Bao dưỡng - Chương 03 đến 04

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3: Liên quan đến việc bao dưỡng

Không biết xảy ra chuyện gì, trúc mã quân của Mạc Chính hình như có rất nhiều tiền. Có người nói (thực ra là Tiền Đạc tự mình nói, chứ Mạc Chính không có hỏi), đấy là phần mềm thu phí do cậu tự thiết kế. Phải thừa nhận rằng, khả năng chọc giận người khác của trúc mã quân đã lên đến thượng thừa.

Đối diện với chuyện này, một học sinh cấp ba như Mạc Chính không có biểu hiện đặc sắc gì. Thiên tài là động vật quý hiếm ở Trung Quốc, thậm chí là trên thế giới, mặc dù bên anh đúng là cũng có một con.

Nghĩ đến đây, Mạc Chính chợt nghĩ đến một câu nói: "Thiên tài và kẻ điên chỉ cách nhau một sợi chỉ."

Mạc Chính lại bắt đầu muốn chuồn về nhà rồi.

Lúc này, hai người vẫn đang trên đường về nhà.

Tiền Đạc ở bên cạnh: "Mạc Chính, em muốn bao dưỡng mình."

Mạc Chính: "..."

Mạc Chính đang miên man suy nghĩ lung tung thì lập tức bị triệu hồi về, gương mặt nghiêm túc của trúc mã quân làm anh muốn giật nảy. Lại muốn gì nữa đây?

Quả nhiên, khoảnh khắc không đề phòng, Mạc Chính một lần nữa bị ấn vào tường.

Mạc Chính (╬▼ 皿 ▼): Anh ghét bức tường!!

Thật sự, vì lẽ đó nên phải dùng tận hai dấu chấm than!!

Tiền Đạc phấn khích nhìn Mạc Chính: (づ ̄3 ̄)づ cầu xin đồng ý bao dưỡng, cầu xin đồng ý bao dưỡng.

Ảo giác quá mãnh liệt, Mạc Chính hình như có thể thấy cái đuôi to đùng của Tiền Đạc đang vẫy vẫy đằng sau.

Mặt của Mạc Chính: =-=

Đối phương rốt cuộc phát rồ vì cái gì đây?

Chương 4: Cái gọi là hẹn hò

Tiền Đạc ấn Mạc Chính, làm cho đối phương dựa vào tường. Đây là "phương pháp bức tường" cậu học được từ tiểu thuyết.

Có người nói phương pháp này đặc biệt có hiệu quả khi theo đuổi ai đó.

Thế nhưng không biết có làm tổn thương tới da thịt mềm mại của Chính Chính không, vì thế Tiền Đạc tìm kiếm rất lâu, rốt cuộc cũng tìm thấy bức tường bóng mượt chết mẹ này...

Chỉ là không hiểu sau khi đã thử nhiều lần như vậy, sao tiểu Chính Chính vẫn chưa yêu cậu?

Lại bị tiểu thuyết ngôn tình hãm hại, lần này Tiền Đạc chọn "phương pháp bao dưỡng."

Tiền Đạc ghé sát vào Mạc Chính, cảm giác hơi thở của anh phả vào mũi mình, cảm giác như cơ thể cậu sắp nhũn hết cả ra.

Nhưng mà vui chơi không quên nhiệm vụ.

Tiền Đạc như được tiếp sức, nghiêm túc vài giây, sau đó nhìn thẳng vào đôi mắt đen nháy của Mạc Chính, lại một lần nữa hỏi: "Chính Chính, em muốn bao dưỡng mình."

Mạc Chính: "Không được!"

Giọng nói chắc như đinh đóng cột.

Bị từ chối thẳng thừng như thế nhưng Tiền Đạc vẫn không buông tha: "Tại sao?!"

Mạc Chính: "Đơn giản là không muốn."

Bị bao dưỡng nghe kiểu gì cũng không ổn.

Tiền Đạc: "Hông chịu, hông chịu ~ em muốn bao dưỡng Chính Chính. Chính Chính à, em muốn bao dưỡng mình."

Trúc mã Tiền Đạc hiển nhiên lại chơi xấu, làm cái tư thế ôm lấy cẳng chân Chính Chính.

Mặt Mạc Chính xạm lại: Có nhất thiết phải lần nào cũng chơi trò này không, tuy rằng thực sự có hiệu quả.

Mạc Chính: "Tại sao lại... muốn bao dưỡng tôi."

Mạc Chính không khỏi nghi ngờ, lúc nói ra điều này cũng khó chịu. Thật không hiểu đối phương tại sao lại có thể làm chuyện mất mặt mũi như thế này.

Tiền Đạc cảm thấy có hy vọng, lập tức không giả khóc nữa, sau đó ngửa cổ nhìn Mạc Chính: "Em muốn bao dưỡng Chính Chính, như vậy có thể giữ Chính Chính cho riêng em, cùng Chính Chính hẹn hò, cùng Chính Chính ấy ẩy ầy ây..."

Dĩ nhiên, Mạc Chính tự động bỏ qua những vấn đề khác: "Hẹn hò?"

Tiền Đạc gật đầu.

Giống như bừng tỉnh ra vấn đề gì.

Mạc Chính: "Có thể."

Tiền Đạc cứng người lại.

Mạc Chính: "Nếu là hẹn hò, chắc là được thôi."

Tiền Đạc khiếp sợ. Tại sao ư? Chính cậu đã khổ cực bấy lâu, mong đợi rất lâu, cuối cùng cũng được hồi đáp, tự nhiên thấy không chân thực lắm.

Tiền Đạc: "Chính Chính... Đồng ý?"

Tiền Đạc mãi mới hỏi được một câu, cả người cứ ngốc ra.

Mạc Chính gật đầu, ánh mắt đen láy không nhìn ra cảm xúc: "Hẹn hò, không phải là ra ngoài đi chơi sao? Có thể được."

Chỗ anh em, ra ngoài cùng nhau có sao đâu.

Tiền Đạc: "o((>ω< ))o Bớ thánh thần ơi, lạy chúa tôi, các ngài thật tốt quá, không, không không, tốt nhất vẫn là tiểu Chính Chính."

_Hết chương 03 đến 04_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro