🌾[THIẾU NIÊN KHỜ KHẠO].phiên ngoại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phiên ngoại

Chuyển ngữ: Andrew Pastel

Mùa đông là mùa nhàn nhã nhất của người dân nông thôn, ngoài trời tuyết rơi, trong nhà bếp lửa hồng. Trên chiếc giường ấm áp, Văn Ngọc Thư co ro trong ổ chăn ngủ với gương mặt đỏ bừng.

Căn phòng ấm áp đến nỗi tấm kính phủ một lớp sương nước, thiếu niên đang ngủ bắt đầu nóng lên, tay để trên chăn bông, da thịt trắng nõn lốm đốm những vết đỏ, từ cổ đến xương quai xanh đều có vết đỏ, rơi trên nền da trắng như tuyết vô cùng bắt mắt, ngủ ở trên giường không chút đề phòng.

Giường đất ở nông thôn có thể ấm áp gần như cả đêm, và lạnh nhất vào buổi sáng, lạnh đến mức mặt người ta co cóng người.

Tưởng Hoành dậy sớm đánh răng rửa mặt, ngồi ở trước bếp lò ngậm điếu thuốc, đốt nóng giường đất, hấp một nồi lớn bánh bao chay bằng bột mì trắng. Sau khi cởi giày hắn leo lên giường, xốc chăn chui vào ôm Văn Ngọc Thư Vũ trần như nhộng vào lòng, hôn hôn cậu bất chấp bị ghét bỏ.

Văn Ngọc Thư nhắm mắt lại phát ra tiếng rên rỉ, tránh mặt không cho anh trai hôn.

Cậu mơ hồ lẩm bẩm: "Anh, anh lại hút thuốc rồi."

"Anh chỉ hút một điếu, lại đây, cho anh hôn đi." Thiếu niên trong lồng ngực Tưởng Hoành trần truồng, thân thể trắng nõn mềm mại không tỳ vết lốm đốm dấu đỏ, đầu nhỏ tóc bù xù nằm trên ngực hắn, trong lòng cảm thấy nao nao thỏa mãn, hắn nhỏ giọng dỗ dành thiếu niên, chu môi đuổi theo.

Văn Ngọc Thư bị anh trai đánh thức, buồn ngủ ngáp một cái, chìa ngón tay có một vết cắn ngang ngược che miệng anh trai, nằm trên người người đàn ông, đôi mắt sáng nhìn hắn, chân thành nói:

"Anh đã hứa với em là không hút thuốc, nhưng anh lại nói dối, em không cho anh hôn đâu."

Tưởng Hoành vừa ngọt ngào vừa bất đắc dĩ, gỡ móng vuốt của cậu, hôn lên môi.

"Anh sức khỏe tốt, sẽ không mắc bệnh của cha mình."

Cha hắn bị ốm một ngày mùa thu, sang đông thì bệnh nặng hơn, ho ra máu, đến bệnh viện kiểm tra thì phát hiện bị ung thư phổi. Cha hắn thích hút thuốc, làm mọi người trong thôn bàn tán xôn xao. Tưởng Hoành vẫn chưa bị gì, nhưng Văn Ngọc Thư sợ hãi đến mức bí mật giấu thuốc lá của hắn trong khi hắn ngủ như một con chuột nhỏ mỗi ngày.

Nhưng Tưởng Hoành hút thuốc nhiều năm, thật sự chỉ ngày một ngày hai thì không bỏ được, mỗi lần lén lút hút một hai cái trước khi hôn thiếu niên đều sẽ bị cậu phồng má dạy dỗ, không cho hắn hôn.

Nghe hắn khen ngợi sức khỏe của mình, Văn Ngọc Thư không hài lòng, mặt áp vào ngực hắn, ậm ừ: "Sức khỏe anh mới không tốt ấy, ngày nào cũng nói gậy bị lạnh, muốn Ngọc Thư giữ ấm cho. "

Cậu lẩm bẩm tố cáo: "Ấm cả đêm, mông không khép lại được."

Tưởng Hoành sặc nước bọt của chính mình, ho khan vài tiếng, trong lòng nóng đến mức bụng dưới cũng bốc hỏa, dùng lòng bàn tay vỗ vỗ bờ mông mềm mại của cậu, không biết xấu hổ nói:

"Không khép lại được à? Cho anh xem thử nào?"

"Không cho anh xem, lần nào xem anh cũng muốn đâm em." Thiếu niên ngốc không mắc mưu hắn, tổng kết lại từ bao nhiêu lần thua thiệt.

Tưởng Hoành càng nghe càng thấy nóng ran, vừa gãi vừa xoa nắn bờ mông mềm mại của thiếu niên dưới chăn bông, nhỏ giọng dỗ dành:

"Anh xem một chút thôi, không đâm em đâu, thật, anh thề, nếu đâm em anh là chó."

Văn Ngọc Thư nằm trên cơ ngực màu lúa mì đầy đặn và đàn hồi của người đàn ông, chấm nâu trong mắt chập trùng theo nhịp thở của hắn, do dự ngẩng đầu lên, vẻ mặt nghiêm túc: "Vậy để em liếm ngực đi, em cho anh nhìn mông."

Tưởng Hoành hít sâu một hơi, phía dưới cứng đến không chiu nổi, hắn thò tay bóp hai lần cái mông mềm mại của thiếu niên như để trừng phạt, khàn giọng hừ cười: "Nhóc lưu mạnh,muốn liếm ngực anh trai à?"

Văn Ngọc Thư mái tóc mềm mại cả người cũng mềm mại, có chút ngượng ngùng đỏ mặt, nhỏ giọng "dạ".

Ngực của anh cậu thật lớn, gối lên đầu cảm giác rất thích, không biết mút vào có ngon hay không.

"Được rồi, anh hứa với em."

Được sự cho phép của người đàn ông, Văn Ngọc Thư vui mừng hoan hô, nhìn cơ ngực đầy đặn màu lúa mì của người đàn ông, ngậm lấy núm vú phẳng lì bên trái mút mạnh, tay nhỏ còn lại đặt lên ngực lớn bên phải.

Tưởng Hoành rên lên một tiếng, cơ bắp căng thẳng, cơ ngực cứng rắn khiến thiếu niên khờ khạo hừ hừ bất mãn, hắn kiềm chế bóp cái mông mềm mại của thiếu niên, điều chỉnh hô hấp thả lỏng cơ thể, chịu đựng kích thích từ hành động xằng bậy của thiếu niên non mềm trong lồng ngực, gậy thịt bị trói trong quần ngóc đầu dậy kích động háo hức.

Âm thanh chùn chụt giống như đang cho trẻ bú, hầu kết nhô lên rõ ràng của người đàn ông lăn lộn, cơ ngực phập phồng, cơ thể dần dần đổ mồ hôi, cười đến khàn cả giọng: "Làm gì đấy, anh của em không có sữa cho em uống đâu."

Thiếu niên khờ càng mút mạnh hơn. Cậu vùi vào cơ ngực căng phồng của anh trai mà cắn vào làm cho đầu vú sưng đỏ, liền bị hắn đè chặt dưới thân.

Cơ bắp màu lúa mì của người đàn ông rực lên vì mồ hôi, cơ ngực đầy đặn của hắn phập phồng, núm vú bên trái chảy nước dãi, lớn hơn nhiều so với bên phải. Một bàn tay to vỗ nhẹ vào mông cậu, khiến cậu phải phụng phịu lên.

Thiếu niên ngốc khẽ liếm môi, "a" một tiếng rồi quỳ trên nệm, dạng hai chân ra, ngoan ngoãn vểnh cao bờ mông trắng nõn, eo hạ xuống.

Bắp đùi vẫn còn dấu ngón tay bị người đàn ông véo, mông càng thêm chồng chất vết thương, giống như quả đào đã bị nhào nặn ra nước ngọt.

Không biết lỗ cúc ở giữa bị dương vật to lớn của đàn ông đâm vào bao nhiêu lần, nếp gấp trở nên trơn nhẵn, phải mất một đêm mới được rút ra, sắc tình đỏ mọng, ngượng ngùng chảy nước.

"Anh, mông của em có sưng không?"

Thiếu niên ngốc vươn hai tay sau lưng banh cánh mông, lộ ra lỗ nhỏ cho người đàn ông nhìn, không thấy được ánh mắt của người đàn ông phía sau như muốn nhai nát nuốt mình vào bụng, ngây ngô hỏi.

"Em trở lại giường được chưa?"

"Cho anh nhìn lại."

Tưởng Hoành vươn tay đâm vào, lỗ cúc phát ra âm thanh phập phồng nhỏ, mút lấy ngón tay, bờ mông đầy vết thương run lên, thiếu niên ngốc rên rỉ, lỗ thịt vô thức co rút lại, vách thịt sưng đỏ ẩm ướt kẹp lấy ngón tay thô ráp mấp máy.

"A a anh.. Anh đừng sờ em..."

Tưởng Hoành rút ngón tay ra, xoa chất lỏng lên mông thiếu niên, bình tĩnh cởi quần ra, lấy dương vật cứng ngắc màu tím đen ấn vào lỗ hậu đầy nước, lỗ cúc hôm qua ngậm dương vật cả đêm, bên trong ẩm ướt toàn là chất nhờn, trượt trượt hai lần, quy đầu vô cùng thuận lợi cắm vào trong khoang thịt.

"A —— "

Thân thể Văn Ngọc Thư kịch liệt run lên, ngón chân tròn trịa hồng hào cong lên không chịu nổi, dương vật to dài nóng bỏng của người đàn ông ở trong mông mình, nóng đến mức niêm mạc chảy ra dịch nóng, cậu khó chịu rên rỉ:

"Anh, anh... anh lại nói dối. Ưm.. nóng quá, cây gậy nóng quá..."

Người đàn ông đút dương vật cứng ngắc vào cặp mông nhỏ ấm áp, vừa giật nhẹ vừa tận hưởng khoái cảm từ hai lớp mềm ẩm, khóe môi cong lên nụ cười xấu xa, mặt dày mày dạn nói:

"Anh nói dối, anh là chó, anh đem Ngọc Thư về ổ sinh cho anh một đàn chó con."

Thiếu niên khờ khạo khóc thút thít, anh trai nói chuyện ngang ngược không uy tín, cậu sẽ không bao giờ ở chung với anh trai nữa.

Tuyết càng ngày càng lớn, phủ lên bản làng một lớp trắng tinh, gió lạnh lùa qua thổi tung bông tuyết, giường trong nhà rất nóng, mẻ bánh mới hấp bốc khói nghi ngút, tnr ra trong không khí, một giọt sương mù uốn lượn chảy xuống ô cửa kính mờ sương, để lộ ra cảnh hoạt sắc sinh hương bên trong.

Tiếng khóc thút thít hồi lâu sau mới dừng lại.

HẾT THẾ GIỚI 1

Thực ra bão chương là vì vừa đọc xong thế giới 2 và quá thích nên muốn đẩy nhanh tiến độ huhu =))))))

T sẽ lặn tầm 1 2 tuần, sau đó bão hết một lần thế giới 2 nha. 

Sau đó chúng ta ôm cây đợi Cửu Cửu viết tiếp thế giới 3 =)))) Khổ lắm bà này có cái tật đăng lên r xong mấy hôm nữa bả thấy không ưng bả sửa lại á, nên phải đợi bả  viết ổn ổn tầm hơn nửa thế giới mới bắt đầu edit được.  Mà công nhận bộ này bả lên tay thật đọc phê tới nóc :((((

./.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro