Chương 154: Tứ phòng yêu đương vụng trộm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

La Dương cùng Giang Thắng không trực tiếp điều tra An gia tửu lầu, bọn họ điều tra An gia. Phó Vương phủ có sản nghiệp gì họ đều biết, những sản nghiệp mà Phó Dịch quản lý không liên quan đến ẩm thực, cũng chưa từng nghe nói hắn muốn phát triển theo hướng này cho nên cơ bản có thể bài trừ.

Như vậy cũng chỉ dư lại An Tử Nhiên. An Tử Nhiên là An gia trưởng tử, với tài lực của An gia, muốn giúp chủ lò mổ vượt qua cửa ải khó khăn thì vẫn dư dả.

Họ phái người đến huyện An Viễn để điều tra, phát hiện An gia buôn bán lương thực, nhưng đi theo ngành ẩm thực lại cũng có mấy tửu lầu, mấy tửu lầu đó mỗi ngày phỏng chừng tiêu thụ không đến ba trăm cân thịt.

Còn hai tửu lầu ở Quân Tử Thành, một ngày tiêu thụ được hai trăm cân thịt, hơn một vạn cân có thể bán gần hai tháng, đến lúc đó, thịt đã biến chất, huống chi, lò mổ vẫn tiếp tục làm việc, tửu lầu bán nhanh đến mấy cũng không đuổi kịp tốc độ của người ta.

Cuối cùng, nếu hắn thật là người sau màn của sòng bạc Thiên Long thì hắn lấy đâu ra nhiều bạc như vậy, số bạc An gia kiếm được trước đó không thể đáp ứng đủ số tiền đầu tư.

Cho nên đi đến kết luận là, khả năng An Tử Nhiên đứng sau sòng bạc Thiên Long thấp hơn 5%. Hai người nói kết luận cho Phó Nguyên Kiến, Phó Nguyên Kiến cũng không nói gì thêm, kỳ thật hắn cũng không cho rằng là An Tử Nhiên

"Khoảng thời gian trước, chuyện Trác Cao Sinh nói đến, từ chối." Phó Nguyên Kiến trầm mặc một lúc rồi mới nhắc tới vấn đề này. Trác Cao Sinh là Đại nhi tử của Trác lão, là người đã tham tài lại đôi mắt danh lợi, tài hoa cao hơn Trác Cao Minh nhưng không phải người sẽ làm được đại sự, một khi gặp phải chuyện trọng đại sẽ sợ đầu sợ chân, không có sự quyết đoán của một thương nhân chân chính.

La Dương một chút cũng không ngoài ý muốn, trên thực tế hắn cũng không kiến nghị hợp tác với Trác Cao Sinh.

"Vương gia, Trác Cao Diễn thì sao?"

Trác Cao Diễn là nhi tử nhỏ nhất của Trác lão, chênh lệch tuổi tác khá lớn với ba ca ca, năm nay đã hai mươi bốn tuổi nhưng còn chưa cưới vợ sinh con, trong khi nhi tử của Trác Cao Càn cũng đã mười một tuổi.

Rất nhiều người đều biết Trác lão thích nhất Trác Cao Diễn, không chỉ bởi hắn là nhi tử nhỏ nhất, mà do Trác Cao Diễn bất luận là tướng mạo hay tính cách đều kế thừa từ Trác lão, đương nhiên là Trác lão khi còn trẻ, Trác lão không chỉ một lần khích lệ hắn, cho nên rất nhiều người đều cho rằng Trác lão giao Trác gia cho hắn.

Bởi vì chuyện này, ba ca ca của Trác Cao Diễn rất không muốn thấy hắn.

Người chết vì tiền, chim chết vì mồi! Đứng trước ích lợi, thân tình cũng sẽ hóa thành lưỡi dao vô tình sắc bén.

Phó Nguyên Kiến nói: "Trác Cao Diễn là một nhân vật, năm trước nghe nói Trác lão đã giao tiệm vải cho hắn quản lý."

"Trác lão giao quyền vào tháng 9 năm trước, hắn xác thật đã làm không tồi, nghe nói trong thời gian hắn quản lý, lợi nhuận mà tiệm vải thu về đã cao lên một thành." Một thành nghe không phải rất nhiều, nhưng phải biết tiệm vải của Trác gia không giống tiệm vải tiểu đánh tiểu nháo của Phó Dịch, đó là con gà đẻ trứng vàng.

Tiệm vải của Trác gia vẫn luôn chiếm thị phần không nhỏ trên thị trường vải vóc Đại Á, nhưng cũng chính vì đã phát triển rất lớn nên muốn gia tăng lợi nhuận cũng khó khăn hơn nhiều, Trác Cao Diễn có thể làm được đến vậy, bản lĩnh của hắn tuyệt đối không thể khinh thường.

Trác lão cực kỳ tự hào về tiểu nhi tử, thường xuyên khen hắn có phong phạm của ông khi còn trẻ. Tuy rằng những lời này giúp tiểu nhi tử của ông kéo cừu hận của ba nhi tử còn lại, nhưng ba người kia đúng là không đủ bản lĩnh để làm đối thủ của Trác Cao Diễn.

Nếu không có gì bất ngờ, Trác Cao Diễn kỳ thật đã là gia chủ tương lai của Trác gia. Phó Nguyên Kiến cũng đã nhìn ra từ rất sớm, hắn đã lui tới vài lần với Trác Cao Diễn, biết rõ người như vậy chỉ nên hợp tác chứ không nên trở mặt thành thù.

Hắn không giống Sùng Minh Đế, hắn biết rõ lực ảnh hưởng của thương nhân với một quốc gia, khi tài phú cùng sản nghiệp của hắn trải rộng Đại Á, lũng đoạn Đại Á sẽ dễ như trở bàn tay, cho nên hắn mới lập chí trở thành Đại Á đệ nhất thương.

"La Dương, ngươi đến Trác gia giao cho Trác Cao Diễn một tấm thiệp." Nghĩ vậy, Phó Nguyên Kiến rốt cuộc làm ra quyết định, chuyện của sòng bạc hắn tạm thời không muốn rối rắm, càng rối rắm sẽ càng thêm lo lắng, hắn quyết định dùng chuyện khác để làm mình vội đến không có thời gian nghĩ lung tung.

"Rõ!" La Dương thấy Vương gia nghĩ thông suốt, trong lòng ngược lại thật cao hứng.

Phó Vương phủ

Lợi nhuận mỗi ngày của hai tửu lầu chưa làm An Tử Nhiên cao hứng được hai ngày, một chuyện bất thình lình xảy ra làm hắn đen mặt, tâm trạng tốt hoàn toàn bay hết.

Sáng nay, An Tử Nhiên đột nhiên nhận ra hắn đã rất lâu rồi không về An phủ nhìn một cái, bởi vì bận, hơn nữa Vương Tình Lam từ khi đến Quân Tử Thành cũng không làm ra chuyện bất thường gì nên hắn cũng không chú ý nữa.

Hai phủ chỉ cách nhau mấy bước chân. An Tử Nhiên không mang theo hạ nhân nào, một mình đi đến An phủ. Hạ nhân trong An phủ đều thực bổn phận, thấy Đại thiếu gia tỷ năm không thấy mặt đột nhiên tới cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, nhanh chóng pha một ly trà.

"Vương Tình Lam đâu, sao không thấy nàng?" An Tử Nhiên nâng chung trà lên nhẹ nhàng uống một ngụm, cảm thấy bất ngờ vì Vương Tình Lam không xuất hiện. Dĩ vãng, chỉ cần hắn vừa xuất hiện, nàng thu được tin tức rất nhanh, sau đó lập tức chạy tới, lần này lại không có, bởi vậy cảm thấy tò mò.

Hạ nhân hai mặt nhìn nhau.

Nguyệt Cúc từng chiếu cố An Tử Minh đứng ra, nói: "Hồi Đại thiếu gia, nửa canh giờ trước, có nam nhân tới tìm Vương di nương, nhưng hai người chỉ ở đại sảnh nói chuyện một lát, nam nhân kia đã đi rồi, Vương di nương thì do không khỏe nên trở về phòng, đến bây giờ cũng chưa lộ diện."

"Sao lại có nam nhân tới tìm nàng?" An Tử Nhiên nhướng mày.

Nguyệt Cúc lắc đầu, "Nô tì lần đầu thấy nam nhân kia, có thể là Vương di nương quen người đó ở bên ngoài, Vương di nương thường xuyên ra ngoài, có đôi khi đến khi thái dương xuống núi mới trở về, ngoài Thất Xảo, không ai biết Vương di nương ra ngoài làm cái gì."

An Tử Nhiên không hỏi lại, cho những người khác lui đi, sau đó bảo Nguyệt Cúc và Thải Cúc dẫn hắn đến sân viện của Vương Tình Lam. Vương Tình Lam ở tại Nam sương viện, lúc trước vì muốn tiện nên An Tử Nhiên không chọn Tây sương quá làm chủ trạch, Nam sương gần hơn.

Chủ tớ ba người nhanh chóng đến nơi. Trong sân không có bóng người nào, bao gồm cả nha hoàn Thất Xảo hay đi cùng Vương Tình Lam, cả ba người đều cho rằng Thất Xảo ở phòng trong hầu hạ Vương Tình Lam đang không được khỏe, bởi vậy không hoài nghi, khi sắp đến cửa phòng, An Tử Nhiên đột nhiên ngừng lại.

Nguyệt Cúc cùng Thải Cúc không rõ nguyên do nhìn Đại thiếu gia.

An Tử Nhiên nguy hiểm nheo mắt. Phòng có chút an tĩnh, nhưng cẩn thận nghe vẫn có thể nghe thấy những âm thanh nhỏ vụn... Thanh âm này rất kỳ quái, có điểm giống...

An Tử Nhiên đột nhiên đi thật nhanh đến cửa, đang muốn mạnh mẽ đẩy ra, trong phòng đột nhiên vang lên tiếng thét chói tai, làm hai nha hoàn đằng sau hoảng sợ, tưởng rằng Vương di nương đã xảy ra chuyện, nhưng những gì nàng nói trong phòng lại làm hai người đỏ bừng mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammei