PHIÊN NGOẠI 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguyên Tích mang theo gia đình nhỏ của mình ở lại Artodis vài ngày. Trong mấy ngày này, Tiểu Nguyên Nguyên đều ngủ cùng hai người. Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức rốt cục cũng được giải phóng, bắt đầu lo lắng đến vấn đề cá nhân của mình.

Là một con rồng đã thành niên, trưởng thành khỏe mạnh, lẽ ra hắn đã có thê tử của mình rồi. À mà có rồi thật nhưng thê tử đấy chả giúp được gì a.

Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức quyết định đi tìm cho mình một tình nhân lý tưởng, để sau này khi đã giải trừ hôn ước với Nguyên Nguyên xong sẽ kết hôn với người đó. Tuổi thọ của Long tộc vốn rất dài, chờ hơn chục năm nữa cũng có sao đâu.

Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức hăng hái bừng bừng phái người liên hệ với Comilla tiểu thư. Sau đó ăn mặc bảnh bao, tay cầm một bó hồng đi đến chỗ hẹn.

Comilla tiểu thư vốn là một trong những ứng cử viên được chọn làm thê tử của Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức trước khi Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức gặp quả trứng Nguyên Nguyên. Lúc ấy Comilla rất rụt rè e thẹn. Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức nghĩ rằng chắc phải mất kha khá thời gian mới theo đuổi nàng ấy được đây.

Thế nhưng không hiểu sao hôm nay Comilla rất dịu dàng với hắn. Khi hắn vừa ngỏ ý nàng làm tình nhân của mình, thế mà nàng cư nhiên gật đầu đáp ứng. Hắn còn tưởng nàng sẽ cự tuyệt vài lần, cuối cùng mới cảm động bởi tấm chân tình của mình mà đồng ý cơ.

Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức sửng sốt một chút, sau đó liền đắc ý. Xem ra mị lực của mình rất là lớn đấy.

Kết thúc hẹn hò, ai về nhà nấy. Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức lên xe trở về Vương cung.

Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức mơ mơ màng màng ngồi trong bồn tắm, nói với thị nữ: "Cô đi pha sữa cho Nguyên Nguyên. Lát nữa tắm xong ta sẽ tự mình cho bé uống."

Thị nữ ngập ngừng, cuối cùng mới nói: "Thưa Điện hạ, hôm nay Nguyên Nguyên điện hạ vẫn ngủ cùng cha mẹ ạ."

Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức đang mơ màng, nghe vậy liền mở mắt ra. Hắn cau mày ngây người một lát mới nói: "Rồi, rồi, biết rồi. Hừ, chỉ là một tên nhóc chuyên đái dầm mà thôi. Cứ để Nguyên Tích phiền chết đi."

Nguyên Tích tới ngày đầu tiên. Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức ra ngoài hẹn hò.

Nguyên Tích tới ngày thứ hai. Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức cả ngày giam mình trong phòng làm việc. Vài vị tướng quân nói rằng hiệu suất làm việc ngày hôm đó của ngài rất là cao.

Nguyên Tích đến ngày thứ ba. Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức từ chối lời mời của Comilla tiểu thư, ở nhà dạo dạo hoa viên. Ở đó hắn gặp La Tiểu Lâu và Tiểu Nguyên Dục đang tản bộ, Nguyên Tích còn đang ở trong phòng chăm hai đứa nhỏ. Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức ngậm đắng nuốt cay trở về phòng.

Nguyên Tích tới ngày thứ tư. Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức lại gặp La Tiểu Lâu ngoài hoa viên. Lần này La Tiểu Lâu đang ôm một em bé phơi nắng. Trẻ con nên phơi chút ánh nắng mặt trời a. Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức vui vẻ bước đến gần lại phát hiện đứa bé kia là Ly Hoa. Hắn nhíu mày nhìn cô bé con đang phấn chấn bừng bừng kia, tuy có nét giống Nguyên Nguyên nhưng nhìn đi nhìn lại cũng không thấy đáng yêu bằng Tiểu Nguyên Nguyên nhà mình...

Ngày thứ năm. Tạ ơn trời đất, cuối cùng Nguyên Tích cũng chịu trở về An Đế quốc. Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức thoải mái ngồi trên giường, thở dài một tiếng. Cái này chắc chắn là do thói quen, nhất định thế.

Trải qua đợt chia ly ngắn ngủi này, những người hầu trong Vương cung rõ ràng thấy được sự chiều chuộng của Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức với Nguyên Nguyên đã tăng lên một cấp độ mới. Tiểu Nguyên Nguyên đái dầm này, bứt tóc Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức này, làm bể con dấu quan trọng của hắn này... Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức cũng chỉ trách nhẹ hai câu rồi thôi chứ không hề có ý định đưa Nguyên Nguyên rời khỏi phòng hắn.

Mà mỗi tháng Nguyên Tích lại tới Artodis ở vài ngày. Mấy ngày này sẽ là những ngày đau đầu nhất của toàn bộ người phụ trách trong Vương cung bởi bọn họ được lãnh đủ sự thô bạo và hung hãn của một con rồng a.

Điều khiến Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức thấy an ủi phần nào đó là Tiểu Nguyên Nguyên mở miệng nói câu đầu tiên chính là "ca ca". Hắn phải dùng biết bao nhiêu thời gian dạy bé nói câu này đấy!

Giữa trưa, Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức đang ở trong thư phòng làm việc. Ở góc phòng có một cái giường nhỏ màu lam nhạt hoàn toàn đối lập với phong cách trang trí của thư phòng.

Tiểu Nguyên Nguyên tỉnh ngủ, chập chững bước vài bước trên giường rồi quay qua Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức kêu một tiếng.

Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức lập tức đứng dậy, lấy bình nước trong hộp giữ ấm ra cho bé uống. Tiểu Nguyên Nguyên uống nước xong, cười tiến đến gần mặt Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức hôn hai cái. Sắc mặt Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức ấm áp, ôm Nguyên Nguyên lên, hôn lại bé một cái, sau đó nói: "Con mèo lười, sau này không được tùy tiện hôn người khác ngoại trừ ca ca, nghe hiểu không?"

Đôi con mắt đen láy của Nguyên Nguyên nhìn hắn một hồi, sau đó bé cười khanh khách hai tiếng.

"Ca ca còn phải làm việc nữa. Để Dora mang cưng đi tắm nhé. Cưng phải ngoan ngoãn nghe lời nha." Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức nhẹ nhàng nhéo nhéo khuôn mặt của Nguyên Nguyên, xúc cảm non mềm khiến hắn yêu thích không nỡ buông tay.

Miệng thì nói vậy nhưng Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức không có giao bé cho thị nữ bên cạnh. Hắn thấy bé nghiêng đầu, vẻ mặt chăm chú nhìn hắn, trong đôi mắt đen láy hồn nhiên chỉ có bóng dáng của hắn. Một hồi lâu sau, Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức mới tìm được thanh âm của mình: "Thật bó tay với cưng rồi."

Nói xong, Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức đứng dậy, ôm Nguyên Nguyên đi về phía phòng tắm. Thị nữ nhún vai, nàng sớm biết kết quả sẽ là như vậy mà.

Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức quấn khăn tắm quanh hông, sau đó cùng Tiểu Nguyên Nguyên vào bồn tắm lớn. Tiểu Nguyên Nguyên nghịch nước một hồi, mệt thì tựa vào người Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức nhưng vẫn nghịch tới nghịch lui. Cuối cùng, bé đứng hẳn lên ngực Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức. Bé chần chừ một chút, sau đó bỗng cúi xuống mút cái điểm nhỏ nổi lên trước ngực Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức, giống như bản năng bú sữa của trẻ con vậy.

Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức cứng ngắc, trong nháy mắt đứng lên, hai tay ôm Nguyên Nguyên cách xa mình một chút, quát: "Cưng làm gì vậy?"

Tiểu Nguyên Nguyên tròn mắt, hoàn toàn không biết tại sao Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức lại tức giận. Bé cười lấy lòng, giơ tay với tới Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức, không chộp được tay hắn nhưng lại chộp được khăn tắm quây quanh hông Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức.

Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức luống cuống tay chân giữ lại cái khăn tắm đang bị bé lôi kéo, ôm Tiểu Nguyên Nguyên đặt lên chiếc khăn tắm lớn khác, sau đó đỏ mặt mặc quần vào rồi mới lại ôm bé lên.

Nghẹn nửa ngày mới mở miệng trách một câu: "Sau này không được nghịch như vậy nữa, biết không?!"

Nói thì như vậy nhưng thấy Nguyên Nguyên tròn mắt vô tội, lần thứ hai vươn tay về phía hắn, Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức hít vào một hơi, vẫn là ôm bé lên.

Sinh nhật tròn một tuổi của Nguyên Nguyên. Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức đỏ mắt nhìn Tiểu Nguyên Nguyên phấn điêu ngọc mài đang được Nguyên Tích ôm ở trong lòng kia mà căm tức. Làm như có người đoạt đi vật quý trọng nhất của hắn vậy.

Ngay cả bị Nguyên Tích trách hắn nuôi bé không tốt hắn cũng không biện giải. Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức nghĩ, mình chẳng thể nào thương yêu đứa bé nào đến vậy được nữa, kể cả con ruột mình.

Mà khi thấy Nguyên Nguyên ôm con thú nhồi bông màu trắng mà mình chọn mua cho bé thì Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức lại thấy ấm áp trong lòng.

Nguyên Nguyên hai tuổi. Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức bắt đầu dạy bé đọc sách viết chữ và vận dụng nguyên lực.

Nguyên Nguyên hai tuổi + 10 tháng. Bé đã biết rất nhiều chữ, có thể nói chuyện lưu loát được rồi. Hơn nữa bé càng lớn càng đẹp, tính tình cũng rất dịu ngoan. Chỉ có một điều khiến Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức đau tim đó là bé càng ngày càng giống Nguyên Tích, tính cách thì lại giống La Tiểu Lâu. Nhưng nghe đâu chị sinh đôi của Nguyên Nguyên tính cách bá đạo giống Nguyên Tích, vẻ ngoài thì lại giống La Tiểu Lâu. Điều này cũng làm cho Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức thấy an ủi phần nào.

Hầu như tất cả mọi người trong Vương cung đều yêu thích Tiểu Nguyên Nguyên, ngay cả phụ thân Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức là Athlon bệ hạ cũng không ngoại lệ. Mỗi ngày Ngài đều bị bé giựt mất mấy sợi râu mép nhưng vẫn cứ thích ôm bé chơi đùa.

Sáng sớm, Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức thay quần áo xong xuôi. Hắn lấy áo khoác nhỏ, tự tay mặc áo cho bé, xong xuôi mới hỏi: "Ca ca ra ngoài, cưng có đi cùng không?"

Từ khi bé sinh ra đến giờ lúc nào hai người cũng như hình với bóng. Này một phần là do thói quen ỷ lại vào hắn của Nguyên Nguyên, nhưng phần nhiều là do Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức dung túng chiều chuộng bé mới vậy.

Nguyên Nguyên suy nghĩ một chút mới hỏi: "Là cái chị lần trước phải không ạ? Ca ca đi hẹn hò hả?"

Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức nghiêm túc nói: "Đúng vậy Nguyên Nguyên. Cưng phải nhớ là hôn ước của ca ca và cưng là không có ý nghĩa gì hết. Ừm... đó chỉ là một hiểu lầm mà thôi. Sau này chúng ta sẽ giải trừ hôn ước, cho nên..."

"Được."

Thánh Kiệt Lạp Nghĩ Đức dừng lại, khiếp sợ nhìn Nguyên Nguyên.

Tiểu Nguyên Nguyên gật gù giống như người lớn, nói: "Ca ca, Nguyên Nguyên đồng ý với ca ca. Ca ca sẽ lấy người ca ca thích. Sau này lớn lên, Nguyên Nguyên cũng sẽ lấy người Nguyên Nguyên thích."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro