6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngu Thư Hân tỉnh giấc, phát hiện mình đang ở trong lồng ngực Triệu Tiểu Đường.

Mềm mại ấm nóng, em hơi rướn người lên, liền bắt gặp đôi môi đỏ hồng của nàng đang hướng về mình. Mặt em hơi đỏ lên, cố nén cảm giác ham muốn của mình xuống. Em nghĩ muốn hôn lên đôi môi ấy, muốn kéo nàng xuống, để nàng gặm cắn cái cổ thon thả xinh đẹp của em.

Em chạm môi vào ngực nàng, mềm mềm nộn nộn, giống như bánh bao nhỏ, đầu ngón tay nóng lên, tay khẽ động kéo nàng, đôi môi mất tự chủ mà chạm lấy môi nàng, lại tham lam mà lưu lại, không muốn rời ra.

Em nhớ lại hôn lễ trong mơ kia, nhớ lại cả giọng của nữ nhân kia nói với em nữa.

"Giết nàng"

Em khẽ rùng mình, toan gỡ đôi tay gầy nhỏ đang ôm lấy eo mình, định bụng trở về giường.

Tiểu Đường nghiêng đầu, mắt mở ra nhìn em, toàn là ôn nhu, toàn là sủng nịnh cất tiếng:

- Muốn đi sao?

- Tôi...

Trong người em dâng lên một loại khoái lạc lạ lẫm, nghe thấy giọng nói trầm trầm này làm em vui đến vậy sao? Chẳng lẽ em lại yêu nàng ta?

Ngón tay trỏ thon thả đặt lên môi em, giống như nói em hãy im lặng.

Trên trán bỗng nhiên lại thấy ấm áp, liền phát hiện một nụ hôn rất nhẹ đặt lên. Mắt em nhẹ khép lại, cái lưỡi đinh hương mềm mại khẽ quét lên ngón tay của nàng.

Ngay lập tức, ngón tay trên môi em co giật một cái.

Triệu Tiểu Đường thở dài, nàng phải làm gì với mèo nhỏ này đây?

- Ngủ đi, muộn rồi

Ngu Thư Hân thì thầm với nàng, giọng em nhẹ bỗng, vừa có tư vị thanh thoát lại vừa có vị đau thương.

Đêm hôm ấy, hai con người, hai suy nghĩ, bên nhau chìm vào giấc ngủ. Trong giấc mơ của họ toàn là hình bóng của nhau, đơn giản mà ấm áp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro