CHƯƠNG 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  “Thiếu gia, cậu còn nhớ rõ cha của Thần thiếu gia đã chết như thế nào không?”

  Dụ Hàn Mặc gắt gao nhìn chằm chằm Hồng thúc, căn bản không định đứng lên, một lòng đều bổ nhào vào lời Hồng thúc nói, chẳng lẽ có liên quan đến cái chết của thúc thúc? Tâm hắn bị đề lên cao, sợ rằng chân tướng sẽ giống như tưởng tượng của bản thân.

  “Lần đó Dụ gia cùng Mộc gia đối kháng nhau, trên thực tế là có người châm ngòi ở giữa, nhưng ngay từ đầu cũng không biết, cho nên hai nhà đều vận dụng lực lượng lớn nhất, khi đó cậu vẫn còn nhỏ, ấn tượng không sâu, nhưng việc làm ăn của Dụ gia bị tổn thất rất lớn, phải thật lâu mới khôi phục lại được. Mộc gia còn thảm trọng hơn, từ vụ đó vẫn chưa gượng dậy nổi. Hoắc gia đem mọi chuyện điều tra rõ ràng, là do một thành phần thao túng ở phía sau Mộc gia, muốn đoạt quyền và đồng thời đả kích Dụ gia, lại từ giữa mưu lợi bất chính Mộc gia chặt đứt quan hệ với Dụ gia, cho nên tiền gia chủ tuy rằng vẫn muốn giúp Mộc gia khôi phục nhưng không thể nào ra tay được, thẳng đến một năm rưỡi trước.”

  Một năm rưỡi trước, đúng là thời điểm nhận được mệnh lệnh của cha nói cần lập tức về nước, nhưng không có nói là chuyện gì.

  “Một năm rưỡi trước, Mộc Gia Nhiên tìm đến tiền gia chủ, tự xưng là giải thích vì sự tình trước kia, tiền gia chủ cảm thấy Mộc gia không tệ, bởi vậy khi Mộc gia đưa ra chuyện hai nhà làm đám hỏi thì cũng không cự tuyệt, chỉ là nói cho các cậu gặp mặt xem cảm thấy thế nào, Mộc gia đáp ứng thống khoái, định ngày rồi, cho nên tiền gia chủ mới để cho cậu trở về.”

  Dụ Hàn Mặc sáng tỏ thì ra là nguyên nhân này, nhưng mà, cái này thì có gì liên quan tới Thần nhi?

  Dường như nói đến chỗ đau, Hồng thúc ngừng một hồi mới mở miệng, nhưng thanh âm rõ ràng mang theo run rẩy, không biết là bởi vì phẫn nộ hay cái gì khác.

  “Tiền gia chủ bởi vì vẫn còn áy náy chuyện trước kia, cho nên không có bố trí phòng vệ đối với Mộc gia, ngược lại là khắp nơi giúp bọn hắn, nhưng buổi tối trước ba ngày cậu trở về, người kia lại đến thăm.”

  Người kia, chính là kẻ bây giờ còn bị giam đi, kỳ thật Dụ Hàn Mặc vốn có thể bức cung người kia, nhưng chỉ cần nghĩ đến người kia thì hắn liền cảm thấy hận không thể giết gã, sợ nhìn thấy xong thì ngay cả hứng thú bức cung cũng không có.

  “Tiền gia chủ tuy rằng trong lòng cảm thấy kỳ quái nhưng vẫn là tiếp đãi hắn, ngay tại phòng khách người kia nói chỉ là định đến hỏi một chút thiếu gia khi nào thì trở về, thời điểm tiền gia chủ hoàn toàn không có phòng bị thì nổ súng, vốn là tiền gia chủ cuống quít né tránh được một kích trí mệnh, Chu Hòa và tôi phát hiện liền lập tức dẫn người xông vào bên trong, nhưng Thần thiếu gia lúc ấy cũng ở phòng khách, người kia trước khi chúng tôi vào thì hướng về phía Thần thiếu gia bắn liên tục hai phát, Thần thiếu gia bị cảnh tượng lúc đó làm sợ ngây người, ngay cả trốn cũng quên, tiền gia chủ không kịp đánh trả liền chắn trước người Thần thiếu gia, cản lại một phát súng vào trái tim, nhưng vai phải của Thần thiếu gia vẫn bị trúng một phát, lúc chúng tôi đi vào thì người nọ mang theo người xông ra ngoài, hỗn chiến một hồi lâu mới dừng lại, nhưng tên này mang nhiều người nên vẫn xông ra được, chỉ là lúc ấy tiền gia chủ đã bị thương nặng, vô lực hồi thiên.”

Dụ Hàn Mặc cứng người nhìn Hồng thúc, trong đầu tự động trình chiếu ra hình ảnh bắn nhau cho dù Hồng thúc mới chỉ nói mấy câu, nhưng hắn có thể tưởng tượng được cảnh tượng ngay lúc đó thảm thiết đến mức nào, cha cư nhiên là bị người kia giết, nhưng mà vì sao Thần nhi lại muốn gạt khiến mình hiểu lầm?

Hồng thúc biết nghi vấn của Dụ Hàn Mặc, đơn giản nói hết: “Thiếu gia cậu không biết là trở về rất thuận lợi sao? Lúc đó, chung quanh ngay cả một người phòng hộ đều không có, nếu như là cậu muốn có được vị trí gia chủ mà nói, thì sẽ chọn giải quyết bằng cách hoàn toàn bại lộ tình hình sao?”

Không phải chứ, căn bản chính là Thần nhi đang đợi hắn trở về? Dụ Hàn Mặc vẫn là không rõ, nhưng hiểu được một chút là, Thần nhi làm hết thảy đều là vì hắn?......

“Tiền gia chủ trước khi đi có ba mệnh lệnh, thứ nhất là lập tức mang theo tất cả tư liệu rút lui khỏi, không cần lo cho ông, một cái khác là thông tri các đường khẩu của gia tộc lập tức chuẩn bị chiến tranh, cuối cùng là bảo vệ tốt Thần thiếu gia. Chúng ta bất đắc dĩ vâng theo mệnh lệnh, mang theo Thần thiếu gia rút lui, nhưng nam nhân này đã sớm có chuẩn bị, hết thảy đều là âm mưu hắn dự tính trước, mọi đường khẩu của Dụ gia đều đồng thời nhận đến đả kích, tại tình huống không có chuẩn bị tuy rằng tiến hành chống cự, nhưng không có năng lực phản kháng, khi Thần thiếu gia ở trên xe đột nhiên quay lại, không để ý lúc ấy tình thế nguy hiểm, cố ý muốn tôi dẫn người ra ngoại quốc ngăn đón cậu.”

Thì ra là Thần nhi, nhưng mà......

“Lúc ấy tôi nói là Thần thiếu gia...” Hồng thúc nói không nên lời là Dụ Hàn Thần giết tiền gia chủ, rõ ràng trực tiếp lược bỏ. "Là Thần thiếu gia yêu cầu nói thiếu gia biết tin tiền gia chủ mất thì tôi nhất định không ngăn đón được cậu, cho nên lúc đó tất yếu chỉ có thể ra kế này, thừa dịp lúc cậu chưa về thì đem người giấu đi, làm cho cậu không thể trở về.”

Thần nhi, quả nhiên hiểu chuyện.

“Tôi dùng thời gian hai tháng phân bố xong lực lượng nước ngoài, bảo đảm thiếu gia an toàn, rồi mới có thể trở lại.”

Đối, là thời điểm đó, từ bị Hồng thúc giam lỏng, tới sau khi Hồng thúc đi ba tháng.

“Ngay ngày hôm sau tôi đi, Chu Hòa bị Thần thiếu gia nói đi liên hệ gia tộc khác, hy vọng có thể mượn dùng lực lượng, nhưng lại bị người kia bức đến tuyệt cảnh, người mang đi toàn bộ chết trận, Thần thiếu gia đạn tận lương tuyệt, ngã xuống, bị người kia bắt, Chu Hòa vốn muốn tìm Hoắc gia, nhưng người này đã sớm mua chuộc người trong hội trưởng lão, lợi dụng bọn họ chắn Chu Hòa xin giúp đỡ, hơn nữa đối ngoại phong tỏa hết thảy tin tức, những người đó đều biết rõ mạng lưới tình báo của Hoắc gia, bởi vậy trong khoảng thời gian ngắn không để tin tức lậu ra ngoài là thực dễ dàng, đồng thời người kia còn đả kích Hoắc gia, khiến Hoắc gia vô lực bận tâm cứu viện, may mà Chu Hòa phát hiện ý đồ của bọn họ nên một mình chạy đi ra ngoài, sau đó tôi về nước, tìm được lực lượng còn lại của gia tộc và Chu Hòa, cuối cùng thuyết phục Hoắc gia gia chủ cùng nhau đối kháng.”

“Thôi, để tôi nói đi.”

Chu thúc bình tĩnh liếc nhìn Hồng thúc một cái, ngắt lời Hồng thúc. “Thời điểm chúng tôi tìm được Thần thiếu gia, ngay tại một phòng, cùng hiện tại biệt thự này giống nhau như đúc, Thần thiếu gia cả người là máu, bị ném ở trong một góc, trên người, còn mang theo cái hoàn này.”

Dụ Hàn Mặc trong bất giác tay đã gắt gao nắm chặt, mang theo hoàn?

“Thiếu gia, cậu thời gian dài như vậy chẳng lẽ không có nhìn thấy trên vai phải Thần thiếu gia có một vết sẹo sao? Chẳng lẽ, không có nhìn thấy trên người Thần thiếu gia có dấu vết bị xuyên hoàn sao?”

Không cần Dụ Hàn Mặc trả lời, Chu thúc đã đã biết đáp án “Thần thiếu gia sau đó tinh thần vẫn thực tiêu trầm, ở lại Hoắc gia tĩnh dưỡng thẳng đến tất cả các gia tộc bị người kia ảnh hưởng liên hợp lại đả kích mới khiến lực lượng của hắn bị tan rã, nhưng vẫn là có còn sót lại, ngay khi Hồng thúc đem tin tức này nói cho Thần thiếu gia, ngày hôm sau phát hiện, Thần thiếu gia lấy đồ trong phòng tự sát, là Hoắc gia gia chủ đúng lúc phát hiện mới cứu được Thần thiếu gia, tại chúng ta truy vấn, Thần thiếu gia cuối cùng nói ra sự thật trong đoạn thời gian bị người kia bắt, cậu ấy bị, điều giáo ba tháng.”

“Thần thiếu gia mất hết can đảm, chúng tôi cũng đều vô kế khả thi, cuối cùng, là Hoắc gia gia chủ nói ra thế này”

Thế này? Chính là như vậy sao? Khiến tự tiếp xúc, rồi mới khiến tự điều giáo Thần nhi? Dụ Hàn Mặc trước mắt từng trận từng trận biến thành màu đen, ngay cả hô hấp đều quên mất, cái gì gọi là đau lòng? Hắn có lẽ là thật sự hiểu được, tới ngực cũng bị đè đến đau.

“Thiếu gia !” Dụ Hàn Mặc vốn quỳ, lại bỗng nhiên thẳng tắp gục xuống.







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro