Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay đang rảnh rỗi nên tôi xin ngồi đây kể ít chuyện của mình.


Đúng rồi, tôi là một hủ nữ. Hiểu theo nghĩa văn vẻ là những người ủng hộ tình yêu của những người đồng tính. Còn hiểu thẳng ra là những cô nàng ham mê đam mỹ, yaoi, GV, thích ngắm trai với trai đi với nhau.


Thực ra các bạn có thể nghĩ đó là đứa con gái biến thái hay gì đó tương tự, nếu thật thế thì nên giữ mấy suy nghĩ ấy trong lòng thôi không kể lể ra lại bị chửi hội đồng cho coi. Hoặc ít nhất tìm hiểu kĩ về vấn đề chớ để mấy đối tượng hủ phong trào làm đại diện cho cả cộng đồng chúng tôi.


Hình như có lướt đâu đâu thấy mấy topic Lý do nào đã đưa bạn đến con đường hủ nữ? Tôi ngồi thơ thẩn nghĩ ngợi và nhận ra, cái tiền căn của mình nó dài dòng lắc léo quá đáng.


Chuyện kể phải từ hồi học cấp hai. Tôi nhớ cái thời đó chỗ tôi Facebook cũng không thịnh như giờ. Căn bản không phải đứa nào cũng có điện thoại. Với cả hồi ấy tôi thấy Facebook cũng chẳng để làm gì. Thông tin thì coi thời sự. Thông báo của lớp thì thông báo mồm hết rồi. Lại toàn người cùng làng cùng xóm với nhau, muốn tán dóc gì cứ đạp xe qua nhà nhau là được.


Với cả thời đấy tôi có cái suy nghĩ về Facebook cực kì cực đoan. Thấy nghe toàn mấy cái xấu xa, tệ nạn, rồi nói đểu nhau dẫn đến bè lũ đánh nhau, rồi dụ dỗ yêu đương.


Cái thuở còn tình đầu trong sáng, tôi mất cả buổi tối viết thư tay, vẽ hình trái tim các kiểu, sáng ra đạp xe thật sớm để đặt vào ngăn bàn chàng.


Nghĩ lại mình lúc ấy còn ngây thơ vãi.


Đời không như mơ, thế éo nào thư tay tui đặt hết tâm huyết viết ra, cuối cùng biến thành của đứa bí thư viết vậy?


Tôi đến giờ vẫn đếch biết.


Kết quả là mấy ngày sau tôi được chứng kiến cờ rút và bí thư tay trong tay, đầu ngả vai nhau đầy tình tứ mỗi giờ ra chơi?


Mối tình đầu đơn phương của tôi kéo dài đến lúc tốt nghiệp. Tôi không dám đăng kí cấp ba cùng trường với cặp đôi ấy. Và chính tôi đã tự kết thúc hai năm đơn phương đau khổ mà hai đứa vẫn đếch biết gì.


Nghĩ lại vẫn buồn, buồn và buồn.


Cái định mệnh!


Ba năm cấp ba, lúc nào tôi cũng ngồi cạnh một đứa con trai. Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén ấy. Càng chung đụng lâu càng thấy thằng ấy tốt, đẹp trai, hu hu!


Nhưng bài học xương máu lúc trước khiến tôi không dám ngỏ lời.


Quá đau khổ, tôi tìm đến truyện giải khuây.


Tôi không thể đọc mấy truyện ngôn tình vì thấy nó ảo vãi. Mẹ đang thất tình đọc mất con nữ chính có đi vệ sinh cũng gặp soái ca trong khi đối chiếu lại cuộc đời mình thì...


Tình cờ tôi biết đến đam mỹ. Hức!


Các anh đẹp trai nếu không dành cho con thì cũng không thể dành cho con bánh bèo nào hết. Mấy anh cứ yêu đương hết đi là lá la.


Thực ra đến cuối cùng lời kết ý là hiện tại tôi lên đại học rồi. Tôi có thể tự chọn chỗ ngồi rồi và tôi không ngồi gần các bạn nam nữa.


Nhưng xui xẻo là hiện tại tôi lại cờ-rút bạn thân của anh trai tôi.


Anh ấy đẹp trai ôi dồi dễ thương quá trời tốt tính cực kì nói chung khen không hết ấy.


Nên tôi muốn hỏi mấy bồ là có bí kíp khiến cờ rút đổ tôi không chỉ cho tôi với!


Xin hậu tạ sau hehe!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro