Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trường Uy mới từ bệnh viện trở về, xế chiều hôm nay lúc 2 giờ có một buổi hội thảo chuyên đề nghiên cứu đế 9:20 tối mới chấm dứt, bởi vì một bác sĩ thực tập không để ý đã đem số liệu của bệnh nhân báo cáo sai.

            Trường Uy mặc dù trước mặt Ngữ Tu luôn một dạng tươi cười thoải mái dễ gần, nhưng trong công việc hắn là một người nghiêm túc có một không hai, là người tuyệt đối không cho phép bất cứ sai sót nào phát sinh.

            “Nghề nghiệp của chúng ta chỉ cần sai sót một ly cũng có thể mất đi một mạng người! Mỗi một lần kiểm tra, mỗi một lần phẫu thuật, đều quan hệ đến sống chết của bệnh nhân, cũng như với người nhà của họ. Tuyệt đối không được qua loa!” Vẻ mặt của Trường đại bác sĩ bây giờ uy nghiêm đến nỗi các bác sĩ ở đó cũng bị dọa chết khiếp, thở cũng không dám thở mạnh.

            Cuối cùng, theo yêu cầu của Trường Uy, các tổ bác sĩ thực tập được phân công lưu lại tiến hành thẩm tra đối chiếu kết quả tự kiểm điểm.

            Thẳng đến khi xác định không có gì sai sót, Trường Uy lúc này mới thả lỏng người.

            Chủ nhiệm thực tập lại đối với Trường Uy trưng ra vẻ mặt kính phục.

            Nguyên bản lo lắng Trường Uy trẻ người non dạ không thể đảm nhiệm vị trí này, nhưng hiện tại chỉ là lo bò trắng răng!

“Ngữ Tu, anh đã ngủ chưa? Ngày mai ở nhà anh? OK!” Trường Uy về nhà liên nhanh chân nhay tay tắm rửa, sau đó gọi điện thoại cho Ngữ Tu.

            Hành động này giống như mỗi ngày đều làm.

            Hôm nay về trễ, hắn rất sợ Ngữ Tu đã ngủ, nhưng mà không cùng Ngữ Tu nói chuyện, hắn thật sự liền bị mất ngủ! Từ lần đầu tiên đưa Ngữ Tu về nhà đến nay, Trường Uy không phải ở nhà Ngữ Tu ăn cơm chính là gọi Ngữ Tu đến nhà hắn ăn cơm, Trường Uy hoa chiêu bách xuất (dạng như dùng trăm ngàn mưu kế), chính là muốn cùng Ngữ Tu xây dựng một mối quan hệ lãng mạn.

              Tuy nhiên bạn tốt của hắn- Thái Thanh Nhã ngược lại cảm thấy lo lắng.

            Trường Uy không hề thích cùng hắn cùng đi pubs, clubs tìm mỹ nữ, kia cũng không sao cả, nhưng là đối tượng Trường Uy lần đầu tiên để ý lại là một nam nhân đã ly hôn, còn có cả đứa bé.

            Thái Thanh Nhã rốt cục nhịn không được.

            Bá phụ bá mẫu coi hắn như con, hắn có nghĩa vụ cứu giúp anh em trước bờ vực thẳm.

            Vì thế hắn nghĩ tới bạn gái của mình, Dương Tâm Dung.

            Tâm Dung cùng hắn là thanh mai trúc mã, cũng là một cô gái tính cách mạnh mẽ như đàn ông.

            Thái Thanh Nhã mỗi lần đi pubs, cô đều phải cùng, cũng không phải vì phòng ngừa Thanh Nhã ăn vụng, mà là để vui chơi cho tận hứng! Tình yêu của hai người bọn họ, người thường không thể lý giải.

            Dương Tâm Dung bụng đầy mưu kế, tìm cô là chuẩn nhất. Vì thế khi Trường Uy đang ra sức cải thiện mối quan hệ với Ngữ Tu, Thái Thanh Nhã cũng vội vàng tìm Dương Tâm Dung nghĩ biện pháp ngăn cản Trường Uy đâm đầu vào “Vũng lầy Tình yêu” ! “Trường Uy! Party tối nay cậu không được quên.” Thái Thanh Nhã lo lắng gọi điện nhắc nhở  người đang ngày càng hồ đồ. . . Sự tình so với hắn tưởng tượng càng khó giải quyết hơn.

            Hắn cũng gọi điện thoại cho Trần Sùng Đức, nhưng kỳ quái chính là tiểu tử Trần Sùng Đức này thế nhưng lại đứng cùng một chiến tuyến với Trường Uy, cười hắn đầu óc cổ lỗ sĩ! Hại hắn tức giận đến đơ cẳng chân! ! ! Hiện tại người duy nhất có thể tín nhiệm cũng chỉ còn bạn gái mình! Tâm Dung, mọi chuyện trông cậy vào em!

             “Uy? Ngữ Tu sao? Thực xin lỗi, tôi hôm nay không thể đi, Thanh Nhã muốn tôi party cùng hắn với bạn gái, nói Tâm Dung rất muốn gặp tôi, còn mở party cho tôi nữa. Thật sự là thực xin lỗi, chúng ta hẹn hôm khác vậy!” Trường Uy mặt thối tiến vào T’ sclub đã được Thanh Nhã bao trọn, hắn không biết người anh em tốt của mình lại có chủ ý gì. . . Vì cái gì mình nhất định phải cùng nữ nhân? Cũng không phải hắn chán ghét nữ nhân, mà là người hắn thích là Ngữ Tu nha! Cũng không vấn đề Ngữ Tu là nữ nhân hoặc là nam nhân, hắn thích bộ dáng Ngữ Tu ôn nhu hống bảo bối ngủ, thích y nhìn mình liền cao hứng cười đến giống một đứa nhỏ, thích khí chất ấm áp tươi mát của y.

            Mặc dù Ngữ Tu so ra không bằng bạn gái của hắn lúc trước, thậm chí không đẹp bằng tiểu tử Thái Thanh Nhã kia, nhưng là y lại hấp dẫn được hắn. . . Trường Uy vẫn còn đang lâm vào trạng thái hồi tưởng, đột nhiên bị dùng sức lôi kéo, thiếu chút nữa ngã xuống  cầu thang.

            Chỉ thấy Thái Thanh Nhã dùng ánh mắt xinh đẹp trừng hắn.

            “Ác! Cậu cuối cùng cũng đến, muộn một giờ! Tớ còn đang suy nghĩ có nên kêu tiểu Chu đi đến nhà ‘ai đó’ đón người hay không?” Thái Thanh Nhã cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi nói.

            “Hừ! Tớ còn chưa tính sổ với cậu, ở đó còn kêu với gào! Trế như vậy mới hẹn người ta, hại người ta không có cách nào khác liên lạc Ngữ Tu, y đã muốn tan ca sớm về nhà nấu cơm, lại chỉ có thể cô đơn ngồi ăn cơm một mình! ! !” Trường Uy nghĩ đến Ngữ Tu tuy bình thản nhưng thanh âm mang vài phần thất vọng, lập tức bốc hỏa thêm mười lần.

            Ngữ Tu thế nhưng còn khuyên mình nói không cần để ý y, bằng hữu quan trọng hơn.

            Sách. . . Ngữ Tu chính là luôn vì người khác mà nghĩ, còn bản thân ủy khuất cũng không sao! Càng làm cho hắn cảm thấy tội lỗi chồng chất, càng nghĩ càng đau lòng.

            “Hey, các ngươi đừng nháo, phải để cho Tâm Dung chút mặt mũi chứ!” Trần Sùng Đức hợp thời lên tiếng, mặc kệ như thế nào, cũng không thể ở chỗ này cãi nhau nha! Hai người dù sao đã là người lớn, cho nên liền biết điều mà im miệng.

            Trường Uy nhìn đến Dương Tâm Dung, rất có phong độ chào hỏi.

            “Hey, Tâm Dung, how are you doing now?” Nụ cười mê người làm cho các cô gái bên cạnh Tâm Dung thở dốc vì kinh ngạc, tuy rằng hắn thực khó chịu, nhưng hắn vẫn là thi triển một bọ dáng rất có phong thái lịch lãm, xem như nể mặt Tâm Dung! Dương Tâm Dung vui vẻ lôi kéo Trường Uy, nơi nơi đều là mỹ nữ, đây là nhiệm vụ Thanh Nhã giao cho cô! Ngay lúc Trường Uy một thân chật vật bị mấy cô nàng mê trai vây quanh, Trần Sùng Đức cùng Thái Thanh Nhã ngồi ở một góc quầy bar uống rượu.

            “Sùng Đức, ta không biết xảy ra chuyện gì? Trường Uy trước kia chưa từng cãi nhau với ta, mà laanc này lại vì một nam nhân lai lịch không rõ. . .” Thái Thanh Nhã chua xót uống rượu, vì người anh em của mình lo lắng không thôi.

            “Hô ~  . . . Không biết cậu vì cái gì bài xích tình cảm của Trường Uy lần này, hắn đã quyết định rồi, chẳng lẽ cậu là người thân cận nhất lại nhìn không ra?” Sùng Đức cau mày, nhìn khuôn mặt vô tình của Thanh Nhã.

            “Bởi vì thế nên ta mới lo lắng. Hắn không phải gay nha! Lấy điều kiện của hắn, bối cảnh gia thế, bạn gái nào chẳng tim được? Hắn lại cố tình đi yêu một người đàn ông, còn ly hôn, mang theo tiểu hài tử ! Trời biết, người kia hay không còn có tư tâm khác!” “Ngươi đừng quên, nam nhân ly hôn mang theo tiểu hài tử kia là Trường Uy tiếp cận người ta trước!” Sùng Đức không thích Thanh Nhã nói như vậy, rất hà khắc rồi.

            “Huống hồ ly hôn còn một mình nuôi nấng tiểu hài tử, chẳng phải đĩnh vĩ đại lắm sao? Một người cha yêu thương con mình như vậy, tớ chẳng thể nghĩ được y tồi tệ ở chỗ nào! Tớ đảm bảo bằng danh dự của một kiểm sát trưởng! ! !” Trực giác siêu linh mẫn của Trần Sùng Đức chính là đối với Lâm Ngữ Tu rất có hảo cảm.

            “Cậu. . . Cậu xem cậu, với một người chưa từng gặp, ngữ khí lại giống tên tiểu tử Trường Uy kia như đúc! Nếu không do cậu chưa từng gặp tên nam nhân kia, tớ cũng bị cậu thuyết phục tin sái cổ.”

            Thái Thanh Nhã nghĩ muốn điên rồi, hai người bạn tốt của hắn thế nhưng vì một tên đàn ông đã ly hôn mà cãi nhau! Lập tức, tâm trạng Thái Thanh Nhã buồn bực đến cực điểm, chỉ có thể mong đợi mấy người bạn khuê nhã của Tâm Dung thành công dời đi lực chú ý của Trường Uy, ai. . . . . Chưa từng thấy uể oải như vậy! Nhìn hai người bạn tốt bị các cô cái như chúng tinh phủng nguyệt vậy quanh, Thái Thanh Nhã nghĩ muốn nát óc cũng không ra vì sao mấy mỹ nữ này cũng không thể so với người kia……Ai….

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro