Chương 22: Vậy ta liền làm phu nhân của ngươi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Biên dịch : Yên Hy

Chỉnh sửa : Thời An

=================================

"A, có người tới? Gia hỏa này chính là Thượng Quan Quyết?" Thiếu niên ném gà nướng cho Cố Kinh Hồng, lúc này mới nhìn về Linh Cửu phía ngồi đối diện Cố Kinh Hồng, tò mò dán lên.

Mặt cậu chàng nháy mắt dán cực gần với mặt Linh Cửu, chóp mũi hai người suýt nữa chạm vào nhau. Linh Cửu đột nhiên bị đôi mắt có nhan sắc gần như trong suốt kia dán vào, con ngươi cả kinh lông mi run lên, trong lòng không khỏi tán thưởng tốc độ kinh người của thiếu niên này. Y nhớ lại lúc mới gặp Mộc Thiên Hoa tới ở Tây Cương, nàng bày ra thân pháp kỳ lạ, không khác gì thiếu niên này.

Cố Kinh Hồng thấy hai người đột nhiên dán đến cùng nhau, hơi nhíu mày, đứng lên, một tay kéo Chiếu Ảnh ra: "Này, thân cận quá."

Thiếu niên cười hì hì quay đầu lại nhìn hắn, nhét gà nướng vào trong lồng ngực hắn: "Có quan hệ gì."

Linh Cửu nhìn thiếu niên kia, dò hỏi Cố Kinh Hồng: "Sư huynh, đây là ai?"

Cố Kinh Hồng vỗ vỗ đầu thiếu niên: "Chiếu Ảnh đệ muốn tìm."

Linh Cửu sửng sốt một chút: "Người này, chính là Chiếu Ảnh...... Cô nương?"

Tên nhóc nhảy từ cửa sổ vào, dùng gà nướng để đổi thắng thua này lại chính là Chiếu Ảnh?!

Linh Cửu đột nhiên đứng lên, nhìn chằm chằm Chiếu Ảnh một lúc lâu, vẫn có chút không thể tin tưởng. Người này tuy rằng vóc người còn chưa cao, nhưng kia ngũ quan cứng rắn thâm sâu, cổ họng còn có hầu kết, nhìn kiểu nào cũng là nam!

Cố Kinh Hồng phụt cười một chút: "Tiểu thông minh, Chiếu Ảnh trước nay không phải cô nương nha."

Chiếu Ảnh vừa nghe Linh Cửu gọi mình là cô nương, tức khắc không vui, chỉ vào Linh Cửu kêu lên: "Ta thoạt nhìn giống cô nương sao? Cô nương nào có thể uy mãnh như ta? Người như ngươi trông còn mắt trắng hơn cả ta."

(*) ở đây cv chỉ để bạch mục, do không có raw nên mình không thể dò chính xác nghĩa, bạn nào am hiểu hơn có thể comt nhé, mình sẽ sửa lại.

Cố kinh hồng cười càng dữ dội: "Ha ha ha ha ha ngươi cũng biết thực chất ngươi rất trắng sao!"

Chiếu Ảnh chỉ chỉ hai mắt mình: "Đôi mắt ta chỉ thoạt nhìn kỳ quái, chứ không phải mù thật."

"......"Cố Kinh Hồng trầm mặc trong chốc lát, "Ngươi có biết mắt trắng có nghĩa gì không?"

"Hừ, quá coi thường ta." Chiếu Ảnh cười đắc ý, "Ta tuy rằng không đọc sách nhiều, nhưng hai chữ mắt trắng vẫn nhận ra, còn không phải nói đôi mắt trắng như người mù sao."

Cố kinh hồng: "......" Tạm thời, cũng có một chút đúng.

Tiếp theo, Cố Kinh Hồng trình bày thân phận Linh Cửu cho Chiếu Ảnh, ba người liền ngồi xuống trao đổi chính sự.

Linh Cửu đem tin Thượng Quan Quyết tự tay viết cùng ngọc bội giao cho Chiếu Ảnh: "Chuyện Thượng Quan Quyết muốn làm đều viết ở chỗ này, ngươi làm theo là được."

Chiếu Ảnh nhận tin xong liền trực tiếp mở ra nhìn, sau khi xem xong, lại từ trong lòng móc ra một cái mồi lửa, đốt lá thư sạch sẽ, ngọc bội kia cũng thu vào trong lồng ngực, khóe miệng nâng lên nụ cười thị huyết: "Ta đã thu được lệnh, Chiếu Ảnh Bồi Tinh lâu, không chết không ngừng."

"Vậy liền vất vả ngươi." Linh Cửu gật đầu, đứng dậy chuẩn bị rời đi. Đi đến trước cửa phòng, y lại quay đầu lại tò mò hỏi một câu: "Sư huynh vì sao lại ở cùng Chiếu Ảnh?"

Cố Kinh Hồng có chút bất đắc dĩ nói: "Tên tiểu quỷ này kéo ta tới......"

Lời còn chưa dứt, đã nghe Chiếu Ảnh ở một bên lớn tiếng đoạt trả lời: "Bởi vì ta ngủ hắn rồi! Không mang theo thì phụ trách hắn kiểu gì......"

Cố Kinh Hồng vừa nghe liền nhảy dựng lên, một phen che miệng thiếu niên lại, thấp giọng quát: "Câm miệng! Tên ngốc nhà ngươi sao cái gì cũng nói ra ngoài!"

Tròng mắt Chiếu Ảnh chuyển loạn, bắt lấy tay Cố Kinh Hồng ô ô ưm ưm rầm rì, tỏ vẻ không nói.

Lúc này Cố Kinh Hồng mới thả tay, sắc mặt một chút hồng một chút trắng, trong ánh mắt nhìn về phía Linh Cửu ẩn giấu điểm tâm tư: "Tiểu sư đệ, đệ hẳn là rất bận nhỉ, chúng ta không giữ đệ lại ăn cơm, đi nhanh đi."

Đôi mắt Linh Cửu cả kinh trừng lớn một vòng, y đương nhiên biết ngủ của Chiếu Ảnh không phải đơn thuần mà nằm ngủ cạnh nhau, y từ trước vẫn luôn cho rằng chỉ có một nam một nữ mới có thể, không nghĩ tới hai nam nhân cũng được ?!

Y hơi hơi hé miệng, muốn hỏi một chút Cố Kinh Hồng hai nam nhân ngủ thế nào, nhưng đã bị sư huynh đẩy ra ngoài cửa, còn tiện tay đóng cửa.

Lý Tầm ở ngoài Túy Tiên Lâu cũng không có chờ lâu, Linh Cửu đã ra tới, chỉ là thoạt nhìn dường như có chút thất thần, cũng không biết suy nghĩ cái gì, kêu vài tiếng mới phản ứng lại.

Rời khỏi Túy Tiên Lâu rồi, hai người không trực tiếp trở Lý Tầm về Hầu phủ tây trấn, Linh Cửu nhớ tới có mấy vị dược liệu hiếm yêu cầu bổ sung, lập tức mang theo Lý tầm đến tiệm thuốc lớn nhất Nghiêu Đều Thượng Quan Quyết chỉ cho y.

Mua dược liệu không sai biệt lắm, Linh Cửu mới thản nhiên trở lại hầu phủ, mà lúc này Thượng Quan Quyết cũng vừa vặn trở về.

Trên người Thượng Quan Quyết còn mặc triều phục trường bào tay dài màu đen, tóc dài chỉnh tề búi sau lưng, để lộ khuôn mặt tuấn lãng thập phần tinh xảo, chỉ là trên mặt lại không mang theo biểu cảm, khí thế quanh thân lạnh băng, mặc dù bị khóa bởi triều phục thập phần đoan chính, cũng không thu được sắp bén như mũi dao lúc nào cũng có thể ra khỏi vỏ.

Nhưng hắn vừa thấy Linh Cửu đang đi tới từ cách đó không xa, nghiêm túc trên mặt liền nhanh chóng biến mất không thấy, tiện đà chậm rãi chuyển thành nụ cười nhạt.

Thượng Quan Quyết sải chân dài, vượt đến bên người Linh Cửu, nhẹ nhàng nói: "Tiểu Cửu, ta đã trở về."

Linh Cửu vì thế cũng nhìn hắn mỉm cười: "Ừm."

Không biết bắt đầu từ khi nào, bọn họ chỉ cần nhìn đến đối phương, đã không cầm lòng được mà thả lỏng. Vui vẻ tựa như mèo nhỏ nhìn thấy cá, bướm nhìn thấy hoa, mà bọn họ thấy nhau lập tức vui vẻ, đều là hiển nhiên.

Thượng Quan Quyết không thích triều phục câu thúc, chuyện đầu tiên khi hồi phủ là đổi triều phục về thường phục, mà Linh Cửu muốn sửa sang lại dược liệu mới mua, đã về phòng mình trước.

Thượng Quan Quyết mặc chỉnh tề xong, đi vào sảnh ngoài, để Lý Tầm tìm tới Triệu đại nương cùng những người khác trong nhà cùng nhau nói chuyện.

"Đều là người trong nhà, ta đi thẳng vào vấn đề." Mọi người đến đông đủ, Thượng Quan Quyết liền thẳng đến chủ đề, "Tuyến mai phục của phụ thân ta năm đó, có thể động."

"Lão bà tử biết, ngươi không ở kinh thành mấy năm nay, ta cùng lão Tiền đều có coi chừng." Triệu đại nương cười lạnh nói, "Vô luận là tiến tới phá hoàng cung, hay đạp cửa thành mà ra, chỉ cần một câu của ngươi."

Thượng Quan Quyết lại lắc đầu nói: "Nếu ta muốn phản, tội gì chờ tới bây giờ. Tân đế tại vị ba năm, ban bố chính sách mới lợi quốc lợi dân, có lẽ không là người tốt, lại thật là hoàng đế tốt."

Lý Tầm liền hỏi: "Vậy, y của Hầu gia là?"

Thượng Quan Quyết nói: "Hôm nay ta gặp hoàng đế, cùng gã làm một bút giao dịch."

Mấy người phía dưới hai mặt nhìn nhau, dường như với lời này thấy cực kỳ ngoài ý muốn. Rốt cuộc động tác liên tiếp của hoàng đế, đã nói rõ muốn tính kế lấy mạng Thượng Quan Quyết, dưới tình huống thế sao có thể lúc gặp nhau có tâm bình khí hòa mà nói đến giao dịch?

Non nửa cái canh giờ qua đi, Linh Cửu đã chuẩn bị tốt dược liệu phải dùng đến nhiều ngày, thời điểm đi đến sảnh ngoài, vừa vặn nghe được Thượng Quan Quyết phân phó: "Ba ngày sau quốc tế Thái Miếu, Lý Tầm đi cùng ta."

Vì thế Linh Cửu từ xa nói vọng: "Ngươi muốn đi đâu? Ta cũng đi theo."

Thượng Quan Quyết thấy y tới, tiếp đón y đến ngồi xuống bên người mình, rồi sau đó giải thích, hai ngày sau là ngày quốc khánh đăng cơ kiến triều của Thái Tổ hoàng đế Bắc Chiếu, văn võ bá quan đều phải đi theo hoàng đế đến bái tế ở Thái Miếu, ngày đó ban đêm còn có quốc yến, nhưng trước mắt Linh Cửu cũng không có thân phận thích hợp có thể đi theo.

Linh Cửu nói cau mày, không hết hy vọng hỏi: "Biểu đệ ngươi cũng không được?"

Thượng Quan Quyết nói: "Chỉ có quan viên tứ phẩm trở lên mới có thể tham gia quốc yến, Lý Tầm ở quân doanh ta có chức vị, vừa lúc là tứ phẩm."

Lúc này, Lý Tầm ở một bên chen vào nói: "Nhưng có một thân phận, có thể đi cùng."

Linh Cửu liền hỏi: "Là cái gì?"

Lý Tầm cười hắc hắc: "Chính là phu nhân Hầu gia."

"Tiểu tử thôi, đừng nói bừa!" Thượng Quan Quyết tuy rằng lý trí nghiêm túc cự quyệt đề nghị hoang đường cái này, nhưng kỳ thật trong lòng lại có điểm ngo ngoe rục rịch, trong đầu đều chứa một thoáng kinh hồng khi thoáng nhìn thấy Linh Cửu mặc nữ trang ở đại doanh Tây Quyết, nếu có thể xem lại một lần...... Vậy chết cũng không hối tiếc!

Mà Linh Cửu cũng thập phần tranh đua, rối rắm trong chốc lát, rốt cuộc đưa ra chủ ý tuyệt diệu: "Ta đây làm phu nhân của ngươi được. Cùng lắm chỉ là nữ trang, dù sao cũng không phải lần đầu tiên."

Thượng Quan Quyết lặng lẽ che ngực lại, trấn an một chút trái tim nhỏ sắp nhảy ra của mình, cưỡng chế khóe miệng sắp chống trời, hắn bình tĩnh nói: "Nếu ngươi kiên trì như vậy, vậy đi thôi. Xảo ca, đến Loan Thêu Phường, để bọn họ trong vòng hai ngày định chế cho Linh Cửu một bộ lễ phục."

Kế hoạch định xong, hẻm nhỏ láng giềng kinh thành bắt đầu lưu truyền truyền thuyết tình yêu tuyệt mỹ giữa quân thần và phu nhân của hắn.

Trong đó phiên bản lưu truyền rộng rãi nhất là dạng này: Quân thần ở trong một chiến dịch bị người ta bắn ngã ngựa, gặp quân địch đuổi giết, khoảnh khắc nguy cấp được một nữ tử xinh đẹp tử cứu giúp. Nữ tử không rời bỏ quân thần bị thương, còn trợ giúp hắn tránh né đuổi giết, thậm chí thiếu chút nữa bị quân địch bắt đi giết hại, quân thần vì cứu giúp ân nhân, đơn thương độc mã xông vào doanh trại địch, mang theo nữ tử tắm máu chiến đấu hăng hái, thành công chạy thoát. Thường xuyên qua lại, hai người trai tài gái sắc, theo lý đương nhiên lâu ngày sinh tình, đã bái thiên địa ở Tây Cương, tình yêu vui buồn lẫn lộn nha!

Linh Cửu nghe Thượng Quan Quyết kể xong chuyện xưa, nghe xong sửng sốt, thập phần bội phục năng lực biên chuyện xưa của những người đó: "Xuất sắc thật."

Thượng Quan Quyết cười không khép được: "Lý Tầm nếu nghe được ngươi khích lệ thoại bản của hắn, nhất định cực kỳ vui mừng."

Câu chuyện này từ lúc lưu truyền sau, vô số thiếu nữ hoài xuân trong kinh thành một đêm mơ mộng, ước hẹn lấy nước mắt rửa mặt: "Quân thần đại nhân không phải của chúng ta."

Hai ngày sau, trên đường cái thành Nghiêu đô xuất hiện một đội xe ngựa. Một chiếc xe ngựa hoa lệ do bốn con tuấn mã kéo, chung quanh mấy chục cá nhân vây quanh, chậm rãi tiến lên trên đường cái, cuối cùng ngừng trước đại môn Hầu phủ tây trấn.

Sau đó, người tới người đi lui tới lại thấy quân thần đại nhân uy nghiêm lãnh khốc ngày thường, tha thiết đứng chờ ở cửa phủ, sau đó cười như gió xuân mà tiếp một người trên xe ngựa xuống.

Bá tánh gặp qua người nọ đều nói: "Đó là mỹ nhân tuyệt nhi, còn muốn đẹp hơn cô nương Phượng Tiên xinh đẹp nhất so Túy Tiên Lâu vài phần."

Hầu phủ tây trấn tới một đại mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, chuyện này thực mau truyền tới trong hoàng cung.

Khi đó, đế vương tuổi trẻ đang cẩn trọng phê chữa tấu chương, nghe ám vệ báo tới tin tức, cũng không ngẩng đầu lên mà thuận miệng hỏi một câu: "Thân phận của nàng ta đã điều tra rõ chưa?"

Ám vệ nói: "Đó là thê tử kết tóc của Thượng Quan Quyết, thân phận là nữ nhi gia đình bá tánh bình thường tại Tây Cường, là người câm. Nàng ở một chiến dịch vừa lúc cứu Thượng Quan Quyết một mạng, hai người lâu ngày sinh tình, hai năm trước đã bái thiên địa."

Hoàng đế nghiền ngẫm cười cười: "Hầu phủ tây trấn gần nhất thật náo nhiệt thật, mấy ngày trước đây mới nghe nói tới một biểu thiếu gia, hiện giờ lại nhiều thêm một phu nhân."

Ám vệ nói: "Bệ hạ, cần phải phái người đi nhìn chằm chằm không ?"

Hoàng đế buông bút, nói: "Không cần, nhân thủ trong kinh có hạn, làm tốt chuyện các ngươi nên làm. Một tên ăn chơi trác táng, một tiểu nữ tử, trái lại cũng không sợ bọn họ xóc lên sóng gió gì."

Mà cùng lúc đó, ăn chơi trác táng cùng tiểu nữ tử giả đang chơi cờ với Thượng Quan Quyết: "Ngươi vì sao hạ ở chỗ này?"

Thượng Quan Quyết tỉ mỉ nhìn lại vị trí hạ quân cờ, nghi hoặc nói: "Thế nào? Có vấn đề?"

Linh Cửu vén lên tay áo to rộng của nữ trang, chỉ vào một loạt cờ đen mình hạ: "Ta nếu hạ xuống nơi này, ngươi đã có thể thua."

"???"Thượng Quan Quyết ngốc trong chốc lát, nhéo quân cờ nói: "Không phải, chúng ta lúc này mới hạ mấy quân mà......"

Linh Cửu không thể hiểu được: "Việc này có liên quan gì đến hạ bao nhiêu quân?"

"......" Thượng Quan Quyết phản ứng nửa ngày, đột nhiên ném quân cờ, bắt đầu cười ha ha.

Linh Cửu lại nhìn bàn cờ, cũng nhịn không được cười.

Theo cảm tính hắn hạ cờ năm quân, Thượng Quan Quyết lại hạ cờ vây, cố tình hai người còn có thể chơi lâu như vậy, cũng thật ngộ nghĩnh.

Lại tiêu phí thời gian trong chốc lát, Linh Cửu nhớ kỹ Trói Tâm võng trên người Thượng Quan Quyết tuy rằng chưa giải hết, những còn không thể có động tác quá lớn, liền đứng dậy nói: "Đi thôi, ta đi tản bộ cùng ngươi trong viện."

Vì thế hai người sóng vai đi dạo ở hậu viện Hầu phủ, Thượng Quan Quyết nhìn Linh Cửu bên cạnh mặc nữ trang còn có chút bó tay bó chân, hồi tưởng lần đầu tiên Linh Cửu nói muốn đi cùng hắn tản bộ, còn ngây thơ mờ mịt mà nói cái này gọi là lưỡng tình tương duyệt. Hiện giờ, bọn họ một dáng người anh tuấn đĩnh bạt bất phàm, một cao gầy tư dung tuyệt sắc, trong mắt người ngoài, chẳng lẽ không phải chính là một đôi tiểu phu thê vô cùng xứng đôi?

Thượng Quan Quyết trong lòng vui vẻ, trên mặt tươi cười đắc ý, cảm thấy ánh mắt chính mình thật tuyệt.

Hắn đang đắc ý, Linh Cửu lại đột nhiên mang theo mặt rối rắm: "Thượng Quan Quyết, mấy ngày hôm trước ta vẫn luôn suy nghĩ một chuyện, nhưng không suy nghĩ cẩn thận, ta xem trong sách cũng không nói."

Thượng Quan Quyết: "Chuyện gì?"

Linh Cửu nói: "Ngươi biết hai nam nhân nên ngủ thế nào không? À, ta nói ngủ không phải ngủ, mà là loại muốn cởi quần áo cơ."

Thượng Quan Quyết bị hỏi đến tức khắc ngây ngẩn cả người, tuy rằng hắn biết có chuyện này, còn không cố ý nghiên cứu, rốt cuộc trước khi gặp gỡ Linh Cửu, hắn chính là thích tiểu cô nương thủy linh linh. Suy nghĩ nửa ngày không biết nên trả lời thế nào, hắn lại bắt đầu hoài nghi động cơ Linh Cửu hỏi vấn đề cái này, thế nào mà, chẳng lẽ tên ngốc này đột nhiên thông suốt? Nhưng tiến độ này không khỏi cũng quá nhanh rồi! Chuyện này chính hắn cũng chưa chuẩn bị sẵn sàng mà!

Hắn nuốt một ngụm nước miếng, cực kỳ khẩn trương lại chờ mong hỏi ngược lại: "Như, như thế nào? Ngươi muốn ngủ với ai?"

Linh Cửu sửng sốt một chút, y muốn ngủ ai? Vấn đề này chỉ bay nhẹ qua đầu, một đáp án chắc chắn tự động nhảy tới bên miệng hắn, có vẻ kiên định không cần nghĩ ngợi: "Là ngươi, ta muốn ngủ với ngươi."

"......" Thượng Quan Quyết cảm thấy não chính mình sắp nổ tung, giống như vô số tiểu nhân bắn pháo hoa trong đầu hắn, đổ mọi màu sắc hoa hòe loè loẹt vô cùng náo nhiệt, còn thập phần vui mừng.

Thượng Quan Quyết choáng váng nghĩ, chuyện tốt như vậy, sao lại bị hắn gặp được chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro