CHƯƠNG 5: Thi đấu .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     ???.....

     ____ Sửng sốt một lúc lâu, Đồng Nhiên mới phản ứng với cách phát âm của "Dedi" và "Daddy" tương tự, cậu cười ra tiếng.

     ____ "Không phải , không phải ," cậu tháo khẩu trang ra rồi mỉm cười một cái mới lên tiếng : "D, E, D, I, Dedi, là tên của nhà ảo thuật gia đầu tiên trong lịch sử." "

        ____ Nhưng mà vừa dứt lời, căn phòng vốn đang ồn ào náo nhiệt đột nhiên im lặng , làm nổi bật hẳn tiếng cười Đồng Nhiên .

        ??? ....

        Lại nữa hả....chẳng lẻ ID này trong giới ảo thuật gia còn có ý nghĩa gì khác à ? Cậu ngơ ngác quay sang nhìn Điền Kiều, đã thấy đối phương giống như trúng tà, hai mắt vẫn sững sờ nhìn chằm chằm cậu, che miệng không nói nên lời .

        Đồng Nhiên: "..."

        Tình hình gì thế này ?!

      ____ Điền Kiều cũng rất muốn hỏi đây là tình huống gì, cô chỉ là tùy tiện đi trên đường gặp được một người bạn thôi mà , vì sao có thể đẹp trai như vậy a.... a...aaaaaa ! Cô liên tục hít sâu vài hơi mới kiềm chế được bản thân đừng hét lên, trong đầu chỉ có đúng một suy nghĩ —— Pretty nhất định rất hối hận vì hôm nay không đến.

        "Thật ngại quá, xin lỗi nhé là tôi nghe lầm." Điền Kiều có chút không dám nhìn thẳng vào Đồng Nhiên, cúi mặt nói "Dedi, tôi, để tôi giới thiệu với cậu một chút..."

    _____  Cô đè nén xúc động muốn nhìn ngắm khuôn mặt Đồng Nhiên, trên đường đưa cậu đi làm quen với mọi người cô đều ngửa cổ mặt đỏ bừng, giống như là tiểu cung nữ đang dọn đường đi cho vương gia nhà mình , vừa đi được nửa đường , phía trước bỗng xuất hiện một cái ghế dựa chắn ngang , ngăn cản đường đi của hai người.

        Một người đàn ông đầu cột một bím tóc nhỏ dựa một khuỷu tay vào lưng ghế, ánh mắt không mấy thân thiện đánh giá Đồng Nhiên: "Thật đẹp trai. "

      ____  Đồng Nhiên: "Cảm ơn. "

      ___  Bím tóc : "Đẹp trai như vậy còn học ảo thuật làm gì , dựa vào mặt không tốt sao? "

        Đồng Nhiên nghe vậy nửa hiểu nửa không , nhưng cũng không bỏ qua giọng điệu châm chọc chế giễu trong lời nói của đối phương, bên tai vang lên giọng nói vừa ngượng ngùng vừa bất đắc dĩ của Điền Kiều: "Đây là Cửu Ngư chủ của diễn đàn chúng ta..."

        Chủ diễn đàn ...

        Đồng Nhiên chợt nghĩ nghĩ , nụ cười trên mặt càng thêm nhiệt tình : " Xin chào. "

        Cửu Ngư vẫn là bộ dáng không lạnh không nóng kia, lười biếng vươn tay phải với Đồng Nhiên.

        ____ Đồng Nhiên không chút nghi ngờ vươn tay ra để bắt tay với đối phương .

     ____  Cửu Ngư: "Tay còn mềm hơn đậu phụ. "

        Đồng Nhiên: "..."

      _____ "Bình thường cậu rất ít luyện tập?" Cửu Ngư thu tay về, cười nửa miệng .

       ____   "Tôi——" Đồng Nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, theo bản năng cúi đầu xuống nhìn , chỉ thấy một con nhện lông xám to bằng ngón cái đang nằm giữa lòng bàn tay cậu, móng vuốt hơi hơi duỗi ra .

        "......"

        ?!!!!!

       ____  Đồng Nhiên dựa vào kĩ thuật diễn xuất đã luyện tập suốt bao nhiêu năm qua , biểu cảm khuôn mặt không hề để lộ chút cảm xúc nào . Đợi đến khi bình tĩnh lại , cậu đã nhận ra con nhện này là một trò mà Cửu Ngư lén lút thực hiện trong lúc bắt  tay , chắc là đang có ý để dằn mặt cậu .

    ____ Nhưng thật xin lỗi, cậu hoàn toàn không sợ nhện, chỉ là bất ngờ không kịp đề phòng có chút bị giật mình thôi .

    ____ "Rất đáng yêu." Đồng Nhiên sờ sờ lên lưng nhện, cầm nó lên nhẹ nhàng thả lại trên mặt bàn .

        "Yo, lá gan cậu rất lớn." Cửu Ngư cười nhạo một tiếng, "Cũng không biết trình độ như thế nào, để cho chúng tôi xem thử đi ? "

    ____ Đồng Nhiên không lên tiếng.
        Cửu Ngư nhướng mày: "Thế nào ? Hay là không dám ? "

        Đồng Nhiên đột nhiên bày ra vẻ mặt bình thãn : "Được. "

        "Kí chủ, tôi sẽ không giúp cậu gian lận."  Âm thanh không chút cảm xúc nào của hệ thống vang lên .

        "..." Đồng Nhiên bỗng cảm thấy nhục nhã , "Ai nói tôi muốn gian lận? "

        "Kí chủ một trò ảo thuật cậu cũng không biết ."

        " Sao cậu dám khẳng định là tôi không biết ? Đồng Nhiên cười lạnh một cái, bỗng nhiên nhớ tới chuyện gì đó, "Đúng rồi, tôi nhớ nếu biểu diễn thành công một trò ảo thuật là có thể được cộng điểm, vậy chỉ cần bọn họ công nhận trò ảo thuật của tôi , tôi liền có thể được cộng điểm đúng chứ? "

        "Vâng, nhưng cậu vẫn chưa làm được dù chỉ là một trò "

               " Câm miệng lại."

        ____Đồng Nhiên cũng không phải là cậy mạnh, mặc dù cậu không hiểu nguyên nhân vì sao, nhưng chủ của diễn đàn này rõ ràng mang thành kiến đối với cậu , hoặc là nói có ác ý, dưới loại tình huống này muốn được công nhận thì phải thể hiện được năng lực .

       Cậu thoải mái ngồi đối diện với Cửu Ngư, thái độ cực kì bình tĩnh : "Cho tôi một đồng xu." "

        Trong lòng Cửu Ngư sinh ra chút cảm giác khó chịu, tiểu tử trước mặt này nửa điểm cũng không hề xem mình là người mới, giống như nơi này mới là sân nhà của mình vậy. Nhưng hắn cũng không đến mức vì chút chuyện nhỏ này mà tỏ thái độ , vì thế giả vờ quơ tay một cái , một đồng xu xuất hiện ngay trên bàn .

        "Cám ơn." Đồng Nhiên dùng ngón trỏ giữ lấy đồng xu , dọc theo mặt bàn lăn về phía mình, chờ lăn  đến bên cạnh bàn mới đem đồng xu cầm lên nghịch một lát , rồi cất giọng nói, "Cái này không thuận tay, anh có đồng 5 xu không ? "

        ____ Cửu Ngư thấy cách cậu di chuyển đồng xu tương đối thành thạo, giọng nói ngược lại tốt hơn một chút , "Không có. "

        "Tôi có! Tôi có! "Một cô gái gầy gò giơ tay lên, rồi lục lọi trong ví tìm ra một đồng xu vàng rực rỡ.

        ____Đồng Nhiên vẫn giống như lúc nảy , trước tiên trượt đồng xu đến bên cạnh bàn rồi mới cầm lên , sau đó giữ trong tay chơi đùa một lát .

        Nhưng lúc này nếu có người nhìn kĩ ngón tay cậu mà quan sát, sẽ phát hiện ra một sự thật bất ngờ —— trong đầu ngón tay của cậu , không có gì cả!

        Ngay từ khi đồng xu trượt đến mép bàn, Đồng Nhiên đã lợi dụng điểm mù của mắt người, đẩy đồng xu rơi lên đùi mình.

        ____Chỉ là bây giờ ánh sáng lờ mờ, mà cậu đem động tác chơi đồng xu lại quá mức linh hoạt, khéo léo cũng thành thạo, hơn nữa Đồng Nhiên vừa rồi đã ở trước mặt mọi người đùa nghịch một đồng xu, không một chút sai sót nào lặp lại một động tác giống y như vừa nảy khiến mọi người không phân biệt được có gì khác nhau hay không , cho đến khi cậu giả vờ đem đồng xu đặt vào lòng tay trái, cũng không ai cảm thấy nghi ngờ gì .

        ___Vở kịch này tương đối mạo hiểm, cần tố chất tâm lý vững chắc cùng kỹ năng diễn xuất cực kì xuất sắc , đương nhiên đây cũng là do một phần lớn việc liên tục tập luyện trong nhiều ngày cố gắng  hình thành thói quen cho cơ thể , Đồng Nhiên cũng chưa chắc đã diễn được như này .

        Cậu đưa ngón trỏ cùng ngón cái của bàn tay trái lên, làm như đầu ngón tay thật sự có một đồng xu, "Thấy chưa? " Một giây sau, cậu nhanh chóng gập hai ngón tay vào trong, giả vờ như đang giữ đồng xu trong lòng bàn tay, " Biết tiếp theo sẽ làm gì không?" "

        "Đoán đồng xu ở tay nào?" Ai đó vô thức mở miệng lên tiếng .

        "Đoán đồng xu ở tay nào thì có gì thú vị " Đồng Nhiên vươn nắm tay trái lắc lắc, hai con mắt liếc qua nhìn mọi người, "Chúng ta đoán theo quy tắc trò chơi kéo , búa , bao. "

        Đáp án cực kì ngoài suy nghĩ khiến mọi người ở đây ai cũng ngẩn người.

        Chẳng lẽ là trò chơi đoán nắm đấm của loại ảo thuật tâm linh ? Nhưng nếu chỉ đoán kéo, búa , bao thì cần đồng xu để làm gì?

        "Đợi lát nữa tôi đếm một hai ba, tôi cùng với Cửu Ngư đồng thời chơi oẳn tù xì, người thua phải trả lời người thắng một vấn đề, không thể từ chối không trả lời , không được nói dối." Thấy sắc mặt Cửu Ngư khẽ biến đổi, Đồng Nhiên giả vờ tốt bụng an ủi, "Yên tâm, anh có khả năng thắng rất cao, bởi vì trò chơi này còn có ba quy tắc.

        "Thứ nhất, chỉ cần là hòa, đều coi như tôi thua.

        "Thứ hai, nếu tôi có một đồng xu trong tay, tôi không thể tù xì ra bao được , chỉ có thể ra kéo hoặc búa ."

        "Thứ ba, nếu tôi không có đồng xu trong tay, tôi không thể ra búa được . Như thế nào, nó không phải là rất thú vị sao? "

        Cửu Ngư: "..."

        Cửu Ngư cảm thấy đầu óc mình có chút rối bời , cố gắng để tiếp thu tin tức Đồng Nhiên vừa nói .

       Ví như Đồng Nhiên có cầm đồng xu trong tay, vậy thì chỉ có thể ra búa cùng kéo, bởi vì chỉ cần hòa cũng coi như đối phương thua dựa theo quy tắc mà cậu ta nói , mình chỉ cần hoà với cậu ta là sẽ thắng .

        Tiếp theo nếu Đồng Nhiên trong tay không cầm đồng xu, vậy thì chỉ có thể ra kéo cùng bao , như vậy mình ra kéo khẳng định sẽ thắng.

        Tóm lại, bất luận mình đưa ra lựa chọn nào búa hay kéo, đều có ba phần tư khả năng thắng, rõ ràng chiếm lợi thế hơn .

        Nhưng nếu mình ra búa, cậu ta không có đồng xu trong tay nên có thể ra bao ; Hoặc là mình ra kéo, trong tay cậu ta đúng lúc có đồng xu trên tay thì .....

        Dừng lại, dừng lại, càng suy nghĩ càng cảm thấy rối !

   ____ Trò này phức tạp hơn nhiều so với kéo , búa , bao bình thường ? Mẹ nó rõ ràng là vừa muốn chơi kéo , búa , bao lại vừa phải đoán đồng xu !

        Cửu Ngư nhíu mày, nghi ngờ phía trước có một cái bẫy lớn đang chờ mình nhảy vào, nhưng ban đầu lại là mình khiêu khích cậu ta trước, mình tuyệt đối không thể từ chối chơi ! Lúc này hắn đã cảnh giác tựa như cảm thấy mình hơi khinh địch vì nghĩ Đồng Nhiên là người mới, chỉ cảm thấy đứa nhỏ xinh đẹp này nhỏ tuổi nên ....

        Không, mình không thể! Hắn tuyệt đối không thể để Đồng Nhiên lừa kéo xuống hố, dựa theo logic của ảo thuật, tất cả quy tắc quanh co của tiểu tử này khẳng định đều vì che dấu một mục đích nào đó, nếu muốn thắng phải tìm ra được mục đích của trò này .

       Mục đích , mục đích  ...

       Cửu Ngư đột nhiên có một tia linh cảm , chính là đồng xu .

      Vì Đồng Nhiên đã mượn đồng xu và lại để cho mọi người rõ ràng thấy cậu ta cầm đồng xu trong tay trái , như vậy cuối cùng mục đích thật của cậu ta là bày ra hiệu ứng ảo thuật làm cho đồng xu biến mất!

        Cho nên, Đồng Nhiên phần lớn sẽ ra bao !

        Cửu Ngư cảm thấy tinh thần sảng khoái, vừa mới cảm thấy mình nắm chắc phần thắng, trong lòng lại "lộp bộp" một tiếng .

        Không đúng! Có chỗ không đúng !

        Nếu như cậu ta đã nghĩ ra mình sẽ suy đoán theo lối đó , cố ý làm cho mình tin rằng kết quả mà cậu ta muốn là biểu diễn làm đồng xu biến mất, lừa mình ra kéo, nhưng thật ra vẫn còn cầm đồng xu trong tay, tự mình ra nắm đấm , vậy chẳng phải mình ....

        Mình hiểu rồi! Mình chắc chắn phải ra bao !  Như vậy cho dù Đồng Nhiên ra búa hay là ra bao , người chiến thắng cũng chính là mình .

        Trong nháy mắt, Cửu Ngư chỉ cảm thấy toàn thân mình nhẹ nhàng thả lõng , giống như bị nhốt trong bóng tối 3 năm cuối cùng cũng được nhìn thấy ánh sáng .

        Bả vai hắn hơi buông lõng, khẽ dựa vào lưng ghế, "Được, nếu cậu muốn chơi , tôi chơi với cậu  "

        Mà lúc này còn có rất nhiều người đầu óc còn chưa hiểu rõ ý nghĩa của trò chơi, đã thấy Cửu Ngư dễ dàng đồng ý, nhất thời đều hết lời khen ngợi .

        ____ Đại ca trâu bò!

        "Đại ca nhanh như vậy đã hiểu được cách chơi, tôi ngay cả quy tắc còn chưa hiểu được đâu."

        "Nếu không giỏi thì sao gọi là đại ca được , còn nhớ cuộc thi sáng  tác ý tưởng mới không đại ca của chúng ta đoạt giải tư đấy ."

      Điền Kiều: "..."

      Điền Kiều rất muốn bịt miệng mọi người lại, cuộc thi mới không có giải tư đâu .

        Cô thấy tất cả mọi người đều đang cổ vũ cho Cửu Ngư, trái tim ngay lập tức nghiêng về phía còn lại , không chút nghĩ ngợi mà hét lên : "Dedi cố gắng lên!" "

        Tiếng hét thanh thúy vang vọng trong căn phòng thành công mạnh mẽ đè ép tất cả mọi người.

        "Ha ha, " Đồng Nhiên thấy mọi người vẻ mặt sững sờ, bỗng nhiên thấy buồn cười , "Chỉ là trò chơi mà thôi, không nên căng thẳng như vậy đâu. Nhưng vẫn cảm ơn chị Kiều Kiều , em sẽ cố gắng không để chị thất vọng. "

        Cửu Ngư khẽ hừ một tiếng ....

        Đồng Nhiên làm ngơ coi như không nghe thấy, tự mình nói: "Vậy thì bắt đầu, chuẩn bị ——"

        Cửu Ngư lập tức ngồi thẳng dậy , tay phải nắm tay, đôi mắt trần ngập ý chí chiến đấu .

        _____Một, hai, ba!

        Hai người di chuyển cùng một lúc , cánh tay vung lên đưa ra phía trước mặt , một người ra bao, một người ra kéo.

        "Xem ra may mắn của tôi không tệ " Đồng Nhiên đưa hai ngón tay làm động tác cái kéo, rồi bắt chước lại động tác bắn súng , nở một nụ cười đẹp đến vô hại , "anh thua rồi  "

       ____ Cửu Ngư: "......"..."

        Mẹ kiếp! Thằng nhóc này trong lúc mình đang phá giải quy tắc của nó thì nó lại đang tìm cách gài bẫy lại mình ......

END CHƯƠNG 5 :

   Bù lại cho mọi người thêm 1 chương nè 🫶🫶🫶

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro