Chương 151: Nghi hoặc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lạc Khắc sờ sờ mũi, hắn phát hiện việc khám xét bệnh trạng cho La Tiểu Lâu là việc rất khó khăn. Bởi Nguyên Tích và 125 chia ra một ngồi đầu giường, một ngồi cuối giường, một lớn một nhỏ cả người tản ra hắc khí nhìn chằm chằm vào hắn, ánh mắt đó khiến hắn lạnh sống lưng. Lạc Khắc cảm thấy vô luận tiếp theo mình làm gì đều có nguy cơ bị quần ẩu (đánh hội đồng). Còn La Tiểu Lâu ngồi trên giường cũng luôn cảnh giác nhìn hắn.

Lạc Khắc xoay người đi về phía chiếc ghế dựa, ngồi lên rồi cười nói: "Tinh thần lực của vương tử phi điện hạ bị tiêu hao quá độ, chỉ cần nghỉ ngơi điều dưỡng nhiều là khôi phục được. Thế nhưng lúc này mọi người đều đang phải làm nhiệm vụ, e là không đủ thời gian nghỉ ngơi. Nếu cứ tiếp tục hao sức làm việc sẽ không tốt cho cơ thể ngài. May là tôi có hai liều thuốc điều trị thương tổn tinh thần lực." Nói xong lấy ra một cái hòm màu bạc.

Nguyên Tích hoài nghi nhìn Lạc Khắc, nói: "Nếu ta nhớ không lầm thì trị liệu cho phương diện tinh thần lực đều dùng dụng cụ, chưa bao giờ nghe đến dùng thuốc là có thể chữa khỏi."

"Điện hạ, sự thật đúng là như thế. Nhưng mà thuốc này cũng là thực sự hiệu quả. Ngài biết đấy, tòa thành Lewis thỉnh thoảng cũng tiếp một vài vị khách đặc biệt, bọn họ có thể là ngủ nhờ qua đêm, hoặc là đến giao dịch, còn có một số người có nhu cầu khác. Khi đó, có người sẽ trả tiền, có người dùng vật phẩm khác có giá trị tương đương để giao dịch với phụ thân tôi. Trong đó có 1 vị khách dùng thuốc trị hao tổn tinh thần lực trao đổi, nói là phương thuốc cổ truyền của quê hương hắn. Vì chưa từng nghe qua bao giờ nên phụ thân tôi hoài nghi, liền trực tiếp thí nghiệm, kết quả người bị hao tổn tinh thần lực chỉ trong vòng năm phút là khôi phục." Lạc Khắc vừa cung kính trả lời Nguyên Tích vừa nhìn phía La Tiểu Lâu lại nói tiếp: "Bằng không tôi cũng không dám mang ra cho vương tử phi dùng."

Thế nhưng bên tai La Tiểu Lâu lại vang lên một câu khác: "Điện hạ, thuốc này cũng trị được hoa văn trên cơ thể ngài. Lúc người kia đi có nói thuốc này có thể xóa đi ấn ký. Nếu ngài thực cần nó, xin hãy giúp tôi ở lại. Tôi cam đoan tôi là bạn, không phải địch."

La Tiểu Lâu nheo mắt lạnh lùng nhìn hắn, làm như đang tán gẫu hỏi: "Người kia giao dịch chuyện gì với phụ thân ngươi?"

Lạc Khắc sửng sốt, lập tức lên tiếng: "Mục đích giống các ngài, muốn đi qua thông lộ Lewis."

"Vậy sau đó người đó thế nào?" La Tiểu Lâu hỏi tiếp.

"Sau khi đi vào vẫn không thấy hắn trở lại. Thế nhưng sau đó nghe nói xuất hiện người thứ hai vượt qua được thử thách hai. Bởi vẫn không gặp lại người đó nên chúng tôi cũng không chắc có phải người thứ hai đó không."

Sắc mặt La Tiểu Lâu và Nguyên Tích đều biến đổi, Lạc Khắc vẫn cười thuần khiết nói tiếp: "Tôi rất bội phục hai ngài bởi rất khó để thành công vượt qua thử thách thứ hai này. Nghe đồn có ba con đường để qua thử thách thứ hai. Các ngài chọn lựa con đường an toàn nhất mà cũng xa nhất, đã vượt qua và không bị nguy hiểm gì. Người thứ hai kia lựa chọn đi tuyến đường ngắn hơn các ngài một chút, cũng coi như là an toàn vượt qua. Mà Phượng Già Lăng bệ hạ lại chọn tuyến đường ngắn nhất."

La Tiểu Lâu kinh ngạc quay ra nhìn Nguyên Tích, mà Nguyên Tích thì mặt băng bó ngồi trên giường không nói gì. Xem ra Vương hậu không có chỉ điểm giúp đỡ con trai nha, bọn họ phải tự lực cánh sinh đi tới.

La Tiểu Lâu tò mò hỏi: "Tuyến đường ngắn nhất là thế nào?"

Lạc Khắc giải thích: "Là đi thẳng tắp xuyên qua xoáy thiên thạch."

La Tiểu Lâu há to miệng kinh ngạc, không hổ là đệ nhất chiến sĩ cơ giáp, thật quá đẳng cấp.

Nguyên Tích hừ một tiếng: "Xem ra ngươi không chỉ là thiên tài trên Internet mà còn là thiên tài bát quái nữa nhỉ."

Lạc Khắc xấu hổ ho nhẹ một tiếng, đưa hòm qua.

Nguyên Tích theo bản năng nhận lấy chiếc hòm, nói cảnh cáo: "Ta sẽ kiểm tra, hy vọng ngươi sẽ không làm ra hành động ngu xuẩn nào khiến cả ngươi và Lewis tước sĩ đều phải hối hận."

Lạc Khắc nhìn La Tiểu Lâu cười thâm ý, đứng lên, nhìn bên giường khom lưng hành lễ, nói: "Sẽ không, tôi trung thành tuyệt đối với Đế quốc và ngài."

La Tiểu Lâu nhớ đến ban nãy hắn nói bên tai mình là lập tức giết những người này. Trung thành chỗ nào vậy?

Sau khi Lạc Khắc rời khỏi, Nguyên Tích đi hướng La Tiểu Lâu, thò người qua, giơ tay lên. Tại thời điểm mà tim La Tiểu Lâu gần như nhảy lên tới họng và ánh mắt trừng ngày càng lớn của 125, Nguyên Tích sờ sờ trán La Tiểu Lâu nói: "Đừng lo lắng, rồi sẽ khỏe thôi."

La Tiểu Lâu vốn đang khẩn trương nắm chặt ra giường, cứng ngắc nhìn Nguyên Tích, lại nhìn thấy được sầu lo trong mắt đối phương, La Tiểu Lâu ngẩn người, trong lòng mềm mại. Không phải chỉ mình mình trả giá, trong đoạn tình cảm này, mình nhận được cũng không ít mà.

"Đương nhiên rồi, vốn dĩ không có gì nghiêm trọng, em ở một mình nghỉ ngơi sẽ tốt nhanh thôi. Ở một mình sẽ giúp khôi phục tinh thần lực nhanh hơn chút." Nghĩ đến thú văn, La Tiểu Lâu cường điệu hai chữ "một mình", hy vọng giấu diếm Nguyên Tích được ba ngày.

Nguyên Tích nhíu nhíu mày, cảm thấy khôi phục tinh thần lực và mình bị đá ra phòng ngủ là hai vấn đề khác nhau, nhưng cũng không nói gì thêm, cầm cái hòm rời đi. Đến cửa, Nguyên Tích lại quay đầu nói: "Nhưng em phải nhớ cái gọi là làm theo khả năng, nếu em bệnh sẽ tạo rắc rối lớn hơn cho anh."

Nguy cơ đã được giải trừ, La Tiểu Lâu nói giọng thoải mái: "Các anh phải cám ơn em đó nha, nhờ chỉ đạo của em mới có thể vượt qua thử thách thứ hai đấy. Lúc trả thù lao nhớ phát nhiều chút cho em nha."

Nhìn La Tiểu Lâu đang hai mắt tỏa sáng nói về tiền thù lao, Nguyên Tích im lặng hai giây, nói: "Em nói rất đúng. Anh thấy sau này chúng ta có người trinh thám miễn phí rồi."

"Em chỉ là một chế tạo sư nhỏ yếu cần được bảo hộ a..." La Tiểu Lâu không chút do dự sửa miệng.

Sau khi Nguyên Tích lạnh lùng rời đi, La Tiểu Lâu và 125 lập tức tụ lại với nhau: "Mau nhìn xem tình trạng của ta thế nào."

125 kiểm tra xong, nói: "Tình trạng lần này đỡ hơn lần trước. Nhưng cũng phải qua hai ngày thú văn mới biến mất."

La Tiểu Lâu nhìn thú văn màu vàng nhạt trên người mình, thở dài: "Lát nữa Lạc Khắc đưa thuốc tới, mi kiểm tra giùm ta xem thuốc này có hiệu quả không."

125 lắc lắc cái đuôi, hầm hừ nói: "Hắn ta không phải người tốt đẹp gì, cậu nên sớm phân rõ giới hạn với hắn. Đừng tùy tiện dùng cái loại thuốc gì gì đó."

La Tiểu Lâu cảm động nhìn mập mạp 125, lần đầu tiên cảm thấy nó cũng đáng tin cậy, hỏi: "Bởi vì hắn đánh lén sau lưng ta cho nên mi rất phản cảm hắn?"

"Đương nhiên, này là một phần nguyên nhân, thế nhưng quan trọng hơn là suốt từ chiều đến giờ hắn đều hack account Quân bộ giống tôi, còn vượt mặt tôi ba lần. Này là đang khiêu khích tôi đây mà."

Nói cách khác, account Quân bộ chỉ mình ngài được hack đúng không...

Cảm động bốc hơi, La Tiểu Lâu nói: "Vậy còn mi?"

125 lại càng phẫn nộ "Tôi mới thành công vượt qua hắn 20 lần."

"Vậy là mi thắng còn gì?"

"Nhưng mà ở lần cuối cùng tôi nóng giận quá nên không thấy rõ ràng mà chặn cả thuyền trưởng Kent đăng nhập, Kent đã hạ lệnh kiểm tra toàn bộ hệ thống Internet." 125 chân trái giẫm chân phải, xoắn xuýt nói ra sự việc nghiêm trọng nhất. Sau lại nơm nớp lo sợ nói: "Vì chuyện này Nguyên Tích sẽ không cần tôi nữa sao?"

"... Này khó mà biết, nhưng ta nghĩ cho dù có bị điều tra ra thì tiền phạt ta phải trả cũng là tiền của Nguyên Tích, hy vọng Nguyên Tích bỏ qua cho mi." La Tiểu Lâu không thành ý mà an ủi.

Mười phút sau Nguyên Tích trở lại, đem hai liều thuốc cho La Tiểu Lâu: "Đã kiểm tra qua, không có chất gây hại nhưng không trắc nghiệm được hiệu quả."

La Tiểu Lâu nhận thuốc, qua tay đưa 125, thấy Nguyên Tích nghi hoặc liền giải thích: "Nó có thể kiểm tra đo lường được cả thuốc nữa. Nó là một người máy gia dụng đa năng."

125 lập tức ưỡn bụng phối hợp, tỏ vẻ mình rất hữu dụng, thế nhưng ánh mắt Nguyên Tích vẫn tràn đầy hoài nghi.

Vài phút sau 125 đưa thuốc lại cho La Tiểu Lâu, nói: "Không vấn đề gì."

La Tiểu Lâu kinh ngạc nhìn 125, này không phù hợp với lập trường ban nãy của nó nha. Sau đó liền nhận thuốc uống vào. Vài phút sau, La Tiểu Lâu cảm thấy trên người vô cùng thoải mái, ý thức nguyên lực cuồn cuộn hồi phục.

Thuốc này có hiệu quả tốt như vậy, trách không được 125 bỏ qua hiềm khích mà cho khẳng định.

La Tiểu Lâu mở mắt, nhìn thấy Nguyên Tích đang cúi xuống khẩn trương nhìn mình nên giật mình hoảng hốt.

Nguyên Tích cho rằng La Tiểu Lâu đang ngủ là do tác dụng phụ của thuốc, nghĩ bụng có nên kêu bác sĩ tới xem hay không thì thấy La Tiểu Lâu sắc mặt hồng hào tỉnh lại, lập tức hỏi: "Thấy thế nào?"

"Hiệu quả rất tốt." La Tiểu Lâu nói.

Nguyên Tích gật gật đầu, đưa tay sờ trán La Tiểu Lâu, thấy La Tiểu Lâu lại bắt đầu cứng ngắc, liền im lặng hai giây, nói: "Có tác dụng là tốt rồi. Nhưng mà chúng ta còn phải quan sát tên Lạc Khắc này hơn nữa. Em nghỉ ngơi sớm đi."

Lại thấy La Tiểu Lâu vẫn còn cẩn thận nhìn mình, Nguyên Tích cả giận nói: "Anh sẽ ngủ dưới đất trong hai ngày này." Muốn chia phòng ngủ hả, không có cửa đâu.

La Tiểu Lâu ngẩn ra, đó giờ Nguyên Tích luôn giống như đại gia vậy cho nên phản ứng đầu tiên của La Tiểu Lâu sau khi nghe câu này là: Anh ấy cũng biết cái từ "ngủ dưới đất" này cơ đấy.

125 đang ngồi cuối giường nghe vậy cũng thấy lạnh người, lập tức từ trên giường nhảy xuống, chạy vội lên sofa.

La Tiểu Lâu lấy cớ đi phòng tắm, cởi ra áo ngủ xem xét, rồi thở phào nhẹ nhõm, thú văn đã biến mất rồi.

Ra ngoài thấy Nguyên Tích đã đang thành thật nằm trên mặt đất. Nhìn bộ dạng nghẹn khuất kia, La Tiểu Lâu cảm động. Nghĩ rằng bây giờ mình đã không cần kiêng kị gì nữa, La Tiểu Lâu liền kêu Nguyên Tích lên giường ngủ.

Nguyên Tích vẫn kiên trì sẽ ngủ dưới đất. La Tiểu Lâu phải luôn mãi cam đoan rằng chỉ cần yên tĩnh nghỉ ngơi, hai người ngủ cùng giường cũng không sao thì Nguyên Tích mới mang vẻ mặt "anh không tình nguyện nhưng bởi em cứ yêu cầu nên đành chấp nhận" lên giường ngủ.

Ôm La Tiểu Lâu vào ngực, Nguyên Tích đắc ý dào dạt nghĩ: Quả nhiên La Tiểu Lâu không thể rời xa mình được.

Sáng hôm sau, mọi người tập trung ở đại sảnh.

Lạc Khắc cũng đến, hắn được tạm thời tiếp nhận. Thế nhưng bản thân hắn hiểu rõ rằng mình vẫn đang trong giai đoạn bị quan sát, nếu bị phát hiện ra có mờ ám gì thì Nguyên Tích hay Quân bộ đều sẽ xử lý hắn. Vậy mà tố chất tâm lý hắn còn rất tốt, vẫn luôn tủm tỉm cười được.

Ánh mắt Nguyệt Thượng nhìn Lạc Khắc mang theo chán ghét. Cho dù thực sự mang thân phận là con trai Lewis tước sĩ đi nữa thì Lạc Khắc vẫn là trèo cao khi ở cùng bọn họ.

Thiều Dung và Hách Nhĩ vẻ mặt không sao cả, Abel đứng cạnh Nguyệt Thượng, rõ ràng cũng không thích Lạc Khắc.

Bên phía Nguyên Tích, Nguyên Nặc nghiêm mặt, La Thiểu Thiên cùng Lăng Tự không thèm quan tâm, La Tiểu Lâu thì lặng lẽ quan sát Lạc Khắc. Sáng nay 125 thừa dịp Nguyên Tích không có mặt liền tranh thủ nói cho La Tiểu Lâu biết thuốc kia là do Lam Nguyên tinh cầu sản xuất - hèn gì nó tôn sùng vậy.

Trong lòng La Tiểu Lâu càng ngày càng nhiều tò mò, rốt cục Lạc Khắc có thân phận gì, chẳng lẽ cũng là dị thú?

Thuyền trưởng Kent cung cấp tư liệu: "Sau khi qua thử thách thứ hai, chúng ta chỉ cần đi hai ngày nữa là đến được Renda tinh vực. Trước đó sẽ gặp thử thách thứ ba. Tuy chưa có bản ghi chép nào về thử thách này nhưng nó chính là thử thách khó khăn nhất."

Lúc này Lạc Khắc giơ tay, cười tủm tỉm nói: "Tôi có thể bổ sung thêm một ít, dù sao Lewis tinh cầu cũng gần với nơi này nhất nên có được tin tức nhiều hơn chút. Thử thách thứ ba còn được gọi là phần mộ, không có bất kỳ thiết bị thăm dò nào có thể tra ra nó ở đâu. Nhưng có thể khẳng định là thử thách thứ ba xuất hiện sau khi chúng ta đổ bộ xuống Renda tinh vực."

Thuyền trưởng Kent nhìn chăm chú Lạc Khắc, suy xét độ thật giả trong lời nói của hắn, sau đó nói: "Nếu đúng như lời Lạc Khắc nói, chúng ta phải sẵn sàng trước khi đổ bộ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro