Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong thời đại công nghệ này, điện thoại di động được coi như sinh mệnh thứ hai của loài người.

Nếu điện thoại đột nhiên hết pin hoặc không có tín hiệu, chắc chắn bạn sẽ khó chịu đến mức không thể làm được gì nữa cả.

Nhưng Tô Tinh Dao lại giải quyết vấn đề tín hiệu của cả đoàn phim, chuyện này đối với toàn thể nhân viên công tác mà nói, đây đích thực là thần cứu thế của bọn họ.

Chẳng bao lâu chuyện này đã truyền đi khắp cả đoàn phim, địa vị của Tô Tinh Dao trong lòng mọi người cũng tăng vọt.

Sau khi nhìn thấy cậu, đều thống nhất sửa biệt danh cho cậu, mọi người đều gọi thầy Tiểu Tô đầy kính trọng và thân thiết, ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ.

Sau sự việc lần này, người trong đoàn phim nhìn Tô Tinh Dao đều thấy thoải mái hơn.

Vì vậy, bọn họ dần dần phát hiện ra Tô Tinh Dao ngoài việc kén ăn ra, thì là một người rất khiêm tốn, dễ gần, rất chăm chỉ trong quá trình quay phim.

Sau khi vào đoàn nhiều ngày như vậy, những chuyện xấu cậu làm mà người trong giới đồn thổi đều không xảy ra.

Người trong ngành lâu năm đều biết, tin tức trong giới giải trí thật giả lẫn lộn, rất nhiều tin tức không đáng tin.

Nhưng so với lời đồn bên ngoài, chính mắt nhìn thấy, tự mình cảm nhận mới là sự thật.

Dần dần, rất nhiều người trong đoàn phim nghi ngờ tính chân thật của những tin đồn trước kia.

Ngay cả khi có một người cố tình nhắn tin Wechat cho nhân viên công tác để dò hỏi chuyện bẩn thỉu của Tô Tinh Dao trong đoàn phim, họ đều đánh giá cậu với lập trường trung lập.

*

Sau hai ngày mọi người ở trên núi, các cảnh gần như đã quay xong.

Dư Tư Tư và Quý Linh Hạc là hai người đầu tiên kết thúc cảnh quay ngoại cảnh của mình, hai người không ở lại đây lâu, trực tiếp đi theo một nhóm nhân viên công tác về phim trường, bắt đầu quay phân cảnh ở nhân gian.

Ngày cuối cùng trên núi, trời đột nhiên mưa lớn.

Trận mưa này làm cho nhiệt độ mát mẻ trong núi lập tức giảm xuống mười mấy độ.

Quá trình quay phim của đoàn bị gián đoạn đột ngột do trời mưa.

" Thời tiết thay đổi mỗi ngày một kiểu ha."

Tiểu Ngư không mang theo quần áo dày, đẩy cửa đi vào phòng Tô Tinh Dao, xoa hai tay đã lạnh cóng vào nhau.

Sâu trong núi, rất nhiều cây cối cao to, khi gió lạnh thổi kèm theo mưa, nhiệt độ mà mọi người cảm nhận được thực tế thấp hơn so với dự báo trên điện thoại.

Bởi vì mưa lớn không thể đi ra ngoài, Tô Tinh Dao liền ở trong phòng vẽ tranh.

Từ sau khi vào đoàn phim, Tô Tinh Dao không có thời gian vẽ tranh, hôm nay dù sao cũng không có việc gì cần làm, cậu liền cầm lấy bút chì vẽ rừng trúc ở bên ngoài cửa sổ.

Tiểu Ngư mang theo gió lạnh đi vào làm quấy nhiễu thời gian vẽ tranh của cậu.

Tô Tinh Dao không bởi vì thế mà tức giận, ngược lại khi nhìn thấy đôi môi trắng bệch của Tiểu Ngư, cậu liền ném chiếc áo khoác bên cạnh cho nàng.

Lúc Tiểu Ngư đang mặc áo, cậu liền hỏi đối phương, " Có cần miếng dán giữ nhiệt không?"

Tiểu Ngư kinh ngạc nhìn Tô Tinh Dao.

" Anh còn cầm theo nó sao?"

Tô Tinh Dao gật đầu, : " Anh mang theo một ít."

Nói xong, cậu liền lấy từ trong vali ra mười mấy miếng giữ nhiệt.

Tiểu Ngư khiếp sợ nhìn vali của Tô Tinh Dao.

Nàng nhớ rõ Tô Tinh Dao không mang nhiều đồ đi, mà thế quái nào tới thời khắc cần thiết, cậu không khác gì túi bảo bối, cái gì cũng có!!!

Biên kịch lúc này tình cờ đi qua nghe được Tô Tinh Dao và Tiểu Ngư nói chuyện, nên dừng lại xin hai người.

Biên kịch lại nói với dạo diễn Vương về chuyện này.

Thế là đạo diễn Vương hai chân vì lạnh mà tê dại cũng tới xin mấy miếng....

Trên đường quay về, đạo diễn Vương đụng phải Tưởng Tử Hàng, thuận miệng hỏi cậu ta có cần hai miếng dán không.

Sau khi Tưởng Tử Hàng dán lên người, mới nghe được đạo diễn Vương nói thứ này là của Tô Tinh Dao.

Vốn dĩ đang cảm thấy ấm áp, khi Tưởng Tử Hàng nghe thấy vậy lập tức cảm thấy ghê tởm.

Sau khi cậu ta nói cảm ơn với đạo diễn Vương, xoay người trợn trắng mắt lấy điện thoại ra, vừa dùng chùa tín hiệu của thiết bị khuếch đại Tô Tinh Dao mang đến, vừa phàn nàn với Thẩm Hoài Hi.

Tưởng Tử Hàng: A aaaaaa tớ không thể chịu nổi, thế mà không cẩn thận dùng đồ của Tô Tinh Dao.

Tưởng Tử Hàng: Ôiiiiii, tớ đã bị vấy bẩn.

*

Buổi chiều trời tạnh mưa, thời tiết đẹp trở lại.

Nhóm nhân viên công tác của đoàn phim nhân lúc tạnh mưa, sắp xếp thiết bị và bối cảnh, chờ sau khi đến buổi tối, Tô Tinh Dao đi đến bên hồ để quay cảnh cuối cùng ở đây.

Trong < Hoa Lạc Lưu Ly>, mặc dù ma tôn Bạch Húc và hai vị thượng tiên đã bị đảo ngược thời gian đưa về tình kiếp cuối cùng trong ba kiếp ở nhân gian.

Nhưng bởi vì tiên môn đã bị tàn phá nặng lề, bởi vậy thời gian ba người bị đảo ngược cũng không giống nhau.

Ma tôn và Cẩm Hoa thượng tiên là những người được đầu thai trước ở đây, ma tôn đầu thai thành hoàng tử Đoạn Hoài Cẩn, Cẩm Hoa thượng tiên đầu thai thành tướng quân nước địch đang giả làm bạn đồng hành của hắn.

Mà nhân vật chính còn lại Lưu Ly thượng tiên quay ngược thời gian chậm hơn, mang theo một phần ký ức của mình chuyển giao cho Đoạn Hoài Ngọc ở kiếp này.

Bối cảnh ban đầu của Đoạn Hoài Ngọc chính là từ nhỏ đã sống trong giàu sang phú quý, là hoàng tử được hoàng đế yêu quý nhất.

Trong khi đó, Đoạn Hoài Cẩn bởi vì mẹ khi sinh hắn ra đã bị băng huyết mà qua đời, hắn trở thành đứa trẻ không có danh phận.

Ái phi vì vậy mà chết, hoàng đế biến thái vô cùng căm hận đứa con trai mới sinh ra của mình, cho dù biết giới tính của hắn, cũng không ngại công bố ra ngoài hắn là công chúa, cố ý làm nhục.

Đoạn Hoài Cẩn lớn lên trong môi trường như vậy, từ nhỏ đã bị mọi người bắt nạt khiến cho tâm lý của hắn bị vặn vẹo, cuối cùng khơi dậy lòng thù hận ma quỷ muốn hủy diệt thế giới.

Cửu hoàng tử Đoạn Hoài Ngọc lúc chưa bị nhân vật chính đoạt xá là một trong những người đã bắt nạt hắn.

Cảnh quay tối nay là đoạn sau khi buổi sáng Cửu hoàng tử đấu kiếm thua vai chính công hiện là thư đồng của công chúa, về đến cung, anh ta tức giận nói dối rằng ngọc bội của mình bị ' công chúa' làm mất, cố tình giữ hắn lại, vào lúc nửa đêm bắt hắn xuống hồ tìm cho mình.

Tô Tinh Dao trang điểm xong liền đi tới bên hồ.

Tiểu Ngư cầm áo khoác trong tay, nhìn mặt hồ yên tĩnh, không khỏi có chút lo lắng.

Nhiệt độ buổi tối hôm nay so với ban ngày thấp hơn rất nhiều, nhưng Tô Tô lại sắp quay một cảnh không chỉ cần phải xuống nước mà còn phải đối diễn với Tưởng Tử Hàng.....

Nghĩ đến Tưởng Tử Hàng, Tiểu Ngư liền cảm thấy cả người không được khỏe.

Nàng dùng ngón chân cái nghĩ thôi cũng biết, đêm nay tuyệt đối không thể quay xong trước 12 giờ.

Tiểu Ngư có thể nghĩ đến, đương nhiên Tô Tinh Dao cũng đã sớm nghĩ tới.

Cho nên khi xác nhận cảnh diễn này, cậu liền chủ động báo cáo với đạo diễn Vương mình có vết thương ở bụng và đùi, không thích hợp quay cảnh dưới nước.

Nhưng đạo diễn lại nói với cậu cảnh này rất quan trọng, tốt nhất không dùng diễn viên đóng thế.

Sau đó lại cam đoan với cậu rằng nước ở đây không sâu, chỉ đến đầu gối cậu, sẽ không làm ảnh hưởng đến vết thương.

Đạo diễn đã nói như vậy, Tô Tinh Dao cũng không thể từ chối.

Chẳng bao lâu sau cậu và Tưởng Tử Hàng cùng nhau đứng trên chiếc thuyền do tổ đạo cụ chuẩn bị, sau khi mọi thứ đã đầy đủ, liền bắt đầu quay phân đoạn đêm nay.

Đêm nay, trạng thái của Tưởng Tử Hàng tốt một cách khác thường.

Lần quay đầu tiên cũng không cần đối diễn, mấy lần đã qua.

Nhìn thấy trạng thái này của cậu ta, nhân viên công tác xung quanh đều thấy may mắn, cậu ta luôn ở những lúc quan trọng đều hấp tấp, đêm nay mọi có lẽ sẽ không cần phải thức khuya cùng cậu ta nữa.

Nhưng mọi người còn chưa kịp khen ra khỏi miệng thì một tai nạn bất ngờ xảy ra.

Tưởng Tử Hàng mặc trang phục lộng lẫy và áo choàng khảm ngọc đi đến trước mặt Tô Tinh Dao đang đứng ở mũi thuyền đón gió lạnh, ngạo mạn ngửa đầu nói một câu.

" Không được, công chúa điện hạ, đây là ngọc bội phụ hoàng tặng cho ta, nó rất quý giá, đêm nay ngươi nhất định phải giúp ta tìm được nó."

Nói xong cậu ta liền vươn tay ra phía lưng Tô Tinh Dao đẩy cậu.

Dựa theo sắp xếp của đạo diễn, cậu ta chỉ cần làm động tác giả là được.

Nhưng Tưởng Tử Hàng giống như uống phải thuốc tăng lực, cánh tay tràn đầy sức mạnh, dùng hết sức lực đẩy về phía lưng Tô Tinh Dao.

Tô Tinh Dao cảm nhận được lực đẩy rất mạnh qua lớp áo choàng của mình.

Cậu đang đứng ở mép thuyền lập tức bị đối phương đẩy ngã xuống hồ.

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, tất cả mọi người đều kinh ngạc đứng ngây ra tại chỗ.

Cho đến khi Tô Tinh Dao tự mình đứng lên, mọi người mới kịp phản ứng lại vừa rồi xảy ra chuyện gì.

Nước trong hồ không quá sâu, nhưng lại đủ để Tô Tinh Dao ngã ướt sũng toàn thân.

Nhìn cả người quần áo ướt đẫm, Tô Tinh Dao cảm thấy may mắn mình đã chuẩn bị trước, dùng màng bọc y tế quấn hết những chỗ bị thương trên cơ thể để bảo vệ.

Nếu không những vết thương của cậu khi đó ngã xuống vực chắc chắn sẽ bị nước trong hồ làm nhiễm trùng.

Tô Tinh Dao đột nhiên bị ngã xuống nước, nhân viên trong đoàn phim đều căng thẳng.

Mọi người nhanh chóng mang cho cậu một chiếc khăn để lau người, Tiểu Ngư cũng chạy đến, trên tay mang theo máy sấy tóc để hơ khô quần áo, tránh cho cậu bị cảm lạnh.

Bởi vì sai lầm của Tưởng Tử Hàng, làm cho khối lượng công việc của mọi người tăng gấp đôi.

Nhưng người này lại mang vẻ mặt ngây thơ vô tội đi đến trước mặt Tô Tinh Dao.

" A...... vừa rồi là tại tôi sao? Xin lỗi nha, tôi nhập tâm quá không khống chế tốt sức lực của mình."

Tiểu Ngư nghe được giọng điệu ác ý của Tưởng Tử Hàng liền bị chọc tức. Nàng cố nhịn không được trợn mắt, tức giận nói: " Anh phải cẩn thận chứ."

Tưởng Tử Hàng nhìn qua tình trạng thê thảm của Tô Tinh Dao, mỉm cười gật đầu, tiếp tục nói.

" Ôi, xin lỗi, cũng không phải tôi cố ý...."

Trợ lý của Tưởng Tử Hàng đi theo bên cạnh, vừa vội vàng xin lỗi, vừa nói đỡ cho nghệ sĩ nhà mình.

" Lúc đóng phim nhập tâm quá cũng không thể làm gì được, người đoạt giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất trong lúc đóng phim cũng từng tát vào mặt người khác, đều là đắm chìm trong kịch bản quá, thật sự không phải cố ý...."

Tiểu Ngư bóp máy sấy trong tay làm nó phát ra âm thanh lạch cạch.

Nàng cảm thấy nếu còn nghe hai thằng ngu này nói thêm một câu nữa, liền không nhịn được muốn đánh người.

Nhưng Tiểu Ngư không hơi đâu quan tâm đến hai người đó nữa, nàng sợ Tô Tinh Dao sẽ bị cảm, không ngừng hong khô quần áo cho cậu.

Nhìn bộ quần áo ướt đẫm, nàng chợt nhớ đến miếng dán giữ nhiệt mà Tô Tinh Dao mang đến.

Nếu lúc này cậu có thể dùng nó thì tốt a.

Nhưng thật tiếc mọi người đã xin hết lúc sáng rồi.

Không lâu sau, quần áo của Tô Tinh Dao cũng được sấy khô, nhân viên bắt đầu trang điểm lại từ đầu cho cậu, tiếp tục quay phim.

Lần này trước khi quay, đạo diễn Vương tìm Tưởng Tử Hàng yêu cầu cậu ta chú ý trong quá trình quay phim.

Có lẽ câu nói này đã có tác dụng, Tưởng Tử Hàng bình tĩnh hơn nhiều.

Lần này cậu ta không đẩy Tô Tinh Dao, những cũng không ảnh hưởng đến những trò ác ý của cậu ta.

Cậu ta nói sai kịch bản, quên lời thoại, không gợi được cảm xúc, đột nhiên cười lớn.......

Tưởng Tử Hàng dùng đủ loại lý do vô lý để quay đi quay lại bảy tám lần.

Còn Tô Tinh Dao thì phải đứng trong hồ nước mấy tiếng đồng hồ vì sai lầm của cậu ta.

Trong kịch bản, trang phục của Tưởng Tử Hàng rất sang trọng, dày dặn, trên viền áo còn có lông thú, mặc nhiều lớp như vậy đương nhiên là không cảm thấy lạnh.

Nhưng Tô Tinh Dao lại khác, nhân vật của cậu thật sự quá thảm, chỉ mặc một bộ trang phục mỏng manh, lúc trước bị ướt, bây giờ lại bị ướt.

Gió lạnh ban đêm thổi về phía hồ nước cậu đang đứng, Tô Tinh Dao cảm thấy da thịt toàn thân lạnh buốt.

Chỉ trong nhánh mắt, đã quay đến 10 giờ tối.

Cậu phải đứng nhiều vị trí khác nhau để quay theo cảnh trước, Tưởng Tử Hàng lần thứ hai ' không kiểm soát được lực tay' đẩy Tô Tinh Dao xuống hồ.

Tô Tinh Dao lạnh lùng cảnh cáo cậu ta.

" Bớt làm cái trò này lại đi, nếu cậu còn cố tình làm vậy một lần nữa, đừng trách tôi không nể mặt."

Làn da tái nhợt được ánh trăng tô điểm làm cho cậu có một vẻ đẹp của người đẹp ốm yếu.

Cách Tô Tinh Dao nói chuyện, kết hợp với khuôn mặt lạnh lùng rất phù hợp với bối cảnh của thiếu niên ma tôn, một người đẹp ốm yếu.

Cậu biết Tưởng Tử Hàng rất thích làm mấy trò mèo bắt nạt cậu.

Rất giống với bạn thân cậu ta, Thẩm Hoài Hi.

Luôn tìm mọi cách tạo hiểu lầm, để người khác bắt nạt cậu.

Trước đây cậu vẫn luôn cảm thấy hành vi của đối phương rất trẻ con, không muốn quan tâm cậu ta quá nhiều.

Vì vậy cậu cố gắng hết sức không tiếp xúc với đối phương.

Nhưng bây giờ cậu phát hiện mình đã sai.

Bởi vì mình lạnh nhạt, không nói câu nào, làm cho đối phương nghĩ cậu dễ bắt nạt, do đó ngày càng quá đáng hơn.

Tô Tinh Dao lạnh lùng liếc đối phương một cái, sau khi nói xong những lời cần nói, liền đứng dậy đi lên bờ.

Lần đầu tiên Tưởng Tử Hàng thấy Tô Tinh Dao lạnh lùng nói chuyện như vậy với cậu ta.

Trong nháy mắt, cậu ta thật sự bị đối phương dọa sợ.

Nhưng ngay sau khi bình tĩnh lại, cảm thấy Tô Tinh Dao không nổi tiếng bằng mình, cũng không có nhiều fans như mình, thì tại sao cậu ta phải sợ chứ?

Nghĩ như vậy, cậu ta liền không quan tâm lời nói của Tô Tinh Dao nữa.

Vì thế khi tiếp tục quay, cậu ta một lần nữa cố ý bày trò cũ với Tô Tinh Dao.

Nhưng lần này, cậu ta phát hiện khi mình ra tay đẩy người, vốn dĩ Tô Tinh Dao đang đứng bất động, đột nhiên chuyển hướng, dịch sang bên cạnh một bước.

Tưởng Tử Hàng dùng quá nhiều sức, không kịp phanh lại.

Giây tiếp theo, cậu ta mất thăng bằng, lấy một tư thế như chó đớp cứt ngã thẳng xuống hồ nước.

Bọt nước văng cao mấy mét vì cú ngã của cậu ta.

Tưởng Tử Hàng hoàn toàn không nghĩ đến trường hợp này, bởi vì sợ nước và bất ngờ, cậu ta cứ thế vùng vẫn không thể đứng dậy.

Sau khi uống liên tiếp mấy ngụm nước bẩn, cậu ta cuối cùng cũng được người đại diện vớt lên từ trong hồ.

Tưởng Tử Hàng uống hết nước hồ bẩn thỉu xuống bụng.

Sau khi bị sặc đến ho khan, nghĩ đến nước hồ bẩn thỉu kinh tởm, cậu ta lập tức nôn ọe.

Lúc này Tưởng Tử Hàng không còn dáng vẻ kiều quý như trước nữa, cả người nhếch nhác như chuột cống chết đuối, nước mắt nước mũi hòa quyện vào nhau, hình tượng hoàn toàn hóa thành tro bay theo gió lạnh.

Nhìn bộ dạng thê thảm của Tưởng Tử Hàng, người đại diện cực kì đau lòng, gã ta lập tức chỉ vào mặt Tô Tinh Dao, chất vấn cậu.

" Cậu làm gì vậy? Cố ý giết ngưởi sao?"

Đối mặt với lời buộc tội của người đại diện Tưởng Tử Hàng, Tô Tinh Dao đứng ở mũi thuyền lại hết sức bình thản.

Sau khi dùng tay áo nhẹ nhàng lau đi bọt nước trên mặt, cậu mới chậm rãi liếc nhìn Tưởng Tử Hàng.

Cậu đứng dưới ánh trăng, dịu dàng nở một nụ cười, " Việc này anh nên hỏi cậu ta đi."

Người đại diện sửng sốt trong giây lát, gã không ngờ Tô Tinh Dao sẽ vạch trần ân oán của hai người ra như vậy.

Người đại diện của Tưởng Tử Hàng tự biết mình đuối lý, nhưng lại không nhịn được cục tức này.

Vì vậy gã lại nghĩ cách phản bác Tô Tinh Dao.

Tuy nhiên gã vừa định mở miệng nói lại bị Thẩm Hoài Hi đột nhiên xuất hiện cản trở.

Thẩm Hoài Hi không thể ngờ rằng, lúc nửa đêm y và Tần Minh Xuyên đến thăm Tưởng Tử Hàng lại được chứng kiến cảnh tượng tuyệt vời như thế này.

Sau khi thưởng thức trò hề xong, y đầy ẩn ý liếc nhìn Tần Minh Xuyên, sau đó đi về phía Tưởng Tử Hàng.

Tô Tinh Dao cũng chú ý tới Thẩm Hoài Hi.

Nhưng bây giờ cậu cảm thấy làn da nóng bừng, ngứa ngáy, đầu có chút choáng váng.

Sau khi nhìn qua đối phương một cái, cậu đi đến chỗ nghỉ của mình.

Tần Minh Xuyên đã lâu rồi không gặp Tô Tinh Dao, anh đứng tại chỗ một lúc, tầm mắt vẫn đuổi theo thân ảnh của Tô Tinh Dao.

Lúc này, một tia sáng chiếu qua khuôn mặt của Tô Tinh Dao.

Tần Minh Xuyên bây giờ mới phát hiện, sắc mặt đối phương trắng bệch như giấy.

Nhìn thấy Tô Tinh Dao có chút không ổn, Tần Minh xuyên hai ba bước đi về phía cậu, đưa tay ra muốn đỡ.

Nhưng tay anh vừa mới chạm đến ống tay áo, Tô Tinh Dao đã nhẹ nhàng né tránh sự đụng chạm của anh.

Không để ý đến sự thất vọng trong mắt Tần Minh Xuyên, Tô Tinh Dao cầm lấy điện thoại Tiểu Ngư đưa cho.

" Tô Tô, dì là dì Trương đây."

Dì Trương đột nhiên gọi cho cậu như vậy có chút kì lạ, nhưng cậu lại lo lắng đối phương có chuyện gì tìm mình, liền lập tức nghe điện thoại.

" Dì Trương."

Vừa mở miệng, cảm giác hai mắt lập tức tối sầm.

Sau đó, cơ thể cậu mềm nhũn, trực tiếp ngất lịm đi.

_____

Tác giả có điều muốn nói:

Có thể các bạn sẽ cảm thấy lo lắng sau khi đọc xong,

Nhưng mọi người đừng lo, Tô Tô của chúng ta sẽ trả thù tên khốn nhân vật phụ ở những chương tiếp theo.

Mon:

Vì là lần đầu edit nên còn nhiều thiếu sót, sai ở đâu mọi người cứ thẳng thắn góp ý cho mik nha 😘

Nay mik đã edit đến chương 10, và chương đó dài thấy bà cố nội luôn 🥹 hơn 7k chữ, chờ mik beta xong sẽ úp lên cho mọi người.

Mik vừa edit, vừa beta, làm từ a đến á nên thời gian đăng chương mới không cố định, mọi người kiên nhẫn chờ đợi nha❤️ chỉ cần ko bị ăn cắp bản edit này với mục đích thương mại hay j khác thì chắc chắn sẽ lấp hố đầy đủ.

Nếu yêu thích bộ truyện này mọi người có thể mua raw ở trang văn học Tấn Giang để ủng hộ tác giả.
Tác giả cũng ko có trong danh sách những người share đường lưỡi bò nên yên tâm đu nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro