Chương 12: Cậu và đồng đội của cậu đều rất mạnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Nananiwe

"Nếu cậu ta muốn độc chiếm cả hai phần thưởng thì cậu phải làm sao đây?"

Độc chiếm cả hai phần thưởng? Nghe được câu này, không chỉ số 4 sững sờ mà số 5 cũng lộ vẻ kinh ngạc. Quy tắc cũng không đề cập đến việc một người nhận đồng thời hai phần thưởng, nhưng cũng không nói là không thể. Nhưng xét về câu chữ thì người chơi được bỏ phiếu qua ải và một trong những người còn lại đều được nhận phần thưởng, nếu tới cuối cùng chỉ còn lại một người thì số 5 vừa là người được bỏ phiếu qua ải vừa là người còn lại kia, đúng thật là có thể nhận cả hai phần thưởng.

Lời này của Đồ Hóa cực kỳ bất lợi với số 5, số 4 còn chưa kịp mở miệng thì số 5 đã phản bác: "Cậu đừng có nói vớ vẩn, tôi chưa bao giờ có suy nghĩ như vậy! Cho dù chỉ còn lại hai người thì tôi cũng tuyệt đối không bỏ phiếu loại số 4!"

Số 4 rối rắm nhìn số 5 một cái, sau đó nói với Đồ Hóa: "Cậu chỉ muốn tôi bỏ phiếu qua ải cho cậu nên mới nói thế phải không?"

"Đương nhiên là tôi muốn qua ải." Đồ Hóa cong môi: "Nhưng điều này cũng không cản được việc tôi nhắc nhở cậu, vận mệnh của mình nên nằm trong tay mình chứ không phải giao đường lui duy nhất của mình vào tay một người xa lạ."

Số 4 vò mái tóc ngắn của mình trông có vẻ vô cùng khó xử. Một lát sau, cậu ta đột nhiên nghiêng người vòng tay khoác vai số 5, hơi ngẩng đầu lên nhìn Đồ Hóa: "Ai nói với cậu... bọn tôi là người lạ?"

Đồ Hóa lập tức cứng đờ.

Dường như số 5 cũng cảm thấy thoải mái như trút được gánh nặng khi nhận được sự tán thành của số 4. Cậu ta cũng cười với số 4 một cái, hai người dựa vào nhau như anh em tốt: "Hai bọn tôi là bạn cùng lớp, quan hệ vô cùng tốt."

Số 5 nhướng mày mang theo chút khiêu khích. Cậu ta để kiểu tóc húi cua, lông mày rất thô, kết hợp với biểu tình này lại khiến người ta cảm thấy cực kỳ giống côn đồ: "Chúng ta làm quen lại đi, tôi tên là Lý Đào, cậu ấy tên Thẩm Tư Dịch, bọn tôi đều là học sinh trường Tam Trung của thành phố B, ngồi bàn trước và bàn sau."

Đồ Hóa ngàn vạn lần không ngờ hai người này lại quen nhau. Hình như từ lúc bắt đầu bước vào ải này bọn họ chưa từng giao lưu với nhau, thậm chí liếc mắt một cái cũng không, thế nên Đồ Hóa mới vô thức cho rằng hai người này là người lạ.

Hoặc có lẽ không phải do cậu quá sơ ý, mà là núi cao còn có núi cao hơn, người tài giỏi còn có người tài giỏi hơn. Đồ Hóa vẫn luôn cho rằng bản thân thuận buồm xuôi gió trong trò chơi này, lại không ngờ có người còn thuận lợi hơn. Có lẽ ngay từ ban đầu số 4 và số 5 đã giả bộ không quen biết nhau. Trong cửa ải như đánh cược thế này, bất kỳ một sơ suất hay thông tin dư thừa nào đều sẽ bị đối thủ bắt thóp, trở thành điểm yếu để lật ngược tình thế.

Tất cả suy luận của Đồ Hóa đều được tiến hành dưới giả thiết số 4 và số 5 không có quan hệ gì. Nhưng nếu hai người đó quen nhau và kết bạn cùng vượt ải thì những lý luận trước đó của cậu đều trở nên vô dụng.

Chẳng lẽ thật sự bị loại như vậy sao?

"Tôi có thể nói một câu không?" Tôn Duy đột nhiên đứng dậy cho Đồ Hóa một ánh mắt trấn an: "Tôi cảm thấy cho dù cuối cùng chỉ còn lại hai cậu thì hai cậu cũng sẽ không qua được ải."

Đồ Hóa nhíu mày, hai người số 4 và số 5 chẳng để lời nói của Tôn Duy trong lòng, khinh thường muốn xem Tôn Duy định nói bậy thế nào. Tôn Duy lại rất bình tĩnh: "Chẳng lẽ hai cậu không phát hiện cửa ải này rất không công bằng sao?"

Số 5 Lý Đào cười nhạo: "Công bằng? Cậu không biết những người không chọn số 1 và số 2 từ Cửa sơ tuyển đều bị loại à? Cậu cảm thấy như vậy có công bằng không? Trò chơi này vốn đã không công bằng rồi."

"Nhưng mà theo tôi thấy, tất cả những cửa ải mà chúng ta vượt qua đều thử thách trình độ của người chơi một cách công bằng." Tôn Duy rrất bình tĩnh, lời nói lại như châu như ngọc: "Thế nên trong ải nhiệm vụ, hệ thống sẽ không để lộ lỗ hổng quá rõ ràng. Bốn người phía trước ai cũng có khả năng bị loại, chỉ có người số 5 là cậu mãi mãi không bị loại, dựa vào đâu chứ? Chẳng lẽ cậu xài hack sao?"

Sắc mặt số 5 trắng bệch: "Cậu đừng có ngậm máu phun người!"

Tôn Duy lại nở nụ cười: "Đương nhiên tôi cũng không tin cậu có năng lực hack game, thế nên tôi mới nói sẽ không xuất hiện lỗ hổng "tới vòng cuối hai người đều được chia phần thưởng", bởi vì nếu vậy thì sẽ không công bằng với những người chơi trước."

Mặc dù Tôn Duy rất nỗ lực giải thích nhưng Đồ Hóa lại cảm thấy lý luận của cô hoàn toàn không có cơ sở, không có luận cứ chặt chẽ, tất cả đều là đoán mò, hơn nữa với cái tính quái quỷ của trò chơi này... khả năng không công bằng khá là cao.

Hiển nhiên số 4 và số 5 đều giỏi cả, tuyệt đối không có chuyện bọn họ không nhìn ra.

"Ngoài ra tôi còn nhìn ra một điểm khó hiểu của cửa ải này." Tôn Duy bổ sung: "Tôi đang suy nghĩ rốt cuộc mục đích của cửa ải này là gì, chẳng lẽ chỉ là muốn chúng ta tàn sát lẫn nhau vì chút ít lợi ích này thôi sao?"

"Mặc dù bây giờ chúng ta là đối thủ nhưng biết đâu trong những cửa ải khác chúng ta lại là đồng đội kề vai sát cánh thì sao? Tôi tin giáo sư Tô Cách Trì tạo ra trò chơi này tuyệt đối sẽ không để chúng ta giết hại người khác chỉ vì lợi ích cỏn con này. Thầy ấy muốn chúng ta cân nhắc xem giữa lợi ích và tình người thì nên lựa chọn cái nào, muốn trái tim những người trẻ tuổi chưa đặt chân vào xã hội như chúng ta nhiều thêm một chút chân-thiện-mỹ." Tôn Duy không để ý đến vẻ khinh thường của số 5 Lý Đào mà quay đầu cười với số 4 Thẩm Tư Dịch: "Bạn Thẩm Tư Dịch, cậu có cảm thấy như vậy không?"

Số 4 Thẩm Tư Dịch chậm rãi gật đầu, vẻ mặt có chút đăm chiêu: "Cậu nói rất có lý..."

"Này!" Lý Đào nổi giận: "Thẩm Tư Dịch, cậu đang nghĩ gì vậy hả! Cậu ta nói có lý chỗ nào chứ, hoàn toàn là cả vú lấp miệng em! Chẳng lẽ cậu không muốn nhận thưởng sao?"

Thẩm Tư Dịch nhún vai tỏ vẻ bất đắc dĩ: "Nhưng lỡ đâu lời cậu ấy nói là thật thì sao? Hơn nữa... sao chúng ta có thể bắt nạt một cô gái xinh đẹp thế này được chứ?" Nói xong còn gian xảo nháy mắt với Tôn Duy.

"Đủ rồi! Tùy cậu đấy!" Lý Đào phẫn nộ kéo ghế của mình cách xa Thẩm Tư Dịch, vẻ mặt đen thui.

[Tinh ——]

Kết quả bỏ phiếu: Trong ba người thì số 3 Tôn Duy và số 4 Thẩm Tư Dịch đều bỏ phiếu qua ải cho Đồ Hóa, chỉ có số 5 Lý Đào bỏ phiếu bị loại. Số phiếu qua ải lớn hơn số phiếu bị loại nên Đồ Hóa thuận lợi qua ải.

Lời giải thích của Tôn Duy thật sự không đủ thuyết phục Thẩm Tư Dịch nhưng cậu ta lại dễ dàng thay đổi ý kiến của mình khiến Đồ Hóa cảm thấy rất khó hiểu, nghĩ mãi không biết rốt cuộc là vì đâu.

Trò chơi kết thúc một cách thuận lợi, phần thưởng của hệ thống cũng được phân chia, ngoài Đồ Hóa được nhận thưởng ra thì hệ thống lựa chọn ngẫu nhiên một trong ba người còn lại để trao thưởng. Có lẽ thần may mắn thật sự đứng về phía bọn họ, người được hệ thống lựa chọn chính là Tôn Duy.

[Người chơi Đồ Hóa nhận được phần thưởng qua ải: x1 Minh thạch]

[Người chơi Tôn Duy nhận được phần thưởng qua ải: Máy tính cầm tay]

Tôn Duy mờ mịt nhìn chiếc máy tính kiểu cũ trong tay mình. Đồ Hóa còn mờ mịt hơn cả cô, minh thạch là một viên đá rất to dính đầy bụi bẩn, cậu phải dùng hai tay mới cầm được.

Rốt cuộc là phần thưởng quỷ quái gì vậy? Đồ Hóa chán nản bỏ minh thạch vào trong balo của hệ thống, Lý Đào ở bên cạnh cười nhạo: "Còn tưởng là cái gì cơ, đồ phế phẩm này có cho tôi cũng không cần!"

"Chúng ta đi thôi." Lý Đào gọi Thẩm Tư Dịch, liếc Đồ Hóa một cái rồi rời khỏi phòng học.

Thẩm Tư Dịch đi phía sau cậu ta, lúc đi ngang qua Đồ Hóa đột nhiên cười sâu xa: "Cậu và đồng đội của cậu đều rất mạnh."

Trong cửa ải này cậu chưa từng lộ ra bất kỳ điều gì chứng tỏ mình và Tôn Duy là đồng đội, nhưng Thẩm Tư Dịch này lại có thể nhìn ra. Nam sinh này trông thì có vẻ rộng rãi đơn thuần nhưng thực sự lại sâu không lường được.

Mặc dù trông thì có vẻ như Đồ Hóa chiến thắng nhưng thực tế người nỗ lực thật sự chính là Tôn Duy. Đồ Hóa vô cùng cảm kích: "Vừa rồi cậu giỏi quá."

Tôn Duy chẳng chút để ý: "Không có gì, tôi bịa chuyện thôi."

Đồ Hóa: ...

"Thật ra Thẩm Tư Dịch kia vốn định bỏ phiếu qua ải cho cậu từ đầu rồi, chỉ là thiếu một lý do chính đáng thôi." Tôn Duy giải thích: "Tôi quan sát hai người họ rất lâu, mặc dù Lý Đào bảo quan hệ của bọn họ rất tốt nhưng tôi lại cảm thấy Thẩm Tư Dịch không nghĩ vậy. Cậu ta hơi có thành kiến với Lý Đào."

"Nếu cậu ta thật sự muốn cậu bị loại thì đã tỏ thái độ ngay lúc cậu diss số 5 rồi. Nhưng rõ ràng là cậu ta muốn nghe cậu nói, cuối cùng phát hiện cậu không thể cho cậu ta một lý do để vừa cho cậu qua ải vừa không đắc tội với số 5, thế nên mới bất đắc dĩ không bày tỏ lập trường của mình. Mặc dù lời tôi nói không có lý nhưng cậu ta cũng lộ vẻ tán thành, điều này chứng minh cậu ta chỉ đang tìm một bậc thang để xuống thôi."

"Một là cậu ta đã oán hận Lý Đào từ lâu, hai là cậu ta vốn không tin tới lúc chỉ còn lại hai người số 4 và số 5 thì Lý Đào sẽ cho cậu ta con đường sống."

Tác giả có lời muốn nói:

Chị gái Tôn Duy cũng siêu giỏi nha ~~

PS: Không phải chồng của Đồ Hóa chưa xuất hiện đâu, chỉ là hiện tại ảnh đang yên lặng quan sát bé Đồ Hóa thoi~

Editor: Đọc giải thích và minh họa tại FB Nananiwe album Toán (tổng hợp).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro