Chương 148: Thử luyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau, lúc La Tiểu Lâu tỉnh lại đã là giữa trưa. Nghĩ đến hôm nay sẽ xuất phát La Tiểu Lâu liền xụ mặt. Giờ này mới dậy người ta nghĩ mình thế nào! Tuy hôm qua mình đầu óc nước vào nói linh tinh bị nhiều người nghe thấy - nhưng hôm nay dậy muộn thế này không phải là vạch áo cho người xem lưng sao. Chắc chắn là Nguyên Tích cố ý!

La Tiểu Lâu ảo não lật người, tự nhiên nghĩ đến đánh giá của 125 với mình: Tính dẻo dai vân vân...

"Sao anh còn ở đây?" Xoay người phát hiện Nguyên Tích đang tựa đầu giường xem tư liệu, La Tiểu Lâu hoảng sợ, bình thường Nguyên Tích thường đi làm việc từ sáng sớm hoặc là đi tập thể lực nha.

Nguyên Tích ngẩng đầu nhìn La Tiểu Lâu, để tư liệu qua một bên, ôn hòa mở miệng: "Anh muốn nói chuyện với em..."

"Hôm qua anh đã nói chuyện cả đêm! Chẳng lẽ anh còn... Em không muốn bàn luận vấn đề trên dưới nữa." La Tiểu Lâu mặt băng bó, cố gắng giữ giọng bình tĩnh, mà trong lòng dậy sóng, mình đều bị ăn sạch sẽ bao nhiêu lần, nhất là hôm qua bị công thành đoạt đất, không còn tí mặt mũi nào luôn rồi.

Mà bây giờ Nguyên Tích còn bày ra tư thái người thắng chờ mình dậy bàn tiếp, La Tiểu Lâu cảm thấy tâm hồn yếu ớt của mình bị đả kích nặng nề.

Sắc mặt Nguyên Tích bắt đầu khó coi, không thể tin nhìn La Tiểu Lâu: "Anh đâu muốn bàn chuyện này! Anh cảm thấy trải qua đêm qua, em hẳn phải có điều tự giác chứ. Còn có, anh chưa từng nghĩ đến em cư nhiên dám suy nghĩ cả loại chuyện này."

Chẳng lẽ loại chuyện này không phải là chuyện mỗi người đều nghĩ sao?

Nhìn biểu tình vừa vô tội vừa ủy khuất của La Tiểu Lâu, sắc mặt Nguyên Tích ngày càng đen, nghĩ bụng phải nhanh chóng liên hệ với phụ thân, cho dù bị cười nhạo cũng phải đem tư tưởng này bóp chết ngay từ trong nôi.

Nguyên Tích nghĩ nghĩ, xích lại gần La Tiểu Lâu hơn, dùng ngữ khí nhu hòa chỉ trích: "Chẳng lẽ anh chưa làm cho em thỏa mãn sao? Rõ ràng mỗi lần em đều rất hưởng thụ mà."

"Em thấy anh hưởng thụ hơn thì có." La Tiểu Lâu nói nhỏ.

"Được rồi, nhưng kỹ thuật của anh đáng tin hơn của em, cho nên về sau vẫn theo hình thức cũ. Nếu em không hài lòng, anh sẽ cố gắng hơn, dù sao chúng ta mới xem hết một nửa giáo trình thôi." Nguyên Tích dàn xếp.

Sau đó, Nguyên Tích ho khan một tiếng rồi nói: "Chìa khóa đến được tay chúng ta, trong đó em và Nguyên Nặc có công rất lớn, bởi việc khó khăn nhất đại khái chính là khiến Lewis tước sĩ keo kiệt kia đưa chìa khóa ra đây. Em... Không ngờ em cũng sốt ruột mong hai ta sớm được cử hành hôn lễ, anh thực cảm động."

Nói tới lời cuối cùng, Nguyên Tích bỗng thấy vui vẻ lên, nhịn không được lấy tay xoa cằm, cánh tay, bụng nhỏ của La Tiểu Lâu. Đối lập với cơ thể rắn chắc của hắn, cơ thể La Tiểu Lâu có vẻ toàn là thịt mềm mềm.

Khóe miệng La Tiểu Lâu giật giật, cậu không có sốt ruột nhưng biểu tình của Nguyên Tích khiến cậu khó nói thật như vậy được. Cậu thích nhìn Nguyên Tích vui vẻ. Hơn nữa, cậu cũng không muốn Nguyên Tích có lý do để gia bạo mình.

La Tiểu Lâu liếc ra bên ngoài nhìn sắc trời, nói sang chuyện khác: "Hôm nay chúng ta xuất phát phải không? Bắt đầu chuẩn bị chưa?"

"Ừ, xế chiều xuất phát, anh ở lại đây để nói với em, sau khi tiến vào Renda tinh vực, em nhớ phải cố gắng luôn đi cạnh anh, vạn nhất phải tách ra thì em phải đi cùng với Nguyên Nặc." Nghĩ nghĩ, lại không tình nguyện thêm 1 câu: "Thật sự không được thì đi cùng La Thiểu Thiên hay Lăng Tự cũng được."

La Tiểu Lâu giương mắt đánh giá Nguyên Tích, do dự hỏi: "Anh không tin tưởng những người khác sao?" Bao gồm cả Nguyệt Thượng?

Nguyên Tích không trả lời thẳng, chỉ nói: "Người khiến anh tin tưởng vô điều kiện chỉ có em và Nguyên Nặc. Mặt khác, lần này phụ thân cho Nguyệt Thượng đi theo chắc là có dụng ý khác. Nguyệt Thượng vừa qua sinh nhật thứ mười tám, đó cũng là thử luyện của cậu ta. Cho nên, tới Renda tinh vực ta sẽ chia người ra làm hai tổ. Nơi đó rất nguy hiểm, tốt nhất là em luôn luôn theo cạnh anh."

Nguyên Tích nhớ tới lúc bọn họ chuẩn bị đi, Hatton trung tướng lặp đi lặp lại dặn dò rằng người khác có thể gặp chuyện nhưng La Tiểu Lâu là không thể có chuyện gì được.

Mới đi làm có vài ngày ở phòng thí nghiệm cao cấp nhưng với kỹ thuật xuất sắc của mình, La Tiểu Lâu đã khiến cho Hatton trung tướng vô cùng trông đợi. Vị trung tướng tiên sinh luôn nghiêm túc thậm chí không nói tới an toàn cho Vương tử hắn đây.

Điều này khiến cho Nguyên Tích vừa vui mừng lại vừa rối rắm. Vui mừng là La Tiểu Lâu nhận được sự tán thành, không ai hiểu rõ hơn hắn rằng La Tiểu Lâu vĩ đại và chăm chỉ thế nào. Rối rắm là, tiểu nô lệ mà mình dụng tâm cất giấu đang càng ngày càng có nhiều người tiếp cận, thậm chí yêu thích. Điều cuối cùng khiến hắn không thể chấp nhận được.

Buổi chiều chiến hạm rời khỏi Lewis tinh cầu, Lăng Tự phụ trách điều khiển cơ giáp cầm chìa khóa mở cửa thông lộ. Mở xong đưa lại chìa khóa cho người của Lewis tước sĩ.

Renda tinh vực là một nơi kỳ quái. Bên ngoài là một vòng tròn lớn các tiểu hành tinh, mà bên trong lại là dày đặc những tiểu hành tinh xoay tròn với tốc độ cao ngăn chặn không cho chiến hạm hoặc cơ giáp xuyên qua.

Vòng tiểu hành tinh bên ngoài chỉ có hai cửa nhập, một là căn cứ Kiều Văn của Quân bộ, hai là thông lộ từ Lewis tinh cầu, muốn từ thông lộ tiến vào Renda tinh vực thì phải có chìa khóa. Mà Lewis tước sĩ nổi danh trên toàn Liên bang là người keo kiệt cố chấp cho nên mọi người đành đi theo đường từ căn cứ Kiều Văn.

Hiện tại bọn họ đang đi trên thông lộ đến Renda tinh vực, La Tiểu Lâu nhìn hệ thống trận pháo dày đặc ở hai bên mà rung động kính nể không thôi, nhưng đồng thời cũng nghi hoặc vì sao Lewis gia tộc phải xây dựng thông lộ mà không ai có khả năng đi qua này? Xây dựng nó nhằm mục đích gì?

"Không hổ là một trong những nơi trọng yếu nhất của Liên bang, quy mô này thực khiến người ta sợ hãi than." Mặt em bé Hách Nhĩ hai mắt tỏa sáng nhìn bên ngoài nói.

"Vị trí chiến lược trọng yếu như vậy, vì sao quốc gia không nghĩ đến biện pháp thu hồi?" La Tiểu Lâu không nhịn được hỏi.

Vấn đề này khiến mọi người đều nhìn về phía La Tiểu Lâu, bao gồm cả thuyền trưởng Kent.

Nguyên Tích nắm tay La Tiểu Lâu mạnh hơn một chút, ánh mắt thâm trầm nhìn thông lộ. La Tiểu Lâu dám đánh cược rằng Nguyên Tích tuyệt đối có ý tưởng này.

Nguyệt Thượng mỉm cười nói: "Có nhiều người muốn mua Lewis tinh cầu nhưng đều không thành công. Tôi nghĩ chắc cậu đại khái còn không biết Lewis tước sĩ không những keo kiệt mà còn là một trong những người giàu có nhất, ông ta vốn không thiếu tiền."

Ánh mắt Abel nhìn La Tiểu Lâu có chút kinh ngạc. Chuyện này mà La Tiểu Lâu cũng không biết, quả nhiên là người sinh hoạt ở tầng lớp thấp, trách không được một số quý tộc lén gọi La Tiểu Lâu là bình dân vương tử phi. Thế nhưng lại nghĩ đến kỹ thuật chế tạo cơ giáp đáng kiêu ngạo của mình lại thua kém người này, Abel càng không thoải mái.

"Ý tưởng này không phải thực bình thường sao?" Nãy giờ vẫn không mở miệng, La Thiểu Thiên bỗng nói, đồng thời liếc Nguyệt Thượng một cái. Nguyệt Thượng ngẩn người, lập tức châm chọc cười một cái.

La Tiểu Lâu vẫn nghi hoặc, nhưng thấy không ai phản đối lời nói của Nguyệt Thượng nữa nên cho rằng đây là sự thật, không lên tiếng nữa.

Thế nhưng sau này, khi mà tiểu hành tinh có vị trí trọng yếu này bị La Tiểu Lâu dùng một bộ cơ giáp cao cấp nhất đổi lấy được, Nguyên Tích Bệ hạ lợi dụng chức quyền đem tiểu hành tinh này nhập vào địa phận cai quản của Vương hậu, ai muốn tiến vào thì phải nộp phí, khiến không ít người tiếc nuối, thì ra tiểu hành tinh này là có thể mua được.

La Tiểu Lâu quay đầu nhìn lại tòa thành, thất thần một chút, rồi mới quay lại nhìn về phía trước.

Nguyên Nặc nhẹ giọng nói: "Tuy rằng tôi có ý kiến với đa số ý tưởng của anh, nhưng lần này tôi đồng ý với ý tưởng này. Nếu đi hướng từ căn cứ Kiều Văn đến Renda tinh vực sẽ phải trải qua ba thử thách. Còn đi theo hướng từ Lewis tinh cầu đến thì chỉ có hai thử thách thôi."

La Tiểu Lâu cảm thán nói: "Có lẽ Lewis tước sĩ đã là một cái chắn tự nhiên rồi, từ từ, cậu có biết những thử thách đó là gì không?"

Nguyên Nặc buồn bực nhìn La Tiểu Lâu, chẳng lẽ anh họ không có giảng giải cho La Tiểu Lâu biết để anh ta có ý thức luôn cảnh giác trước khi đến Renda tinh vực hay sao? Ngay từ một năm trước mình đã được dặn dò lặp đi lặp lại là phải cố gắng đề cao a.

"Muốn tiến vào trung tâm của Renda tinh vực thì phải vượt qua ba thử thách: Thứ nhất là vùng trọng lực, trọng lực quỷ dị tới mức ngăn chặn tới 90% chiến hạm đi vào, đó cũng là nguyên nhân đầu tiên khiến phong ấn của Renda tinh vực lâu như vậy vẫn chưa được phá bỏ. Đáng vui mừng là chúng ta đã vượt qua thử thách này; thử thách thứ hai là siêu cấp xoáy thiên thạch, chúng ta chắc sắp sửa gặp được rồi. Còn thử thách thứ ba cũng là khó khăn nhất, chúng ta trước vượt qua thử thách thứ hai đã rồi nói tiếp." Lại thêm một câu: "Cho đến hôm nay, mới chỉ có hai người vượt qua được thử thách thứ hai này mà thôi."

La Tiểu Lâu ngây ngẩn, Quốc vương bệ hạ có phải cố ý không cho bọn họ kết hôn không, khó khăn thế này cũng quá lớn đi? Lại hỏi: "Hai người đó là ai? Nếu không qua được chúng ta có thể xin họ giúp đỡ được không?"

Nguyên Nặc trầm mặc một chút, lại đồng ý La Tiểu Lâu một lần nữa: "Tôi hiểu ý của anh, thế nhưng Quốc vương bệ hạ chắc sẽ không đồng ý. Bởi người đầu tiên vượt qua thử thách này là Phượng Già Lăng bệ hạ, còn người thứ hai đến nay vẫn là một cái bí ẩn, không ai biết người nọ là ai."

La Tiểu Lâu không nói gì mà nghĩ tới Nguyên Tích, bọn họ có lẽ chỉ trông cậy Nguyên Tích sẽ có thể vĩ đại như mẫu thân mình...

La Tiểu Lâu bỗng ngơ ngác nhìn phía bên ngoài hỏi: "Cái gì vậy?"

"Không phải tôi đã nói với anh rồi sao? Là siêu cấp xoáy thiên thạch"

"Nhưng cậu đâu có nói những thiên thạch này còn mang theo ngọn lửa, toàn bộ xoáy thiên thạch là 1 biển lửa thế này chứ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro