Chương 2: Phương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn con bạn chốc lại cười, rồi chốc lại thở dài, rồi lại che miệng hi hi ha ha, tôi đến cạn lời.


Bắt đầu thế nào nhở?


Nói chung là, hôm trước khoa có tổ chức lễ kết nghĩa. Tổ chức nguyên một ngày. Nhiều hoạt động lắm! Múa, hát, trò chơi các thứ. Đặc biệt là ai thuộc CLB, ban tổ chức thì càng mệt. Tôi thì mới vào năm nhất, không quen khoa lắm, với lại cũng không thuộc CLB gì. Nhìn chung đến xem là chính. Nhảy một bài flashmob coi như lấy tí điểm rèn luyện.


Kể lan man thế chứ tôi thì không quan trọng, chỉ là nhân vật qua đường trong câu chuyện này thôi.


Khoa có tổ chức một trò chơi cực kỳ gei luôn. Cho mấy đứa con trai mặc váy, trang điểm, nhưng không đội tóc giả. Mấy đứa ấy phải kiếm một bạn nam trong trường hoặc xung quanh trường, chạy ra làm quen. Mỗi đứa phải làm quen bằng lời thoại ban tổ chức đưa ra. Kiểu như "Anh đẹp trai ơi anh đẹp trai, đi uống nước với em nà! (nháy mắt)". Ai được đồng ý đi cùng thì thắng, không thì ha ha bị phạt chứ sao!


Nói thật trình kể chuyện của tôi nó nhạt cực kỳ. Buổi hôm ấy hài lắm luôn. Có đứa đã mặc váy rồi, mặt đánh phấn trắng bệch ra, gò má tô đỏ lòm, tóc thì ngắn cũn cỡn. Nó cũng ghê cơ, điệu thôi rồi, ngua nga ngua nguẩy làm bạn nam bị rủ đi chơi ngại đỏ bừng mặt, lắp bắp mấy tiếng rồi chạy biến. Đứa quay phim rồi mấy hủ nam hủ nữ xung quanh hú hét ầm ầm. Tôi á, chỉ dám che miệng cười duyên thôi. Nói chung hài lắm mà trình văn tôi không miêu tả được.


Đây nè, có một đứa nam, cùng tổ tôi, tên Phong, cũng bị ép tham gia. Thằng này thì kiểu trai thẳng, bị ép á, dùng dằng mãi mới chịu mặc váy, đeo nơ trên đầu.


Mặt mũi cũng dễ thương, tính tình hoạt bát, nghịch nghịch, vẫn thuộc kiểu trai ngoan. Sau nó vẻ quyết hy sinh thân mình kiếm một đứa tỏ tình. Mà thằng này may vãi. Kiếm đại cũng ra một soái ca đẹp trai cực kỳ luôn. Sau hai đứa nó ôm nhau, tôi không kìm được hú hét theo mấy đứa xung quanh.


Mà cái clip quay hai đứa này đăng lên face được chỉnh sửa, màu mè hoa lá, nhạc lãng mạn, bong bóng trái tim, rồi mọi người xung quanh chúc phúc, đẹp mê luôn.


Đặc biệt là có cận mặt soái ca, đẹp không góc chết luôn đó. Không phải tôi có crush rồi thì tôi cũng mê.


Rồi tôi biết được con bạn tôi mới quen cảm nắng anh chàng soái ca đó. Nó mê mà suốt ngày nó kể. Trình nó cao, điều tra ra anh chàng không học cùng khoa Dược, nhưng cùng trường, là Y đa khoa luôn. Cùng tuổi luôn. Và đặc biệt anh chàng là bảng nhãn trong kỳ thi Đại học.


Tất nhiên đấy không phải lý do để con bạn tôi mê như điếu đổ. Nguyên nhân quan trọng nhất cũng là duy nhất là anh chàng siêu cấp đẹp trai, vậy thôi.


Con gái thật nông cạn!


Ờ thì tôi cũng là con gái nên...


Tiếp tục nè!


Bạn tôi quyết định truy hỏi Phong về soái ca kia.


- Ông ấy là bạn cùng trường cấp ba với tôi.


- Thế bạn ấy có người yêu chưa?


- Bà hỏi làm gì?


- Còn làm gì nữa? Làm quen chứ gì!


- Bà tự tin nhỉ? Hot boy cao lãnh không nhiễm bụi trần chỉ để ngắm của trường tôi đấy bà. Hồi trước cũng có không ít đứa tỏ tình có được đâu.


- Thì... kệ tôi. Nghĩa là bạn ấy chưa có bạn gái đúng không?


Tôi ngồi hóng chuyện ngon lành. Thấy Phong quay ra nhìn tôi, tôi nhún vai. Bệnh mê trai của con bạn, tôi chịu thua. Nó cười hơ hớ như điên ấy.


- Thì bà đi hỏi ông ấy đấy!


- Nhưng tôi có biết facebook bạn ấy đâu mà hỏi thăm.


Ông Phong rất là quyết đoán:


- Tôi không cho được.


Bạn tôi rít lên:


- Tại sao?


- Bà qua khoa y tìm ông ấy mà hỏi. Nick của người ta tôi không cho được.


- Có mỗi cái nick thôi sao không cho? Mất gì đâu!


- Ông ấy biết thì mắng tôi sao? Bà biết Hạ Anh cao lãnh, khó tính như thế nào không?


- Tôi đãi ông chầu trà sữa.


- Tôi đâu có thích trà sữa.


Sau một hồi năn nỉ ỉ ôi cũng không được kết quả gì. Phong bỏ đi để lại con bạn hằn học cho tôi dỗ dành.


Hỏi sao không qua trang cá nhân Phong tìm danh sách bạn bè à. Có xem được quái gì đâu. À, xem được cái ảnh đại diện, còn hình ảnh, bạn bè... các thứ không xem được gì hết.


Thì chắc là cuối cùng cũng xin được thông tin từ Phong. Tôi đoán thế, vì cái anh chàng soái ca kia cũng bí ẩn lắm luôn. Hoặc bằng một nguồn nào đó.


Hôm đó tôi đang lướt face ngon lành thì nó gửi cho tôi một đường link. Chẳng nói thì thêm. Tôi click vào và...


Trong nội tâm hú hét như một con điên.


Đấy là tường nhà của soái ca kia. Dòng thời gian bên trong đều xuất hiện một gương mặt thân quen - bạn Phong yêu dấu. Dù là ảnh đơn hay ảnh đôi đều tràn đầy tình tứ. Status khoe bồ mãnh liệt luôn.


Bên dưới bình luận đều là:


"Hôm nay lại ăn cẩu lương."


"Chúc hai bạn hạnh phúc!"


"Lên đại học rồi vẫn thế à, tha cho bọn tao đi!"


"Chụp lén Phong không nói gì à?"


"Phong, bảo chồng mày ý tứ lại đi!"


Tôi lướt trong hào hứng luôn. Lướt đến mỏi tay mà gần như bài nào cũng là cẩu lương chất lượng cao.


2018, 2017, 2016. Tính ra hai đứa yêu nhau lâu lắm luôn. Mà thấy trong bình luận có bạn cùng lớp cấp ba nhiều lắm.


Đây là lần đầu tiên tôi gặp một cặp đam mỹ ngoài đời đời thật, còn gần mình đến thế. Vui muốn chết luôn.


Hôm sau tôi sẽ an ủi con bạn cẩn thận. Còn hôm nay tôi phải coi hết đống ảnh tình cảm này cái đã. Ha ha ha!


Thì con bạn tôi có buồn thật đó. Nó buồn đúng một ngày. Sau đó lại hơ hớ hơ hớ. Thế mà làm tôi lo muốn chết.


Nói chung tư tưởng con bé thoáng lắm, lại cùng là hủ nữ với tôi.


Ông Phong kia vẫn bình thường à. Vẫn nhây nhây nghịch nghịch. Thi thoảng bọn tôi trêu ổng với bạn trai ổng ổng coi như không sao cả.


Cũng hứa sẽ đưa bạn trai sang khoa cho chúng tôi gặp mặt rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro