảm xúc này không tồn tại."


Haerin đứng lặng, cảm giác như trái tim mình đang bị lôi cuốn trong một cơn sóng cảm xúc mãnh liệt. Những lời tỏ tình của Danielle khiến em cảm thấy bối rối và lo lắng, nhưng đồng thời cũng khiến em cảm thấy ấm áp và hạnh phúc.


"Chị... cảm ơn chị vì đã thành thật với em. Em không biết phải đáp lại thế nào ngay lúc này. Em cần thời gian để suy nghĩ và hiểu rõ hơn về cảm xúc của mình."

Danielle gật đầu, ánh mắt vẫn đầy sự dịu dàng.


“Chị hiểu mà, Haerin. Chị không muốn làm em cảm thấy bị áp lực. Chị chỉ muốn em biết rằng chị luôn ở đây và sẵn sàng chờ đợi. Em có thể có thời gian để suy nghĩ và chị sẽ tôn trọng quyết định của em, dù có thế nào.”


Haerin nhìn vào mắt Danielle, cảm nhận được sự chân thành và kiên nhẫn trong từng từ ngữ của chị. Mặc dù trái tim em vẫn còn bối rối, nhưng sự đồng cảm và tình cảm mà Danielle dành cho em khiến em cảm thấy ấm áp hơn bao giờ hết.

"Chị luôn khiến em cảm thấy đặc biệt. Em biết mình sẽ không thể quên những khoảnh khắc này và cảm xúc mà chị mang đến cho em."


Danielle mỉm cười, một nụ cười nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa. 


"Chị rất vui vì có thể làm em cảm thấy như vậy. Đừng lo lắng, chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi thứ."


Họ đứng đó một lúc lâu, tận hưởng sự yên tĩnh của không gian xung quanh. Các vì sao trên bầu trời lấp lánh như thể đang chúc phúc cho mối quan hệ mới hình thành giữa hai người. Haerin biết rằng mối quan hệ của họ đã bước sang một trang mới, và dù chưa hoàn toàn rõ ràng về cảm xúc của mình nhưng em cảm thấy một sự kết nối sâu sắc hơn với Danielle.

Khi đêm đã khuya, họ bắt đầu quay trở lại, tay vẫn nắm chặt nhau. Mỗi bước đi dường như trở nên nhẹ nhàng và đầy ý nghĩa hơn, như thể họ đã bắt đầu một hành trình mới cùng nhau. Haerin cảm thấy trái tim mình tràn đầy hy vọng và chờ đợi những gì phía trước.




tbc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro